古诗词

答吴子真

于石

子居金华山之东,我居金华山之西。zi jū jīn huá shān zhī dōng,wǒ jū jīn huá shān zhī xī。
东西相望二百里,半面未识心相知。dōng xī xiāng wàng èr bǎi lǐ,bàn miàn wèi shí xīn xiāng zhī。
扳条采荣远莫致,梦中往往或见之。bān tiáo cǎi róng yuǎn mò zhì,mèng zhōng wǎng wǎng huò jiàn zhī。
子持一卷易,我携一篇诗。zi chí yī juǎn yì,wǒ xié yī piān shī。
此诗此易世不识,与子共作千年期。cǐ shī cǐ yì shì bù shí,yǔ zi gòng zuò qiān nián qī。
前乎千载事已矣,后乎千载谁是非。qián hū qiān zài shì yǐ yǐ,hòu hū qiān zài shuí shì fēi。
握手论心语未了,松风万壑寒生衣。wò shǒu lùn xīn yǔ wèi le,sōng fēng wàn hè hán shēng yī。
山深梦断不可觅,落花耿耿寒梅枝。shān shēn mèng duàn bù kě mì,luò huā gěng gěng hán méi zhī。
起视金华万山顶,惟有白云来去飞。qǐ shì jīn huá wàn shān dǐng,wéi yǒu bái yún lái qù fēi。

于石

宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。 于石的作品>>

猜您喜欢

有所思

于石

君在南山南,水阔云漫漫。jūn zài nán shān nán,shuǐ kuò yún màn màn。
我在北山北,木落天地宽。wǒ zài běi shān běi,mù luò tiān dì kuān。
所思不可见,孤峰碧巑岏。suǒ sī bù kě jiàn,gū fēng bì cuán wán。
片云遥相望,脉脉一水间。piàn yún yáo xiāng wàng,mài mài yī shuǐ jiān。
水流渺何许,抚松独盘桓。shuǐ liú miǎo hé xǔ,fǔ sōng dú pán huán。
人生有离合,把酒欲问天。rén shēng yǒu lí hé,bǎ jiǔ yù wèn tiān。
何以寄所思,取琴倚风弹。hé yǐ jì suǒ sī,qǔ qín yǐ fēng dàn。
一弹不成调,再弹谁与言。yī dàn bù chéng diào,zài dàn shuí yǔ yán。
抱琴耿无寐,月落空山寒。bào qín gěng wú mèi,yuè luò kōng shān hán。
151«567891011