古诗词

夜烧松明火次韵黄养正

于石

银炉炽炭麒麟红,销金帐暖熏笼烘。yín lú chì tàn qí lín hóng,xiāo jīn zhàng nuǎn xūn lóng hōng。
爨下有蜡可代薪,笑我夜寒痴坐然枯松。cuàn xià yǒu là kě dài xīn,xiào wǒ yè hán chī zuò rán kū sōng。
贫富贵贱何不公,安能排云叫呼天九重。pín fù guì jiàn hé bù gōng,ān néng pái yún jiào hū tiān jiǔ zhòng。
空怜尔松生抱有用材,不遇匠石梁栋施帡幪。kōng lián ěr sōng shēng bào yǒu yòng cái,bù yù jiàng shí liáng dòng shī píng méng。
盘根错节屹立冻不死,凛凛劲气犹足排严冬。pán gēn cuò jié yì lì dòng bù sǐ,lǐn lǐn jìn qì yóu zú pái yán dōng。
颠崖峭壁人迹绝,闲云流水相冥蒙。diān yá qiào bì rén jì jué,xián yún liú shuǐ xiāng míng méng。
胡为明不能保身,丁丁斧斤山其童。hú wèi míng bù néng bǎo shēn,dīng dīng fǔ jīn shān qí tóng。
鹑衣百结缩如猬,地炉拥膝便可闲从容。chún yī bǎi jié suō rú wèi,dì lú yōng xī biàn kě xián cóng róng。
当年榷油幸不严汝禁,馀用尚及斯民穷。dāng nián què yóu xìng bù yán rǔ jìn,yú yòng shàng jí sī mín qióng。
阳和无声入骨髓,不知夜雪没屋霜横空。yáng hé wú shēng rù gǔ suǐ,bù zhī yè xuě méi wū shuāng héng kōng。
但见蒙蒙香雾霭四壁,红辉紫焰明窗栊。dàn jiàn méng méng xiāng wù ǎi sì bì,hóng huī zǐ yàn míng chuāng lóng。
御寒何必裘蒙茸,盎然一室回春风。yù hán hé bì qiú méng rōng,àng rán yī shì huí chūn fēng。
何当散作一天暖,坐令四海尽在春风中。hé dāng sàn zuò yī tiān nuǎn,zuò lìng sì hǎi jǐn zài chūn fēng zhōng。

于石

宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。 于石的作品>>

猜您喜欢

有所思

于石

君在南山南,水阔云漫漫。jūn zài nán shān nán,shuǐ kuò yún màn màn。
我在北山北,木落天地宽。wǒ zài běi shān běi,mù luò tiān dì kuān。
所思不可见,孤峰碧巑岏。suǒ sī bù kě jiàn,gū fēng bì cuán wán。
片云遥相望,脉脉一水间。piàn yún yáo xiāng wàng,mài mài yī shuǐ jiān。
水流渺何许,抚松独盘桓。shuǐ liú miǎo hé xǔ,fǔ sōng dú pán huán。
人生有离合,把酒欲问天。rén shēng yǒu lí hé,bǎ jiǔ yù wèn tiān。
何以寄所思,取琴倚风弹。hé yǐ jì suǒ sī,qǔ qín yǐ fēng dàn。
一弹不成调,再弹谁与言。yī dàn bù chéng diào,zài dàn shuí yǔ yán。
抱琴耿无寐,月落空山寒。bào qín gěng wú mèi,yuè luò kōng shān hán。
151«567891011