古诗词

田家妇

于石

村南村北麦欲枯,桑麻阴阴满路隅。cūn nán cūn běi mài yù kū,sāng má yīn yīn mǎn lù yú。
炊黍田头行饷夫,饼炉未熟儿呱呱。chuī shǔ tián tóu xíng xiǎng fū,bǐng lú wèi shú ér gū gū。
鸭头长袜短布襦,平生未识铅与朱。yā tóu zhǎng wà duǎn bù rú,píng shēng wèi shí qiān yǔ zhū。
弹筝不用如罗敷,怀金不愿逢秋胡。dàn zhēng bù yòng rú luó fū,huái jīn bù yuàn féng qiū hú。
眼前富贵何足娱,一身饱暖自有馀。yǎn qián fù guì hé zú yú,yī shēn bǎo nuǎn zì yǒu yú。
茅檐笑语寒灯孤,夜舂晓织奉舅姑。máo yán xiào yǔ hán dēng gū,yè chōng xiǎo zhī fèng jiù gū。

于石

宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。 于石的作品>>

猜您喜欢

有所思

于石

君在南山南,水阔云漫漫。jūn zài nán shān nán,shuǐ kuò yún màn màn。
我在北山北,木落天地宽。wǒ zài běi shān běi,mù luò tiān dì kuān。
所思不可见,孤峰碧巑岏。suǒ sī bù kě jiàn,gū fēng bì cuán wán。
片云遥相望,脉脉一水间。piàn yún yáo xiāng wàng,mài mài yī shuǐ jiān。
水流渺何许,抚松独盘桓。shuǐ liú miǎo hé xǔ,fǔ sōng dú pán huán。
人生有离合,把酒欲问天。rén shēng yǒu lí hé,bǎ jiǔ yù wèn tiān。
何以寄所思,取琴倚风弹。hé yǐ jì suǒ sī,qǔ qín yǐ fēng dàn。
一弹不成调,再弹谁与言。yī dàn bù chéng diào,zài dàn shuí yǔ yán。
抱琴耿无寐,月落空山寒。bào qín gěng wú mèi,yuè luò kōng shān hán。
151«567891011