古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
对雪
元
:
于石
顽云怙势吞烛龙,一夜老尽江上峰。
wán yún hù shì tūn zhú lóng,yī yè lǎo jǐn jiāng shàng fēng。
骖鸾驾鹤下瑶阙,羽衣森列飞行空。
cān luán jià hè xià yáo quē,yǔ yī sēn liè fēi xíng kōng。
玉虬夭矫振鳞甲,猎猎怒战谁争锋。
yù qiú yāo jiǎo zhèn lín jiǎ,liè liè nù zhàn shuí zhēng fēng。
银河剪刻纷弄巧,姑射缥缈来无踪。
yín hé jiǎn kè fēn nòng qiǎo,gū shè piāo miǎo lái wú zōng。
半开半落花绕树,无根无蒂絮因风。
bàn kāi bàn luò huā rào shù,wú gēn wú dì xù yīn fēng。
造物幻出不可测,万变归我一慨中。
zào wù huàn chū bù kě cè,wàn biàn guī wǒ yī kǎi zhōng。
重裘何富,负薪何穷。
zhòng qiú hé fù,fù xīn hé qióng。
烹茶何俭,饮羔何丰。
pēng chá hé jiǎn,yǐn gāo hé fēng。
天意茫茫无问处,人事悠悠定何许。
tiān yì máng máng wú wèn chù,rén shì yōu yōu dìng hé xǔ。
丰年固知雪可喜,贫民不以雪为瑞。
fēng nián gù zhī xuě kě xǐ,pín mín bù yǐ xuě wèi ruì。
安得见晛消凝阴,寒崖草木皆生春。
ān dé jiàn xiàn xiāo níng yīn,hán yá cǎo mù jiē shēng chūn。
AI赏析
于石
宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。
于石的作品>>
猜您喜欢
有所思
元
:
于石
君在南山南,水阔云漫漫。
jūn zài nán shān nán,shuǐ kuò yún màn màn。
我在北山北,木落天地宽。
wǒ zài běi shān běi,mù luò tiān dì kuān。
所思不可见,孤峰碧巑岏。
suǒ sī bù kě jiàn,gū fēng bì cuán wán。
片云遥相望,脉脉一水间。
piàn yún yáo xiāng wàng,mài mài yī shuǐ jiān。
水流渺何许,抚松独盘桓。
shuǐ liú miǎo hé xǔ,fǔ sōng dú pán huán。
人生有离合,把酒欲问天。
rén shēng yǒu lí hé,bǎ jiǔ yù wèn tiān。
何以寄所思,取琴倚风弹。
hé yǐ jì suǒ sī,qǔ qín yǐ fēng dàn。
一弹不成调,再弹谁与言。
yī dàn bù chéng diào,zài dàn shuí yǔ yán。
抱琴耿无寐,月落空山寒。
bào qín gěng wú mèi,yuè luò kōng shān hán。
AI赏析
总
151
条
«
‹
5
6
7
8
9
10
11