古诗词

述感十五首

吴当

圣祖开寰宇,英贤集网罗。shèng zǔ kāi huán yǔ,yīng xián jí wǎng luó。
暂烦周斧钺,即听舜讴歌。zàn fán zhōu fǔ yuè,jí tīng shùn ōu gē。
世阀风云阔,耕岩雨露颇。shì fá fēng yún kuò,gēng yán yǔ lù pǒ。
万方俱职贡,一旦尽烟波。wàn fāng jù zhí gòng,yī dàn jǐn yān bō。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

浔阳舟中三首

吴当

伏枕移床向小舟,江头渔父问何由?fú zhěn yí chuáng xiàng xiǎo zhōu,jiāng tóu yú fù wèn hé yóu?
风波接棹鱼龙冷,烟草迷津雁鹜秋。fēng bō jiē zhào yú lóng lěng,yān cǎo mí jīn yàn wù qiū。
往事几年怀内顾,狂澜百折任东流。wǎng shì jǐ nián huái nèi gù,kuáng lán bǎi zhé rèn dōng liú。
草玄不守扬雄宅,垂白空添宋玉愁。cǎo xuán bù shǒu yáng xióng zhái,chuí bái kōng tiān sòng yù chóu。

徐氏园亭

吴当

河山锦绣帝城中,更辟名园在屋东。hé shān jǐn xiù dì chéng zhōng,gèng pì míng yuán zài wū dōng。
满地绿阴三月雨,数声黄鸟百花风。mǎn dì lǜ yīn sān yuè yǔ,shù shēng huáng niǎo bǎi huā fēng。
轩楹有席渔樵对,樽酒多情父老同。xuān yíng yǒu xí yú qiáo duì,zūn jiǔ duō qíng fù lǎo tóng。
逸兴已无朝市梦,相逢往往说年丰。yì xīng yǐ wú cháo shì mèng,xiāng féng wǎng wǎng shuō nián fēng。

送陈廷佐高州路教授

吴当

江州义门天下传,君今分教岛云边。jiāng zhōu yì mén tiān xià chuán,jūn jīn fēn jiào dǎo yún biān。
百蛮俎豆先王学,列坐弦歌弟子员。bǎi mán zǔ dòu xiān wáng xué,liè zuò xián gē dì zi yuán。
鹦鹉园林春似海,秭归风雨夜如年。yīng wǔ yuán lín chūn shì hǎi,zǐ guī fēng yǔ yè rú nián。
宦情莫叹微班冷,禄米分时蚌蛤田。huàn qíng mò tàn wēi bān lěng,lù mǐ fēn shí bàng há tián。

送归彦温河西宪使

吴当

阳关东出接西凉,皂盖朱轓陇路长。yáng guān dōng chū jiē xī liáng,zào gài zhū fān lǒng lù zhǎng。
五郡人烟无堡塞,千村部落有牛羊。wǔ jùn rén yān wú bǎo sāi,qiān cūn bù luò yǒu niú yáng。
休屠庭远曾归汉,都尉城荒尚护羌。xiū tú tíng yuǎn céng guī hàn,dōu wèi chéng huāng shàng hù qiāng。
四海舆图真浑一,只将声教答时康。sì hǎi yú tú zhēn hún yī,zhǐ jiāng shēng jiào dá shí kāng。

送苏伯修由礼部侍郎赴淮东宪使

吴当

东曹礼乐竦朝端,忽奏皇华遣豸冠。dōng cáo lǐ lè sǒng cháo duān,hū zòu huáng huá qiǎn zhì guān。
五色文章金匮富,九天风露玉壶寒。wǔ sè wén zhāng jīn kuì fù,jiǔ tiān fēng lù yù hú hán。
江头画舫迎潮去,海上青山立马看。jiāng tóu huà fǎng yíng cháo qù,hǎi shàng qīng shān lì mǎ kàn。
二十四桥春似锦,飞花不到使君鞍。èr shí sì qiáo chūn shì jǐn,fēi huā bù dào shǐ jūn ān。

看云亭为慈溪匡上人赋

吴当

盘结松萝四壁空,静看云影坐从容。pán jié sōng luó sì bì kōng,jìng kàn yún yǐng zuò cóng róng。
风清时送归岩鹤,雨散常依在钵龙。fēng qīng shí sòng guī yán hè,yǔ sàn cháng yī zài bō lóng。
野水带潮微辨树,山光敛暮只闻钟。yě shuǐ dài cháo wēi biàn shù,shān guāng liǎn mù zhǐ wén zhōng。
杖藜欲去分禅榻,知隔慈溪苐几重。zhàng lí yù qù fēn chán tà,zhī gé cí xī tí jǐ zhòng。

玉雪坡为周学士赋

吴当

曾识罗浮山下树,苍茫白石共烟萝。céng shí luó fú shān xià shù,cāng máng bái shí gòng yān luó。
几年种玉云千尺,镇日花开雪一坡。jǐ nián zhǒng yù yún qiān chǐ,zhèn rì huā kāi xuě yī pō。
酒熟谷中春事早,诗成湖上月明多。jiǔ shú gǔ zhōng chūn shì zǎo,shī chéng hú shàng yuè míng duō。
青绫夜向金銮直,疏影黄昏奈尔何。qīng líng yè xiàng jīn luán zhí,shū yǐng huáng hūn nài ěr hé。

丘参军妻守节

吴当

紫髯不见旧参军,桓表旌门墨色新。zǐ rán bù jiàn jiù cān jūn,huán biǎo jīng mén mò sè xīn。
云雨几时同穴梦,冰霜百岁未亡身。yún yǔ jǐ shí tóng xué mèng,bīng shuāng bǎi suì wèi wáng shēn。
香奁有泪迷鸾影,锦瑟无声落燕尘。xiāng lián yǒu lèi mí luán yǐng,jǐn sè wú shēng luò yàn chén。
萱草堂前今种柏,翰林留记写精神。xuān cǎo táng qián jīn zhǒng bǎi,hàn lín liú jì xiě jīng shén。

保定王氏母九十得赐帛乡人合燕为寿

吴当

皇家赐帛出郊圻,王母光荣九十时。huáng jiā cì bó chū jiāo qí,wáng mǔ guāng róng jiǔ shí shí。
仙露酿成千日酒,春风来自万年枝。xiān lù niàng chéng qiān rì jiǔ,chūn fēng lái zì wàn nián zhī。
旧颁官诰从儿贵,新制恩袍与体宜。jiù bān guān gào cóng ér guì,xīn zhì ēn páo yǔ tǐ yí。
已是八荒开寿域,城南咫尺接天墀。yǐ shì bā huāng kāi shòu yù,chéng nán zhǐ chǐ jiē tiān chí。

送毕氏子韶州访翁李知事

吴当

蜑雨收岚海气凉,陇船迎浪粤山长。dàn yǔ shōu lán hǎi qì liáng,lǒng chuán yíng làng yuè shān zhǎng。
杜鹃乱叫杨梅熟,鹦鹉低飞荔子香。dù juān luàn jiào yáng méi shú,yīng wǔ dī fēi lì zi xiāng。
筹幕望云依北极,琴台延月对东床。chóu mù wàng yún yī běi jí,qín tái yán yuè duì dōng chuáng。
宫岩石乳?于玉,服食应须远寄将。gōng yán shí rǔ yú yù,fú shí yīng xū yuǎn jì jiāng。

赋梅竹轩寄太史杨公

吴当

湖上开轩接浪波,映阶梅竹更婆娑。hú shàng kāi xuān jiē làng bō,yìng jiē méi zhú gèng pó suō。
润留翠黛春云合,寒入冰绡夜月多。rùn liú cuì dài chūn yún hé,hán rù bīng xiāo yè yuè duō。
嘉实可供调鼎餗,长竿终自伴渔蓑。jiā shí kě gōng diào dǐng sù,zhǎng gān zhōng zì bàn yú suō。
清风三径人如玉,越水吴山奈尔何。qīng fēng sān jìng rén rú yù,yuè shuǐ wú shān nài ěr hé。

送刘成德之京师

吴当

玉溪杨柳绿依依,新着丹袍陟帝畿。yù xī yáng liǔ lǜ yī yī,xīn zhe dān páo zhì dì jī。
江上马蹄春蹀?,日边龙角晓依微。jiāng shàng mǎ tí chūn dié,rì biān lóng jiǎo xiǎo yī wēi。
禁墀香近神仙佩,御苑花开锦绣围。jìn chí xiāng jìn shén xiān pèi,yù yuàn huā kāi jǐn xiù wéi。
亦欲乘槎问星使,只愁老却故山薇。yì yù chéng chá wèn xīng shǐ,zhǐ chóu lǎo què gù shān wēi。

题桐木韩氏族谱

吴当

韩家相业当时重,盛德名昆集凤池。hán jiā xiāng yè dāng shí zhòng,shèng dé míng kūn jí fèng chí。
章佩并县金错落,宣麻同拜玉淋漓。zhāng pèi bìng xiàn jīn cuò luò,xuān má tóng bài yù lín lí。
梧桐春雨江南梦,松柏秋风海内悲。wú tóng chūn yǔ jiāng nán mèng,sōng bǎi qiū fēng hǎi nèi bēi。
孙子尚馀宗谱在,更传遗事后人知。sūn zi shàng yú zōng pǔ zài,gèng chuán yí shì hòu rén zhī。

宋蕲之广济簿尉黄刚中修水人也至元天兵渡江中十九矢而死妻刘被掠子甫十岁既长求其母凡十年知已没入官迎驾哀诉得旨使为母子如初

吴当

临危百箭忠臣血,流落孤踪孝子心。lín wēi bǎi jiàn zhōng chén xuè,liú luò gū zōng xiào zi xīn。
霜露年年秋草碧,关河处处暮云深。shuāng lù nián nián qiū cǎo bì,guān hé chù chù mù yún shēn。
仰天已觉恩如海,爱日常怀泪满襟。yǎng tiān yǐ jué ēn rú hǎi,ài rì cháng huái lèi mǎn jīn。
继述好留青史传,凄凉更赋白头吟。jì shù hǎo liú qīng shǐ chuán,qī liáng gèng fù bái tóu yín。

环青堂

吴当

黔南泉石尽烟霞,幽夐偏宜隐者家。qián nán quán shí jǐn yān xiá,yōu xiòng piān yí yǐn zhě jiā。
四坐春山有秋色,一川流水见桃花。sì zuò chūn shān yǒu qiū sè,yī chuān liú shuǐ jiàn táo huā。
樵歌窈窕穿云去,眉黛婵娟对日斜。qiáo gē yǎo tiǎo chuān yún qù,méi dài chán juān duì rì xié。
更说官闲松菊在,芒鞋应许踏轻莎。gèng shuō guān xián sōng jú zài,máng xié yīng xǔ tà qīng shā。