古诗词

守冻徐州腊月八日大雪与贰守秦侯及同馆生联句侯许携酒共赏违期不至遂拾馀韵以赋残雪凡联句已用者置不取

吴当

故国徐城壮,崇台楚骑骁。gù guó xú chéng zhuàng,chóng tái chǔ qí xiāo。
豪华虽寂寂,名物尚翘翘。háo huá suī jì jì,míng wù shàng qiào qiào。
游士宾王日,群农祭腊朝。yóu shì bīn wáng rì,qún nóng jì là cháo。
冻流胶舴艋,寒木寄鹪鹩。dòng liú jiāo zé měng,hán mù jì jiāo liáo。
三尺冬堪瑞,经旬气未销。sān chǐ dōng kān ruì,jīng xún qì wèi xiāo。
太平还有象,景色苦相撩。tài píng hái yǒu xiàng,jǐng sè kǔ xiāng liāo。
发耀因明月,凝威借怒飙。fā yào yīn míng yuè,níng wēi jiè nù biāo。
深藏寻隐曲,厚积上嶕峣。shēn cáng xún yǐn qū,hòu jī shàng jiāo yáo。
阴瓦千塍玉,珍瓷六合窑。yīn wǎ qiān chéng yù,zhēn cí liù hé yáo。
中规仍毁璧,鋈槁尚敷镣。zhōng guī réng huǐ bì,wù gǎo shàng fū liào。
向日潜生魄,迎曛颇沃焦。xiàng rì qián shēng pò,yíng xūn pǒ wò jiāo。
危峰明带缟,疏柳弱垂髫。wēi fēng míng dài gǎo,shū liǔ ruò chuí tiáo。
甸壤疑翻卤,堂皇讶长硝。diān rǎng yí fān lǔ,táng huáng yà zhǎng xiāo。
丱银坚出冶,灰蜃盛涂?。guàn yín jiān chū yě,huī shèn shèng tú tiāo。
委壑终含垢,流澌始觉熇。wěi hè zhōng hán gòu,liú sī shǐ jué hè。
时和调玉烛,阳律长葭萧。shí hé diào yù zhú,yáng lǜ zhǎng jiā xiāo。
秋思抽梁赋,民情慕角招。qiū sī chōu liáng fù,mín qíng mù jiǎo zhāo。
休徵自有瑞,纯嘏贵能徼。xiū zhēng zì yǒu ruì,chún gǔ guì néng jiǎo。
同乐期重赏,赓歌视不佻。tóng lè qī zhòng shǎng,gēng gē shì bù tiāo。
履穿东郭倩,舄赐尚方乔。lǚ chuān dōng guō qiàn,xì cì shàng fāng qiáo。
旅馆时操翰,华裾每驻镳。lǚ guǎn shí cāo hàn,huá jū měi zhù biāo。
饮倾金错落,醉拂锦妖娆。yǐn qīng jīn cuò luò,zuì fú jǐn yāo ráo。
逸思翀霄鹤,羁情在鞲雕。yì sī chōng xiāo hè,jī qíng zài gōu diāo。
危言能有采,庶不愧刍荛。wēi yán néng yǒu cǎi,shù bù kuì chú ráo。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

咸阳王功德诗

吴当

于穆世皇,天戈载扬。yú mù shì huáng,tiān gē zài yáng。
亲拔云南,用逖蛮方。qīn bá yún nán,yòng tì mán fāng。

咸阳王功德诗

吴当

滇之宗臣,乃悖纪纲。diān zhī zōng chén,nǎi bèi jì gāng。
复叛不顺,袭盗以狂。fù pàn bù shùn,xí dào yǐ kuáng。

咸阳王功德诗

吴当

天子曰嘻,孰称予使。tiān zi yuē xī,shú chēng yǔ shǐ。
爰命忠惠,以绥以抚。yuán mìng zhōng huì,yǐ suí yǐ fǔ。

咸阳王功德诗

吴当

谕之恩信,涤汝烦苦。yù zhī ēn xìn,dí rǔ fán kǔ。
简节疏目,咸得理所。jiǎn jié shū mù,xián dé lǐ suǒ。

咸阳王功德诗

吴当

乃疆乃理,奠尔城邑。nǎi jiāng nǎi lǐ,diàn ěr chéng yì。
市有居货,屋有陶甓。shì yǒu jū huò,wū yǒu táo pì。

咸阳王功德诗

吴当

我田我池,粳稌黍稷。wǒ tián wǒ chí,jīng tú shǔ jì。
训厥士女,污俗斯革。xùn jué shì nǚ,wū sú sī gé。

咸阳王功德诗

吴当

既庶既富,建学立教。jì shù jì fù,jiàn xué lì jiào。
笾豆鼓钟,于乐孔庙。biān dòu gǔ zhōng,yú lè kǒng miào。

咸阳王功德诗

吴当

诗书歌弦,孰则孰效。shī shū gē xián,shú zé shú xiào。
折其狂猘,笃尔忠孝。zhé qí kuáng zhì,dǔ ěr zhōng xiào。

咸阳王功德诗

吴当

步不出国,侯幽侯深。bù bù chū guó,hóu yōu hóu shēn。
部曲联绎,干戈若林。bù qū lián yì,gàn gē ruò lín。

咸阳王功德诗

吴当

久而弥孚,向义骎骎。jiǔ ér mí fú,xiàng yì qīn qīn。
锡贡无已,大赂南金。xī gòng wú yǐ,dà lù nán jīn。

咸阳王功德诗

吴当

天祚皇国,克生伟人。tiān zuò huáng guó,kè shēng wěi rén。
历年孔多,以福远民。lì nián kǒng duō,yǐ fú yuǎn mín。

咸阳王功德诗

吴当

远民之安,克顺克正。yuǎn mín zhī ān,kè shùn kè zhèng。
惟王之贤,天子之圣。wéi wáng zhī xián,tiān zi zhī shèng。

咸阳王功德诗

吴当

元臣云亡,远民孔哀。yuán chén yún wáng,yuǎn mín kǒng āi。
风马云车,曷往曷来。fēng mǎ yún chē,hé wǎng hé lái。

咸阳王功德诗

吴当

新庙既作,执事有恪。xīn miào jì zuò,zhí shì yǒu kè。
王其享兹,用配诸葛。wáng qí xiǎng zī,yòng pèi zhū gé。

咸阳王功德诗

吴当

锡爵启封,皇则悼之。xī jué qǐ fēng,huáng zé dào zhī。
嗣德象贤,天实报之。sì dé xiàng xián,tiān shí bào zhī。