古诗词

吴原庙龙津亭

吴当

龙德为天用,神功发地灵。lóng dé wèi tiān yòng,shén gōng fā dì líng。
风行千里雨,气合两池星。fēng xíng qiān lǐ yǔ,qì hé liǎng chí xīng。
肸蚃通幽閟,昭融接混冥。xī xiǎng tōng yōu bì,zhāo róng jiē hùn míng。
朝廷崇祀典,郡国载图经。cháo tíng chóng sì diǎn,jùn guó zài tú jīng。
阖辟乾坤大,高深海岳宁。hé pì qián kūn dà,gāo shēn hǎi yuè níng。
祈禳端有自,黍稷肃惟馨。qí ráng duān yǒu zì,shǔ jì sù wéi xīn。
古庙丹青画,威颜土木形。gǔ miào dān qīng huà,wēi yán tǔ mù xíng。
红尘生澒洞,碧瓦见飘零。hóng chén shēng hòng dòng,bì wǎ jiàn piāo líng。
野甸寒芜白,高原老树青。yě diān hán wú bái,gāo yuán lǎo shù qīng。
江山馀胜概,党术有津亭。jiāng shān yú shèng gài,dǎng shù yǒu jīn tíng。
望远云三岛,凭虚屋四楹。wàng yuǎn yún sān dǎo,píng xū wū sì yíng。
衣冠存古制,翰墨表仪形。yī guān cún gǔ zhì,hàn mò biǎo yí xíng。
珠浦光仍复,绡人织未停。zhū pǔ guāng réng fù,xiāo rén zhī wèi tíng。
远孙来拜俯,遗事系瞻听。yuǎn sūn lái bài fǔ,yí shì xì zhān tīng。
志已期增饰,谁能与勒铭。zhì yǐ qī zēng shì,shuí néng yǔ lēi míng。
南阳吾独卧,西岭亦高扃。nán yáng wú dú wò,xī lǐng yì gāo jiōng。
不作南岩梦,难招楚泽醒。bù zuò nán yán mèng,nán zhāo chǔ zé xǐng。
题诗寄寥廓,感慨在郊坰。tí shī jì liáo kuò,gǎn kǎi zài jiāo jiōng。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

读史

吴当

牛酒争迎暴已除,沛中屠贩漫高车。niú jiǔ zhēng yíng bào yǐ chú,pèi zhōng tú fàn màn gāo chē。
鸿沟更举真筹策,圮上功成一卷书。hóng gōu gèng jǔ zhēn chóu cè,pǐ shàng gōng chéng yī juǎn shū。

读史

吴当

受命趋关定约时,鄛翁多算竟何为。shòu mìng qū guān dìng yuē shí,cháo wēng duō suàn jìng hé wèi。
可怜空碎鸿门玉,天下雄雌亦易知。kě lián kōng suì hóng mén yù,tiān xià xióng cí yì yì zhī。

读史

吴当

灭仇报主已成功,还定三秦众策同。miè chóu bào zhǔ yǐ chéng gōng,hái dìng sān qín zhòng cè tóng。
西楚能存韩社稷,赤松无迹到关中。xī chǔ néng cún hán shè jì,chì sōng wú jì dào guān zhōng。

读史

吴当

四海为家辨本支,大封同姓奠邦基。sì hǎi wèi jiā biàn běn zhī,dà fēng tóng xìng diàn bāng jī。
留侯漫使储君固,遗毒无端及爱儿。liú hóu màn shǐ chǔ jūn gù,yí dú wú duān jí ài ér。

读史

吴当

女祸几令社稷危,安刘一语已先知。nǚ huò jǐ lìng shè jì wēi,ān liú yī yǔ yǐ xiān zhī。
良平无术强根本,功在诸君左袒时。liáng píng wú shù qiáng gēn běn,gōng zài zhū jūn zuǒ tǎn shí。

读史

吴当

盖世功名意气雄,楚齐国大势难容。gài shì gōng míng yì qì xióng,chǔ qí guó dà shì nán róng。
从容进退知天道,一邑封留事赤松。cóng róng jìn tuì zhī tiān dào,yī yì fēng liú shì chì sōng。

读史

吴当

先汉雄词后世无,子云学业冠西都。xiān hàn xióng cí hòu shì wú,zi yún xué yè guān xī dōu。
大醇难掩终身玷,直笔凄凉莽大夫。dà chún nán yǎn zhōng shēn diàn,zhí bǐ qī liáng mǎng dà fū。

读史

吴当

草罢玄经雪满头,美新兴颂不深谋。cǎo bà xuán jīng xuě mǎn tóu,měi xīn xīng sòng bù shēn móu。
千年遗恨曾投阁,金谷何人肯坠楼。qiān nián yí hèn céng tóu gé,jīn gǔ hé rén kěn zhuì lóu。

读史

吴当

桐江波上有渔蓑,东汉流风节义多。tóng jiāng bō shàng yǒu yú suō,dōng hàn liú fēng jié yì duō。
大器已移名独在,犹将公论作干戈。dà qì yǐ yí míng dú zài,yóu jiāng gōng lùn zuò gàn gē。

读史

吴当

九夷辟地识遗贤,白帽端居木榻穿。jiǔ yí pì dì shí yí xián,bái mào duān jū mù tà chuān。
卓行至今推有道,建安词藻漫流传。zhuó xíng zhì jīn tuī yǒu dào,jiàn ān cí zǎo màn liú chuán。

读史

吴当

天自西倾水自东,三分割据识英雄。tiān zì xī qīng shuǐ zì dōng,sān fēn gē jù shí yīng xióng。
仲谋有子曹郎在,盖世功名仅汉中。zhòng móu yǒu zi cáo láng zài,gài shì gōng míng jǐn hàn zhōng。

读史

吴当

一方僻险控孙曹,兵术相疑治道高。yī fāng pì xiǎn kòng sūn cáo,bīng shù xiāng yí zhì dào gāo。
尚父鹰扬身未死,讵应典午得称豪。shàng fù yīng yáng shēn wèi sǐ,jù yīng diǎn wǔ dé chēng háo。

读史

吴当

六朝才气苦厌厌,归去辞高义独严。liù cháo cái qì kǔ yàn yàn,guī qù cí gāo yì dú yán。
忧世乐天真有道,千年处士晋陶潜。yōu shì lè tiān zhēn yǒu dào,qiān nián chù shì jìn táo qián。

礼乐

吴当

束帛难招鲁两生,奉常绵蕞乱纵横。shù bó nán zhāo lǔ liǎng shēng,fèng cháng mián zuì luàn zòng héng。
满朝将相轻年少,治道难因礼乐行。mǎn cháo jiāng xiāng qīng nián shǎo,zhì dào nán yīn lǐ lè xíng。

礼乐

吴当

伦纪无章古道昏,哇声乱耳讵堪论。lún jì wú zhāng gǔ dào hūn,wa shēng luàn ěr jù kān lùn。
千年不睹真儒效,空忆河间礼乐存。qiān nián bù dǔ zhēn rú xiào,kōng yì hé jiān lǐ lè cún。