古诗词

送赵大本西台御史得一字

吴当

关陕古雄都,四塞若天室。guān shǎn gǔ xióng dōu,sì sāi ruò tiān shì。
圣人物土贡,沃壤称第一。shèng rén wù tǔ gòng,wò rǎng chēng dì yī。
皇威极西邮,声教无远昵。huáng wēi jí xī yóu,shēng jiào wú yuǎn nì。
崇台揽纪纲,郡国底宁谧。chóng tái lǎn jì gāng,jùn guó dǐ níng mì。
赵君金闺彦,楚楚冰玉质。zhào jūn jīn guī yàn,chǔ chǔ bīng yù zhì。
出身翰墨场,已执太史笔。chū shēn hàn mò chǎng,yǐ zhí tài shǐ bǐ。
朝峨惠文冠,夕策长亭驲。cháo é huì wén guān,xī cè zhǎng tíng rì。
弭节都门道,供帐集簪韠。mǐ jié dōu mén dào,gōng zhàng jí zān bì。
朔风吹秦陇,岳色寒崒嵂。shuò fēng chuī qín lǒng,yuè sè hán zú lǜ。
泾渭扬浊清,河水相荡潏。jīng wèi yáng zhuó qīng,hé shuǐ xiāng dàng yù。
皇皇霜简动,肃肃绣衣出。huáng huáng shuāng jiǎn dòng,sù sù xiù yī chū。
丈夫报国心,重在理仁术。zhàng fū bào guó xīn,zhòng zài lǐ rén shù。
矧兹圣明时,布衣靡阙失。shěn zī shèng míng shí,bù yī mí quē shī。
胡为守牧宰,往往败绳律。hú wèi shǒu mù zǎi,wǎng wǎng bài shéng lǜ。
饥渴剧饫饕,民隐讵遑恤。jī kě jù yù tāo,mín yǐn jù huáng xù。
岂无循良才,众丑成妒嫉。qǐ wú xún liáng cái,zhòng chǒu chéng dù jí。
遂令白黑挠,惩劝恒过实。suì lìng bái hēi náo,chéng quàn héng guò shí。
周询待摩抚,伺察到微密。zhōu xún dài mó fǔ,cì chá dào wēi mì。
于焉振风采,勿使废彀率。yú yān zhèn fēng cǎi,wù shǐ fèi gòu lǜ。
遄归报明廷,烟柳动春日。chuán guī bào míng tíng,yān liǔ dòng chūn rì。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

咸阳王功德诗

吴当

于穆世皇,天戈载扬。yú mù shì huáng,tiān gē zài yáng。
亲拔云南,用逖蛮方。qīn bá yún nán,yòng tì mán fāng。

咸阳王功德诗

吴当

滇之宗臣,乃悖纪纲。diān zhī zōng chén,nǎi bèi jì gāng。
复叛不顺,袭盗以狂。fù pàn bù shùn,xí dào yǐ kuáng。

咸阳王功德诗

吴当

天子曰嘻,孰称予使。tiān zi yuē xī,shú chēng yǔ shǐ。
爰命忠惠,以绥以抚。yuán mìng zhōng huì,yǐ suí yǐ fǔ。

咸阳王功德诗

吴当

谕之恩信,涤汝烦苦。yù zhī ēn xìn,dí rǔ fán kǔ。
简节疏目,咸得理所。jiǎn jié shū mù,xián dé lǐ suǒ。

咸阳王功德诗

吴当

乃疆乃理,奠尔城邑。nǎi jiāng nǎi lǐ,diàn ěr chéng yì。
市有居货,屋有陶甓。shì yǒu jū huò,wū yǒu táo pì。

咸阳王功德诗

吴当

我田我池,粳稌黍稷。wǒ tián wǒ chí,jīng tú shǔ jì。
训厥士女,污俗斯革。xùn jué shì nǚ,wū sú sī gé。

咸阳王功德诗

吴当

既庶既富,建学立教。jì shù jì fù,jiàn xué lì jiào。
笾豆鼓钟,于乐孔庙。biān dòu gǔ zhōng,yú lè kǒng miào。

咸阳王功德诗

吴当

诗书歌弦,孰则孰效。shī shū gē xián,shú zé shú xiào。
折其狂猘,笃尔忠孝。zhé qí kuáng zhì,dǔ ěr zhōng xiào。

咸阳王功德诗

吴当

步不出国,侯幽侯深。bù bù chū guó,hóu yōu hóu shēn。
部曲联绎,干戈若林。bù qū lián yì,gàn gē ruò lín。

咸阳王功德诗

吴当

久而弥孚,向义骎骎。jiǔ ér mí fú,xiàng yì qīn qīn。
锡贡无已,大赂南金。xī gòng wú yǐ,dà lù nán jīn。

咸阳王功德诗

吴当

天祚皇国,克生伟人。tiān zuò huáng guó,kè shēng wěi rén。
历年孔多,以福远民。lì nián kǒng duō,yǐ fú yuǎn mín。

咸阳王功德诗

吴当

远民之安,克顺克正。yuǎn mín zhī ān,kè shùn kè zhèng。
惟王之贤,天子之圣。wéi wáng zhī xián,tiān zi zhī shèng。

咸阳王功德诗

吴当

元臣云亡,远民孔哀。yuán chén yún wáng,yuǎn mín kǒng āi。
风马云车,曷往曷来。fēng mǎ yún chē,hé wǎng hé lái。

咸阳王功德诗

吴当

新庙既作,执事有恪。xīn miào jì zuò,zhí shì yǒu kè。
王其享兹,用配诸葛。wáng qí xiǎng zī,yòng pèi zhū gé。

咸阳王功德诗

吴当

锡爵启封,皇则悼之。xī jué qǐ fēng,huáng zé dào zhī。
嗣德象贤,天实报之。sì dé xiàng xián,tiān shí bào zhī。