古诗词

寄申屠御史

陆文圭

御史帝耳目,监察沿隋唐。yù shǐ dì ěr mù,jiān chá yán suí táng。
台阁迥清风,笔简凌秋霜。tái gé jiǒng qīng fēng,bǐ jiǎn líng qiū shuāng。
澄清一揽辔,驱狸走豺狼。chéng qīng yī lǎn pèi,qū lí zǒu chái láng。
贤哉故安侯,廉介尤刚方。xián zāi gù ān hóu,lián jiè yóu gāng fāng。
闭门杜私谒,上殿肃朝纲。bì mén dù sī yè,shàng diàn sù cháo gāng。
今侯有祖风,学术尤章章。jīn hóu yǒu zǔ fēng,xué shù yóu zhāng zhāng。
出拥簿书尘,入薰书传香。chū yōng bù shū chén,rù xūn shū chuán xiāng。
胸襟汉石渠,人物鲁灵光。xiōng jīn hàn shí qú,rén wù lǔ líng guāng。
终然百鸷鹗,不及一鸾凰。zhōng rán bǎi zhì è,bù jí yī luán huáng。
奉国信孜孜,问涂何皇皇。fèng guó xìn zī zī,wèn tú hé huáng huáng。
往岁金陵辙,前年古浙航。wǎng suì jīn líng zhé,qián nián gǔ zhè háng。
鸣犊有馀哀,河水空洋洋。míng dú yǒu yú āi,hé shuǐ kōng yáng yáng。
行役山川苦,归兴桑麻长。xíng yì shān chuān kǔ,guī xīng sāng má zhǎng。
广陵挹雄胜,平山吊凄凉。guǎng líng yì xióng shèng,píng shān diào qī liáng。
瘦马乏刍枥,寒妾无帛囊。shòu mǎ fá chú lì,hán qiè wú bó náng。
家瘠道愈肥,躬瘁名逾芳。jiā jí dào yù féi,gōng cuì míng yú fāng。
昔在东都季,憸佞沉忠良。xī zài dōng dōu jì,xiān nìng chén zhōng liáng。
知几独子龙,绝迹栖梁砀。zhī jǐ dú zi lóng,jué jì qī liáng dàng。
瞻乌止谁屋,亦复可怜伤。zhān wū zhǐ shuí wū,yì fù kě lián shāng。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

点绛唇

陆文圭

小立娉婷,歌声低遏行云住。xiǎo lì pīng tíng,gē shēng dī è xíng yún zhù。
不胜珠翠。bù shèng zhū cuì。
玉面慵梳洗。yù miàn yōng shū xǐ。
除却姚黄,魏紫谁堪比。chú què yáo huáng,wèi zǐ shuí kān bǐ。
君描取。jūn miáo qǔ。
卷中人美。juǎn zhōng rén měi。
得似崔徽未。dé shì cuī huī wèi。

点绛唇·情景四首

陆文圭

玉体纤柔,照人滴滴娇波溜。yù tǐ xiān róu,zhào rén dī dī jiāo bō liū。
填词未就。tián cí wèi jiù。
迟却窗前绣。chí què chuāng qián xiù。
一幅花笺,适与何人手。yī fú huā jiān,shì yǔ hé rén shǒu。
还知否。hái zhī fǒu。
孤灯坐守。gū dēng zuò shǒu。
渐入黄昏后。jiàn rù huáng hūn hòu。

唐多令

陆文圭

花下笑声微。huā xià xiào shēng wēi。
莺喉高又低。yīng hóu gāo yòu dī。
怪穿花、粉蝶成围。guài chuān huā fěn dié chéng wéi。
唯有禅心清似水,相对坐,两忘机。wéi yǒu chán xīn qīng shì shuǐ,xiāng duì zuò,liǎng wàng jī。
莫道絮沾泥。mò dào xù zhān ní。
狂风也解飞。kuáng fēng yě jiě fēi。
恨残春、九十将归。hèn cán chūn jiǔ shí jiāng guī。
回首阳台云缥缈,愁薄暮,雨霏霏。huí shǒu yáng tái yún piāo miǎo,chóu báo mù,yǔ fēi fēi。

唐多令·寄远

陆文圭

明艳注秋波。míng yàn zhù qiū bō。
轻松绾髻螺。qīng sōng wǎn jì luó。
怕逢人、先敛双蛾。pà féng rén xiān liǎn shuāng é。
怯雨羞云情未稳,佳会少,远离多。qiè yǔ xiū yún qíng wèi wěn,jiā huì shǎo,yuǎn lí duō。
梁绕忆清歌。liáng rào yì qīng gē。
兰舟肯再过。lán zhōu kěn zài guò。
为他垂泪染香罗。wèi tā chuí lèi rǎn xiāng luó。
欲倩鳞鸿将锦字,知别后,意如何。yù qiàn lín hóng jiāng jǐn zì,zhī bié hòu,yì rú hé。

浣溪沙·次伯机

陆文圭

翠玉峰高鹭点明。cuì yù fēng gāo lù diǎn míng。
縠纹波动鸭雏生。hú wén bō dòng yā chú shēng。
湖山宜雨又宜晴。hú shān yí yǔ yòu yí qíng。
越女荡舟莲叶碧,裴郎驻马柳阴青。yuè nǚ dàng zhōu lián yè bì,péi láng zhù mǎ liǔ yīn qīng。
折花调客诉衷情。zhé huā diào kè sù zhōng qíng。

满江红·己巳二月二十二日游北门,有感

陆文圭

试检春光,都不在,槿篱茅屋。shì jiǎn chūn guāng,dōu bù zài,jǐn lí máo wū。
荒城外,牯眠衰草,鸦啼枯木。huāng chéng wài,gǔ mián shuāi cǎo,yā tí kū mù。
黄染菜花无意绪,青描柳叶浑粗俗。huáng rǎn cài huā wú yì xù,qīng miáo liǔ yè hún cū sú。
忆繁华,不似少年游,伤心目。yì fán huá,bù shì shǎo nián yóu,shāng xīn mù。
棠坞锦,梨园玉。táng wù jǐn,lí yuán yù。
燕衣舞,莺簧曲。yàn yī wǔ,yīng huáng qū。
艳阳天,输与午桥金谷。yàn yáng tiān,shū yǔ wǔ qiáo jīn gǔ。
行处绮罗香不断,归时弦管声相逐。xíng chù qǐ luó xiāng bù duàn,guī shí xián guǎn shēng xiāng zhú。
怕夕阳,影散近黄昏,烧银烛。pà xī yáng,yǐng sàn jìn huáng hūn,shāo yín zhú。

四月八日偕张菊村邓匪石洪乐闲游城西诸寺以山高水长分韵得长字

陆文圭

门外青山寺,西行半里强。mén wài qīng shān sì,xī xíng bàn lǐ qiáng。
童分泉茗洁,僧供饭蔬香。tóng fēn quán míng jié,sēng gōng fàn shū xiāng。
地僻红尘静,心闲白日长。dì pì hóng chén jìng,xīn xián bái rì zhǎng。
少年馀气习,棋酒愧疏狂。shǎo nián yú qì xí,qí jiǔ kuì shū kuáng。

春雨叹

陆文圭

山城春强半,雨脚乱如麻。shān chéng chūn qiáng bàn,yǔ jiǎo luàn rú má。
润麦还伤麦,催花又落花。rùn mài hái shāng mài,cuī huā yòu luò huā。
闲来忧岁事,老去惜年华。xián lái yōu suì shì,lǎo qù xī nián huá。
卧听空檐滴,应无梦到家。wò tīng kōng yán dī,yīng wú mèng dào jiā。

骤雨

陆文圭

绛帐虚堂设,檐牙雨骤倾。jiàng zhàng xū táng shè,yán yá yǔ zhòu qīng。
已过惊蛰日,未听候虫声。yǐ guò jīng zhé rì,wèi tīng hòu chóng shēng。
向晚飞蚊出,偏工傍耳鸣。xiàng wǎn fēi wén chū,piān gōng bàng ěr míng。
山灵戏穷士,邀喝夜相迎。shān líng xì qióng shì,yāo hē yè xiāng yíng。

立冬

陆文圭

早久何当雨,秋深渐入冬。zǎo jiǔ hé dāng yǔ,qiū shēn jiàn rù dōng。
黄花犹带露,红叶已随风。huáng huā yóu dài lù,hóng yè yǐ suí fēng。
边思吹寒角,村歌相晚舂。biān sī chuī hán jiǎo,cūn gē xiāng wǎn chōng。
篱门日高卧,衰懒愧无功。lí mén rì gāo wò,shuāi lǎn kuì wú gōng。

夏港道中

陆文圭

微暖背曝日,轻寒面受风。wēi nuǎn bèi pù rì,qīng hán miàn shòu fēng。
人行官路侧,鹊起野田中。rén xíng guān lù cè,què qǐ yě tián zhōng。
细草陈根绿,疏林病叶红。xì cǎo chén gēn lǜ,shū lín bìng yè hóng。
故人云水隔,来往愧衰翁。gù rén yún shuǐ gé,lái wǎng kuì shuāi wēng。

高邮宝应道中

陆文圭

长淮昔战争,废地少人耕。zhǎng huái xī zhàn zhēng,fèi dì shǎo rén gēng。
野壁三家市,官亭十里程。yě bì sān jiā shì,guān tíng shí lǐ chéng。
田夫时识字,水鸟不知名。tián fū shí shí zì,shuǐ niǎo bù zhī míng。
薄暮宿何处,孤云又一城。báo mù sù hé chù,gū yún yòu yī chéng。

客中度岁

陆文圭

历遍青徐路,东风送入京。lì biàn qīng xú lù,dōng fēng sòng rù jīng。
车中守残岁,道上拜新正。chē zhōng shǒu cán suì,dào shàng bài xīn zhèng。
椒酒今谁献,桃符旧未更。jiāo jiǔ jīn shuí xiàn,táo fú jiù wèi gèng。
故园梅正发,不见玉峥嵘。gù yuán méi zhèng fā,bù jiàn yù zhēng róng。

喜雨上理同知

陆文圭

苍苍虽莫测,诚意尽能回。cāng cāng suī mò cè,chéng yì jǐn néng huí。
履草穿云去,炉香带雨来。lǚ cǎo chuān yún qù,lú xiāng dài yǔ lái。
神龙如有喜,旱魃不成灾。shén lóng rú yǒu xǐ,hàn bá bù chéng zāi。
四野车声歇,欢声却似雷。sì yě chē shēng xiē,huān shēng què shì léi。

贽王容溪

陆文圭

劲竹持高节,馀花表晚香。jìn zhú chí gāo jié,yú huā biǎo wǎn xiāng。
一瓢颜子巷,六籍郑公乡。yī piáo yán zi xiàng,liù jí zhèng gōng xiāng。
后学师圭行,先天发宝藏。hòu xué shī guī xíng,xiān tiān fā bǎo cáng。
空携经世具,独立暮山苍。kōng xié jīng shì jù,dú lì mù shān cāng。
5591234567»