古诗词

题立斋不碍云山亭

陆文圭

英英山中云,苍苍云外山。yīng yīng shān zhōng yún,cāng cāng yún wài shān。
云山偃蹇若高士,不傍贵人门户间。yún shān yǎn jiǎn ruò gāo shì,bù bàng guì rén mén hù jiān。
藕堂老人家四壁,诗句曾参浣花客。ǒu táng lǎo rén jiā sì bì,shī jù céng cān huàn huā kè。
一亭半落平畴外,拾尽乾坤眼犹窄。yī tíng bàn luò píng chóu wài,shí jǐn qián kūn yǎn yóu zhǎi。
樵歌断处起寒青,鸟影明边际空碧。qiáo gē duàn chù qǐ hán qīng,niǎo yǐng míng biān jì kōng bì。
玉鸾不入巫阳梦,满榻凝尘室生白。yù luán bù rù wū yáng mèng,mǎn tà níng chén shì shēng bái。
昨宵础润卜雨来,岸巾栏角小徘徊。zuó xiāo chǔ rùn bo yǔ lái,àn jīn lán jiǎo xiǎo pái huái。
忽然一片黑模糊,失却万丈青崔嵬。hū rán yī piàn hēi mó hú,shī què wàn zhàng qīng cuī wéi。
有风飒然起林薄,如觉天日徐徐开。yǒu fēng sà rán qǐ lín báo,rú jué tiān rì xú xú kāi。
推窗看山色如故,断云飘零不知处。tuī chuāng kàn shān sè rú gù,duàn yún piāo líng bù zhī chù。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

追和四绝

陆文圭

三十寻思拟学仙,蹉跎已过古稀年。sān shí xún sī nǐ xué xiān,cuō tuó yǐ guò gǔ xī nián。
一生只作邯郸梦,枕上奇方秘不传。yī shēng zhǐ zuò hán dān mèng,zhěn shàng qí fāng mì bù chuán。

追和四绝

陆文圭

卧看山云起石根,意行随犬至前村。wò kàn shān yún qǐ shí gēn,yì xíng suí quǎn zhì qián cūn。
廛居自是无人识,何必移家上鹿门。chán jū zì shì wú rén shí,hé bì yí jiā shàng lù mén。

丁亥寿药房先生四首

陆文圭

贺客门关刺莫传,日高厨传尚萧然。hè kè mén guān cì mò chuán,rì gāo chú chuán shàng xiāo rán。
遥知独鹤苍苔舞,自点丹砂注内篇。yáo zhī dú hè cāng tái wǔ,zì diǎn dān shā zhù nèi piān。

丁亥寿药房先生四首

陆文圭

蜀苑梅花号两龙,千年矫立受霜风。shǔ yuàn méi huā hào liǎng lóng,qiān nián jiǎo lì shòu shuāng fēng。
若为健步能移取,远供寒香寿乃翁。ruò wèi jiàn bù néng yí qǔ,yuǎn gōng hán xiāng shòu nǎi wēng。

丁亥寿药房先生四首

陆文圭

出处穷通若命何,月居南斗类东坡。chū chù qióng tōng ruò mìng hé,yuè jū nán dòu lèi dōng pō。
底须内翰还公做,勘破已输春梦婆。dǐ xū nèi hàn hái gōng zuò,kān pò yǐ shū chūn mèng pó。

丁亥寿药房先生四首

陆文圭

曲度珠帘怀吕相,庑排红榜媚韩王。qū dù zhū lián huái lǚ xiāng,wǔ pái hóng bǎng mèi hán wáng。
先生清隐心如水,消得编诗一瓣香。xiān shēng qīng yǐn xīn rú shuǐ,xiāo dé biān shī yī bàn xiāng。

折梅寿宋春卿

陆文圭

南枝春早为谁容,远供寒香寿乃翁。nán zhī chūn zǎo wèi shuí róng,yuǎn gōng hán xiāng shòu nǎi wēng。
不信广平心似铁,能禁索笑倚东风。bù xìn guǎng píng xīn shì tiě,néng jìn suǒ xiào yǐ dōng fēng。

又口号四首

陆文圭

洛阳亭下昔埋轮,当道豺狼不避人。luò yáng tíng xià xī mái lún,dāng dào chái láng bù bì rén。
今日黄花故园酒,独携野鹤伴闲身。jīn rì huáng huā gù yuán jiǔ,dú xié yě hè bàn xián shēn。

又口号四首

陆文圭

仁挟翔风勇驾霆,皇华使者出祥刑。rén xié xiáng fēng yǒng jià tíng,huáng huá shǐ zhě chū xiáng xíng。
福星一夕迁吴分,却向龙山现寿星。fú xīng yī xī qiān wú fēn,què xiàng lóng shān xiàn shòu xīng。

又口号四首

陆文圭

华堂捧劝紫霞杯,红粉回头御史来。huá táng pěng quàn zǐ xiá bēi,hóng fěn huí tóu yù shǐ lái。
直道素知嫌妩媚,羞将白鹤放笼开。zhí dào sù zhī xián wǔ mèi,xiū jiāng bái hè fàng lóng kāi。

又口号四首

陆文圭

幼安伯可号文雄,词寿秦韩枉自工。yòu ān bó kě hào wén xióng,cí shòu qín hán wǎng zì gōng。
贤相肯交穷处士,何如魏野祝莱公。xián xiāng kěn jiāo qióng chù shì,hé rú wèi yě zhù lái gōng。

赠松窗

陆文圭

故交皆疏柳子厚,新贵不识王元之。gù jiāo jiē shū liǔ zi hòu,xīn guì bù shí wáng yuán zhī。
袖中刺字已漫尽,一童犹负囊中诗。xiù zhōng cì zì yǐ màn jǐn,yī tóng yóu fù náng zhōng shī。

宁华张尉卫辉人也因寇失官妻子为掳行乞归乡赠以二绝句

陆文圭

葛藟绵绵长道边,独行踽踽亦堪怜。gé lěi mián mián zhǎng dào biān,dú xíng jǔ jǔ yì kān lián。
邯郸正近君乡里,好借仙翁一枕眠。hán dān zhèng jìn jūn xiāng lǐ,hǎo jiè xiān wēng yī zhěn mián。

宁华张尉卫辉人也因寇失官妻子为掳行乞归乡赠以二绝句

陆文圭

南来憔悴一身存,归雁哀鸣久失群。nán lái qiáo cuì yī shēn cún,guī yàn āi míng jiǔ shī qún。
莫怪夜行人不问,形容岂似故将军。mò guài yè xíng rén bù wèn,xíng róng qǐ shì gù jiāng jūn。

桂松岩以子平星禽二术推人多验戏赠二绝

陆文圭

十二支辰配十干,此专主日论财官。shí èr zhī chén pèi shí gàn,cǐ zhuān zhǔ rì lùn cái guān。
岂无辞禄安贫者,说与先生仔细看。qǐ wú cí lù ān pín zhě,shuō yǔ xiān shēng zǎi xì kàn。