古诗词

跋牧马图

陆文圭

平原浅陂,水草甘美。píng yuán qiǎn bēi,shuǐ cǎo gān měi。
枯梢吹风,日落尘起。kū shāo chuī fēng,rì luò chén qǐ。
物色祁连山前路,又似逾关渡陇水。wù sè qí lián shān qián lù,yòu shì yú guān dù lǒng shuǐ。
一人解鞍枕欲睡,一人褶裤手仰指。yī rén jiě ān zhěn yù shuì,yī rén zhě kù shǒu yǎng zhǐ。
一人持辔却回头,万马攒蹄行复止。yī rén chí pèi què huí tóu,wàn mǎ zǎn tí xíng fù zhǐ。
饮者啮者各自然,驰者忽在立者前。yǐn zhě niè zhě gè zì rán,chí zhě hū zài lì zhě qián。
驹而幼者随壮者,浴者出没晴波川。jū ér yòu zhě suí zhuàng zhě,yù zhě chū méi qíng bō chuān。
风騣雪尾不受鞭,并驱逐者如争先。fēng zōng xuě wěi bù shòu biān,bìng qū zhú zhě rú zhēng xiān。
须臾两骑独殿后,戎笠持兵相格斗。xū yú liǎng qí dú diàn hòu,róng lì chí bīng xiāng gé dòu。
老羝挟乳自成群,牧羝人远傍无救。lǎo dī xié rǔ zì chéng qún,mù dī rén yuǎn bàng wú jiù。
何人丹青手摸写,崿礴胸中有全马。hé rén dān qīng shǒu mō xiě,è bó xiōng zhōng yǒu quán mǎ。
陆子作诗配駉野,千古传流好事者。lù zi zuò shī pèi jiōng yě,qiān gǔ chuán liú hǎo shì zhě。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

夜得二绝寄子华

陆文圭

鸡鸣风雨思君子,雁过潇湘忆故人。jī míng fēng yǔ sī jūn zi,yàn guò xiāo xiāng yì gù rén。
别去情怀浑欲醉,梦回诗笔已如神。bié qù qíng huái hún yù zuì,mèng huí shī bǐ yǐ rú shén。

绝句二首寄绍堂求巧石

陆文圭

篱根怪石起层云,浅带春泥碧藓纹。lí gēn guài shí qǐ céng yún,qiǎn dài chūn ní bì xiǎn wén。
乞与诗人时醒酒,也胜豪夺任监军。qǐ yǔ shī rén shí xǐng jiǔ,yě shèng háo duó rèn jiān jūn。

绝句二首寄绍堂求巧石

陆文圭

几年石友卧苍苔,曾受南宫雅拜来。jǐ nián shí yǒu wò cāng tái,céng shòu nán gōng yǎ bài lái。
老子暮年行脚倦,只宜窗里看崔嵬。lǎo zi mù nián xíng jiǎo juàn,zhǐ yí chuāng lǐ kàn cuī wéi。

送唐孟方教授三首

陆文圭

泮水三年惟饮水,不知芹藻味何如。pàn shuǐ sān nián wéi yǐn shuǐ,bù zhī qín zǎo wèi hé rú。
群鸮无故争桑葚,挟弹何人莫问渠。qún xiāo wú gù zhēng sāng rèn,xié dàn hé rén mò wèn qú。

送唐孟方教授三首

陆文圭

御儿溪北浣征衣,重拂苍苔旧钓矶。yù ér xī běi huàn zhēng yī,zhòng fú cāng tái jiù diào jī。
有弟对床思久别,呼儿置酒话迟归。yǒu dì duì chuáng sī jiǔ bié,hū ér zhì jiǔ huà chí guī。

送唐孟方教授三首

陆文圭

城东老圃旧书生,紧闭柴门懒送迎。chéng dōng lǎo pǔ jiù shū shēng,jǐn bì chái mén lǎn sòng yíng。
独袖篇诗与君别,相看白首不胜情。dú xiù piān shī yǔ jūn bié,xiāng kàn bái shǒu bù shèng qíng。

送李义夫出游二首

陆文圭

梅花卸玉春寒浅,柳色描金雪意消。méi huā xiè yù chūn hán qiǎn,liǔ sè miáo jīn xuě yì xiāo。
老子偶然诗兴动,又挑行李过溪桥。lǎo zi ǒu rán shī xīng dòng,yòu tiāo xíng lǐ guò xī qiáo。

送李义夫出游二首

陆文圭

三千丈发从渠脱,九十日春须我游。sān qiān zhàng fā cóng qú tuō,jiǔ shí rì chūn xū wǒ yóu。
出却草堂三五里,囊中无得一钱留。chū què cǎo táng sān wǔ lǐ,náng zhōng wú dé yī qián liú。

送吴仲鲁回乌江二首

陆文圭

老人白帽子青衿,二水相滋兑泽深。lǎo rén bái mào zi qīng jīn,èr shuǐ xiāng zī duì zé shēn。
易学已随丁氏去,金兰何日慰同心。yì xué yǐ suí dīng shì qù,jīn lán hé rì wèi tóng xīn。

送吴仲鲁回乌江二首

陆文圭

黄田西望历阳城,风水萧萧数日程。huáng tián xī wàng lì yáng chéng,fēng shuǐ xiāo xiāo shù rì chéng。
纸上陈言刊落尽,沧浪时听棹歌声。zhǐ shàng chén yán kān luò jǐn,cāng làng shí tīng zhào gē shēng。

送留君玉高云卿自江阴迁松江四绝

陆文圭

二君才斡俱优裕,数载相从意未休。èr jūn cái wò jù yōu yù,shù zài xiāng cóng yì wèi xiū。
短棹西风吹过泖,相思霜月落南州。duǎn zhào xī fēng chuī guò mǎo,xiāng sī shuāng yuè luò nán zhōu。

送留君玉高云卿自江阴迁松江四绝

陆文圭

江浦买鲈秋正美,山亭闻鹤夜尤清。jiāng pǔ mǎi lú qiū zhèng měi,shān tíng wén hè yè yóu qīng。
送君此去因怀古,海水东来意未平。sòng jūn cǐ qù yīn huái gǔ,hǎi shuǐ dōng lái yì wèi píng。

送留君玉高云卿自江阴迁松江四绝

陆文圭

老我卑枝甘伏鴳,羡君乔木又迁莺。lǎo wǒ bēi zhī gān fú yàn,xiàn jūn qiáo mù yòu qiān yīng。
清平官府无公事,分我丝莼一箸羹。qīng píng guān fǔ wú gōng shì,fēn wǒ sī chún yī zhù gēng。

送留君玉高云卿自江阴迁松江四绝

陆文圭

暨州风土今非昔,安得珠犀贾客船。jì zhōu fēng tǔ jīn fēi xī,ān dé zhū xī jiǎ kè chuán。
莫笑归装无一物,江头鱼蟹亦论钱。mò xiào guī zhuāng wú yī wù,jiāng tóu yú xiè yì lùn qián。

鉴止堂

陆文圭

流水涓涓止水停,要令漱玉结层冰。liú shuǐ juān juān zhǐ shuǐ tíng,yào lìng shù yù jié céng bīng。
深溪不泛桃花出,谁识仙源在武陵。shēn xī bù fàn táo huā chū,shuí shí xiān yuán zài wǔ líng。