古诗词

赠答封仲坚

段克己

念昔始读书,志本期王佐。niàn xī shǐ dú shū,zhì běn qī wáng zuǒ。
时哉不我与,触事多坎坷。shí zāi bù wǒ yǔ,chù shì duō kǎn kě。
归来濯尘缨,羸装聊解驮。guī lái zhuó chén yīng,léi zhuāng liáo jiě tuó。
午芹多奇峰,流水出其左。wǔ qín duō qí fēng,liú shuǐ chū qí zuǒ。
誓求十亩田,于此养慵惰。shì qiú shí mǔ tián,yú cǐ yǎng yōng duò。
种椒盈百区,栽竹仅万个。zhǒng jiāo yíng bǎi qū,zāi zhú jǐn wàn gè。
自谓得所依,心口默相贺。zì wèi dé suǒ yī,xīn kǒu mò xiāng hè。
经营久未成,韫椟乏奇货。jīng yíng jiǔ wèi chéng,yùn dú fá qí huò。
低徊不能去,借宅便高卧。dī huái bù néng qù,jiè zhái biàn gāo wò。
始构茆三闲,榱桷久摧挫。shǐ gòu máo sān xián,cuī jué jiǔ cuī cuò。
暑雨畏霖潦,霜风苦掀簸。shǔ yǔ wèi lín lǎo,shuāng fēng kǔ xiān bǒ。
岂无富贵人,粟布救寒饿。qǐ wú fù guì rén,sù bù jiù hán è。
耻随肥马尘,拥鼻不敢唾。chǐ suí féi mǎ chén,yōng bí bù gǎn tuò。
淹延岁月深,十手指庸懦。yān yán suì yuè shēn,shí shǒu zhǐ yōng nuò。
尘埋剑锋?,弹铗悲无那。chén mái jiàn fēng,dàn jiá bēi wú nà。
时当春之仲,桂魄月半破。shí dāng chūn zhī zhòng,guì pò yuè bàn pò。
丁丁闻啄门,有客来相过。dīng dīng wén zhuó mén,yǒu kè lái xiāng guò。
探怀出新作,高唱成寡和。tàn huái chū xīn zuò,gāo chàng chéng guǎ hé。
清辞丽卿云,齐梁那复课。qīng cí lì qīng yún,qí liáng nà fù kè。
蹇余鞭不前,踯躅蚁旋磨。jiǎn yú biān bù qián,zhí zhú yǐ xuán mó。
枯肠藜苋苦,奇字厌搜罗。kū cháng lí xiàn kǔ,qí zì yàn sōu luó。
君乎真可人,沽酒酌通播。jūn hū zhēn kě rén,gū jiǔ zhuó tōng bō。
酒酣胆气粗,狂言惊四座。jiǔ hān dǎn qì cū,kuáng yán jīng sì zuò。
旧游渺何许,行路方轗轲。jiù yóu miǎo hé xǔ,xíng lù fāng kǎn kē。
作诗寄同声,别离伤老大。zuò shī jì tóng shēng,bié lí shāng lǎo dà。

段克己

段克己(1196~1254)金代文学家。字复之,号遁庵,别号菊庄。绛州稷山(今山西稷山)人。早年与弟成己并负才名,赵秉文目之为“二妙”,大书“双飞”二字名其居里。哀宗时与其弟段成己先后中进士,但入仕无门,在山村过着闲居生活。金亡,避乱龙门山中(今山西河津黄河边),时人赞为“儒林标榜”。蒙古汗国时期,与友人遨游山水,结社赋诗,自得其乐。元宪宗四年卒,年五十九。工于词曲,有《遁斋乐府》。 段克己的作品>>

猜您喜欢

花木八咏海棠风

段克己

玉妃酒晕透香肌,满颊娇红睡起时。yù fēi jiǔ yūn tòu xiāng jī,mǎn jiá jiāo hóng shuì qǐ shí。
小立沉香亭子外,钗横鬓乱任风吹。xiǎo lì chén xiāng tíng zi wài,chāi héng bìn luàn rèn fēng chuī。

花木八咏海棠风

段克己

舞罢霓裳醉似泥,六宫谁敢斗腰肢。wǔ bà ní shang zuì shì ní,liù gōng shuí gǎn dòu yāo zhī。
侍儿扶起娇无力,云母屏深午醒迟。shì ér fú qǐ jiāo wú lì,yún mǔ píng shēn wǔ xǐng chí。

花木八咏海棠风

段克己

仗下华清赐浴时,温泉香腻洗凝脂。zhàng xià huá qīng cì yù shí,wēn quán xiāng nì xǐ níng zhī。
团花翠壁琉璃滑,狼藉珠玑醉不知。tuán huā cuì bì liú lí huá,láng jí zhū jī zuì bù zhī。

花木八咏海棠风

段克己

晓日穿花透翠帷,环儿软语诉分离。xiǎo rì chuān huā tòu cuì wéi,huán ér ruǎn yǔ sù fēn lí。
发肤之外皆君赐,妾自倾心君不知。fā fū zhī wài jiē jūn cì,qiè zì qīng xīn jūn bù zhī。

花木八咏海棠风

段克己

风帘斜揭玉钩栏,端正楼高烛影残。fēng lián xié jiē yù gōu lán,duān zhèng lóu gāo zhú yǐng cán。
宿酒困人梳洗懒,从教残粉涴金钿。sù jiǔ kùn rén shū xǐ lǎn,cóng jiào cán fěn wò jīn diàn。

花木八咏海棠风

段克己

梨园子弟去无踪,门掩蓬莱绣帐空。lí yuán zi dì qù wú zōng,mén yǎn péng lái xiù zhàng kōng。
寂寞绿窗深夜雨,伤心不独有梧桐。jì mò lǜ chuāng shēn yè yǔ,shāng xīn bù dú yǒu wú tóng。

花木八咏海棠风

段克己

蓬岛春寒减玉肌,却凭羽客寄相思。péng dǎo chūn hán jiǎn yù jī,què píng yǔ kè jì xiāng sī。
凭肩私语长生殿,准□□□□□□。píng jiān sī yǔ zhǎng shēng diàn,zhǔn。

花木八咏海棠风

段克己

娘子宫中仪体新,八姨羞把旧妆匀。niáng zi gōng zhōng yí tǐ xīn,bā yí xiū bǎ jiù zhuāng yún。
画罗瑞锦难相称,故著龙香簇绛巾。huà luó ruì jǐn nán xiāng chēng,gù zhù lóng xiāng cù jiàng jīn。

退之留别大颠图

段克己

吏部文章日月光,平生忠义著南荒。lì bù wén zhāng rì yuè guāng,píng shēng zhōng yì zhù nán huāng。
肯因一转山僧语,换却从来铁石肠。kěn yīn yī zhuǎn shān sēng yǔ,huàn què cóng lái tiě shí cháng。

汉阴抱瓮图

段克己

凿井为畦并汉皋,区区抱瓮不辞劳。záo jǐng wèi qí bìng hàn gāo,qū qū bào wèng bù cí láo。
古人伎俩今人笑,举世师师尚桔槔。gǔ rén jì liǎ jīn rén xiào,jǔ shì shī shī shàng jú gāo。

丁未三月二十八日县大夫薛君宝臣过余芹溪精舍酒闲雨作时方苦旱喜而赋之

段克己

麦田日日起黄埃,官长忧民意不开。mài tián rì rì qǐ huáng āi,guān zhǎng yōu mín yì bù kāi。
底是山灵多妩媚,故驱风雨过江来。dǐ shì shān líng duō wǔ mèi,gù qū fēng yǔ guò jiāng lái。

明日李生湛然见和仍韵答之

段克己

东风吹雨绝纤埃,尊酒相逢尽日开。dōng fēng chuī yǔ jué xiān āi,zūn jiǔ xiāng féng jǐn rì kāi。
不是官闲公事少,此中能得几回来。bù shì guān xián gōng shì shǎo,cǐ zhōng néng dé jǐ huí lái。

明日李生湛然见和仍韵答之

段克己

日烘窗户袅轻埃,醉眼朦胧尚倦开。rì hōng chuāng hù niǎo qīng āi,zuì yǎn méng lóng shàng juàn kāi。
不是故人留顾盼,衡门未省有人来。bù shì gù rén liú gù pàn,héng mén wèi shěng yǒu rén lái。

寿卫生袭之

段克己

去年即席赋新诗,今岁迎门把酒卮。qù nián jí xí fù xīn shī,jīn suì yíng mén bǎ jiǔ zhī。
似此相逢能几度,莫教虚负百年期。shì cǐ xiāng féng néng jǐ dù,mò jiào xū fù bǎi nián qī。

为龙门史师寿不遇

段克己

香雾霏霏晓未开,一尊特地为君来。xiāng wù fēi fēi xiǎo wèi kāi,yī zūn tè dì wèi jūn lái。
仙翁落魄知何处,贪醉蟠桃不肯回。xiān wēng luò pò zhī hé chù,tān zuì pán táo bù kěn huí。
142«45678910