古诗词

癸丑仲秋之夕与诸君会饮山中感时怀旧情见乎辞

段克己

少年着意作中秋,手卷珠帘上玉钩。shǎo nián zhe yì zuò zhōng qiū,shǒu juǎn zhū lián shàng yù gōu。
明月欲上海波阔,瑞光万丈东南浮。míng yuè yù shàng hǎi bō kuò,ruì guāng wàn zhàng dōng nán fú。
楼高一望八千里,翠色一点认瀛洲。lóu gāo yī wàng bā qiān lǐ,cuì sè yī diǎn rèn yíng zhōu。
桂华徘徊初泛滟,冷溢杯盘河汉流。guì huá pái huái chū fàn yàn,lěng yì bēi pán hé hàn liú。
一时宾客尽豪逸,拥鼻不作商声讴。yī shí bīn kè jǐn háo yì,yōng bí bù zuò shāng shēng ōu。
无何陵谷忽迁变,杀气黯惨缠九州。wú hé líng gǔ hū qiān biàn,shā qì àn cǎn chán jiǔ zhōu。
生民冤血流未尽,白骨堆积如山邱。shēng mín yuān xuè liú wèi jǐn,bái gǔ duī jī rú shān qiū。
比来几见中秋月,悲风鬼哭声啾啾。bǐ lái jǐ jiàn zhōng qiū yuè,bēi fēng guǐ kū shēng jiū jiū。
遗黎纵复脱刀机,忧思离散谁与鸠。yí lí zòng fù tuō dāo jī,yōu sī lí sàn shuí yǔ jiū。
回思少年事,刺促生百忧。huí sī shǎo nián shì,cì cù shēng bǎi yōu。
良辰不可再,金尊空相对。liáng chén bù kě zài,jīn zūn kōng xiāng duì。
明月恨更多,故使浮云碍。míng yuè hèn gèng duō,gù shǐ fú yún ài。
照见古人多少愁,懒与今人照兴废。zhào jiàn gǔ rén duō shǎo chóu,lǎn yǔ jīn rén zhào xīng fèi。
今人古人俱可怜,百年忽忽如流川。jīn rén gǔ rén jù kě lián,bǎi nián hū hū rú liú chuān。
三军鞍马闲未得,镜中不觉摧朱颜。sān jūn ān mǎ xián wèi dé,jìng zhōng bù jué cuī zhū yán。
我欲排云叫阊阖,再拜玉皇香案前。wǒ yù pái yún jiào chāng hé,zài bài yù huáng xiāng àn qián。
不求羽化为飞仙,不愿双持将相权。bù qiú yǔ huà wèi fēi xiān,bù yuàn shuāng chí jiāng xiāng quán。
愿天早赐太平福,年年人月长团圆。yuàn tiān zǎo cì tài píng fú,nián nián rén yuè zhǎng tuán yuán。

段克己

段克己(1196~1254)金代文学家。字复之,号遁庵,别号菊庄。绛州稷山(今山西稷山)人。早年与弟成己并负才名,赵秉文目之为“二妙”,大书“双飞”二字名其居里。哀宗时与其弟段成己先后中进士,但入仕无门,在山村过着闲居生活。金亡,避乱龙门山中(今山西河津黄河边),时人赞为“儒林标榜”。蒙古汗国时期,与友人遨游山水,结社赋诗,自得其乐。元宪宗四年卒,年五十九。工于词曲,有《遁斋乐府》。 段克己的作品>>

猜您喜欢

西江月·久雨新霁秋气益清与二三子登高赋之

段克己

人与寒林共瘦,山和老眼俱青。rén yǔ hán lín gòng shòu,shān hé lǎo yǎn jù qīng。
琤然一叶不须惊。chēng rán yī yè bù xū jīng。
叶本无心入听。yè běn wú xīn rù tīng。
气爽云天改色,潦收烟水无声。qì shuǎng yún tiān gǎi sè,lǎo shōu yān shuǐ wú shēng。
夕阳洲外井禽鸣。xī yáng zhōu wài jǐng qín míng。
涵泳一江秋影。hán yǒng yī jiāng qiū yǐng。

渔家傲

段克己

诗句一春浑漫与,纷纷红紫但尘土。shī jù yī chūn hún màn yǔ,fēn fēn hóng zǐ dàn chén tǔ。
楼外垂杨千万缕,风落絮,栏干倚遍空无语。lóu wài chuí yáng qiān wàn lǚ,fēng luò xù,lán gàn yǐ biàn kōng wú yǔ。
毕竟春归何处所,树头树底无寻处。bì jìng chūn guī hé chù suǒ,shù tóu shù dǐ wú xún chù。
唯有闲愁将不去,依旧住,伴人直到黄昏雨。wéi yǒu xián chóu jiāng bù qù,yī jiù zhù,bàn rén zhí dào huáng hūn yǔ。

卜算子·正月上旬夜,梦寐闲闻雪作。诘旦起视,但云烟出没,晓山浓淡如画,西望长河仅一发耳,作长短句以写一时胜概

段克己

淡月晃书窗,夜静云撩乱。dàn yuè huǎng shū chuāng,yè jìng yún liāo luàn。
敧枕萧萧听雪声,落叶闲阶满。jī zhěn xiāo xiāo tīng xuě shēng,luò yè xián jiē mǎn。
清晓独开门,淡荡东风软。qīng xiǎo dú kāi mén,dàn dàng dōng fēng ruǎn。
诗句成时堕渺茫,眼底江天远。shī jù chéng shí duò miǎo máng,yǎn dǐ jiāng tiān yuǎn。

方平道中

段克己

沙软新经雨,风轻不起尘。shā ruǎn xīn jīng yǔ,fēng qīng bù qǐ chén。
溪山随处好,花柳著行新。xī shān suí chù hǎo,huā liǔ zhù xíng xīn。
放浪聊终日,蹉跎又一春。fàng làng liáo zhōng rì,cuō tuó yòu yī chūn。
行年已如此,犹复向来人。xíng nián yǐ rú cǐ,yóu fù xiàng lái rén。

方平道中

段克己

病怯春衫薄,衰怜葛屦轻。bìng qiè chūn shān báo,shuāi lián gé jù qīng。
平芜迷旧迹,幽鸟变新声。píng wú mí jiù jì,yōu niǎo biàn xīn shēng。
兴与云俱远,心同水共清。xīng yǔ yún jù yuǎn,xīn tóng shuǐ gòng qīng。
胶胶还扰扰,回首笑浮生。jiāo jiāo hái rǎo rǎo,huí shǒu xiào fú shēng。

微雨后偶成

段克己

孤愤凭谁诉,长歌聊自怡。gū fèn píng shuí sù,zhǎng gē liáo zì yí。
整衣怜瘦减,扶杖觉衰迟。zhěng yī lián shòu jiǎn,fú zhàng jué shuāi chí。
小饮非愁敌,轻寒与睡宜。xiǎo yǐn fēi chóu dí,qīng hán yǔ shuì yí。
今朝春雨好,稚子莫啼饥。jīn cháo chūn yǔ hǎo,zhì zi mò tí jī。

微雨后偶成

段克己

寂寂春归后,悠悠梦觉时。jì jì chūn guī hòu,yōu yōu mèng jué shí。
病添花懊恼,愁耐酒禁持。bìng tiān huā ào nǎo,chóu nài jiǔ jìn chí。
瓶贮无多粟,囊封有许诗。píng zhù wú duō sù,náng fēng yǒu xǔ shī。
倚床独成笑,此意几人知。yǐ chuáng dú chéng xiào,cǐ yì jǐ rén zhī。

余侨居龙门山十有馀年封张二子日从余游而贫又甚焉因写所怀兼简二子共成一笑

段克己

病久慵增剧,途穷事转迂。bìng jiǔ yōng zēng jù,tú qióng shì zhuǎn yū。
木兼形共槁,锥与地俱无。mù jiān xíng gòng gǎo,zhuī yǔ dì jù wú。
醉语劳挥麈,悲歌漫叩壶。zuì yǔ láo huī zhǔ,bēi gē màn kòu hú。
鲜鲜篱下菊,笑汝益羁孤。xiān xiān lí xià jú,xiào rǔ yì jī gū。

仲坚见和复用韵以答

段克己

道在山林胜,心闲岁月迂。dào zài shān lín shèng,xīn xián suì yuè yū。
家风贫更好,习气老难无。jiā fēng pín gèng hǎo,xí qì lǎo nán wú。
日力分诗卷,生资负酒壶。rì lì fēn shī juǎn,shēng zī fù jiǔ hú。
儒冠三十载,转觉此身孤。rú guān sān shí zài,zhuǎn jué cǐ shēn gū。

仲坚见和复用韵以答

段克己

赋就惭辞拙,书成共笑迂。fù jiù cán cí zhuō,shū chéng gòng xiào yū。
学传三世旧,用处一分无。xué chuán sān shì jiù,yòng chù yī fēn wú。
衰鬓频看镜,流年付挈壶。shuāi bìn pín kàn jìng,liú nián fù qiè hú。
悠悠身外事,目断塞云孤。yōu yōu shēn wài shì,mù duàn sāi yún gū。

仲坚见和复用韵以答

段克己

避事尝辞剧,为儒不厌迂。bì shì cháng cí jù,wèi rú bù yàn yū。
能贫从古少,好学似君无。néng pín cóng gǔ shǎo,hǎo xué shì jūn wú。
行李书填案,生涯药满壶。xíng lǐ shū tián àn,shēng yá yào mǎn hú。
缇萦真孝子,犹足慰茕孤。tí yíng zhēn xiào zi,yóu zú wèi qióng gū。

仲坚见和复用韵以答

段克己

一饱不易得,身谋方信迂。yī bǎo bù yì dé,shēn móu fāng xìn yū。
家徒四壁立,囊至一钱无。jiā tú sì bì lì,náng zhì yī qián wú。
但喜心如水,那忧腹似壶。dàn xǐ xīn rú shuǐ,nà yōu fù shì hú。
我穷君更甚,此德未全孤。wǒ qióng jūn gèng shén,cǐ dé wèi quán gū。

枕上再赓前韵

段克己

几年成懒散,一榻了慵迂。jǐ nián chéng lǎn sàn,yī tà le yōng yū。
诗酒心犹在,功名梦亦无。shī jiǔ xīn yóu zài,gōng míng mèng yì wú。
雨来催觅句,鸟去劝提壶。yǔ lái cuī mì jù,niǎo qù quàn tí hú。
静里那须此,应怜客意孤。jìng lǐ nà xū cǐ,yīng lián kè yì gū。

野步仍用韵示封张二子

段克己

散策溪头路,溪回路更迂。sàn cè xī tóu lù,xī huí lù gèng yū。
山随行处好,人似往年无。shān suí xíng chù hǎo,rén shì wǎng nián wú。
波静鱼千里,天晴春一壶。bō jìng yú qiān lǐ,tiān qíng chūn yī hú。
龙门何限景,岁晚不相孤。lóng mén hé xiàn jǐng,suì wǎn bù xiāng gū。

野步仍用韵示封张二子

段克己

信步不知晚,归途那计迂。xìn bù bù zhī wǎn,guī tú nà jì yū。
一欢闲里足,万籁静中无。yī huān xián lǐ zú,wàn lài jìng zhōng wú。
藉草便成席,酌泉聊代壶。jí cǎo biàn chéng xí,zhuó quán liáo dài hú。
娟娟林外树,江月伴人孤。juān juān lín wài shù,jiāng yuè bàn rén gū。
1421234567»