古诗词

墨萱图·其一

王冕

灿灿萱草花,罗生北堂下。càn càn xuān cǎo huā,luó shēng běi táng xià。
南风吹其心,摇摇为谁吐?nán fēng chuī qí xīn,yáo yáo wèi shuí tǔ?
慈母倚门情,游子行路苦。cí mǔ yǐ mén qíng,yóu zi xíng lù kǔ。
甘旨日以疏,音问日以阻。gān zhǐ rì yǐ shū,yīn wèn rì yǐ zǔ。
举头望云林,愧听慧鸟语。jǔ tóu wàng yún lín,kuì tīng huì niǎo yǔ。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

次韵

王冕

生民日日叹零丁,惟听中朝说太平。shēng mín rì rì tàn líng dīng,wéi tīng zhōng cháo shuō tài píng。
万里江山云莽荡,五更风雨剑悲鸣。wàn lǐ jiāng shān yún mǎng dàng,wǔ gèng fēng yǔ jiàn bēi míng。
桓温岂解知王猛,徐庶从来识孔明。huán wēn qǐ jiě zhī wáng měng,xú shù cóng lái shí kǒng míng。
箫管莫吹关塞曲,野花闲草不胜情。xiāo guǎn mò chuī guān sāi qū,yě huā xián cǎo bù shèng qíng。

竹西轩

王冕

青山隐隐带江流,江上轩窗面面幽。qīng shān yǐn yǐn dài jiāng liú,jiāng shàng xuān chuāng miàn miàn yōu。
来客不辞三径雨,乘凉常得四时秋。lái kè bù cí sān jìng yǔ,chéng liáng cháng dé sì shí qiū。
青天影动朝阳凤,落月光移隔水楼。qīng tiān yǐng dòng cháo yáng fèng,luò yuè guāng yí gé shuǐ lóu。
夜半梦回环佩响,却疑歌吹在扬州。yè bàn mèng huí huán pèi xiǎng,què yí gē chuī zài yáng zhōu。

江月楼

王冕

永嘉城郭如斗样,魁峰兰若倚青霄。yǒng jiā chéng guō rú dòu yàng,kuí fēng lán ruò yǐ qīng xiāo。
江空月色上楼白,风挟海声连地摇。jiāng kōng yuè sè shàng lóu bái,fēng xié hǎi shēng lián dì yáo。
高僧居此兴不浅,闲客登临思亦饶。gāo sēng jū cǐ xīng bù qiǎn,xián kè dēng lín sī yì ráo。
我欲与君飞舞去,更呼仙子共吹箫。wǒ yù yǔ jūn fēi wǔ qù,gèng hū xiān zi gòng chuī xiāo。

林壑亭

王冕

会稽林壑东南胜,结构新亭亦壮哉。huì jī lín hè dōng nán shèng,jié gòu xīn tíng yì zhuàng zāi。
树密不知云出没,山深常听水喧豗。shù mì bù zhī yún chū méi,shān shēn cháng tīng shuǐ xuān huī。
清幽可许渔樵隐,游赏岂无王谢来?qīng yōu kě xǔ yú qiáo yǐn,yóu shǎng qǐ wú wáng xiè lái?
我欲题诗追李杜,风流不是出群才。wǒ yù tí shī zhuī lǐ dù,fēng liú bù shì chū qún cái。

送僧归闽

王冕

九月三吴树叶红,闽中浑未觉秋风。jiǔ yuè sān wú shù yè hóng,mǐn zhōng hún wèi jué qiū fēng。
上人忽动乡关念,对客莫辞途路穷。shàng rén hū dòng xiāng guān niàn,duì kè mò cí tú lù qióng。
白发岂无诸老在?bái fā qǐ wú zhū lǎo zài?
青山还与旧时同。qīng shān hái yǔ jiù shí tóng。
到家检点经行处,应喜庭松雨露浓。dào jiā jiǎn diǎn jīng xíng chù,yīng xǐ tíng sōng yǔ lù nóng。

秋晚即事

王冕

十年湖海挟飞仙,今日凭高思窅然。shí nián hú hǎi xié fēi xiān,jīn rì píng gāo sī yǎo rán。
关北又添三尺雪,江南别是一般天。guān běi yòu tiān sān chǐ xuě,jiāng nán bié shì yī bān tiān。
紫髯老将悬清梦,白面儿郎减少年。zǐ rán lǎo jiāng xuán qīng mèng,bái miàn ér láng jiǎn shǎo nián。
说与南阳诸葛道,草庐虽好莫贪眠。shuō yǔ nán yáng zhū gé dào,cǎo lú suī hǎo mò tān mián。

有怀

王冕

故人零落各山河,触景其如感慨何?gù rén líng luò gè shān hé,chù jǐng qí rú gǎn kǎi hé?
剑槊风生秋气重,琴床月堕夜凉多。jiàn shuò fēng shēng qiū qì zhòng,qín chuáng yuè duò yè liáng duō。
倾杯且得孤怀壮,缆镜那愁两鬓皤。qīng bēi qiě dé gū huái zhuàng,lǎn jìng nà chóu liǎng bìn pó。
扰扰黄尘车马客,不知留意在南柯。rǎo rǎo huáng chén chē mǎ kè,bù zhī liú yì zài nán kē。

客兴

王冕

鹤鸣猿啸近如何,客里枯衣结薜萝。hè míng yuán xiào jìn rú hé,kè lǐ kū yī jié bì luó。
峡石卧云山气重,江风翻雨树声多。xiá shí wò yún shān qì zhòng,jiāng fēng fān yǔ shù shēng duō。
狂夫对酒评秦法,野老敲檀和楚歌。kuáng fū duì jiǔ píng qín fǎ,yě lǎo qiāo tán hé chǔ gē。
谁似酸斋弄奇崛?shuí shì suān zhāi nòng qí jué?
好诗和梦写渔蓑。hǎo shī hé mèng xiě yú suō。

怀古

王冕

浮云漠漠云摇天,乳燕翻飞落野田。fú yún mò mò yún yáo tiān,rǔ yàn fān fēi luò yě tián。
轩冕尽知为上客,衣冠谁解说前贤?xuān miǎn jǐn zhī wèi shàng kè,yī guān shuí jiě shuō qián xián?
闭门种菜殊无策,坐石看松不记年。bì mén zhǒng cài shū wú cè,zuò shí kàn sōng bù jì nián。
世事东风吹马耳,锦帆金谷已茫然。shì shì dōng fēng chuī mǎ ěr,jǐn fān jīn gǔ yǐ máng rán。

下直沽

王冕

拍河健橹比长驱,百尺飞帆下直沽。pāi hé jiàn lǔ bǐ zhǎng qū,bǎi chǐ fēi fān xià zhí gū。
浩浩碧天秋气肃,堂堂明月夜窗虚。hào hào bì tiān qiū qì sù,táng táng míng yuè yè chuāng xū。
旌旗两岸芦花影,鼙鼓三声海浪趋。jīng qí liǎng àn lú huā yǐng,pí gǔ sān shēng hǎi làng qū。
转首狂歌望西北,淡烟荒草是幽都。zhuǎn shǒu kuáng gē wàng xī běi,dàn yān huāng cǎo shì yōu dōu。

登竺峰

王冕

健步攀缘上碧峰,方知绝顶路岐通。jiàn bù pān yuán shàng bì fēng,fāng zhī jué dǐng lù qí tōng。
一生如在九霄上,万景都归两目中。yī shēng rú zài jiǔ xiāo shàng,wàn jǐng dōu guī liǎng mù zhōng。
老鹤独翻珠草露,孤猿啸落桂花风。lǎo hè dú fān zhū cǎo lù,gū yuán xiào luò guì huā fēng。
青箱家世君休问,江左于今事不同。qīng xiāng jiā shì jūn xiū wèn,jiāng zuǒ yú jīn shì bù tóng。

过武塘

王冕

青衫闸转云间路,河水分流过武塘。qīng shān zhá zhuǎn yún jiān lù,hé shuǐ fēn liú guò wǔ táng。
客路惯经风雨恶,诗情不减少年狂。kè lù guàn jīng fēng yǔ è,shī qíng bù jiǎn shǎo nián kuáng。
鱼盐市井三吴俗,番岛舟航十丈樯。yú yán shì jǐng sān wú sú,fān dǎo zhōu háng shí zhàng qiáng。
杨柳之堤鹅鸭聚,家家茅屋似淮乡。yáng liǔ zhī dī é yā jù,jiā jiā máo wū shì huái xiāng。

怀古

王冕

会稽岩壑今犹古,王谢经行何所之?huì jī yán hè jīn yóu gǔ,wáng xiè jīng xíng hé suǒ zhī?
感慨传人有馀思,风流异代不同时。gǎn kǎi chuán rén yǒu yú sī,fēng liú yì dài bù tóng shí。
春来野水生蒲柳,雨过空山长蒺藜。chūn lái yě shuǐ shēng pú liǔ,yǔ guò kōng shān zhǎng jí lí。
异代无人知禹穴,游人来往到今疑。yì dài wú rén zhī yǔ xué,yóu rén lái wǎng dào jīn yí。

云门山图

王冕

十年不到云门寺,忽见若耶溪上山。shí nián bù dào yún mén sì,hū jiàn ruò yé xī shàng shān。
落叶不随流水去,长松只在白云间。luò yè bù suí liú shuǐ qù,zhǎng sōng zhǐ zài bái yún jiān。
当年王谢已寂寞,终古林泉更往还。dāng nián wáng xiè yǐ jì mò,zhōng gǔ lín quán gèng wǎng hái。
所喜二灵多道气,扶藜时复叩柴关。suǒ xǐ èr líng duō dào qì,fú lí shí fù kòu chái guān。

寄吴道子

王冕

三月不见吴道子,十日两渡钱塘江。sān yuè bù jiàn wú dào zi,shí rì liǎng dù qián táng jiāng。
诗书压架自足乐,风月满坛谁敢降?shī shū yā jià zì zú lè,fēng yuè mǎn tán shuí gǎn jiàng?
菖蒲青青绕石壁,薜荔密密缘山窗。chāng pú qīng qīng rào shí bì,bì lì mì mì yuán shān chuāng。
归来不道簿书急,漫对阿戎言老庞。guī lái bù dào bù shū jí,màn duì ā róng yán lǎo páng。