古诗词

次申屠子迪韵四首

王冕

荒城余古堞,登眺喜新晴。huāng chéng yú gǔ dié,dēng tiào xǐ xīn qíng。
日淡山容静,秋高海气清。rì dàn shān róng jìng,qiū gāo hǎi qì qīng。
孤鸢随鹤下,饥兕近人行。gū yuān suí hè xià,jī sì jìn rén xíng。
感物添惆怅,谁能会此情?gǎn wù tiān chóu chàng,shuí néng huì cǐ qíng?
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

悼止斋王先生二首

王冕

休致归来与世违,平生所有未全施。xiū zhì guī lái yǔ shì wéi,píng shēng suǒ yǒu wèi quán shī。
胸中经纬天人识,舌底风雷宰相知。xiōng zhōng jīng wěi tiān rén shí,shé dǐ fēng léi zǎi xiāng zhī。
论道端然见周召,得时元不下皋夔。lùn dào duān rán jiàn zhōu zhào,dé shí yuán bù xià gāo kuí。
南金东箭谁堪拟?nán jīn dōng jiàn shuí kān nǐ?
绿水青山尽可悲。lǜ shuǐ qīng shān jǐn kě bēi。

悼止斋王先生二首

王冕

文采风流今已矣,夫何能见紫芝眉?wén cǎi fēng liú jīn yǐ yǐ,fū hé néng jiàn zǐ zhī méi?
中天气黯星河惨,南国春寒草木悲。zhōng tiān qì àn xīng hé cǎn,nán guó chūn hán cǎo mù bēi。
政事堂堂传两省,论谈娓娓动诸司。zhèng shì táng táng chuán liǎng shěng,lùn tán wěi wěi dòng zhū sī。
老成如此多关系,青琐诸公泪亦垂。lǎo chéng rú cǐ duō guān xì,qīng suǒ zhū gōng lèi yì chuí。

悼止斋王先生二首

王冕

三月燕山听子规,追思令我泪垂垂。sān yuè yàn shān tīng zi guī,zhuī sī lìng wǒ lèi chuí chuí。
虽然事业能经世,可惜衣冠在此时。suī rán shì yè néng jīng shì,kě xī yī guān zài cǐ shí。
霜惨晴窗琴独冷,月明秋水剑双悲。shuāng cǎn qíng chuāng qín dú lěng,yuè míng qiū shuǐ jiàn shuāng bēi。
山河万里人情别,回首春风说向谁。shān hé wàn lǐ rén qíng bié,huí shǒu chūn fēng shuō xiàng shuí。

会友

王冕

昨夜朔风吹地动,起看长剑雪花明。zuó yè shuò fēng chuī dì dòng,qǐ kàn zhǎng jiàn xuě huā míng。
读书空堕英雄泪,得酒时浇磊块情。dú shū kōng duò yīng xióng lèi,dé jiǔ shí jiāo lěi kuài qíng。
相见抵须言客况,论交殊不愧前盟。xiāng jiàn dǐ xū yán kè kuàng,lùn jiāo shū bù kuì qián méng。
汉家四海承平久,何必区区论贾生。hàn jiā sì hǎi chéng píng jiǔ,hé bì qū qū lùn jiǎ shēng。

即事二首

王冕

滦水城头六月霜,东华门外草皆黄。luán shuǐ chéng tóu liù yuè shuāng,dōng huá mén wài cǎo jiē huáng。
旌旗影动千官惨,斧钺光沉万马忙。jīng qí yǐng dòng qiān guān cǎn,fǔ yuè guāng chén wàn mǎ máng。
青象不将传国玺,紫驼只引旧毡房。qīng xiàng bù jiāng chuán guó xǐ,zǐ tuó zhǐ yǐn jiù zhān fáng。
诸郎不解风尘恶,争指红门入建章。zhū láng bù jiě fēng chén è,zhēng zhǐ hóng mén rù jiàn zhāng。

即事二首

王冕

白草黄沙野色分,古今愁恨满乾坤。bái cǎo huáng shā yě sè fēn,gǔ jīn chóu hèn mǎn qián kūn。
飞鸿点点来边塞,寒雪纷纷落蓟门。fēi hóng diǎn diǎn lái biān sāi,hán xuě fēn fēn luò jì mén。
风景凄凉只如此,人情嚣薄复何论。fēng jǐng qī liáng zhǐ rú cǐ,rén qíng xiāo báo fù hé lùn。
知机可有桑干水,未入沧溟早自浑。zhī jī kě yǒu sāng gàn shuǐ,wèi rù cāng míng zǎo zì hún。

白马湖

王冕

十八里河船不行,江头日日问潮生。shí bā lǐ hé chuán bù xíng,jiāng tóu rì rì wèn cháo shēng。
未同待诏沈金马,却异看花在锦城。wèi tóng dài zhào shěn jīn mǎ,què yì kàn huā zài jǐn chéng。
万里春风归思好,四更寒雨客灯明。wàn lǐ chūn fēng guī sī hǎo,sì gèng hán yǔ kè dēng míng。
故人湖海襟怀古,能话旧时鸥鹭盟。gù rén hú hǎi jīn huái gǔ,néng huà jiù shí ōu lù méng。

即景

王冕

江北春深野草芳,江南春浅柳枝黄。jiāng běi chūn shēn yě cǎo fāng,jiāng nán chūn qiǎn liǔ zhī huáng。
凫鸥得水竞出没,寒雀受风相颉颃。fú ōu dé shuǐ jìng chū méi,hán què shòu fēng xiāng jié háng。
适意漫提如意舞,醒时不异醉时狂。shì yì màn tí rú yì wǔ,xǐng shí bù yì zuì shí kuáng。
昨朝孺子拦街笑,笑杀人间马子长。zuó cháo rú zi lán jiē xiào,xiào shā rén jiān mǎ zi zhǎng。

送宇文子贞

王冕

郊居暂辍簿书劳,尚植忠良翊圣朝。jiāo jū zàn chuò bù shū láo,shàng zhí zhōng liáng yì shèng cháo。
风月一坛光滟滟,天人三策锦飘飘。fēng yuè yī tán guāng yàn yàn,tiān rén sān cè jǐn piāo piāo。
清声足重江潮望,直笔宁辞馆阁招。qīng shēng zú zhòng jiāng cháo wàng,zhí bǐ níng cí guǎn gé zhāo。
洛下诸郎竞才俊,岂能无意说渔樵?luò xià zhū láng jìng cái jùn,qǐ néng wú yì shuō yú qiáo?

雪后

王冕

今日登高不见山,乾坤混混太清寒。jīn rì dēng gāo bù jiàn shān,qián kūn hùn hùn tài qīng hán。
旧时月色无人识,新岁梅花正好看。jiù shí yuè sè wú rén shí,xīn suì méi huā zhèng hǎo kàn。
多苦将军居塞北,更怜羁客在长安。duō kǔ jiāng jūn jū sāi běi,gèng lián jī kè zài zhǎng ān。
老夫欲语不忍语,倚遍危楼十二阑。lǎo fū yù yǔ bù rěn yǔ,yǐ biàn wēi lóu shí èr lán。

次韵二首

王冕

老吾濩落忘机久,江湖鸥鸟弗猜疑。lǎo wú huò luò wàng jī jiǔ,jiāng hú ōu niǎo fú cāi yí。
黄花围宅如元亮,白雪满床无子期。huáng huā wéi zhái rú yuán liàng,bái xuě mǎn chuáng wú zi qī。
身后虚名定何益,世间多事不须知。shēn hòu xū míng dìng hé yì,shì jiān duō shì bù xū zhī。
故人有约来招隐,莫待秋风老桂枝。gù rén yǒu yuē lái zhāo yǐn,mò dài qiū fēng lǎo guì zhī。

次韵二首

王冕

野人住处无车马,门外蓬蒿抵树高。yě rén zhù chù wú chē mǎ,mén wài péng hāo dǐ shù gāo。
石脚云生三伏雨,屋头松撼五更涛。shí jiǎo yún shēng sān fú yǔ,wū tóu sōng hàn wǔ gèng tāo。
田园入画真堪笑,薪水供厨只自劳。tián yuán rù huà zhēn kān xiào,xīn shuǐ gōng chú zhǐ zì láo。
匣底豪曹苔欲满,夜来忽作老龙号。xiá dǐ háo cáo tái yù mǎn,yè lái hū zuò lǎo lóng hào。

满目青山轩

王冕

满目青山似画图,道人于此即安居。mǎn mù qīng shān shì huà tú,dào rén yú cǐ jí ān jū。
不知世上功名好,但觉门前车马疏。bù zhī shì shàng gōng míng hǎo,dàn jué mén qián chē mǎ shū。
风月四时同笑傲,乾坤千古一蘧庐。fēng yuè sì shí tóng xiào ào,qián kūn qiān gǔ yī qú lú。
我生亦有林泉癖,欲老衡茅愧不如。wǒ shēng yì yǒu lín quán pǐ,yù lǎo héng máo kuì bù rú。

雨中遣兴二首

王冕

黯黯阴阴没大荒,髑髅无语剑生芒。àn àn yīn yīn méi dà huāng,dú lóu wú yǔ jiàn shēng máng。
青山有梦客千里,明月故人天一方。qīng shān yǒu mèng kè qiān lǐ,míng yuè gù rén tiān yī fāng。
鹿走平原沙莽莽,龙飞沧海雨浪浪。lù zǒu píng yuán shā mǎng mǎng,lóng fēi cāng hǎi yǔ làng làng。
相望多少相思意,倚遍危楼尚慨慷。xiāng wàng duō shǎo xiāng sī yì,yǐ biàn wēi lóu shàng kǎi kāng。

雨中遣兴二首

王冕

故人何日是归年,又听刚风洗瘴烟。gù rén hé rì shì guī nián,yòu tīng gāng fēng xǐ zhàng yān。
骄马北驰沙似雪,冥鸿南去水如天。jiāo mǎ běi chí shā shì xuě,míng hóng nán qù shuǐ rú tiān。
莫愁弦绝蒲萄馆,且喜歌生䆉稏田。mò chóu xián jué pú táo guǎn,qiě xǐ gē shēng bà yà tián。
好在岳阳楼上望,洞庭明月正婵娟。hǎo zài yuè yáng lóu shàng wàng,dòng tíng míng yuè zhèng chán juān。