古诗词

村居

王冕

茅屋人看小,我居殊觉宽。máo wū rén kàn xiǎo,wǒ jū shū jué kuān。
云开山满座,雨过草平阑。yún kāi shān mǎn zuò,yǔ guò cǎo píng lán。
古意琴三叠,清风竹万竿。gǔ yì qín sān dié,qīng fēng zhú wàn gān。
养生无别具,壁上破瓢箪。yǎng shēng wú bié jù,bì shàng pò piáo dān。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

看山

王冕

昨朝问竹城西去,今日看山湖来来。zuó cháo wèn zhú chéng xī qù,jīn rì kàn shān hú lái lái。
酌醪数斗且尽醉,好景百年能几回?zhuó láo shù dòu qiě jǐn zuì,hǎo jǐng bǎi nián néng jǐ huí?
野草散光摇翠浪,风花移色闪苍苔。yě cǎo sàn guāng yáo cuì làng,fēng huā yí sè shǎn cāng tái。
飞流最是东南急,乘兴无辞杖履陪。fēi liú zuì shì dōng nán jí,chéng xīng wú cí zhàng lǚ péi。

异乡

王冕

东山西山生白云,异乡那忍见残春。dōng shān xī shān shēng bái yún,yì xiāng nà rěn jiàn cán chūn。
野蒿得雨长过树,海燕隔花轻笑人。yě hāo dé yǔ zhǎng guò shù,hǎi yàn gé huā qīng xiào rén。
每是闭门疏世事,何曾借酒恼比邻。měi shì bì mén shū shì shì,hé céng jiè jiǔ nǎo bǐ lín。
过从时有相嗔怪,不解《潜夫》意思真。guò cóng shí yǒu xiāng chēn guài,bù jiě qián fū yì sī zhēn。

寄恢长老

王冕

眼底纷纷涸辙鱼,道人遇地即安居。yǎn dǐ fēn fēn hé zhé yú,dào rén yù dì jí ān jū。
瓦盂香软雕胡饭,松几晴翻贝叶书。wǎ yú xiāng ruǎn diāo hú fàn,sōng jǐ qíng fān bèi yè shū。
老到世情深脱略,年来生计亦萧疏。lǎo dào shì qíng shēn tuō lüè,nián lái shēng jì yì xiāo shū。
相逢休论当时事,我亦西郊结草庐。xiāng féng xiū lùn dāng shí shì,wǒ yì xī jiāo jié cǎo lú。

雨中

王冕

江南江北水滔天,羁客相逢亦可怜。jiāng nán jiāng běi shuǐ tāo tiān,jī kè xiāng féng yì kě lián。
坐觉青山沉席底,行惊白浪上窗前。zuò jué qīng shān chén xí dǐ,xíng jīng bái làng shàng chuāng qián。
鹁鸠衔草栖危塔,鸂?翻飞浴败船。bó jiū xián cǎo qī wēi tǎ,xī fān fēi yù bài chuán。
转首百蛮寥落甚,绝无茅屋起炊烟。zhuǎn shǒu bǎi mán liáo luò shén,jué wú máo wū qǐ chuī yān。

送噩长老

王冕

张公洞口云翻海,扬子江头雪打球。zhāng gōng dòng kǒu yún fān hǎi,yáng zi jiāng tóu xuě dǎ qiú。
君去兴怀殊不恶,我行风雨奈何愁。jūn qù xīng huái shū bù è,wǒ xíng fēng yǔ nài hé chóu。
疏狂久负刘伶榼,飘薄空余季子裘。shū kuáng jiǔ fù liú líng kē,piāo báo kōng yú jì zi qiú。
直待明年二三月,看花骑马过中州。zhí dài míng nián èr sān yuè,kàn huā qí mǎ guò zhōng zhōu。

庚辰元旦

王冕

试题春帖纪新年,霭霭青云起砚田。shì tí chūn tiē jì xīn nián,ǎi ǎi qīng yún qǐ yàn tián。
展卷不知山是画,举头恰喜屋如船。zhǎn juǎn bù zhī shān shì huà,jǔ tóu qià xǐ wū rú chuán。
梅花雪后开无数,杨柳风前困欲眠。méi huā xuě hòu kāi wú shù,yáng liǔ fēng qián kùn yù mián。
怅望关河无限恨,呼儿沽酒且陶然。chàng wàng guān hé wú xiàn hèn,hū ér gū jiǔ qiě táo rán。

立春日

王冕

葭吹六管动飞灰,便觉春从地底回。jiā chuī liù guǎn dòng fēi huī,biàn jué chūn cóng dì dǐ huí。
草木一时生意动,关河万里冻云开。cǎo mù yī shí shēng yì dòng,guān hé wàn lǐ dòng yún kāi。
宁须生菜传纤手,且引春风入瓦杯。níng xū shēng cài chuán xiān shǒu,qiě yǐn chūn fēng rù wǎ bēi。
天北天南问音信,故人何处寄寒梅?tiān běi tiān nán wèn yīn xìn,gù rén hé chù jì hán méi?

九日书怀

王冕

玉露霏凉木渐酡,每逢佳节惜年华。yù lù fēi liáng mù jiàn tuó,měi féng jiā jié xī nián huá。
青山叠叠多归梦,白发萧萧不在家。qīng shān dié dié duō guī mèng,bái fā xiāo xiāo bù zài jiā。
触景漫思千古事,无钱空对一篱花。chù jǐng màn sī qiān gǔ shì,wú qián kōng duì yī lí huā。
相知相见情何已,石鼎山泉且煮茶。xiāng zhī xiāng jiàn qíng hé yǐ,shí dǐng shān quán qiě zhǔ chá。

水竹居

王冕

小桥流水路萦纡,竹里茅茨是隐居。xiǎo qiáo liú shuǐ lù yíng yū,zhú lǐ máo cí shì yǐn jū。
慷慨不同时俗辈,清高多读古人书。kāng kǎi bù tóng shí sú bèi,qīng gāo duō dú gǔ rén shū。
好山入屋情无限,明月穿帘兴有馀。hǎo shān rù wū qíng wú xiàn,míng yuè chuān lián xīng yǒu yú。
我亦山阴旧溪曲,一庭潇洒正相如。wǒ yì shān yīn jiù xī qū,yī tíng xiāo sǎ zhèng xiāng rú。

送本中上人

王冕

上人飞锡何方去,笑指东南咫尺间。shàng rén fēi xī hé fāng qù,xiào zhǐ dōng nán zhǐ chǐ jiān。
黄叶落时行细路,白云生处看青山。huáng yè luò shí xíng xì lù,bái yún shēng chù kàn qīng shān。
欲求古道殊难得,怅望高风或可攀。yù qiú gǔ dào shū nán dé,chàng wàng gāo fēng huò kě pān。
朋旧相逢还道我,梅花清苦鬓斑斑。péng jiù xiāng féng hái dào wǒ,méi huā qīng kǔ bìn bān bān。

秋兴二首

王冕

万里山河一局棋,旷怀真感独伤悲。wàn lǐ shān hé yī jú qí,kuàng huái zhēn gǎn dú shāng bēi。
石麟夜雨生新恨,铜雀春风属旧时。shí lín yè yǔ shēng xīn hèn,tóng què chūn fēng shǔ jiù shí。
雪卷流沙驮信远,天沈辽海鹤书迟。xuě juǎn liú shā tuó xìn yuǎn,tiān shěn liáo hǎi hè shū chí。
五陵年少俱零落,回首故园空梦思。wǔ líng nián shǎo jù líng luò,huí shǒu gù yuán kōng mèng sī。

秋兴二首

王冕

鼙鼓嘈嘈夜撼山,《霓裳》歌舞入人间。pí gǔ cáo cáo yè hàn shān,ní shang gē wǔ rù rén jiān。
云围环佩沈斜谷,风敛旌旗入剑关。yún wéi huán pèi shěn xié gǔ,fēng liǎn jīng qí rù jiàn guān。
矍铄野翁掀雉尾,跳踃山鬼觌龙颜。jué shuò yě wēng xiān zhì wěi,tiào xiāo shān guǐ dí lóng yán。
书生豪放成何事,徒步归来供奉班。shū shēng háo fàng chéng hé shì,tú bù guī lái gōng fèng bān。

太平兴国寺锁翠轩

王冕

当轩种竹一万个,清荫满林生绿苔。dāng xuān zhǒng zhú yī wàn gè,qīng yīn mǎn lín shēng lǜ tái。
六月不知天气热,长年只觉雨声来。liù yuè bù zhī tiān qì rè,zhǎng nián zhǐ jué yǔ shēng lái。
岂惟凤鸟不食实?qǐ wéi fèng niǎo bù shí shí?
又见龙孙渐脱胎。yòu jiàn lóng sūn jiàn tuō tāi。
计我岁寒为伴侣,屋头更着几株梅。jì wǒ suì hán wèi bàn lǚ,wū tóu gèng zhe jǐ zhū méi。

山中答客问

王冕

人间尘土苦歊烦,林下清风六月寒。rén jiān chén tǔ kǔ xiāo fán,lín xià qīng fēng liù yuè hán。
夜半酒醒方脱屐,日高眠起不簪冠。yè bàn jiǔ xǐng fāng tuō jī,rì gāo mián qǐ bù zān guān。
坐看游蚁巡危磴,静听闲花落古坛。zuò kàn yóu yǐ xún wēi dèng,jìng tīng xián huā luò gǔ tán。
老我自无轩冕意,寻常岂是傲时官。lǎo wǒ zì wú xuān miǎn yì,xún cháng qǐ shì ào shí guān。

过?陵

王冕

泥马南飞王气消,大梁昌运委蓬蒿。ní mǎ nán fēi wáng qì xiāo,dà liáng chāng yùn wěi péng hāo。
两宫旒冕沈沙漠,三国旌旗接羽毛。liǎng gōng liú miǎn shěn shā mò,sān guó jīng qí jiē yǔ máo。
卫下将军尚颇牧,关中丞相失萧曹。wèi xià jiāng jūn shàng pǒ mù,guān zhōng chéng xiāng shī xiāo cáo。
东南多有青松树,争奈春风种不牢。dōng nán duō yǒu qīng sōng shù,zhēng nài chūn fēng zhǒng bù láo。