古诗词

示师文二首

王冕

怅望倚门久,月光清满天。chàng wàng yǐ mén jiǔ,yuè guāng qīng mǎn tiān。
念家情切切,为客鬓娟娟。niàn jiā qíng qiè qiè,wèi kè bìn juān juān。
细草荒山径,游云过石田。xì cǎo huāng shān jìng,yóu yún guò shí tián。
安能携尔辈?ān néng xié ěr bèi?
饱饭老林泉。bǎo fàn lǎo lín quán。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

舟中杂纪十首

王冕

野水连天碧,秋花夹路黄。yě shuǐ lián tiān bì,qiū huā jiā lù huáng。
顺风船过疾,落日鸟飞忙。shùn fēng chuán guò jí,luò rì niǎo fēi máng。
感物独惆怅,逢时喜老苍。gǎn wù dú chóu chàng,féng shí xǐ lǎo cāng。
文章随气运,不必论班扬。wén zhāng suí qì yùn,bù bì lùn bān yáng。

舟中杂纪十首

王冕

老树转斜晖,人家水竹围。lǎo shù zhuǎn xié huī,rén jiā shuǐ zhú wéi。
露深花气冷,霜降蟹膏肥。lù shēn huā qì lěng,shuāng jiàng xiè gāo féi。
沽酒心何壮,看山思欲飞。gū jiǔ xīn hé zhuàng,kàn shān sī yù fēi。
操舟有吴女,双桨唱新归。cāo zhōu yǒu wú nǚ,shuāng jiǎng chàng xīn guī。

屋隅樱桃伐去老干而生新枝能实可爱

王冕

樱桃元旧本,根柢近西篱。yīng táo yuán jiù běn,gēn dǐ jìn xī lí。
只为除枯干,翻令长嫩枝。zhǐ wèi chú kū gàn,fān lìng zhǎng nèn zhī。
红娇殊鹤顶,甘美过蜂脾。hóng jiāo shū hè dǐng,gān měi guò fēng pí。
羞荐归宗庙,于今正及时。xiū jiàn guī zōng miào,yú jīn zhèng jí shí。

遣兴四首

王冕

破屋悬寒雨,空窗度晓云。pò wū xuán hán yǔ,kōng chuāng dù xiǎo yún。
家贫无外虑,身老厌多闻。jiā pín wú wài lǜ,shēn lǎo yàn duō wén。
草木随时长,虫鱼自作群。cǎo mù suí shí zhǎng,chóng yú zì zuò qún。
行吟聊遣兴,不必论功勋。xíng yín liáo qiǎn xīng,bù bì lùn gōng xūn。

遣兴四首

王冕

直北黄河走,江南白浪浮。zhí běi huáng hé zǒu,jiāng nán bái làng fú。
人民正饥渴,官府急诛求。rén mín zhèng jī kě,guān fǔ jí zhū qiú。
处处催兵器,城城建火楼。chù chù cuī bīng qì,chéng chéng jiàn huǒ lóu。
老吾头已白,忍死为君忧。lǎo wú tóu yǐ bái,rěn sǐ wèi jūn yōu。

遣兴四首

王冕

老来百病出,坐卧不能安。lǎo lái bǎi bìng chū,zuò wò bù néng ān。
稍得春风暖,寻忧夜雨寒。shāo dé chūn fēng nuǎn,xún yōu yè yǔ hán。
中原人倥偬,南国步艰难。zhōng yuán rén kōng zǒng,nán guó bù jiān nán。
薇省分权重,匡时自选官。wēi shěng fēn quán zhòng,kuāng shí zì xuǎn guān。

遣兴四首

王冕

旌旗明紫塞,云雾暗潼关。jīng qí míng zǐ sāi,yún wù àn tóng guān。
尽说王师盛,应知伯道艰。jǐn shuō wáng shī shèng,yīng zhī bó dào jiān。
东风吹白草,落日动青山。dōng fēng chuī bái cǎo,luò rì dòng qīng shān。
羽檄飞边报,将军信雅闲。yǔ xí fēi biān bào,jiāng jūn xìn yǎ xián。

山药

王冕

山药依阑出,分披受夏凉。shān yào yī lán chū,fēn pī shòu xià liáng。
叶连黄独瘦,蔓引绿萝长。yè lián huáng dú shòu,màn yǐn lǜ luó zhǎng。
结实终堪食,开花近得香。jié shí zhōng kān shí,kāi huā jìn dé xiāng。
烹庖入盘馔,不馈大官羊。pēng páo rù pán zhuàn,bù kuì dà guān yáng。

怀乡

王冕

关西吾故里,八代不能归。guān xī wú gù lǐ,bā dài bù néng guī。
坟墓今何在?fén mù jīn hé zài?
门闾故已非。mén lǘ gù yǐ fēi。
清秋愁燕去,残日望云飞。qīng qiū chóu yàn qù,cán rì wàng yún fēi。
岂是桃源客?qǐ shì táo yuán kè?
虚无与世违。xū wú yǔ shì wéi。

漫兴十九首

王冕

诏布河流复,其功说贾生。zhào bù hé liú fù,qí gōng shuō jiǎ shēng。
岂因疏凿费?qǐ yīn shū záo fèi?
恰重战争名。qià zhòng zhàn zhēng míng。
军士虽然散,农人尚未耕。jūn shì suī rán sàn,nóng rén shàng wèi gēng。
九州多禹迹,何日与君评?jiǔ zhōu duō yǔ jì,hé rì yǔ jūn píng?

漫兴十九首

王冕

燕赵官输急,江淮羽檄忙。yàn zhào guān shū jí,jiāng huái yǔ xí máng。
山崩云惨惨,河决水茫茫。shān bēng yún cǎn cǎn,hé jué shuǐ máng máng。
野客愁无奈,山翁老更狂。yě kè chóu wú nài,shān wēng lǎo gèng kuáng。
途传军士盛,即日下襄阳。tú chuán jūn shì shèng,jí rì xià xiāng yáng。

漫兴十九首

王冕

草木何摇撼,工商已破家。cǎo mù hé yáo hàn,gōng shāng yǐ pò jiā。
饶州沈白器,勾漏伏丹砂。ráo zhōu shěn bái qì,gōu lòu fú dān shā。
吴下难移粟,江西不运茶。wú xià nán yí sù,jiāng xī bù yùn chá。
朝廷政宽大,应笑井中蛙。cháo tíng zhèng kuān dà,yīng xiào jǐng zhōng wā。

漫兴十九首

王冕

四川听雨化,三辅受风清。sì chuān tīng yǔ huà,sān fǔ shòu fēng qīng。
但得公行道,何劳苦用兵?dàn dé gōng xíng dào,hé láo kǔ yòng bīng?
关山无阻碍,淮甸渐清平。guān shān wú zǔ ài,huái diān jiàn qīng píng。
闻说招民义,衔哀事远征。wén shuō zhāo mín yì,xián āi shì yuǎn zhēng。

漫兴十九首

王冕

一说妖氛起,生民欲断魂。yī shuō yāo fēn qǐ,shēng mín yù duàn hún。
村墟空壁落,市井变营屯。cūn xū kōng bì luò,shì jǐng biàn yíng tún。
尽道无生计,谁为奉至尊?jǐn dào wú shēng jì,shuí wèi fèng zhì zūn?
吾居更萧索,事业不须论。wú jū gèng xiāo suǒ,shì yè bù xū lùn。

漫兴十九首

王冕

壬辰天意别,春夏雨冥冥。rén chén tiān yì bié,chūn xià yǔ míng míng。
云气何时敛,江声未得停。yún qì hé shí liǎn,jiāng shēng wèi dé tíng。
书生怜白发,壮士喜青萍。shū shēng lián bái fā,zhuàng shì xǐ qīng píng。
昨夜登西阁,悲笳不忍听。zuó yè dēng xī gé,bēi jiā bù rěn tīng。