古诗词

客思

王冕

破衣悬软毳,短发被秋风。pò yī xuán ruǎn cuì,duǎn fā bèi qiū fēng。
汶水长鱼白,滕州小米红。wèn shuǐ zhǎng yú bái,téng zhōu xiǎo mǐ hóng。
人情今日异,客路去年同。rén qíng jīn rì yì,kè lù qù nián tóng。
万里关山外,孤鸿缥渺中。wàn lǐ guān shān wài,gū hóng piāo miǎo zhōng。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

秋夜偶成六首

王冕

潇潇寒雨满江楼,底事无端生百忧。xiāo xiāo hán yǔ mǎn jiāng lóu,dǐ shì wú duān shēng bǎi yōu。
铁砚磨穿灯火夜,貂裘敝尽风霜秋。tiě yàn mó chuān dēng huǒ yè,diāo qiú bì jǐn fēng shuāng qiū。
五更空自听鸡舞,四海有谁持犗钩。wǔ gèng kōng zì tīng jī wǔ,sì hǎi yǒu shuí chí jiè gōu。
可羡当时张许辈,蒲萄宫里烂羊头。kě xiàn dāng shí zhāng xǔ bèi,pú táo gōng lǐ làn yáng tóu。

感怀

王冕

风花片片减芳春,转首关河气象新。fēng huā piàn piàn jiǎn fāng chūn,zhuǎn shǒu guān hé qì xiàng xīn。
有志谁能口避老,无忧何必去除贫。yǒu zhì shuí néng kǒu bì lǎo,wú yōu hé bì qù chú pín。
开楼且喜青山近,钓水多从白鸟亲。kāi lóu qiě xǐ qīng shān jìn,diào shuǐ duō cóng bái niǎo qīn。
闻说长安金紫贵,不奔风雨即红尘。wén shuō zhǎng ān jīn zǐ guì,bù bēn fēng yǔ jí hóng chén。

梅花屋

王冕

荒苔丛筱路萦回,绕涧新栽百树梅。huāng tái cóng xiǎo lù yíng huí,rào jiàn xīn zāi bǎi shù méi。
花落不随流水去,鹤归常带白云来。huā luò bù suí liú shuǐ qù,hè guī cháng dài bái yún lái。
买山自得居山趣,处世浑无济世材。mǎi shān zì dé jū shān qù,chù shì hún wú jì shì cái。
昨夜月明天似洗,啸歌行上读书台。zuó yè yuè míng tiān shì xǐ,xiào gē xíng shàng dú shū tái。

梅花屋

王冕

九里先生两鬓皤,今年贫胜去年多。jiǔ lǐ xiān shēng liǎng bìn pó,jīn nián pín shèng qù nián duō。
敝衣无絮愁风劲,破屋牵萝奈雨何。bì yī wú xù chóu fēng jìn,pò wū qiān luó nài yǔ hé。
数亩豆苗当夏死,一畦芦穧入秋瘥。shù mǔ dòu miáo dāng xià sǐ,yī qí lú jì rù qiū chài。
相知相见无他论,笑看山前白鸟过。xiāng zhī xiāng jiàn wú tā lùn,xiào kàn shān qián bái niǎo guò。

梅花屋

王冕

九里溪头晚雨晴,松风瑟瑟水泠泠。jiǔ lǐ xī tóu wǎn yǔ qíng,sōng fēng sè sè shuǐ líng líng。
绝无过客问奇字,只有闲云到野亭。jué wú guò kè wèn qí zì,zhǐ yǒu xián yún dào yě tíng。
每笑盛名传坎壈,岂陈虚语说零丁?měi xiào shèng míng chuán kǎn lǎn,qǐ chén xū yǔ shuō líng dīng?
老年恰喜精神爽,合得仙人相鹤经。lǎo nián qià xǐ jīng shén shuǎng,hé dé xiān rén xiāng hè jīng。

寄王秋泉

王冕

尺书不寄海天遥,两见春风换柳条。chǐ shū bù jì hǎi tiān yáo,liǎng jiàn chūn fēng huàn liǔ tiáo。
台阁竞瞻官济济,山林谁问鬓萧萧?tái gé jìng zhān guān jì jì,shān lín shuí wèn bìn xiāo xiāo?
月明故国人情别,花落江城客思饶。yuè míng gù guó rén qíng bié,huā luò jiāng chéng kè sī ráo。
记得旧时携手处,酒酣曾过饮虹桥。jì dé jiù shí xié shǒu chù,jiǔ hān céng guò yǐn hóng qiáo。

题米元晖画

王冕

我生正坐山水癖,展卷见山如蜜甜。wǒ shēng zhèng zuò shān shuǐ pǐ,zhǎn juǎn jiàn shān rú mì tián。
古树含烟黑个个,远山落日见尖尖。gǔ shù hán yān hēi gè gè,yuǎn shān luò rì jiàn jiān jiān。
险绝岂惟游子虑,清幽足慰老夫潜。xiǎn jué qǐ wéi yóu zi lǜ,qīng yōu zú wèi lǎo fū qián。
行路望云情更切,不因小米故多添。xíng lù wàng yún qíng gèng qiè,bù yīn xiǎo mǐ gù duō tiān。

山水图

王冕

我生爱看真山水,眼底崎嵚每自谙。wǒ shēng ài kàn zhēn shān shuǐ,yǎn dǐ qí qīn měi zì ān。
绝壑卧云留宿雨,高林浮翠出晴岚。jué hè wò yún liú sù yǔ,gāo lín fú cuì chū qíng lán。
青山近屋多于簇,白石攒沙小似蚶。qīng shān jìn wū duō yú cù,bái shí zǎn shā xiǎo shì hān。
展卷令人倍惆怅,杏花春雨隔江南。zhǎn juǎn lìng rén bèi chóu chàng,xìng huā chūn yǔ gé jiāng nán。

过扬州

王冕

东南重镇是扬州,分野星辰近斗牛。dōng nán zhòng zhèn shì yáng zhōu,fēn yě xīng chén jìn dòu niú。
人物渐分南北早,江淮不改古今流。rén wù jiàn fēn nán běi zǎo,jiāng huái bù gǎi gǔ jīn liú。
琼花香委神仙佩,杨柳风闲帝子舟。qióng huā xiāng wěi shén xiān pèi,yáng liǔ fēng xián dì zi zhōu。
十里朱帘晴不下,银罂翠管满红楼。shí lǐ zhū lián qíng bù xià,yín yīng cuì guǎn mǎn hóng lóu。

送薜府判之广东

王冕

酾酒临江亦壮哉,别离无奈故徘徊。shāi jiǔ lín jiāng yì zhuàng zāi,bié lí wú nài gù pái huái。
喜聆乌府文章盛,又见尧天日月开。xǐ líng wū fǔ wén zhāng shèng,yòu jiàn yáo tiān rì yuè kāi。
万里邮传清誉远,百蛮歌动好官来。wàn lǐ yóu chuán qīng yù yuǎn,bǎi mán gē dòng hǎo guān lái。
吟边休说梅花老,不是山中宰相才。yín biān xiū shuō méi huā lǎo,bù shì shān zhōng zǎi xiāng cái。

悼王济川处士

王冕

上卿方驾紫云车,便寄江南处士诗。shàng qīng fāng jià zǐ yún chē,biàn jì jiāng nán chù shì shī。
白发忽辞明镜去,青山相对好楼居。bái fā hū cí míng jìng qù,qīng shān xiāng duì hǎo lóu jū。
床头筇竹生鳞甲,窗下残篇扑蠹鱼。chuáng tóu qióng zhú shēng lín jiǎ,chuāng xià cán piān pū dù yú。
莫向九原嗟寂寞,诸郎才俊马相如。mò xiàng jiǔ yuán jiē jì mò,zhū láng cái jùn mǎ xiāng rú。

秋夜燕山旅舍偶成寄林致和

王冕

花漏无声海月阴,小窗灯火夜沈沈。huā lòu wú shēng hǎi yuè yīn,xiǎo chuāng dēng huǒ yè shěn shěn。
出师表动英雄志,征伐书移慷慨心。chū shī biǎo dòng yīng xióng zhì,zhēng fá shū yí kāng kǎi xīn。
边塞雪深迷小草,关河秋老见乔林。biān sāi xuě shēn mí xiǎo cǎo,guān hé qiū lǎo jiàn qiáo lín。
不须更论江南事,击剑长歌且漫斟。bù xū gèng lùn jiāng nán shì,jī jiàn zhǎng gē qiě màn zhēn。

寄友

王冕

窗外疏篁脱故枝,屋头松树已添围。chuāng wài shū huáng tuō gù zhī,wū tóu sōng shù yǐ tiān wéi。
水流荒涧花无影,云落空山雨似飞。shuǐ liú huāng jiàn huā wú yǐng,yún luò kōng shān yǔ shì fēi。
别去几时多有梦,归来一笑竟忘机。bié qù jǐ shí duō yǒu mèng,guī lái yī xiào jìng wàng jī。
怀君欲寄江南信,沙漠风高雁影移。huái jūn yù jì jiāng nán xìn,shā mò fēng gāo yàn yǐng yí。

偶成

王冕

桑田沧海事沈沈,慨慷谁能论古今?sāng tián cāng hǎi shì shěn shěn,kǎi kāng shuí néng lùn gǔ jīn?
刖足卞和因献玉,然脐董卓岂无金?yuè zú biàn hé yīn xiàn yù,rán qí dǒng zhuó qǐ wú jīn?
虽求知己终难合,差立功名错用心。suī qiú zhī jǐ zhōng nán hé,chà lì gōng míng cuò yòng xīn。
老子胸中颇明白,只怜华发不胜簪。lǎo zi xiōng zhōng pǒ míng bái,zhǐ lián huá fā bù shèng zān。

三月廿九日夜欧阳省郎递至佳章观之技痒灯下即和但无童子急走送耳

王冕

今时自与古时别,酒兴何如诗兴赊。jīn shí zì yǔ gǔ shí bié,jiǔ xīng hé rú shī xīng shē。
风引白云归坐榻,雨蒸花气入窗纱。fēng yǐn bái yún guī zuò tà,yǔ zhēng huā qì rù chuāng shā。
漫言海上神仙宅,不抵江南处士家。màn yán hǎi shàng shén xiān zhái,bù dǐ jiāng nán chù shì jiā。
有客相过勿多论,老夫迂阔是生涯。yǒu kè xiāng guò wù duō lùn,lǎo fū yū kuò shì shēng yá。