古诗词

汶上二首

王冕

汶水连洙泗,源源有所归。wèn shuǐ lián zhū sì,yuán yuán yǒu suǒ guī。
圣贤诚可仰,风俗自相违。shèng xián chéng kě yǎng,fēng sú zì xiāng wéi。
落叶随风舞,孤鸿破雪飞。luò yè suí fēng wǔ,gū hóng pò xuě fēi。
纷纷名利客,到此肯忘机。fēn fēn míng lì kè,dào cǐ kěn wàng jī。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

漆树行

王冕

东园漆树三丈长,绿叶花润枝昂藏。dōng yuán qī shù sān zhàng zhǎng,lǜ yè huā rùn zhī áng cáng。
虫蚁不食鸟不啄,皮肤破碎成痍疮。chóng yǐ bù shí niǎo bù zhuó,pí fū pò suì chéng yí chuāng。
野人摩抚重太息,受辱匪因临道旁。yě rén mó fǔ zhòng tài xī,shòu rǔ fěi yīn lín dào páng。
九天降气疏涩液,大家小家来取将。jiǔ tiān jiàng qì shū sè yè,dà jiā xiǎo jiā lái qǔ jiāng。
陶盆纸笼攒待满,手中白刃磨秋霜。táo pén zhǐ lóng zǎn dài mǎn,shǒu zhōng bái rèn mó qiū shuāng。
况兼时令值肃杀,苟无正性安敢当?kuàng jiān shí lìng zhí sù shā,gǒu wú zhèng xìng ān gǎn dāng?
所愿天下尽光泽,岂辞一身多损伤?君不见西郊樗栎百尺强,薜荔裹缚蝼蚁房,此物安可升庙廊?suǒ yuàn tiān xià jǐn guāng zé,qǐ cí yī shēn duō sǔn shāng?jūn bù jiàn xī jiāo chū lì bǎi chǐ qiáng,bì lì guǒ fù lóu yǐ fáng,cǐ wù ān kě shēng miào láng?

草堂

王冕

草堂昨夜春风起,万树梅花月如水。cǎo táng zuó yè chūn fēng qǐ,wàn shù méi huā yuè rú shuǐ。
相过谁解论襟期,吾州太守山东李。xiāng guò shuí jiě lùn jīn qī,wú zhōu tài shǒu shān dōng lǐ。
太守自是文章公,文章政事皆从容。tài shǒu zì shì wén zhāng gōng,wén zhāng zhèng shì jiē cóng róng。
长身玉立冰雪胸,标致政与梅花同。zhǎng shēn yù lì bīng xuě xiōng,biāo zhì zhèng yǔ méi huā tóng。
梅花清苦良自守,不逐寻常好花柳。méi huā qīng kǔ liáng zì shǒu,bù zhú xún cháng hǎo huā liǔ。
广平心事底须论,太守自是调羹手。guǎng píng xīn shì dǐ xū lùn,tài shǒu zì shì diào gēng shǒu。
我知太守节义高,混同版筑非徒劳。wǒ zhī tài shǒu jié yì gāo,hùn tóng bǎn zhù fēi tú láo。
版筑乃是宰相事,济川舟楫随时操。bǎn zhù nǎi shì zǎi xiāng shì,jì chuān zhōu jí suí shí cāo。
他日功成赋归去,溪山风月情如故。tā rì gōng chéng fù guī qù,xī shān fēng yuè qíng rú gù。
安得载酒草堂来,岁寒同看梅花树,梅花别有天真趣。ān dé zài jiǔ cǎo táng lái,suì hán tóng kàn méi huā shù,méi huā bié yǒu tiān zhēn qù。

题申屠子迪篆刻卷

王冕

我昔闻诸太古初,冯翊窅窅安可摹。wǒ xī wén zhū tài gǔ chū,féng yì yǎo yǎo ān kě mó。
自从庖羲得龙马,奇偶变化滋图书。zì cóng páo xī dé lóng mǎ,qí ǒu biàn huà zī tú shū。
结绳之政由此毁,科斗鸟迹纷纭起。jié shéng zhī zhèng yóu cǐ huǐ,kē dòu niǎo jì fēn yún qǐ。
后来大小二篆生,周称史籀秦夸李。hòu lái dà xiǎo èr zhuàn shēng,zhōu chēng shǐ zhòu qín kuā lǐ。
只今相去几百年,字体散漫随云烟。zhǐ jīn xiāng qù jǐ bǎi nián,zì tǐ sàn màn suí yún yān。
岐阳石鼓土花蚀,峄山之碑野火燃。qí yáng shí gǔ tǔ huā shí,yì shān zhī bēi yě huǒ rán。
纵有秦铭刻岑石,冰消雪剥无踪迹。zòng yǒu qín míng kè cén shí,bīng xiāo xuě bō wú zōng jì。
书生好学何所窥,每展史编空叹息。shū shēng hǎo xué hé suǒ kuī,měi zhǎn shǐ biān kōng tàn xī。
樊山先生东鲁儒,好古博雅耽成癯。fán shān xiān shēng dōng lǔ rú,hǎo gǔ bó yǎ dān chéng qú。
八分小篆纯古法,凿石置之东南隅。bā fēn xiǎo zhuàn chún gǔ fǎ,záo shí zhì zhī dōng nán yú。
白日光芒争照耀,满城走看嗟神妙。bái rì guāng máng zhēng zhào yào,mǎn chéng zǒu kàn jiē shén miào。
向来传写何足珍,枣木空遗后人诮。xiàng lái chuán xiě hé zú zhēn,zǎo mù kōng yí hòu rén qiào。
徐公手摹烽火尘,金陵近刻殊失真。xú gōng shǒu mó fēng huǒ chén,jīn líng jìn kè shū shī zhēn。
那知此本意态淳,丞相李斯下笔新。nà zhī cǐ běn yì tài chún,chéng xiāng lǐ sī xià bǐ xīn。
申屠墨庄有传授,法度森严非苟苟。shēn tú mò zhuāng yǒu chuán shòu,fǎ dù sēn yán fēi gǒu gǒu。
岂为后学得所师,万世千秋垂不朽。qǐ wèi hòu xué dé suǒ shī,wàn shì qiān qiū chuí bù xiǔ。

雪中次韵答刘提举

王冕

朔风撼天云黮黮,雪花恰似杨花糁。shuò fēng hàn tiān yún dǎn dǎn,xuě huā qià shì yáng huā sǎn。
凭高无以辨青红,四海九州同一览。píng gāo wú yǐ biàn qīng hóng,sì hǎi jiǔ zhōu tóng yī lǎn。
枯肠颇怪酒力薄,劲气著人寒惨惨。kū cháng pǒ guài jiǔ lì báo,jìn qì zhù rén hán cǎn cǎn。
痿痹不觉手足强,争战俄惊牙齿喊。wěi bì bù jué shǒu zú qiáng,zhēng zhàn é jīng yá chǐ hǎn。
上天下地无痕瑕,万路千岐迷坎坎。shàng tiān xià dì wú hén xiá,wàn lù qiān qí mí kǎn kǎn。
山林随处见梅花,汀渚殊难认芦菼。shān lín suí chù jiàn méi huā,tīng zhǔ shū nán rèn lú tǎn。
东郭先生气宇清,南征老将颜色黪。dōng guō xiān shēng qì yǔ qīng,nán zhēng lǎo jiāng yán sè cǎn。
蒙鞍谁剥猛虎皮,摘珠竞探骊龙颔。méng ān shuí bō měng hǔ pí,zhāi zhū jìng tàn lí lóng hàn。
黄河铁牛僵欲倒,取而啖之吾岂敢?huáng hé tiě niú jiāng yù dào,qǔ ér dàn zhī wú qǐ gǎn?
且将清梦托楮生,焉用栖身重毳毯?qiě jiāng qīng mèng tuō chǔ shēng,yān yòng qī shēn zhòng cuì tǎn?
疏狂夜起不著巾,短发正如童子髧。shū kuáng yè qǐ bù zhù jīn,duǎn fā zhèng rú tóng zi dàn。
开窗忽见四山入,月色烂森银菡萏。kāi chuāng hū jiàn sì shān rù,yuè sè làn sēn yín hàn dàn。
玉台冻结花漏涩,戍鼓转更声沈沈。yù tái dòng jié huā lòu sè,shù gǔ zhuǎn gèng shēng shěn shěn。
此时忽想括苍翁,应是清冰生肺胆。cǐ shí hū xiǎng kuò cāng wēng,yīng shì qīng bīng shēng fèi dǎn。
兴酣直上百尺楼,天上星辰必亲揽。xīng hān zhí shàng bǎi chǐ lóu,tiān shàng xīng chén bì qīn lǎn。
平女自有澄清志,要使齐民无秽埯。píng nǚ zì yǒu chéng qīng zhì,yào shǐ qí mín wú huì ǎn。
杀奸除暴尽忠义,坐令豺鳄成韭醢。shā jiān chú bào jǐn zhōng yì,zuò lìng chái è chéng jiǔ hǎi。
夫何混杂草木中,冰团冱合衔凄潜。fū hé hùn zá cǎo mù zhōng,bīng tuán hù hé xián qī qián。
不如买却金豪曹,且置蒲萄千百坎。bù rú mǎi què jīn háo cáo,qiě zhì pú táo qiān bǎi kǎn。
君歌我和纵高情,痛扫华腴归古淡。jūn gē wǒ hé zòng gāo qíng,tòng sǎo huá yú guī gǔ dàn。
无知笑杀楚三闾,安用离骚寄悲感?wú zhī xiào shā chǔ sān lǘ,ān yòng lí sāo jì bēi gǎn?

江南妇

王冕

江南妇,何辛苦。jiāng nán fù,hé xīn kǔ。
敝衣零落裙断腰,赤脚蓬头面如土。bì yī líng luò qún duàn yāo,chì jiǎo péng tóu miàn rú tǔ。
日间力田随夫郎,夜间缉麻不上床。rì jiān lì tián suí fū láng,yè jiān jī má bù shàng chuáng。
缉麻成布抵官税,力田得米归官仓。jī má chéng bù dǐ guān shuì,lì tián dé mǐ guī guān cāng。
官输未了忧郁腹,门外又闻私债促。guān shū wèi le yōu yù fù,mén wài yòu wén sī zhài cù。
大家揭帖出陈帐,生谷十年还未足。dà jiā jiē tiē chū chén zhàng,shēng gǔ shí nián hái wèi zú。
大儿五岁方离手,小女三周未能走。dà ér wǔ suì fāng lí shǒu,xiǎo nǚ sān zhōu wèi néng zǒu。
社长呼名散户由,下季官粮添两口。shè zhǎng hū míng sàn hù yóu,xià jì guān liáng tiān liǎng kǒu。
舅姑老病毛骨枯,忍冻忍饥蹲破庐。jiù gū lǎo bìng máo gǔ kū,rěn dòng rěn jī dūn pò lú。
残年无物做慈孝,对面冷泪如流珠。cán nián wú wù zuò cí xiào,duì miàn lěng lèi rú liú zhū。
燕赵女儿颜似玉,能拨琵琶调新曲。yàn zhào nǚ ér yán shì yù,néng bō pí pá diào xīn qū。
珠翠满头金满臂,日日春风嫌酒肉。zhū cuì mǎn tóu jīn mǎn bì,rì rì chūn fēng xián jiǔ ròu。
五侯七贵争取怜,一笑可博十万钱。wǔ hóu qī guì zhēng qǔ lián,yī xiào kě bó shí wàn qián。
归来重藉锦绣眠,不信江南妇人单被穿。guī lái zhòng jí jǐn xiù mián,bù xìn jiāng nán fù rén dān bèi chuān。

送人上燕

王冕

燕山三月风和柔,海子酒船如画楼。yàn shān sān yuè fēng hé róu,hǎi zi jiǔ chuán rú huà lóu。
丈夫固有四方志,壮年须作京华游。zhàng fū gù yǒu sì fāng zhì,zhuàng nián xū zuò jīng huá yóu。
京华名花大似斗,看花小儿竞奔走。jīng huá míng huā dà shì dòu,kàn huā xiǎo ér jìng bēn zǒu。
蒲萄潋滟金叵罗,羊尾驼峰腻人口。pú táo liàn yàn jīn pǒ luó,yáng wěi tuó fēng nì rén kǒu。
知君慷慨非膏粱,生铜卧匣韬光芒。zhī jūn kāng kǎi fēi gāo liáng,shēng tóng wò xiá tāo guāng máng。
出门一笑颇自许,光范不用投文章。chū mén yī xiào pǒ zì xǔ,guāng fàn bù yòng tóu wén zhāng。
玉雾红门天尺五,要为苍生说辛苦。yù wù hóng mén tiān chǐ wǔ,yào wèi cāng shēng shuō xīn kǔ。
得时便觅好官归,行道当依圣明主。dé shí biàn mì hǎo guān guī,xíng dào dāng yī shèng míng zhǔ。
我将细酿松花春,明年此时当迟君。wǒ jiāng xì niàng sōng huā chūn,míng nián cǐ shí dāng chí jūn。
迟君不问宦途事,但欲要知伊傅何其人?chí jūn bù wèn huàn tú shì,dàn yù yào zhī yī fù hé qí rén?

大醉歌

王冕

明月珠,不可襦。míng yuè zhū,bù kě rú。
连城璧,不可餔。lián chéng bì,bù kě bù。
世间所有皆虚无,百年光景驹过隙,功名富贵将焉如?shì jiān suǒ yǒu jiē xū wú,bǎi nián guāng jǐng jū guò xì,gōng míng fù guì jiāng yān rú?
君不见北邙山,石羊石虎排无数。jūn bù jiàn běi máng shān,shí yáng shí hǔ pái wú shù。
旧时多有帝王坟,今日累累蛰狐兔,残碑断碣为行路。jiù shí duō yǒu dì wáng fén,jīn rì lèi lèi zhé hú tù,cán bēi duàn jié wèi xíng lù。
又不见秦汉都,百二山河能险固。yòu bù jiàn qín hàn dōu,bǎi èr shān hé néng xiǎn gù。
旧时宫阙亘云霄,今日原田但禾黍。jiù shí gōng quē gèn yún xiāo,jīn rì yuán tián dàn hé shǔ。
古恨新愁迷草树,不如且买葡萄醅。gǔ hèn xīn chóu mí cǎo shù,bù rú qiě mǎi pú táo pēi。
携壶挈榼闲往来,日日大醉春风台,何用感慨生悲哀。xié hú qiè kē xián wǎng lái,rì rì dà zuì chūn fēng tái,hé yòng gǎn kǎi shēng bēi āi。

江南民

王冕

江南民,诚可怜,疫疠更兼烽火然。jiāng nán mín,chéng kě lián,yì lì gèng jiān fēng huǒ rán。
军旅屯驻数百万,米粟斗直三十千。jūn lǚ tún zhù shù bǎi wàn,mǐ sù dòu zhí sān shí qiān。
去年奔走不种田,今年远丁差戍边。qù nián bēn zǒu bù zhǒng tián,jīn nián yuǎn dīng chà shù biān。
老羸饥饿转沟壑,贫富徭役穷熬煎。lǎo léi jī è zhuǎn gōu hè,pín fù yáo yì qióng áo jiān。
豺狼左右虎后先,况尔不肯行楮钱。chái láng zuǒ yòu hǔ hòu xiān,kuàng ěr bù kěn xíng chǔ qián。
楮钱不行生祸愆,官司立法各用权。chǔ qián bù xíng shēng huò qiān,guān sī lì fǎ gè yòng quán。
生民自此多迍邅。shēng mín zì cǐ duō zhūn zhān。
君不见海东风起浪拍天,海中十载无渔船;jūn bù jiàn hǎi dōng fēng qǐ làng pāi tiān,hǎi zhōng shí zài wú yú chuán;
又不见淮南格斗血满川,淮北万里无人烟。yòu bù jiàn huái nán gé dòu xuè mǎn chuān,huái běi wàn lǐ wú rén yān。
通都大吧尽变迁,新鬼旧鬼皆衔冤。tōng dōu dà ba jǐn biàn qiān,xīn guǐ jiù guǐ jiē xián yuān。
今上圣明宰相贤,政如日月开尧天。jīn shàng shèng míng zǎi xiāng xián,zhèng rú rì yuè kāi yáo tiān。
大布德泽清八埏,百辟忠义何以言?dà bù dé zé qīng bā shān,bǎi pì zhōng yì hé yǐ yán?
捐生弃死非徒然,我在畎亩心拳拳。juān shēng qì sǐ fēi tú rán,wǒ zài quǎn mǔ xīn quán quán。
无能与尔扶颠连,老眼迸泪如飞泉。wú néng yǔ ěr fú diān lián,lǎo yǎn bèng lèi rú fēi quán。

花驴儿

王冕

花驴儿,渡江踏遍江南土。huā lǘ ér,dù jiāng tà biàn jiāng nán tǔ。
正值江南无马时,驴儿得志雄威武,况是能解花门语。zhèng zhí jiāng nán wú mǎ shí,lǘ ér dé zhì xióng wēi wǔ,kuàng shì néng jiě huā mén yǔ。
江南淫雨二百日,洪涛巨浪掀天舞。jiāng nán yín yǔ èr bǎi rì,hóng tāo jù làng xiān tiān wǔ。
麻麦烂死秧苗无,百姓吞声苦饥苦,驴儿啖粟恬故故。má mài làn sǐ yāng miáo wú,bǎi xìng tūn shēng kǔ jī kǔ,lǘ ér dàn sù tián gù gù。
江南子弟不晓事,掷金驰逐争先睹。jiāng nán zi dì bù xiǎo shì,zhì jīn chí zhú zhēng xiān dǔ。
夸渠省得人语言,纵使能言亦何补?kuā qú shěng dé rén yǔ yán,zòng shǐ néng yán yì hé bǔ?
花驴儿,乃奇遇。huā lǘ ér,nǎi qí yù。
昨朝方上评事厅,今日又登丞相府,哮吼纵横谁敢侮?zuó cháo fāng shàng píng shì tīng,jīn rì yòu dēng chéng xiāng fǔ,xiāo hǒu zòng héng shuí gǎn wǔ?
老夫平生不信怪,见此怪事欲呕吐。lǎo fū píng shēng bù xìn guài,jiàn cǐ guài shì yù ǒu tǔ。
归来十日不食饭,扼腕攒眉泪如雨。guī lái shí rì bù shí fàn,è wàn zǎn méi lèi rú yǔ。

过山家

王冕

松风吹凉日将宴,山家蒸梨作午饭。sōng fēng chuī liáng rì jiāng yàn,shān jiā zhēng lí zuò wǔ fàn。
阿翁引孙牵犊归,破衣垂鹑不遮骭。ā wēng yǐn sūn qiān dú guī,pò yī chuí chún bù zhē gàn。
勾镰插腰背负薪,白头半岸乌葛巾。gōu lián chā yāo bèi fù xīn,bái tóu bàn àn wū gé jīn。
喜渠胸次无经纶,白石烂煮空山春。xǐ qú xiōng cì wú jīng lún,bái shí làn zhǔ kōng shān chūn。
见我忘机笑古怪,不学当时野樵拜。jiàn wǒ wàng jī xiào gǔ guài,bù xué dāng shí yě qiáo bài。
自言无处著隐居,仅得门前溪一派。zì yán wú chù zhù yǐn jū,jǐn dé mén qián xī yī pài。
好山两岸如芙蕖,溪水可濯亦可渔。hǎo shān liǎng àn rú fú qú,xī shuǐ kě zhuó yì kě yú。
白日力作夜读书,邻家鄙我迂而愚。bái rì lì zuò yè dú shū,lín jiā bǐ wǒ yū ér yú。
破瓶无粟妻子闷,更采黄精作朝顿。pò píng wú sù qī zi mèn,gèng cǎi huáng jīng zuò cháo dùn。
近来草庐无卧龙,世上英雄君莫问。jìn lái cǎo lú wú wò lóng,shì shàng yīng xióng jūn mò wèn。

宣和殿画水仙鸲鹆图

王冕

玉宇琼楼天窅窅,春融紫禁烟花绕。yù yǔ qióng lóu tiān yǎo yǎo,chūn róng zǐ jìn yān huā rào。
龙光摇动五色云,忽觉青蒲生野草。lóng guāng yáo dòng wǔ sè yún,hū jué qīng pú shēng yě cǎo。
河图埋没龙马藏,上林桑谷一夜长。hé tú mái méi lóng mǎ cáng,shàng lín sāng gǔ yī yè zhǎng。
丹穴岂是无凤凰?鸲鹆乃来天子堂。dān xué qǐ shì wú fèng huáng?qú yù nǎi lái tiān zi táng。
春秋笔削以为异,未必宣和知此意。chūn qiū bǐ xuē yǐ wèi yì,wèi bì xuān hé zhī cǐ yì。
长白山下风萧萧,吹暗沙尘塞天地。zhǎng bái shān xià fēng xiāo xiāo,chuī àn shā chén sāi tiān dì。
宫中仙子罗衣垂,露倾金盏愁欲悲。gōng zhōng xiān zi luó yī chuí,lù qīng jīn zhǎn chóu yù bēi。
绿烟不开花梦冷,此时颜色非曩时。lǜ yān bù kāi huā mèng lěng,cǐ shí yán sè fēi nǎng shí。
转首桑田变沧海,景物凄凉画图在。zhuǎn shǒu sāng tián biàn cāng hǎi,jǐng wù qī liáng huà tú zài。
江南江北不相知,展卷令人空感慨。jiāng nán jiāng běi bù xiāng zhī,zhǎn juǎn lìng rén kōng gǎn kǎi。

喜雨歌为宋太守赋

王冕

南州六月旱土赤,炎官火伞行虚空。nán zhōu liù yuè hàn tǔ chì,yán guān huǒ sǎn xíng xū kōng。
田畴圻裂河海涸,万物如在红炉中。tián chóu qí liè hé hǎi hé,wàn wù rú zài hóng lú zhōng。
桔槔不用计已梏,农民踏踏愁岁凶。jú gāo bù yòng jì yǐ gù,nóng mín tà tà chóu suì xiōng。
蓬莱太守民父母,下顾赤子心忡忡。péng lái tài shǒu mín fù mǔ,xià gù chì zi xīn chōng chōng。
罄竭精神扣天府,话语直与天神通。qìng jié jīng shén kòu tiān fǔ,huà yǔ zhí yǔ tiān shén tōng。
须臾唤起龙井龙,大澍三日苏罢癃。xū yú huàn qǐ lóng jǐng lóng,dà shù sān rì sū bà lóng。
百姓唤作太守雨,东皋西陌皆冲融。bǎi xìng huàn zuò tài shǒu yǔ,dōng gāo xī mò jiē chōng róng。
禾苗徙觉充秀实,野草亦解回颜容。hé miáo xǐ jué chōng xiù shí,yě cǎo yì jiě huí yán róng。
吾儒能效束皙赋,喜见屋底山云浓。wú rú néng xiào shù xī fù,xǐ jiàn wū dǐ shān yún nóng。
邻家父老走相报,门前大水如奔洪。lín jiā fù lǎo zǒu xiāng bào,mén qián dà shuǐ rú bēn hóng。
妖氛积秽俱洗尽,此是太守造化功。yāo fēn jī huì jù xǐ jǐn,cǐ shì tài shǒu zào huà gōng。
太守正与造化同,百姓拍手歌年丰。tài shǒu zhèng yǔ zào huà tóng,bǎi xìng pāi shǒu gē nián fēng。
歌年丰,太守德泽垂无穷。gē nián fēng,tài shǒu dé zé chuí wú qióng。

送林叔大架阁上京

王冕

林君家世重诗礼,冠盖东南官济济。lín jūn jiā shì zhòng shī lǐ,guān gài dōng nán guān jì jì。
三年参幕小蓬莱,烂漫文章照山筮。sān nián cān mù xiǎo péng lái,làn màn wén zhāng zhào shān shì。
自公退食趣有馀,好古博雅耽文儒。zì gōng tuì shí qù yǒu yú,hǎo gǔ bó yǎ dān wén rú。
牙签玉轴照窗几,名花翠竹罗庭除。yá qiān yù zhóu zhào chuāng jǐ,míng huā cuì zhú luó tíng chú。
开帘放春影物俱,湖山四面如画图。kāi lián fàng chūn yǐng wù jù,hú shān sì miàn rú huà tú。
掀髯长啸尘事少,神仙官府真吾居。xiān rán zhǎng xiào chén shì shǎo,shén xiān guān fǔ zhēn wú jū。
转首京华天尺五,暂离堂前彩衣舞。zhuǎn shǒu jīng huá tiān chǐ wǔ,zàn lí táng qián cǎi yī wǔ。
青骢马啸杨柳风,黄河水落桃花雨。qīng cōng mǎ xiào yáng liǔ fēng,huáng hé shuǐ luò táo huā yǔ。
天上故人相笑迎,碧蒲萄酒满盏倾。tiān shàng gù rén xiāng xiào yíng,bì pú táo jiǔ mǎn zhǎn qīng。
忘形尔汝恣欢谑,连床可话灯窗情。wàng xíng ěr rǔ zì huān xuè,lián chuáng kě huà dēng chuāng qíng。
省台求贤张治具,知君快展青云步。shěng tái qiú xián zhāng zhì jù,zhī jūn kuài zhǎn qīng yún bù。
有怀若问草堂翁,门外梅花三百树。yǒu huái ruò wèn cǎo táng wēng,mén wài méi huā sān bǎi shù。

题墨梅送宋太守之山东运使

王冕

大唐丞相宋广平,文章事业昭汗青。dà táng chéng xiāng sòng guǎng píng,wén zhāng shì yè zhāo hàn qīng。
心肠耿耿磨铁石,赋梅赋得梅花情。xīn cháng gěng gěng mó tiě shí,fù méi fù dé méi huā qíng。
嗟哉梅花太清苦,不与杏桃同媚妩。jiē zāi méi huā tài qīng kǔ,bù yǔ xìng táo tóng mèi wǔ。
空山岁晚人迹稀,纵有清香为谁吐?kōng shān suì wǎn rén jì xī,zòng yǒu qīng xiāng wèi shuí tǔ?
蓬莱太守丞相孙,爱梅亦与梅与邻。péng lái tài shǒu chéng xiāng sūn,ài méi yì yǔ méi yǔ lín。
冰雪满怀不染尘,坐令阴谷回阳春。bīng xuě mǎn huái bù rǎn chén,zuò lìng yīn gǔ huí yáng chūn。
罗浮山远云水隔,玛瑙玻璃霜月白。luó fú shān yuǎn yún shuǐ gé,mǎ nǎo bō lí shuāng yuè bái。
南枝潇洒北枝清,野草闲花惊德色。nán zhī xiāo sǎ běi zhī qīng,yě cǎo xián huā jīng dé sè。
蓬莱太守诗梦回,霜华点点飞瑶台。péng lái tài shǒu shī mèng huí,shuāng huá diǎn diǎn fēi yáo tái。
玉堂早报消息好,天子又唤调盐梅。yù táng zǎo bào xiāo xī hǎo,tiān zi yòu huàn diào yán méi。

有感

王冕

春风花开洛阳县,此处与子初相见。chūn fēng huā kāi luò yáng xiàn,cǐ chù yǔ zi chū xiāng jiàn。
乱离相去五十秋,我鬓星星子皱面。luàn lí xiāng qù wǔ shí qiū,wǒ bìn xīng xīng zi zhòu miàn。
莫言今日重凄凉,且说当年与华宴。mò yán jīn rì zhòng qī liáng,qiě shuō dāng nián yǔ huá yàn。
细腰皓齿供奉欢,金鼎玉盘羞美馔。xì yāo hào chǐ gōng fèng huān,jīn dǐng yù pán xiū měi zhuàn。
尊前贵客觅大书,左右从官催进绢。zūn qián guì kè mì dà shū,zuǒ yòu cóng guān cuī jìn juàn。
一时豪放无检束,人立下风争健羡。yī shí háo fàng wú jiǎn shù,rén lì xià fēng zhēng jiàn xiàn。
而今此兴竟萧条,但长见江净如练。ér jīn cǐ xīng jìng xiāo tiáo,dàn zhǎng jiàn jiāng jìng rú liàn。
寒烟蓑草蓬莱宫,冷月凄风广寒殿。hán yān suō cǎo péng lái gōng,lěng yuè qī fēng guǎng hán diàn。
唤鹰羌郎声似雷,骑马小儿眼如电。huàn yīng qiāng láng shēng shì léi,qí mǎ xiǎo ér yǎn rú diàn。
总造无知痴呆子,也逞虚威拈弓箭。zǒng zào wú zhī chī dāi zi,yě chěng xū wēi niān gōng jiàn。
老儒有识何以为?空指云山论文献。lǎo rú yǒu shí hé yǐ wèi?kōng zhǐ yún shān lùn wén xiàn。
君不闻一从赵高作丞相,吾道凋零如袜线。jūn bù wén yī cóng zhào gāo zuò chéng xiāng,wú dào diāo líng rú wà xiàn。