古诗词

汶上二首

王冕

破梦闻金鼓,关心望玉绳。pò mèng wén jīn gǔ,guān xīn wàng yù shéng。
只知时候别,不觉夜寒增。zhǐ zhī shí hòu bié,bù jué yè hán zēng。
冻雨成飞雪,长河走大陵。dòng yǔ chéng fēi xuě,zhǎng hé zǒu dà líng。
客情无可奈,却借驿楼登。kè qíng wú kě nài,què jiè yì lóu dēng。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

题陈象贤竹素图

王冕

君家竹素园,异彼筼筜谷。jūn jiā zhú sù yuán,yì bǐ yún dāng gǔ。
插架牙签三万轴,卷藏东观吞天禄。chā jià yá qiān sān wàn zhóu,juǎn cáng dōng guān tūn tiān lù。
清风明月时往来,红尘不堕香芸堆。qīng fēng míng yuè shí wǎng lái,hóng chén bù duò xiāng yún duī。
蝌蚪鸟迹一玉开,怀幽抱密真奇哉。kē dǒu niǎo jì yī yù kāi,huái yōu bào mì zhēn qí zāi。
炙汗不流珠光重,信知龙种皆书种。zhì hàn bù liú zhū guāng zhòng,xìn zhī lóng zhǒng jiē shū zhǒng。
黄钟声切凤皇啸,玉杯光焰麒麟动。huáng zhōng shēng qiè fèng huáng xiào,yù bēi guāng yàn qí lín dòng。
十年不下君子堂,灯火夜静声琅琅。shí nián bù xià jūn zi táng,dēng huǒ yè jìng shēng láng láng。
岁寒节操固自常,厌看花柳争春忙。suì hán jié cāo gù zì cháng,yàn kàn huā liǔ zhēng chūn máng。
金谷平泉暗烟雨,兔麦狐葵无定主。jīn gǔ píng quán àn yān yǔ,tù mài hú kuí wú dìng zhǔ。
何如竹素园简编?且容与玉振金声千万古。hé rú zhú sù yuán jiǎn biān?qiě róng yǔ yù zhèn jīn shēng qiān wàn gǔ。

寄太素高士

王冕

我昔扁舟上耶溪,寻君直过丹井西。wǒ xī biǎn zhōu shàng yé xī,xún jūn zhí guò dān jǐng xī。
长松月冷啼子规,春风满地芳草齐。zhǎng sōng yuè lěng tí zi guī,chūn fēng mǎn dì fāng cǎo qí。
楼殿玲珑金碧涌,钟声不出松云重。lóu diàn líng lóng jīn bì yǒng,zhōng shēng bù chū sōng yún zhòng。
老猿掬涧山影乱,翠禽啄露岩花动。lǎo yuán jū jiàn shān yǐng luàn,cuì qín zhuó lù yán huā dòng。
此时相见不作难,握手笑上松花坛。cǐ shí xiāng jiàn bù zuò nán,wò shǒu xiào shàng sōng huā tán。
坛下十万青琅玕,空阴漠漠常风寒。tán xià shí wàn qīng láng gān,kōng yīn mò mò cháng fēng hán。
我对青山论今古,青山茫茫无一语。wǒ duì qīng shān lùn jīn gǔ,qīng shān máng máng wú yī yǔ。
知其与我忘尔汝,石瓢酌我云根乳。zhī qí yǔ wǒ wàng ěr rǔ,shí piáo zhuó wǒ yún gēn rǔ。
泠然使我肝胆清,飘裾欲度浮云轻。líng rán shǐ wǒ gān dǎn qīng,piāo jū yù dù fú yún qīng。
千峰回影陷落日,万壑欲尽松风声。qiān fēng huí yǐng xiàn luò rì,wàn hè yù jǐn sōng fēng shēng。
回首溪山忽成别,几见江梅飞白雪。huí shǒu xī shān hū chéng bié,jǐ jiàn jiāng méi fēi bái xuě。
洞庭湖上听夜雨,仲宣楼头望明月。dòng tíng hú shàng tīng yè yǔ,zhòng xuān lóu tóu wàng míng yuè。
茕茕对景伤古情,寸心欲吐书难凭。qióng qióng duì jǐng shāng gǔ qíng,cùn xīn yù tǔ shū nán píng。
何当相晤一抵掌,与君细看真《兰亭》。hé dāng xiāng wù yī dǐ zhǎng,yǔ jūn xì kàn zhēn lán tíng。

寄昱东明

王冕

浮清阁上山如簇,浮清阁下泉如玉。fú qīng gé shàng shān rú cù,fú qīng gé xià quán rú yù。
浮清主人瘦如竹,襟怀卓荦无点俗。fú qīng zhǔ rén shòu rú zhú,jīn huái zhuó luò wú diǎn sú。
相逢一笑不话禅,自道住山三十年。xiāng féng yī xiào bù huà chán,zì dào zhù shān sān shí nián。
石杯酌茗搜我枯,石床扫苔留我眠。shí bēi zhuó míng sōu wǒ kū,shí chuáng sǎo tái liú wǒ mián。
云深不听鸡戒晓,山风落涧松花老。yún shēn bù tīng jī jiè xiǎo,shān fēng luò jiàn sōng huā lǎo。
归来耕田忘岁时,池塘几度生青草。guī lái gēng tián wàng suì shí,chí táng jǐ dù shēng qīng cǎo。
君闲一尺素,我老双鲤鱼。jūn xián yī chǐ sù,wǒ lǎo shuāng lǐ yú。
共此片月光,各在天一隅。gòng cǐ piàn yuè guāng,gè zài tiān yī yú。
昨夜扁舟欲飞去,雪云冻隔耶溪路。zuó yè biǎn zhōu yù fēi qù,xuě yún dòng gé yé xī lù。
千岩万壑不可寻,梦魂空绕长松树。qiān yán wàn hè bù kě xún,mèng hún kōng rào zhǎng sōng shù。

悲苦行

王冕

悲风吹茅堕空屋,老乌号鸣屋上木。bēi fēng chuī máo duò kōng wū,lǎo wū hào míng wū shàng mù。
谁家男子从远征,父母妻孥相送哭。shuí jiā nán zi cóng yuǎn zhēng,fù mǔ qī nú xiāng sòng kū。
哭声呜咽已别离,道旁复对行人悲。kū shēng wū yàn yǐ bié lí,dào páng fù duì xíng rén bēi。
去者一心事,归者百感随。qù zhě yī xīn shì,guī zhě bǎi gǎn suí。
前年鬻大女,去年卖小儿。qián nián yù dà nǚ,qù nián mài xiǎo ér。
皆因官税迫,非以饥所为。jiē yīn guān shuì pò,fēi yǐ jī suǒ wèi。
布衣磨尽草衣拆,一冬幸喜无霜雪。bù yī mó jǐn cǎo yī chāi,yī dōng xìng xǐ wú shuāng xuě。
今年老小不成群,赋税未知何所出。jīn nián lǎo xiǎo bù chéng qún,fù shuì wèi zhī hé suǒ chū。
昨夜忽惊雷破山,北来暴雨如飞湍。zuó yè hū jīng léi pò shān,běi lái bào yǔ rú fēi tuān。
此时江南正六月,酸风入骨生苦寒。cǐ shí jiāng nán zhèng liù yuè,suān fēng rù gǔ shēng kǔ hán。
东村西村无火色,凝云著地如墨黑。dōng cūn xī cūn wú huǒ sè,níng yún zhù dì rú mò hēi。
聩翁瞽妪相唤忙,屋漏床床眠不得。kuì wēng gǔ yù xiāng huàn máng,wū lòu chuáng chuáng mián bù dé。
开门不敢大声语,门外磨牙多猛虎。kāi mén bù gǎn dà shēng yǔ,mén wài mó yá duō měng hǔ。
自来住此十世馀,古老未尝罹此苦。zì lái zhù cǐ shí shì yú,gǔ lǎo wèi cháng lí cǐ kǔ。
我感此情重叹吁,不觉泪下沾裳裾。wǒ gǎn cǐ qíng zhòng tàn xū,bù jué lèi xià zhān shang jū。
安得壮士挽天河,一洗烦郁清九区,坐令尔辈皆安居。ān dé zhuàng shì wǎn tiān hé,yī xǐ fán yù qīng jiǔ qū,zuò lìng ěr bèi jiē ān jū。

劲草行

王冕

中原地古多劲草,节如箭竹花如稻。zhōng yuán dì gǔ duō jìn cǎo,jié rú jiàn zhú huā rú dào。
白露洒叶珠离离,十月霜风吹不倒。bái lù sǎ yè zhū lí lí,shí yuè shuāng fēng chuī bù dào。
萋萋不到王孙门,青青不盖谗佞坟。qī qī bù dào wáng sūn mén,qīng qīng bù gài chán nìng fén。
游根直下土百尺,枯荣暗抱忠臣魂。yóu gēn zhí xià tǔ bǎi chǐ,kū róng àn bào zhōng chén hún。
我问忠臣为何死?元是汉家不降士。wǒ wèn zhōng chén wèi hé sǐ?yuán shì hàn jiā bù jiàng shì。
白骨沉埋战血深,翠光潋滟腥风起。bái gǔ chén mái zhàn xuè shēn,cuì guāng liàn yàn xīng fēng qǐ。
山南雨晴蝴蝶飞,山北雨冷麒麟悲。shān nán yǔ qíng hú dié fēi,shān běi yǔ lěng qí lín bēi。
寸心摇摇为谁道,道旁可许愁人知。cùn xīn yáo yáo wèi shuí dào,dào páng kě xǔ chóu rén zhī。
昨夜东风鸣羯鼓,髑髅起作摇头舞。zuó yè dōng fēng míng jié gǔ,dú lóu qǐ zuò yáo tóu wǔ。
寸田尺宅且勿论,金马铜驼泪如雨。cùn tián chǐ zhái qiě wù lùn,jīn mǎ tóng tuó lèi rú yǔ。

赠蒋清隐

王冕

门外好山千万重,翠涛百顷罗云松。mén wài hǎo shān qiān wàn zhòng,cuì tāo bǎi qǐng luó yún sōng。
细水幽回杂花远,三径修竹来秋风。xì shuǐ yōu huí zá huā yuǎn,sān jìng xiū zhú lái qiū fēng。
灵籁泠泠动清操,世外红尘飞不到。líng lài líng líng dòng qīng cāo,shì wài hóng chén fēi bù dào。
白月流光抱石台,高人潇爽长吟啸。bái yuè liú guāng bào shí tái,gāo rén xiāo shuǎng zhǎng yín xiào。
起居闲闲趣有馀,看山看水还看书。qǐ jū xián xián qù yǒu yú,kàn shān kàn shuǐ hái kàn shū。
木瓢满酌示真率,不知轩冕为何如?mù piáo mǎn zhuó shì zhēn lǜ,bù zhī xuān miǎn wèi hé rú?
太华终南青未了,北山移文为谁道?君不见孤竹夷齐久寂寥,首阳薇蕨今荒草。tài huá zhōng nán qīng wèi le,běi shān yí wén wèi shuí dào?jūn bù jiàn gū zhú yí qí jiǔ jì liáo,shǒu yáng wēi jué jīn huāng cǎo。

送元本忠北上

王冕

天台有奇观,方广石梁悬断岸。tiān tái yǒu qí guān,fāng guǎng shí liáng xuán duàn àn。
青天倒泻瀑布寒,五百大士皆顽汉。qīng tiān dào xiè pù bù hán,wǔ bǎi dà shì jiē wán hàn。
道人一出初无心,手翻贝叶开珠林。dào rén yī chū chū wú xīn,shǒu fān bèi yè kāi zhū lín。
十载湖山玩清淡,白云流水松风琴。shí zài hú shān wán qīng dàn,bái yún liú shuǐ sōng fēng qín。
金策飞来镜湖月,大禹山前看禹穴。jīn cè fēi lái jìng hú yuè,dà yǔ shān qián kàn yǔ xué。
玉麈横挥檐葡香,石台花雨如飞雪。yù zhǔ héng huī yán pú xiāng,shí tái huā yǔ rú fēi xuě。
千山奇怪总笔底,妙语写出山骨髓。qiān shān qí guài zǒng bǐ dǐ,miào yǔ xiě chū shān gǔ suǐ。
岩泉一勺不足留,梦魂飞渡鱼龙海。yán quán yī sháo bù zú liú,mèng hún fēi dù yú lóng hǎi。
皇州三月花柳辉,江南此时茶笋肥。huáng zhōu sān yuè huā liǔ huī,jiāng nán cǐ shí chá sǔn féi。
君行已随心所向,不嫌杜宇啼春归。jūn xíng yǐ suí xīn suǒ xiàng,bù xián dù yǔ tí chūn guī。
玉堂故人知我有,问信向君应合手。yù táng gù rén zhī wǒ yǒu,wèn xìn xiàng jūn yīng hé shǒu。
为言百事不能为,旧时黑须今白首。wèi yán bǎi shì bù néng wèi,jiù shí hēi xū jīn bái shǒu。

有感

王冕

江南古客无寸田,半尺破研输租钱。jiāng nán gǔ kè wú cùn tián,bàn chǐ pò yán shū zū qián。
好山好水难夤缘,荃房日薄蒙荒烟。hǎo shān hǎo shuǐ nán yín yuán,quán fáng rì báo méng huāng yān。
囊中科斗二百年,大经大法垂幽玄。náng zhōng kē dòu èr bǎi nián,dà jīng dà fǎ chuí yōu xuán。
他人不知我自怜,落花春暮啼杜鹃。tā rén bù zhī wǒ zì lián,luò huā chūn mù tí dù juān。
杜鹃啼苦山竹裂,锦官宫殿烟霏灭。dù juān tí kǔ shān zhú liè,jǐn guān gōng diàn yān fēi miè。
人间百鸟无处栖,青蝇贝锦成行列。rén jiān bǎi niǎo wú chù qī,qīng yíng bèi jǐn chéng xíng liè。
北望茫茫莎草黄,葱河五月天雨霜。běi wàng máng máng shā cǎo huáng,cōng hé wǔ yuè tiān yǔ shuāng。
岐阳不见真凤凰,山鸡野鹜争文章。qí yáng bù jiàn zhēn fèng huáng,shān jī yě wù zhēng wén zhāng。
江南估客苦无计,却向水中搴薜荔。jiāng nán gū kè kǔ wú jì,què xiàng shuǐ zhōng qiān bì lì。
沙鸥梦老蘋雨残,湿云不动天如醉。shā ōu mèng lǎo píng yǔ cán,shī yún bù dòng tiān rú zuì。
回观蓬莱十二楼,我曾读书楼上头。huí guān péng lái shí èr lóu,wǒ céng dú shū lóu shàng tóu。
楼前平碧千顷秋,白露暗洗芙蓉愁。lóu qián píng bì qiān qǐng qiū,bái lù àn xǐ fú róng chóu。
岁寒归来有谁在?青松是兄梅是弟。suì hán guī lái yǒu shuí zài?qīng sōng shì xiōng méi shì dì。
山中巢许不可寻,却对老嵇餐石髓。shān zhōng cháo xǔ bù kě xún,què duì lǎo jī cān shí suǐ。

虾蟆山

王冕

春风吹船著牛轭,扶藜直上山之脊。chūn fēng chuī chuán zhù niú è,fú lí zhí shàng shān zhī jí。
山上老石怪且顽,皮肤皴皵苔花碧。shān shàng lǎo shí guài qiě wán,pí fū cūn què tái huā bì。
我来不知石有名,拊摩怪状心亦惊。wǒ lái bù zhī shí yǒu míng,fǔ mó guài zhuàng xīn yì jīng。
野人指点为我说,此物乃是虾蟆精。yě rén zhǐ diǎn wèi wǒ shuō,cǐ wù nǎi shì xiā má jīng。
古昔曾偷太仓粟,三百馀年耗中国。gǔ xī céng tōu tài cāng sù,sān bǎi yú nián hào zhōng guó。
天官烛其阴有毒,敕丁破口劙其足。tiān guān zhú qí yīn yǒu dú,chì dīng pò kǒu lí qí zú。
至今突兀留山丘,雨淋日炙无人收。zhì jīn tū wù liú shān qiū,yǔ lín rì zhì wú rén shōu。
树根穿尻蛇入肚,老鸦啄背狐粪头。shù gēn chuān kāo shé rù dù,lǎo yā zhuó bèi hú fèn tóu。
牧童时时放野火,耕夫怒击樵夫剁。mù tóng shí shí fàng yě huǒ,gēng fū nù jī qiáo fū duò。
自从残堕不能行,见者唾之闻者骂。zì cóng cán duò bù néng xíng,jiàn zhě tuò zhī wén zhě mà。
虾蟆虾蟆非令仆,无功那窃天之禄。xiā má xiā má fēi lìng pū,wú gōng nà qiè tiān zhī lù。
如今虾蟆处处有,天官何不夷其族。rú jīn xiā má chù chù yǒu,tiān guān hé bù yí qí zú。
致令骄气吹臊腥,干霄上食天眼睛。zhì lìng jiāo qì chuī sāo xīng,gàn xiāo shàng shí tiān yǎn jīng。
百虫啖尽心未已,假作鼓吹怡人情。bǎi chóng dàn jǐn xīn wèi yǐ,jiǎ zuò gǔ chuī yí rén qíng。
三月江南春水涨,纡青拖紫争跳浪。sān yuè jiāng nán chūn shuǐ zhǎng,yū qīng tuō zǐ zhēng tiào làng。
渔父持竿不敢言,猎夫布弩空惆怅。yú fù chí gān bù gǎn yán,liè fū bù nǔ kōng chóu chàng。
黄童白叟相引悲,田中更有科斗儿。huáng tóng bái sǒu xiāng yǐn bēi,tián zhōng gèng yǒu kē dòu ér。

金陵行送余局官

王冕

李白题诗旧游处,桃花杨柳春无数。lǐ bái tí shī jiù yóu chù,táo huā yáng liǔ chūn wú shù。
六代衣冠委草莱,千官事业随烟雾。liù dài yī guān wěi cǎo lái,qiān guān shì yè suí yān wù。
大江西下秦淮流,石头寂寞围荒丘。dà jiāng xī xià qín huái liú,shí tóu jì mò wéi huāng qiū。
原田每每尽禾黍,青山不掩诸公羞。yuán tián měi měi jǐn hé shǔ,qīng shān bù yǎn zhū gōng xiū。
高楼如天酒如海,触景令人生感慨。gāo lóu rú tiān jiǔ rú hǎi,chù jǐng lìng rén shēng gǎn kǎi。
红堕香愁燕子飞,风流王谢今安在。hóng duò xiāng chóu yàn zi fēi,fēng liú wáng xiè jīn ān zài。
我欲去寻朱雀桥,澹烟落日风萧萧。wǒ yù qù xún zhū què qiáo,dàn yān luò rì fēng xiāo xiāo。
交疏结绮杳无迹,但见野草生新苗。jiāo shū jié qǐ yǎo wú jì,dàn jiàn yě cǎo shēng xīn miáo。
小儿纷纷竞豪纵,区区割据成何用。xiǎo ér fēn fēn jìng háo zòng,qū qū gē jù chéng hé yòng。
芙蓉水冷胭脂消,千古繁华同一梦。fú róng shuǐ lěng yān zhī xiāo,qiān gǔ fán huá tóng yī mèng。
伤今吊古如之何?头上岁月空蹉跎。shāng jīn diào gǔ rú zhī hé?tóu shàng suì yuè kōng cuō tuó。
君行喜有丝五紽,宦情不似诗情多。jūn xíng xǐ yǒu sī wǔ tuó,huàn qíng bù shì shī qíng duō。
江南故事可知否,白云霙霙变苍狗。jiāng nán gù shì kě zhī fǒu,bái yún yīng yīng biàn cāng gǒu。
休论平生锦机手,浩歌且醉金陵酒。xiū lùn píng shēng jǐn jī shǒu,hào gē qiě zuì jīn líng jiǔ。

天台行

王冕

东南海阔秋无烟,天台山与天相连。dōng nán hǎi kuò qiū wú yān,tiān tái shān yǔ tiān xiāng lián。
丹霞紫雾互吞吐,重冈复岭青盘旋。dān xiá zǐ wù hù tūn tǔ,zhòng gāng fù lǐng qīng pán xuán。
怪石长松磊磊兮落落,神芝灵草绵绵兮芊芊。guài shí zhǎng sōng lěi lěi xī luò luò,shén zhī líng cǎo mián mián xī qiān qiān。
金堂玉室异人世,桃花流水春娟娟。jīn táng yù shì yì rén shì,táo huā liú shuǐ chūn juān juān。
送君此去意何古,幅巾飐飐衣翩翩。sòng jūn cǐ qù yì hé gǔ,fú jīn zhǎn zhǎn yī piān piān。
檄书初开五云色,不嫌坐上寒无毡。xí shū chū kāi wǔ yún sè,bù xián zuò shàng hán wú zhān。
我拟寻真拾瑶草,在家作想三十年。wǒ nǐ xún zhēn shí yáo cǎo,zài jiā zuò xiǎng sān shí nián。
乘风几欲鼓舞去,水流花谢难夤缘。chéng fēng jǐ yù gǔ wǔ qù,shuǐ liú huā xiè nán yín yuán。
山空无尘明月冷,时复梦里闻清猿。shān kōng wú chén míng yuè lěng,shí fù mèng lǐ wén qīng yuán。
君今登登玉霄近,为我问讯丹丘仙。jūn jīn dēng dēng yù xiāo jìn,wèi wǒ wèn xùn dān qiū xiān。
丹丘仙人如有在,我欲往受《长生篇》,烂煮白石松影片眠。dān qiū xiān rén rú yǒu zài,wǒ yù wǎng shòu zhǎng shēng piān,làn zhǔ bái shí sōng yǐng piàn mián。

索笋长句寄傅隐君

王冕

春风吹起石底云,丰隆唤出苍龙孙。chūn fēng chuī qǐ shí dǐ yún,fēng lóng huàn chū cāng lóng sūn。
古苔初破土膏滑,露华净洗龟筒痕。gǔ tái chū pò tǔ gāo huá,lù huá jìng xǐ guī tǒng hén。
先生爱笋如爱玉,冷笑人间饫膏肉。xiān shēng ài sǔn rú ài yù,lěng xiào rén jiān yù gāo ròu。
我生无家怀此君,十年未解求一束。wǒ shēng wú jiā huái cǐ jūn,shí nián wèi jiě qiú yī shù。
先生卜筑江之干,轩窗萧洒鸣风湍。xiān shēng bo zhù jiāng zhī gàn,xuān chuāng xiāo sǎ míng fēng tuān。
玉麈不挥秋飒飒,翠佩欲动声珊珊。yù zhǔ bù huī qiū sà sà,cuì pèi yù dòng shēng shān shān。
高歌不觉凛毛发,坐令异境生清寒。gāo gē bù jué lǐn máo fā,zuò lìng yì jìng shēng qīng hán。
便欲契青奴,谢彼苜蓿盘。biàn yù qì qīng nú,xiè bǐ mù xu pán。
先生若肯慰我之大嚼,我亦为之披腹呈琅轩。xiān shēng ruò kěn wèi wǒ zhī dà jué,wǒ yì wèi zhī pī fù chéng láng xuān。

望雨

王冕

狂风吹春无寸雨,天地漫漫尽黄土。kuáng fēng chuī chūn wú cùn yǔ,tiān dì màn màn jǐn huáng tǔ。
病日韬光赤如血,千花万花愁不语。bìng rì tāo guāng chì rú xuè,qiān huā wàn huā chóu bù yǔ。
耕牛渴死野草枯,农夫悲啼泪如珠。gēng niú kě sǐ yě cǎo kū,nóng fū bēi tí lèi rú zhū。
蚕胎在纸秧在谷,未知何以供官输。cán tāi zài zhǐ yāng zài gǔ,wèi zhī hé yǐ gōng guān shū。
道旁流民尽游鬼,十日不食一粒米。dào páng liú mín jǐn yóu guǐ,shí rì bù shí yī lì mǐ。
唇焦口燥声啾啾,抱瓮沿门求剩水。chún jiāo kǒu zào shēng jiū jiū,bào wèng yán mén qiú shèng shuǐ。
孰云绮席罗奇珍,龙涎入鼎烟如云。shú yún qǐ xí luó qí zhēn,lóng xián rù dǐng yān rú yún。
笙歌满耳珠翠拥,醉饱那识人间贫。shēng gē mǎn ěr zhū cuì yōng,zuì bǎo nà shí rén jiān pín。
江北豺虎毒,又见江南狼虎簇。jiāng běi chái hǔ dú,yòu jiàn jiāng nán láng hǔ cù。
饥狐日食饿死尸,老乌夜叫逃亡屋。jī hú rì shí è sǐ shī,lǎo wū yè jiào táo wáng wū。
峨冠腐儒空读书,骑马小儿真苟图。é guān fǔ rú kōng dú shū,qí mǎ xiǎo ér zhēn gǒu tú。
安得银河倾,泽我枯槁苏,坐令四海常晏如。ān dé yín hé qīng,zé wǒ kū gǎo sū,zuò lìng sì hǎi cháng yàn rú。

感竹吟

王冕

云溪老竹持苦节,玉质萧森出岩穴。yún xī lǎo zhú chí kǔ jié,yù zhì xiāo sēn chū yán xué。
苍苍古色谁为摩,凛凛清风自然别。cāng cāng gǔ sè shuí wèi mó,lǐn lǐn qīng fēng zì rán bié。
劲直不肯降雪霜,潇洒不肯栖凤凰。jìn zhí bù kěn jiàng xuě shuāng,xiāo sǎ bù kěn qī fèng huáng。
愿杀长身载经籍,要为吾道垂休光。yuàn shā zhǎng shēn zài jīng jí,yào wèi wú dào chuí xiū guāng。
谁信嚣风满漓俗,红紫纷纷乱人目?遂令此君受羁束,荆棘凌夷刀锯辱。shuí xìn xiāo fēng mǎn lí sú,hóng zǐ fēn fēn luàn rén mù?suì lìng cǐ jūn shòu jī shù,jīng jí líng yí dāo jù rǔ。
青虫网叶蠹食筠,野老更欲锄其根。qīng chóng wǎng yè dù shí yún,yě lǎo gèng yù chú qí gēn。
闭塞阳和绝土脉,绝之不许生儿孙。bì sāi yáng hé jué tǔ mài,jué zhī bù xǔ shēng ér sūn。
东里先生有遗族,午夜闻之皆痛哭。dōng lǐ xiān shēng yǒu yí zú,wǔ yè wén zhī jiē tòng kū。
拟以余音问伯夷,首阳烟雨莓苔绿。nǐ yǐ yú yīn wèn bó yí,shǒu yáng yān yǔ méi tái lǜ。
呜呼老竹老愈奇,岁寒心事无人知。wū hū lǎo zhú lǎo yù qí,suì hán xīn shì wú rén zhī。
孤梅在溪松在壑,焉能与余论襟期?gū méi zài xī sōng zài hè,yān néng yǔ yú lùn jīn qī?
飘声夜落山阴道,欣赏多情愁欲倒。piāo shēng yè luò shān yīn dào,xīn shǎng duō qíng chóu yù dào。
固知遇合各有时,何必区区挂怀抱?gù zhī yù hé gè yǒu shí,hé bì qū qū guà huái bào?
君不见穷陬荒草非所种,开花犹解供王贡,那有此材无此用!jūn bù jiàn qióng zōu huāng cǎo fēi suǒ zhǒng,kāi huā yóu jiě gōng wáng gòng,nà yǒu cǐ cái wú cǐ yòng!

结交行送武之文

王冕

江南野人毛发古,骑牛读书无一侣。jiāng nán yě rén máo fā gǔ,qí niú dú shū wú yī lǚ。
白眼遥看泰华云,赤脚冷濯沧浪雨。bái yǎn yáo kàn tài huá yún,chì jiǎo lěng zhuó cāng làng yǔ。
长安小儿不足数,论文忽有东平武。zhǎng ān xiǎo ér bù zú shù,lùn wén hū yǒu dōng píng wǔ。
武君胸中气峥嵘,呼吸云梦吞沧溟。wǔ jūn xiōng zhōng qì zhēng róng,hū xī yún mèng tūn cāng míng。
笔底春秋决王伯,坐探今古无馀情。bǐ dǐ chūn qiū jué wáng bó,zuò tàn jīn gǔ wú yú qíng。
青青扬舟渡淮海,江山秀色遥相待。qīng qīng yáng zhōu dù huái hǎi,jiāng shān xiù sè yáo xiāng dài。
雄文卷尽九江碧,新诗写出庐山翠。xióng wén juǎn jǐn jiǔ jiāng bì,xīn shī xiě chū lú shān cuì。
西南五老青未了,倏忽骑云过蓬岛。xī nán wǔ lǎo qīng wèi le,shū hū qí yún guò péng dǎo。
脱略不作公子行,随我骑行踏芳草。tuō lüè bù zuò gōng zi xíng,suí wǒ qí xíng tà fāng cǎo。
人怪我颜何丑老,自觉无人可同调。rén guài wǒ yán hé chǒu lǎo,zì jué wú rén kě tóng diào。
梅花明月柳花云,独对青山发长啸。méi huā míng yuè liǔ huā yún,dú duì qīng shān fā zhǎng xiào。
武君过我笑我痴,话言时复投其机。wǔ jūn guò wǒ xiào wǒ chī,huà yán shí fù tóu qí jī。
柴床卧听夜雨落,草窗坐看秋萤飞。chái chuáng wò tīng yè yǔ luò,cǎo chuāng zuò kàn qiū yíng fēi。
凄凉饮尽客中味,君知我知谁复知。qī liáng yǐn jǐn kè zhōng wèi,jūn zhī wǒ zhī shuí fù zhī。
今年丙子旱太苦,江南万里皆焦土。jīn nián bǐng zi hàn tài kǔ,jiāng nán wàn lǐ jiē jiāo tǔ。
老羸饿死壮者逃,硕鼠欺人暴如虎。lǎo léi è sǐ zhuàng zhě táo,shuò shǔ qī rén bào rú hǔ。
武君平生多抱负,对此如何可轻举?武君武君善调护,慎勿轻身学巢许。wǔ jūn píng shēng duō bào fù,duì cǐ rú hé kě qīng jǔ?wǔ jūn wǔ jūn shàn diào hù,shèn wù qīng shēn xué cháo xǔ。
秋风昨日吹大荒,草木黄落雁南翔。qiū fēng zuó rì chuī dà huāng,cǎo mù huáng luò yàn nán xiáng。
浩然归兴不可降,严君五马一马黄。hào rán guī xīng bù kě jiàng,yán jūn wǔ mǎ yī mǎ huáng。
大兄亦受七品郎,况是迁官归故乡。dà xiōng yì shòu qī pǐn láng,kuàng shì qiān guān guī gù xiāng。
可知闾里生辉光,我穷衣袖露两肘。kě zhī lǘ lǐ shēng huī guāng,wǒ qióng yī xiù lù liǎng zhǒu。
回视囊蓖无一有,送君不劝阳关酒。huí shì náng bì wú yī yǒu,sòng jūn bù quàn yáng guān jiǔ。
长歌但折江上柳,丈夫有志当自持。zhǎng gē dàn zhé jiāng shàng liǔ,zhàng fū yǒu zhì dāng zì chí。
不须重此生别离,泪不为此生别滋。bù xū zhòng cǐ shēng bié lí,lèi bù wèi cǐ shēng bié zī。
天南天北同襟期,明年平原芳草绿。tiān nán tiān běi tóng jīn qī,míng nián píng yuán fāng cǎo lǜ。
试弓好射衔花鹿,有怀若问山阴竹,中天亦有南飞鹄。shì gōng hǎo shè xián huā lù,yǒu huái ruò wèn shān yīn zhú,zhōng tiān yì yǒu nán fēi gǔ。