古诗词

秋山图

王冕

前年放船九江口,秋风猎猎吹蒲柳。qián nián fàng chuán jiǔ jiāng kǒu,qiū fēng liè liè chuī pú liǔ。
买鱼沽酒待月明,不知江上青山走。mǎi yú gū jiǔ dài yuè míng,bù zhī jiāng shàng qīng shān zǒu。
三更吹笛欲唤人,漙漙白露侵衣巾。sān gèng chuī dí yù huàn rén,tuán tuán bái lù qīn yī jīn。
故乡遥遥书断绝,空见过雁如飞云。gù xiāng yáo yáo shū duàn jué,kōng jiàn guò yàn rú fēi yún。
去年却下七里滩,秋水满江秋月寒。qù nián què xià qī lǐ tān,qiū shuǐ mǎn jiāng qiū yuè hán。
子陵先生钓鱼处,荒台直起青云端。zi líng xiān shēng diào yú chù,huāng tái zhí qǐ qīng yún duān。
先生不受汉廷官,自与山水相盘桓。xiān shēng bù shòu hàn tíng guān,zì yǔ shān shuǐ xiāng pán huán。
至今高节敦廉顽,清风凛凛谁能攀。zhì jīn gāo jié dūn lián wán,qīng fēng lǐn lǐn shuí néng pān。
泊舟登岸行复止,小径分岐通草市。pō zhōu dēng àn xíng fù zhǐ,xiǎo jìng fēn qí tōng cǎo shì。
石林掩映树青红,正与今年画相似。shí lín yǎn yìng shù qīng hóng,zhèng yǔ jīn nián huà xiāng shì。
茅庐半住林木里,白狗黄鸡小如蚁。máo lú bàn zhù lín mù lǐ,bái gǒu huáng jī xiǎo rú yǐ。
翁媪无言童稚闲,可是太平风俗美。wēng ǎo wú yán tóng zhì xián,kě shì tài píng fēng sú měi。
清溪水落鱼蟹新,东邻酿熟呼西邻。qīng xī shuǐ luò yú xiè xīn,dōng lín niàng shú hū xī lín。
相牵相把意思真,亲密不异朱陈民。xiāng qiān xiāng bǎ yì sī zhēn,qīn mì bù yì zhū chén mín。
李端笔力乃巧妙,写我旧日经行到。lǐ duān bǐ lì nǎi qiǎo miào,xiě wǒ jiù rì jīng xíng dào。
岂是老梦眩水墨,不觉掀髯发长啸。qǐ shì lǎo mèng xuàn shuǐ mò,bù jué xiān rán fā zhǎng xiào。
殷家大楼沧江头,留我十日风雨秋。yīn jiā dà lóu cāng jiāng tóu,liú wǒ shí rì fēng yǔ qiū。
触景感动客邸愁,便欲卜筑山之幽。chù jǐng gǎn dòng kè dǐ chóu,biàn yù bo zhù shān zhī yōu。
断桥流水无人处,添种梅花三百树。duàn qiáo liú shuǐ wú rén chù,tiān zhǒng méi huā sān bǎi shù。
直待雪晴冰满路,骑驴相逐寻诗去。zhí dài xuě qíng bīng mǎn lù,qí lǘ xiāng zhú xún shī qù。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

红梅十九首

王冕

玉妃步月影毵毵,燕罢瑶池酒正酣。yù fēi bù yuè yǐng sān sān,yàn bà yáo chí jiǔ zhèng hān。
半夜不知香露冷,春风吹梦过江南。bàn yè bù zhī xiāng lù lěng,chūn fēng chuī mèng guò jiāng nán。

红梅十九首

王冕

昭阳殿里醉春风,香隔琼帘映浅红。zhāo yáng diàn lǐ zuì chūn fēng,xiāng gé qióng lián yìng qiǎn hóng。
翠袖拥云扶不起,玉箫吹过小楼东。cuì xiù yōng yún fú bù qǐ,yù xiāo chuī guò xiǎo lóu dōng。

红梅十九首

王冕

罗浮仙子醉春风,玉骨冰肌晕浅红。luó fú xiān zi zuì chūn fēng,yù gǔ bīng jī yūn qiǎn hóng。
一味清香消不尽,几回飞梦锦云中。yī wèi qīng xiāng xiāo bù jǐn,jǐ huí fēi mèng jǐn yún zhōng。

红梅十九首

王冕

仙子归来逸兴赊,梦中犹说旧繁华。xiān zi guī lái yì xīng shē,mèng zhōng yóu shuō jiù fán huá。
春风转首情何已?chūn fēng zhuǎn shǒu qíng hé yǐ?
却向江南认杏花。què xiàng jiāng nán rèn xìng huā。

红梅十九首

王冕

仙子云中驾鹤归,翩翩雾佩晓风吹。xiān zi yún zhōng jià hè guī,piān piān wù pèi xiǎo fēng chuī。
玉肌轻染燕脂色,恰似罗浮夜醉时。yù jī qīng rǎn yàn zhī sè,qià shì luó fú yè zuì shí。

红梅十九首

王冕

满湖水色净娟娟,正是春风二月天。mǎn hú shuǐ sè jìng juān juān,zhèng shì chūn fēng èr yuè tiān。
醉后不知云尺屋,燕脂飞雨堕楼船。zuì hòu bù zhī yún chǐ wū,yàn zhī fēi yǔ duò lóu chuán。

红梅十九首

王冕

玉骨清臞怯素妆,春风一醉九霞觞。yù gǔ qīng qú qiè sù zhuāng,chūn fēng yī zuì jiǔ xiá shāng。
绿房午夜娇云暖,不梦梨花梦海棠。lǜ fáng wǔ yè jiāo yún nuǎn,bù mèng lí huā mèng hǎi táng。

红梅十九首

王冕

烂醉西湖处士家,酒痕吹上水边花。làn zuì xī hú chù shì jiā,jiǔ hén chuī shàng shuǐ biān huā。
东风蛱蝶迷香梦,一树珊瑚月影斜。dōng fēng jiá dié mí xiāng mèng,yī shù shān hú yuè yǐng xié。

题巨然画

王冕

溪山对雨起呼酒,一笑还披万里图。xī shān duì yǔ qǐ hū jiǔ,yī xiào hái pī wàn lǐ tú。
疏树远山秋淡薄,飘风流水尽模糊。shū shù yuǎn shān qiū dàn báo,piāo fēng liú shuǐ jǐn mó hú。

应教题梅

王冕

猎猎西风吹倒人,乾坤无处不生尘。liè liè xī fēng chuī dào rén,qián kūn wú chù bù shēng chén。
胡儿冻死长城下,始信江南别有春。hú ér dòng sǐ zhǎng chéng xià,shǐ xìn jiāng nán bié yǒu chūn。

感怀

王冕

松柏引藤萝,反被藤萝绕。sōng bǎi yǐn téng luó,fǎn bèi téng luó rào。
刬草养禾苗,禾苗不如草。chǎn cǎo yǎng hé miáo,hé miáo bù rú cǎo。
物情有更变,世事何足道?wù qíng yǒu gèng biàn,shì shì hé zú dào?
君子小人交,岂能长永好?jūn zi xiǎo rén jiāo,qǐ néng zhǎng yǒng hǎo?
云游本无定,潦水空浩渺。yún yóu běn wú dìng,lǎo shuǐ kōng hào miǎo。
消涸固有时,畴能见机早。xiāo hé gù yǒu shí,chóu néng jiàn jī zǎo。
春风泛红绿,造化太奇巧。chūn fēng fàn hóng lǜ,zào huà tài qí qiǎo。
昨朝杨柳花,今日浮萍草。zuó cháo yáng liǔ huā,jīn rì fú píng cǎo。
学佛不成佛,求仙岂能仙?xué fú bù chéng fú,qiú xiān qǐ néng xiān?
人生因有贪,所以不自然。rén shēng yīn yǒu tān,suǒ yǐ bù zì rán。
秦皇既已矣,梁武亦可怜。qín huáng jì yǐ yǐ,liáng wǔ yì kě lián。
何如饭牛翁,万事付无言。hé rú fàn niú wēng,wàn shì fù wú yán。

今朝

王冕

今朝风日好,堂前萱草花。jīn cháo fēng rì hǎo,táng qián xuān cǎo huā。
持杯为母寿,所喜无喧哗。chí bēi wèi mǔ shòu,suǒ xǐ wú xuān huā。
东邻已藤蔓,西邻但桑麻。dōng lín yǐ téng màn,xī lín dàn sāng má。
侧闻义士招,我辈鬓已华。cè wén yì shì zhāo,wǒ bèi bìn yǐ huá。
世事既如此,不乐将奈何?shì shì jì rú cǐ,bù lè jiāng nài hé?

偶书

王冕

今晨好风雨,湿云四边驰。jīn chén hǎo fēng yǔ,shī yún sì biān chí。
落花烂作土,潦水积成池。luò huā làn zuò tǔ,lǎo shuǐ jī chéng chí。
疲民在涂炭,朝暮苦啼饥。pí mín zài tú tàn,cháo mù kǔ tí jī。
况兼时气乖,好肉生疮痍。kuàng jiān shí qì guāi,hǎo ròu shēng chuāng yí。
方忧旧田秽,无奈新城欹。fāng yōu jiù tián huì,wú nài xīn chéng yī。
世情甚促迫,天意将焉为?shì qíng shén cù pò,tiān yì jiāng yān wèi?
我生合忘言,感慨徒伤悲。wǒ shēng hé wàng yán,gǎn kǎi tú shāng bēi。

梅花易洞为胡伏臣赋

王冕

梅花拥林屋,潇洒极静深。méi huā yōng lín wū,xiāo sǎ jí jìng shēn。
清风散余香,皓月登虚阴。qīng fēng sàn yú xiāng,hào yuè dēng xū yīn。
中有学古人,坐窥天地心。zhōng yǒu xué gǔ rén,zuò kuī tiān dì xīn。
神机一感动,妙化不可寻。shén jī yī gǎn dòng,miào huà bù kě xún。
持诚问先民,羲皇有馀音。chí chéng wèn xiān mín,xī huáng yǒu yú yīn。

蚕作茧

王冕

老蚕欲作茧,吐丝净娟娟。lǎo cán yù zuò jiǎn,tǔ sī jìng juān juān。
周密已变化,去取随人便。zhōu mì yǐ biàn huà,qù qǔ suí rén biàn。
有为机中练,有为琴上弦。yǒu wèi jī zhōng liàn,yǒu wèi qín shàng xián。
弦以和音律,练以事寒喧。xián yǐ hé yīn lǜ,liàn yǐ shì hán xuān。
其功不为小,其用己为偏?qí gōng bù wèi xiǎo,qí yòng jǐ wèi piān?
作诗寄蚕姑,辛苦匪徒然。zuò shī jì cán gū,xīn kǔ fěi tú rán。