古诗词

题申屠子迪篆刻卷

王冕

我昔闻诸太古初,冯翊窅窅安可摹。wǒ xī wén zhū tài gǔ chū,féng yì yǎo yǎo ān kě mó。
自从庖羲得龙马,奇偶变化滋图书。zì cóng páo xī dé lóng mǎ,qí ǒu biàn huà zī tú shū。
结绳之政由此毁,科斗鸟迹纷纭起。jié shéng zhī zhèng yóu cǐ huǐ,kē dòu niǎo jì fēn yún qǐ。
后来大小二篆生,周称史籀秦夸李。hòu lái dà xiǎo èr zhuàn shēng,zhōu chēng shǐ zhòu qín kuā lǐ。
只今相去几百年,字体散漫随云烟。zhǐ jīn xiāng qù jǐ bǎi nián,zì tǐ sàn màn suí yún yān。
岐阳石鼓土花蚀,峄山之碑野火燃。qí yáng shí gǔ tǔ huā shí,yì shān zhī bēi yě huǒ rán。
纵有秦铭刻岑石,冰消雪剥无踪迹。zòng yǒu qín míng kè cén shí,bīng xiāo xuě bō wú zōng jì。
书生好学何所窥,每展史编空叹息。shū shēng hǎo xué hé suǒ kuī,měi zhǎn shǐ biān kōng tàn xī。
樊山先生东鲁儒,好古博雅耽成癯。fán shān xiān shēng dōng lǔ rú,hǎo gǔ bó yǎ dān chéng qú。
八分小篆纯古法,凿石置之东南隅。bā fēn xiǎo zhuàn chún gǔ fǎ,záo shí zhì zhī dōng nán yú。
白日光芒争照耀,满城走看嗟神妙。bái rì guāng máng zhēng zhào yào,mǎn chéng zǒu kàn jiē shén miào。
向来传写何足珍,枣木空遗后人诮。xiàng lái chuán xiě hé zú zhēn,zǎo mù kōng yí hòu rén qiào。
徐公手摹烽火尘,金陵近刻殊失真。xú gōng shǒu mó fēng huǒ chén,jīn líng jìn kè shū shī zhēn。
那知此本意态淳,丞相李斯下笔新。nà zhī cǐ běn yì tài chún,chéng xiāng lǐ sī xià bǐ xīn。
申屠墨庄有传授,法度森严非苟苟。shēn tú mò zhuāng yǒu chuán shòu,fǎ dù sēn yán fēi gǒu gǒu。
岂为后学得所师,万世千秋垂不朽。qǐ wèi hòu xué dé suǒ shī,wàn shì qiān qiū chuí bù xiǔ。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

素梅五十八首

王冕

罗浮山下雪三尺,白玉堂前春几分。luó fú shān xià xuě sān chǐ,bái yù táng qián chūn jǐ fēn。
岁晏归来诗思好,东风吹散一溪云。suì yàn guī lái shī sī hǎo,dōng fēng chuī sàn yī xī yún。

素梅五十八首

王冕

疏花粲粲照寒水,玛瑙坡前春独回。shū huā càn càn zhào hán shuǐ,mǎ nǎo pō qián chūn dú huí。
却忆去年风雪里,吹箫曾棹酒船来。què yì qù nián fēng xuě lǐ,chuī xiāo céng zhào jiǔ chuán lái。

素梅五十八首

王冕

天寒江国霜如雪,草木无情尽摧折。tiān hán jiāng guó shuāng rú xuě,cǎo mù wú qíng jǐn cuī zhé。
不知春意到江南,疏影横斜半窗月。bù zhī chūn yì dào jiāng nán,shū yǐng héng xié bàn chuāng yuè。

素梅五十八首

王冕

春风处处竞繁华,桃李无言亦好花。chūn fēng chù chù jìng fán huá,táo lǐ wú yán yì hǎo huā。
独有高人爱高洁,肯冲冰雪到山家。dú yǒu gāo rén ài gāo jié,kěn chōng bīng xuě dào shān jiā。

素梅五十八首

王冕

平生固守冰霜操,不与繁花一样情。píng shēng gù shǒu bīng shuāng cāo,bù yǔ fán huā yī yàng qíng。
岁晏溪头春意足,是谁看得最分明?suì yàn xī tóu chūn yì zú,shì shuí kàn dé zuì fēn míng?

素梅五十八首

王冕

疏篱潇洒绿烟寒,老树鳞皴艾叶攒。shū lí xiāo sǎ lǜ yān hán,lǎo shù lín cūn ài yè zǎn。
昨夜天空明月白,一枝疏影隔窗看。zuó yè tiān kōng míng yuè bái,yī zhī shū yǐng gé chuāng kàn。

素梅五十八首

王冕

春风一笑玉无垠,云散空窗见月痕。chūn fēng yī xiào yù wú yín,yún sàn kōng chuāng jiàn yuè hén。
半夜鹤归诗思好,清香吹满水南轩。bàn yè hè guī shī sī hǎo,qīng xiāng chuī mǎn shuǐ nán xuān。

素梅五十八首

王冕

月明曾过西湖路,爱看横枝当水斜。yuè míng céng guò xī hú lù,ài kàn héng zhī dāng shuǐ xié。
试问玉堂诸学士,几时清梦到山家?shì wèn yù táng zhū xué shì,jǐ shí qīng mèng dào shān jiā?

素梅五十八首

王冕

明月满天霜气重,梅花风韵更清妍。míng yuè mǎn tiān shuāng qì zhòng,méi huā fēng yùn gèng qīng yán。
鹤飞不带箫声远,春过西泠第二船。hè fēi bù dài xiāo shēng yuǎn,chūn guò xī líng dì èr chuán。

素梅五十八首

王冕

霜花浮影月娟娟,春色无痕上画船。shuāng huā fú yǐng yuè juān juān,chūn sè wú hén shàng huà chuán。
转首西湖风景异,不知谁识老逋仙?zhuǎn shǒu xī hú fēng jǐng yì,bù zhī shuí shí lǎo bū xiān?

素梅五十八首

王冕

吹彻瑶笙鹤未还,小桥流水碧潺潺。chuī chè yáo shēng hè wèi hái,xiǎo qiáo liú shuǐ bì chán chán。
夜深梦醒推窗看,白月无痕雪满山。yè shēn mèng xǐng tuī chuāng kàn,bái yuè wú hén xuě mǎn shān。

素梅五十八首

王冕

鹅州城东古梅树,鳞甲满身如老龙。é zhōu chéng dōng gǔ méi shù,lín jiǎ mǎn shēn rú lǎo lóng。
冷霜极冷欺不得,春风吹作玉玲珑。lěng shuāng jí lěng qī bù dé,chūn fēng chuī zuò yù líng lóng。

素梅五十八首

王冕

记得西泠春色归,珠星璧月景离离。jì dé xī líng chūn sè guī,zhū xīng bì yuè jǐng lí lí。
近来消息真堪笑,却说梅花不要诗。jìn lái xiāo xī zhēn kān xiào,què shuō méi huā bù yào shī。

素梅五十八首

王冕

开遍南枝又北枝,春风于我似相知。kāi biàn nán zhī yòu běi zhī,chūn fēng yú wǒ shì xiāng zhī。
酒边漫说罗浮梦,忘却瑶台月下时。jiǔ biān màn shuō luó fú mèng,wàng què yáo tái yuè xià shí。

素梅五十八首

王冕

十月中原风景别,寒冰如地雪漫天。shí yuè zhōng yuán fēng jǐng bié,hán bīng rú dì xuě màn tiān。
相逢尽说江南好,处处梅花压酒船。xiāng féng jǐn shuō jiāng nán hǎo,chù chù méi huā yā jiǔ chuán。