古诗词

虾蟆山

王冕

春风吹船著牛轭,扶藜直上山之脊。chūn fēng chuī chuán zhù niú è,fú lí zhí shàng shān zhī jí。
山上老石怪且顽,皮肤皴皵苔花碧。shān shàng lǎo shí guài qiě wán,pí fū cūn què tái huā bì。
我来不知石有名,拊摩怪状心亦惊。wǒ lái bù zhī shí yǒu míng,fǔ mó guài zhuàng xīn yì jīng。
野人指点为我说,此物乃是虾蟆精。yě rén zhǐ diǎn wèi wǒ shuō,cǐ wù nǎi shì xiā má jīng。
古昔曾偷太仓粟,三百馀年耗中国。gǔ xī céng tōu tài cāng sù,sān bǎi yú nián hào zhōng guó。
天官烛其阴有毒,敕丁破口劙其足。tiān guān zhú qí yīn yǒu dú,chì dīng pò kǒu lí qí zú。
至今突兀留山丘,雨淋日炙无人收。zhì jīn tū wù liú shān qiū,yǔ lín rì zhì wú rén shōu。
树根穿尻蛇入肚,老鸦啄背狐粪头。shù gēn chuān kāo shé rù dù,lǎo yā zhuó bèi hú fèn tóu。
牧童时时放野火,耕夫怒击樵夫剁。mù tóng shí shí fàng yě huǒ,gēng fū nù jī qiáo fū duò。
自从残堕不能行,见者唾之闻者骂。zì cóng cán duò bù néng xíng,jiàn zhě tuò zhī wén zhě mà。
虾蟆虾蟆非令仆,无功那窃天之禄。xiā má xiā má fēi lìng pū,wú gōng nà qiè tiān zhī lù。
如今虾蟆处处有,天官何不夷其族。rú jīn xiā má chù chù yǒu,tiān guān hé bù yí qí zú。
致令骄气吹臊腥,干霄上食天眼睛。zhì lìng jiāo qì chuī sāo xīng,gàn xiāo shàng shí tiān yǎn jīng。
百虫啖尽心未已,假作鼓吹怡人情。bǎi chóng dàn jǐn xīn wèi yǐ,jiǎ zuò gǔ chuī yí rén qíng。
三月江南春水涨,纡青拖紫争跳浪。sān yuè jiāng nán chūn shuǐ zhǎng,yū qīng tuō zǐ zhēng tiào làng。
渔父持竿不敢言,猎夫布弩空惆怅。yú fù chí gān bù gǎn yán,liè fū bù nǔ kōng chóu chàng。
黄童白叟相引悲,田中更有科斗儿。huáng tóng bái sǒu xiāng yǐn bēi,tián zhōng gèng yǒu kē dòu ér。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

题画飞白竹

王冕

潇洒三君子,是伊亲弟兄。xiāo sǎ sān jūn zi,shì yī qīn dì xiōng。
所期持大节,莫负岁寒盟。suǒ qī chí dà jié,mò fù suì hán méng。

素梅五十八首

王冕

大庾岭头春似海,不是寻常白玉堂。dà yǔ lǐng tóu chūn shì hǎi,bù shì xún cháng bái yù táng。
昨夜护龙河上看,一天明月四檐霜。zuó yè hù lóng hé shàng kàn,yī tiān míng yuè sì yán shuāng。

素梅五十八首

王冕

树头历历见明珠,底用题诗问老逋?shù tóu lì lì jiàn míng zhū,dǐ yòng tí shī wèn lǎo bū?
且买金陵秋露白,小舟载月过西湖。qiě mǎi jīn líng qiū lù bái,xiǎo zhōu zài yuè guò xī hú。

素梅五十八首

王冕

江南雪消春渐回,溪东溪西梅花开。jiāng nán xuě xiāo chūn jiàn huí,xī dōng xī xī méi huā kāi。
幽人作诗兴不浅,时复杖藜携酒来。yōu rén zuò shī xīng bù qiǎn,shí fù zhàng lí xié jiǔ lái。

素梅五十八首

王冕

岁寒风致少能解,野草安能识此情?suì hán fēng zhì shǎo néng jiě,yě cǎo ān néng shí cǐ qíng?
春到玉堂浑不觉,清香疏影自分明。chūn dào yù táng hún bù jué,qīng xiāng shū yǐng zì fēn míng。

素梅五十八首

王冕

五云缥缈隔蓬莱,仙子吹箫月下回。wǔ yún piāo miǎo gé péng lái,xiān zi chuī xiāo yuè xià huí。
转首不知春几许,霜花如雪满瑶台。zhuǎn shǒu bù zhī chūn jǐ xǔ,shuāng huā rú xuě mǎn yáo tái。

素梅五十八首

王冕

江南十月春色早,处处梅花当水开。jiāng nán shí yuè chūn sè zǎo,chù chù méi huā dāng shuǐ kāi。
玉笛一声霜不小,满天明月鹤飞来。yù dí yī shēng shuāng bù xiǎo,mǎn tiān míng yuè hè fēi lái。

素梅五十八首

王冕

罗浮月白海无尘,玉树琼林处处春。luó fú yuè bái hǎi wú chén,yù shù qióng lín chù chù chūn。
半夜禹陵风雨作,屋梁飞动欲生鳞。bàn yè yǔ líng fēng yǔ zuò,wū liáng fēi dòng yù shēng lín。

素梅五十八首

王冕

铁石心肠满面霜,岁寒吾计未全荒。tiě shí xīn cháng mǎn miàn shuāng,suì hán wú jì wèi quán huāng。
相逢休问春何处,定是调羹到玉堂。xiāng féng xiū wèn chūn hé chù,dìng shì diào gēng dào yù táng。

素梅五十八首

王冕

不向罗浮问醉仙,笑呼孤鹤下吴天。bù xiàng luó fú wèn zuì xiān,xiào hū gū hè xià wú tiān。
春风吹散梅花雪,香满西湖载酒船。chūn fēng chuī sàn méi huā xuě,xiāng mǎn xī hú zài jiǔ chuán。

素梅五十八首

王冕

玉雪玲珑瘦影重,不同桃李媚春风。yù xuě líng lóng shòu yǐng zhòng,bù tóng táo lǐ mèi chūn fēng。
十分清致无人解,犹在旧家池馆中。shí fēn qīng zhì wú rén jiě,yóu zài jiù jiā chí guǎn zhōng。

素梅五十八首

王冕

寒枝错落冻不解,隔水清香招得来。hán zhī cuò luò dòng bù jiě,gé shuǐ qīng xiāng zhāo dé lái。
午夜风停雪声堕,梅花开尽不知寒。wǔ yè fēng tíng xuě shēng duò,méi huā kāi jǐn bù zhī hán。

素梅五十八首

王冕

断云流水孤山路,看得春风几树花。duàn yún liú shuǐ gū shān lù,kàn dé chūn fēng jǐ shù huā。
骑马归来城郭是,月明箫管起谁家?qí mǎ guī lái chéng guō shì,yuè míng xiāo guǎn qǐ shuí jiā?

素梅五十八首

王冕

昨夜朔风吹倒人,梅花枝上十分春。zuó yè shuò fēng chuī dào rén,méi huā zhī shàng shí fēn chūn。
老夫高卧石窗下,嬴得清香入梦频。lǎo fū gāo wò shí chuāng xià,yíng dé qīng xiāng rù mèng pín。

素梅五十八首

王冕

朔风吹冷过山城,巾子峰头雪未晴。shuò fēng chuī lěng guò shān chéng,jīn zi fēng tóu xuě wèi qíng。
十载西湖闲客梦,夜来山月最分明。shí zài xī hú xián kè mèng,yè lái shān yuè zuì fēn míng。