古诗词

金陵行送余局官

王冕

李白题诗旧游处,桃花杨柳春无数。lǐ bái tí shī jiù yóu chù,táo huā yáng liǔ chūn wú shù。
六代衣冠委草莱,千官事业随烟雾。liù dài yī guān wěi cǎo lái,qiān guān shì yè suí yān wù。
大江西下秦淮流,石头寂寞围荒丘。dà jiāng xī xià qín huái liú,shí tóu jì mò wéi huāng qiū。
原田每每尽禾黍,青山不掩诸公羞。yuán tián měi měi jǐn hé shǔ,qīng shān bù yǎn zhū gōng xiū。
高楼如天酒如海,触景令人生感慨。gāo lóu rú tiān jiǔ rú hǎi,chù jǐng lìng rén shēng gǎn kǎi。
红堕香愁燕子飞,风流王谢今安在。hóng duò xiāng chóu yàn zi fēi,fēng liú wáng xiè jīn ān zài。
我欲去寻朱雀桥,澹烟落日风萧萧。wǒ yù qù xún zhū què qiáo,dàn yān luò rì fēng xiāo xiāo。
交疏结绮杳无迹,但见野草生新苗。jiāo shū jié qǐ yǎo wú jì,dàn jiàn yě cǎo shēng xīn miáo。
小儿纷纷竞豪纵,区区割据成何用。xiǎo ér fēn fēn jìng háo zòng,qū qū gē jù chéng hé yòng。
芙蓉水冷胭脂消,千古繁华同一梦。fú róng shuǐ lěng yān zhī xiāo,qiān gǔ fán huá tóng yī mèng。
伤今吊古如之何?头上岁月空蹉跎。shāng jīn diào gǔ rú zhī hé?tóu shàng suì yuè kōng cuō tuó。
君行喜有丝五紽,宦情不似诗情多。jūn xíng xǐ yǒu sī wǔ tuó,huàn qíng bù shì shī qíng duō。
江南故事可知否,白云霙霙变苍狗。jiāng nán gù shì kě zhī fǒu,bái yún yīng yīng biàn cāng gǒu。
休论平生锦机手,浩歌且醉金陵酒。xiū lùn píng shēng jǐn jī shǒu,hào gē qiě zuì jīn líng jiǔ。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

竹梅幽禽

王冕

梅花出修竹,照影清溪深。méi huā chū xiū zhú,zhào yǐng qīng xī shēn。
微风散寒香,上有幽栖禽。wēi fēng sàn hán xiāng,shàng yǒu yōu qī qín。
扁舟载我来,春色不用寻。biǎn zhōu zài wǒ lái,chūn sè bù yòng xún。
驱童贳村酒,老瓦随意斟。qū tóng shì cūn jiǔ,lǎo wǎ suí yì zhēn。
兴酣岸乌巾,大啸唤老林。xīng hān àn wū jīn,dà xiào huàn lǎo lín。
明月在青天,霜气袭衣襟。míng yuè zài qīng tiān,shuāng qì xí yī jīn。
归来草堂静,独坐弹鸣琴。guī lái cǎo táng jìng,dú zuò dàn míng qín。

留题悠然阁

王冕

高阁潭空影,开窗彻虚明。gāo gé tán kōng yǐng,kāi chuāng chè xū míng。
依依杨柳阴,微凉入床清。yī yī yáng liǔ yīn,wēi liáng rù chuáng qīng。
原田远风交,平林素烟横。yuán tián yuǎn fēng jiāo,píng lín sù yān héng。
喜喜车马来,而听禽鸟声。xǐ xǐ chē mǎ lái,ér tīng qín niǎo shēng。
境物随所适,于心淡无营。jìng wù suí suǒ shì,yú xīn dàn wú yíng。
悠然会真趣,得酒辄自倾。yōu rán huì zhēn qù,dé jiǔ zhé zì qīng。
客至竟忘言,坐对南山青。kè zhì jìng wàng yán,zuò duì nán shān qīng。

山中

王冕

雨过百溜鸣,云消众山出。yǔ guò bǎi liū míng,yún xiāo zhòng shān chū。
鸟啼松径深,来往无车辙。niǎo tí sōng jìng shēn,lái wǎng wú chē zhé。
幽居少人事,足以养吾拙。yōu jū shǎo rén shì,zú yǐ yǎng wú zhuō。
读书故无用,徒然较优劣。dú shū gù wú yòng,tú rán jiào yōu liè。
辟世岂云迂?自与桃源别。pì shì qǐ yún yū?zì yǔ táo yuán bié。

南风热

王冕

炎风来何狂?似欲吹山倒。yán fēng lái hé kuáng?shì yù chuī shān dào。
狼籍树底云,散漫屋上草。láng jí shù dǐ yún,sàn màn wū shàng cǎo。
赤日炽大炉,泥沙热如炒。chì rì chì dà lú,ní shā rè rú chǎo。
东皋与西陇,禾苗尽枯槁。dōng gāo yǔ xī lǒng,hé miáo jǐn kū gǎo。

遣兴二首

王冕

凿井思所汲,耕田期有秋。záo jǐng sī suǒ jí,gēng tián qī yǒu qiū。
人生岂无志?每为饮食谋。rén shēng qǐ wú zhì?měi wèi yǐn shí móu。
纷纷路傍儿,傥荡思公侯。fēn fēn lù bàng ér,tǎng dàng sī gōng hóu。
风云一转折,事业不可筹。fēng yún yī zhuǎn zhé,shì yè bù kě chóu。
何如涧底泉?清清长自流。hé rú jiàn dǐ quán?qīng qīng zhǎng zì liú。

遣兴二首

王冕

种禾莫存莠,种树莫引萝。zhǒng hé mò cún yǒu,zhǒng shù mò yǐn luó。
引萝苦其树,存莠伤其禾。yǐn luó kǔ qí shù,cún yǒu shāng qí hé。
营营百年内,变灭成几何?yíng yíng bǎi nián nèi,biàn miè chéng jǐ hé?
结交苟不择,中道生怨窝。jié jiāo gǒu bù zé,zhōng dào shēng yuàn wō。
可信一寸水,能起万丈波。kě xìn yī cùn shuǐ,néng qǐ wàn zhàng bō。

感怀十首

王冕

太极本一气,胡为两仪分?tài jí běn yī qì,hú wèi liǎng yí fēn?
生生立名字,万汇遂纭纭。shēng shēng lì míng zì,wàn huì suì yún yún。
洪荒不足征,至精亦已沦。hóng huāng bù zú zhēng,zhì jīng yì yǐ lún。
蓩莸茂佳景,葱茜争葐蒀。mǎo yóu mào jiā jǐng,cōng qiàn zhēng pén yūn。
葐蒀漫渚泽,蒙茏冒兰荪。pén yūn màn zhǔ zé,méng lóng mào lán sūn。
菲菲白日晚,飒飒秋霜繁。fēi fēi bái rì wǎn,sà sà qiū shuāng fán。
华滋竟萧条,芳情欲何言?huá zī jìng xiāo tiáo,fāng qíng yù hé yán?

感怀十首

王冕

蒙庄旷达士,鲁连倜傥生。méng zhuāng kuàng dá shì,lǔ lián tì tǎng shēng。
不徼一时利,乃有千载名。bù jiǎo yī shí lì,nǎi yǒu qiān zài míng。
雎泽务诡谲,仪秦尚纵横。jū zé wù guǐ jué,yí qín shàng zòng héng。
反复弄小技,于道未为贞。fǎn fù nòng xiǎo jì,yú dào wèi wèi zhēn。
圣贤久不作,余生复何营?shèng xián jiǔ bù zuò,yú shēng fù hé yíng?
赖有白鸥鸟,可与忘世情。lài yǒu bái ōu niǎo,kě yǔ wàng shì qíng。

感怀十首

王冕

写字不适俗,读书难疗饥。xiě zì bù shì sú,dú shū nán liáo jī。
蘧蘧尘网中,遑遑欲可之?qú qú chén wǎng zhōng,huáng huáng yù kě zhī?
仁风霜原隰,草树发幽姿。rén fēng shuāng yuán xí,cǎo shù fā yōu zī。
群动正翕集,游云未来归。qún dòng zhèng xī jí,yóu yún wèi lái guī。
怀哉鹤上人,徘徊感良时。huái zāi hè shàng rén,pái huái gǎn liáng shí。
无以慰蹇劣,樽酒聊自怡。wú yǐ wèi jiǎn liè,zūn jiǔ liáo zì yí。

感怀十首

王冕

傍溪种篁竹,十年望成林。bàng xī zhǒng huáng zhú,shí nián wàng chéng lín。
不图列货殖,愿布九夏阴。bù tú liè huò zhí,yuàn bù jiǔ xià yīn。
变化期为至,枝叶渐萧森。biàn huà qī wèi zhì,zhī yè jiàn xiāo sēn。
忽值桑田移,根苗竟沈沈。hū zhí sāng tián yí,gēn miáo jìng shěn shěn。
炙筠无事书,断节少赏音。zhì yún wú shì shū,duàn jié shǎo shǎng yīn。
东里已寂寞,空持岁寒心。dōng lǐ yǐ jì mò,kōng chí suì hán xīn。

感怀十首

王冕

槲衣山中人,短发披襟领。hú yī shān zhōng rén,duǎn fā pī jīn lǐng。
寸心雄万夫,片语重九鼎。cùn xīn xióng wàn fū,piàn yǔ zhòng jiǔ dǐng。
不作好颜色,遂与世俗迥。bù zuò hǎo yán sè,suì yǔ shì sú jiǒng。
始旦旭日明,默默有深省。shǐ dàn xù rì míng,mò mò yǒu shēn shěng。
上愧饭牛戚,下怀扪虱猛。shàng kuì fàn niú qī,xià huái mén shī měng。
乞慷复乞慷,照镜可怜影。qǐ kāng fù qǐ kāng,zhào jìng kě lián yǐng。

感怀十首

王冕

高楼古明月,孤坐感凉夜。gāo lóu gǔ míng yuè,gū zuò gǎn liáng yè。
云胡远行客,不悟岁年迈。yún hú yuǎn xíng kè,bù wù suì nián mài。
风暖百草芳,露冷众木瘵。fēng nuǎn bǎi cǎo fāng,lù lěng zhòng mù zhài。
天地岂无情?物色有荣谢。tiān dì qǐ wú qíng?wù sè yǒu róng xiè。
人生匪金石,焉得不朽坏?寄语茹芝翁,细故奚蒂荠。rén shēng fěi jīn shí,yān dé bù xiǔ huài?jì yǔ rú zhī wēng,xì gù xī dì jì。

感怀十首

王冕

浮生失故业,穷岁无宁居。fú shēng shī gù yè,qióng suì wú níng jū。
朝行汧陇间,暮止沧海隅。cháo xíng qiān lǒng jiān,mù zhǐ cāng hǎi yú。
凄其风雨交,饥寒呆泥涂。qī qí fēng yǔ jiāo,jī hán dāi ní tú。
寥寥太古怀,目击谁与俱?liáo liáo tài gǔ huái,mù jī shuí yǔ jù?
齐君不好瑟,嬴氏不爱儒。qí jūn bù hǎo sè,yíng shì bù ài rú。
举世媚同尘,出类为疏迂。jǔ shì mèi tóng chén,chū lèi wèi shū yū。
何如归去来?且作耕田夫。hé rú guī qù lái?qiě zuò gēng tián fū。

感怀十首

王冕

紫霞结重盖,五城十二楼。zǐ xiá jié zhòng gài,wǔ chéng shí èr lóu。
中有青眉仙,翠织鳞花裘。zhōng yǒu qīng méi xiān,cuì zhī lín huā qiú。
天浆饭玉稍,恣乐无停休。tiān jiāng fàn yù shāo,zì lè wú tíng xiū。
自谓能长生,可与造化游。zì wèi néng zhǎng shēng,kě yǔ zào huà yóu。
悲风一何来?吹动人间秋。bēi fēng yī hé lái?chuī dòng rén jiān qiū。
琼窗漱寒响,深闺起离愁。qióng chuāng shù hán xiǎng,shēn guī qǐ lí chóu。
欲飞肘无羽,延颈望玄洲。yù fēi zhǒu wú yǔ,yán jǐng wàng xuán zhōu。
玄洲不可到,始悔违前修。xuán zhōu bù kě dào,shǐ huǐ wéi qián xiū。

感怀十首

王冕

志士惜白日,愁多感夜长。zhì shì xī bái rì,chóu duō gǎn yè zhǎng。
夜长固无奈,况复重凄凉。yè zhǎng gù wú nài,kuàng fù zhòng qī liáng。
昔我同心友,漂流在他乡。xī wǒ tóng xīn yǒu,piāo liú zài tā xiāng。
他乡各异俗,所习谅非常。tā xiāng gè yì sú,suǒ xí liàng fēi cháng。
道路阻且远,无由吐中肠。dào lù zǔ qiě yuǎn,wú yóu tǔ zhōng cháng。
俯闻流水声,仰叹明月光。fǔ wén liú shuǐ shēng,yǎng tàn míng yuè guāng。
振衣风泠泠,矫首天茫茫。zhèn yī fēng líng líng,jiǎo shǒu tiān máng máng。