古诗词

感竹吟

王冕

云溪老竹持苦节,玉质萧森出岩穴。yún xī lǎo zhú chí kǔ jié,yù zhì xiāo sēn chū yán xué。
苍苍古色谁为摩,凛凛清风自然别。cāng cāng gǔ sè shuí wèi mó,lǐn lǐn qīng fēng zì rán bié。
劲直不肯降雪霜,潇洒不肯栖凤凰。jìn zhí bù kěn jiàng xuě shuāng,xiāo sǎ bù kěn qī fèng huáng。
愿杀长身载经籍,要为吾道垂休光。yuàn shā zhǎng shēn zài jīng jí,yào wèi wú dào chuí xiū guāng。
谁信嚣风满漓俗,红紫纷纷乱人目?遂令此君受羁束,荆棘凌夷刀锯辱。shuí xìn xiāo fēng mǎn lí sú,hóng zǐ fēn fēn luàn rén mù?suì lìng cǐ jūn shòu jī shù,jīng jí líng yí dāo jù rǔ。
青虫网叶蠹食筠,野老更欲锄其根。qīng chóng wǎng yè dù shí yún,yě lǎo gèng yù chú qí gēn。
闭塞阳和绝土脉,绝之不许生儿孙。bì sāi yáng hé jué tǔ mài,jué zhī bù xǔ shēng ér sūn。
东里先生有遗族,午夜闻之皆痛哭。dōng lǐ xiān shēng yǒu yí zú,wǔ yè wén zhī jiē tòng kū。
拟以余音问伯夷,首阳烟雨莓苔绿。nǐ yǐ yú yīn wèn bó yí,shǒu yáng yān yǔ méi tái lǜ。
呜呼老竹老愈奇,岁寒心事无人知。wū hū lǎo zhú lǎo yù qí,suì hán xīn shì wú rén zhī。
孤梅在溪松在壑,焉能与余论襟期?gū méi zài xī sōng zài hè,yān néng yǔ yú lùn jīn qī?
飘声夜落山阴道,欣赏多情愁欲倒。piāo shēng yè luò shān yīn dào,xīn shǎng duō qíng chóu yù dào。
固知遇合各有时,何必区区挂怀抱?gù zhī yù hé gè yǒu shí,hé bì qū qū guà huái bào?
君不见穷陬荒草非所种,开花犹解供王贡,那有此材无此用!jūn bù jiàn qióng zōu huāng cǎo fēi suǒ zhǒng,kāi huā yóu jiě gōng wáng gòng,nà yǒu cǐ cái wú cǐ yòng!
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

有感

王冕

三春多是雨,四月不闻雷。sān chūn duō shì yǔ,sì yuè bù wén léi。
尽道龙宫闷,谁掀蛰户开?jǐn dào lóng gōng mèn,shuí xiān zhé hù kāi?
郊原丰草木,城郭满蒿莱。jiāo yuán fēng cǎo mù,chéng guō mǎn hāo lái。
我老为时虑,无言思欲哀。wǒ lǎo wèi shí lǜ,wú yán sī yù āi。

次韵答王敬助六首

王冕

小隐水南村,喧哗不到门。xiǎo yǐn shuǐ nán cūn,xuān huā bù dào mén。
无言及名利,适意在田园。wú yán jí míng lì,shì yì zài tián yuán。
春雨桑麻长,秋风果蔬繁。chūn yǔ sāng má zhǎng,qiū fēng guǒ shū fán。
生涯有如此,何用觅桃源?shēng yá yǒu rú cǐ,hé yòng mì táo yuán?

次韵答王敬助六首

王冕

西圃馀姜蔗,东皋足稻粱。xī pǔ yú jiāng zhè,dōng gāo zú dào liáng。
今年诚有望,吾计未全荒。jīn nián chéng yǒu wàng,wú jì wèi quán huāng。
倚杖停吟久,看云引兴长。yǐ zhàng tíng yín jiǔ,kàn yún yǐn xīng zhǎng。
邻家新酿熟,同醉菊花旁。lín jiā xīn niàng shú,tóng zuì jú huā páng。

次韵答王敬助六首

王冕

慷慨登高罢,风流入醉余。kāng kǎi dēng gāo bà,fēng liú rù zuì yú。
山田禾熟早,海国雁来初。shān tián hé shú zǎo,hǎi guó yàn lái chū。
对客无多论,耽眠或废书。duì kè wú duō lùn,dān mián huò fèi shū。
东南岩壑美,时复命巾车。dōng nán yán hè měi,shí fù mìng jīn chē。

次韵答王敬助六首

王冕

野云依竹静,霜叶近窗明。yě yún yī zhú jìng,shuāng yè jìn chuāng míng。
对此清幽景,都忘喧杂声。duì cǐ qīng yōu jǐng,dōu wàng xuān zá shēng。
看书庸有感,与世竟无情。kàn shū yōng yǒu gǎn,yǔ shì jìng wú qíng。
但愿添松竹,期君结隐盟。dàn yuàn tiān sōng zhú,qī jūn jié yǐn méng。

次韵答王敬助六首

王冕

丰年真可乐,那虑鬓边霜。fēng nián zhēn kě lè,nà lǜ bìn biān shuāng。
新稻翻匙白,香韭出瓮黄。xīn dào fān shi bái,xiāng jiǔ chū wèng huáng。
相逢宜脱略,不必论炎凉。xiāng féng yí tuō lüè,bù bì lùn yán liáng。
多少清游梦,无能到帝乡。duō shǎo qīng yóu mèng,wú néng dào dì xiāng。

次韵答王敬助六首

王冕

乡邻同社酒,亦足叙幽情。xiāng lín tóng shè jiǔ,yì zú xù yōu qíng。
著作轻庄子,悲哀笑贾生。zhù zuò qīng zhuāng zi,bēi āi xiào jiǎ shēng。
荒林孤鸟没,远浦夕阳明。huāng lín gū niǎo méi,yuǎn pǔ xī yáng míng。
休问东陵后,裁瓜即邵平。xiū wèn dōng líng hòu,cái guā jí shào píng。

中秋次韵答恢太虚

王冕

江湖漂泊久,发白不知年。jiāng hú piāo pō jiǔ,fā bái bù zhī nián。
世远人何在?shì yuǎn rén hé zài?
天空月自圆。tiān kōng yuè zì yuán。
山河清有影,草木净无烟。shān hé qīng yǒu yǐng,cǎo mù jìng wú yān。
谁恤苍生苦,移忧到酒边。shuí xù cāng shēng kǔ,yí yōu dào jiǔ biān。

九日有怀

王冕

拊髀怜佳节,多年不在家。fǔ bì lián jiā jié,duō nián bù zài jiā。
有亲垂白发,无意对黄华。yǒu qīn chuí bái fā,wú yì duì huáng huá。
怀古余情旷,登高望眼赊。huái gǔ yú qíng kuàng,dēng gāo wàng yǎn shē。
南山荒霭合,日暮乱归鸦。nán shān huāng ǎi hé,rì mù luàn guī yā。

吉祥草

王冕

得名良不恶,潇洒在山房。dé míng liáng bù è,xiāo sǎ zài shān fáng。
生意无休息,存心固久长。shēng yì wú xiū xī,cún xīn gù jiǔ zhǎng。
风霜空自老,蜂蝶为谁忙?fēng shuāng kōng zì lǎo,fēng dié wèi shuí máng?
岁晚何人问?suì wǎn hé rén wèn?
山空暮雨荒。shān kōng mù yǔ huāng。

送云屋僧

王冕

兰若边江次,羁栖喜得邻。lán ruò biān jiāng cì,jī qī xǐ dé lín。
论交留客夜,对酒独花春。lùn jiāo liú kè yè,duì jiǔ dú huā chūn。
风雨相过近,交情且是真。fēng yǔ xiāng guò jìn,jiāo qíng qiě shì zhēn。
无端话离别,把酒忽伤神。wú duān huà lí bié,bǎ jiǔ hū shāng shén。

解闷

王冕

家园嗟寂寞,客计转疏迂。jiā yuán jiē jì mò,kè jì zhuǎn shū yū。
事失非关酒,身贫不为儒。shì shī fēi guān jiǔ,shēn pín bù wèi rú。
功名馀破楮,风雨漫长途。gōng míng yú pò chǔ,fēng yǔ màn zhǎng tú。
对景成何用,高谈却壮图。duì jǐng chéng hé yòng,gāo tán què zhuàng tú。

解闷

王冕

荒城惊岁晚,风雨奈何人?huāng chéng jīng suì wǎn,fēng yǔ nài hé rén?
野火殊无侣,江梅自得春。yě huǒ shū wú lǚ,jiāng méi zì dé chūn。
停杯吟思远,照镜鬓华新。tíng bēi yín sī yuǎn,zhào jìng bìn huá xīn。
底事堪愁绝?dǐ shì kān chóu jué?
悲笳撼塞尘。bēi jiā hàn sāi chén。

解闷

王冕

风雨交残夜,郊关鸡乱鸣。fēng yǔ jiāo cán yè,jiāo guān jī luàn míng。
青山频入梦,白发不禁情。qīng shān pín rù mèng,bái fā bù jìn qíng。
舞剑令人笑,沽樽只自倾。wǔ jiàn lìng rén xiào,gū zūn zhǐ zì qīng。
忽思少年日,骑马汉江城。hū sī shǎo nián rì,qí mǎ hàn jiāng chéng。

解闷

王冕

寒气薄衣絮,斜风雪乱飘。hán qì báo yī xù,xié fēng xuě luàn piāo。
山林俄失色,江海不行潮。shān lín é shī sè,jiāng hǎi bù xíng cháo。
塞北毡车重,江南甲骑骄。sāi běi zhān chē zhòng,jiāng nán jiǎ qí jiāo。
草堂亦幽致,冰冻满诗瓢。cǎo táng yì yōu zhì,bīng dòng mǎn shī piáo。
6561234567»