古诗词

结交行送武之文

王冕

江南野人毛发古,骑牛读书无一侣。jiāng nán yě rén máo fā gǔ,qí niú dú shū wú yī lǚ。
白眼遥看泰华云,赤脚冷濯沧浪雨。bái yǎn yáo kàn tài huá yún,chì jiǎo lěng zhuó cāng làng yǔ。
长安小儿不足数,论文忽有东平武。zhǎng ān xiǎo ér bù zú shù,lùn wén hū yǒu dōng píng wǔ。
武君胸中气峥嵘,呼吸云梦吞沧溟。wǔ jūn xiōng zhōng qì zhēng róng,hū xī yún mèng tūn cāng míng。
笔底春秋决王伯,坐探今古无馀情。bǐ dǐ chūn qiū jué wáng bó,zuò tàn jīn gǔ wú yú qíng。
青青扬舟渡淮海,江山秀色遥相待。qīng qīng yáng zhōu dù huái hǎi,jiāng shān xiù sè yáo xiāng dài。
雄文卷尽九江碧,新诗写出庐山翠。xióng wén juǎn jǐn jiǔ jiāng bì,xīn shī xiě chū lú shān cuì。
西南五老青未了,倏忽骑云过蓬岛。xī nán wǔ lǎo qīng wèi le,shū hū qí yún guò péng dǎo。
脱略不作公子行,随我骑行踏芳草。tuō lüè bù zuò gōng zi xíng,suí wǒ qí xíng tà fāng cǎo。
人怪我颜何丑老,自觉无人可同调。rén guài wǒ yán hé chǒu lǎo,zì jué wú rén kě tóng diào。
梅花明月柳花云,独对青山发长啸。méi huā míng yuè liǔ huā yún,dú duì qīng shān fā zhǎng xiào。
武君过我笑我痴,话言时复投其机。wǔ jūn guò wǒ xiào wǒ chī,huà yán shí fù tóu qí jī。
柴床卧听夜雨落,草窗坐看秋萤飞。chái chuáng wò tīng yè yǔ luò,cǎo chuāng zuò kàn qiū yíng fēi。
凄凉饮尽客中味,君知我知谁复知。qī liáng yǐn jǐn kè zhōng wèi,jūn zhī wǒ zhī shuí fù zhī。
今年丙子旱太苦,江南万里皆焦土。jīn nián bǐng zi hàn tài kǔ,jiāng nán wàn lǐ jiē jiāo tǔ。
老羸饿死壮者逃,硕鼠欺人暴如虎。lǎo léi è sǐ zhuàng zhě táo,shuò shǔ qī rén bào rú hǔ。
武君平生多抱负,对此如何可轻举?武君武君善调护,慎勿轻身学巢许。wǔ jūn píng shēng duō bào fù,duì cǐ rú hé kě qīng jǔ?wǔ jūn wǔ jūn shàn diào hù,shèn wù qīng shēn xué cháo xǔ。
秋风昨日吹大荒,草木黄落雁南翔。qiū fēng zuó rì chuī dà huāng,cǎo mù huáng luò yàn nán xiáng。
浩然归兴不可降,严君五马一马黄。hào rán guī xīng bù kě jiàng,yán jūn wǔ mǎ yī mǎ huáng。
大兄亦受七品郎,况是迁官归故乡。dà xiōng yì shòu qī pǐn láng,kuàng shì qiān guān guī gù xiāng。
可知闾里生辉光,我穷衣袖露两肘。kě zhī lǘ lǐ shēng huī guāng,wǒ qióng yī xiù lù liǎng zhǒu。
回视囊蓖无一有,送君不劝阳关酒。huí shì náng bì wú yī yǒu,sòng jūn bù quàn yáng guān jiǔ。
长歌但折江上柳,丈夫有志当自持。zhǎng gē dàn zhé jiāng shàng liǔ,zhàng fū yǒu zhì dāng zì chí。
不须重此生别离,泪不为此生别滋。bù xū zhòng cǐ shēng bié lí,lèi bù wèi cǐ shēng bié zī。
天南天北同襟期,明年平原芳草绿。tiān nán tiān běi tóng jīn qī,míng nián píng yuán fāng cǎo lǜ。
试弓好射衔花鹿,有怀若问山阴竹,中天亦有南飞鹄。shì gōng hǎo shè xián huā lù,yǒu huái ruò wèn shān yīn zhú,zhōng tiān yì yǒu nán fēi gǔ。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

临清阻雪二首·其二

王冕

一片雪飞寒较多,即看漫地却如何?yī piàn xuě fēi hán jiào duō,jí kàn màn dì què rú hé?
竞传暖体须燕玉,谁肯停杯慰楚娥?jìng chuán nuǎn tǐ xū yàn yù,shuí kěn tíng bēi wèi chǔ é?
直北大风山欲倒,江南无冻水生罗。zhí běi dà fēng shān yù dào,jiāng nán wú dòng shuǐ shēng luó。
临清不是长安道,时听凌空响王轲。lín qīng bù shì zhǎng ān dào,shí tīng líng kōng xiǎng wáng kē。

题赵松雪关北小景图

王冕

小草丛丛出浅沙,坐歌无奈画图何。xiǎo cǎo cóng cóng chū qiǎn shā,zuò gē wú nài huà tú hé。
长藤挂树春风少,老石敛云秋色多。zhǎng téng guà shù chūn fēng shǎo,lǎo shí liǎn yún qiū sè duō。
客子淡然忘岁月,王孙徒尔忆山河。kè zi dàn rán wàng suì yuè,wáng sūn tú ěr yì shān hé。
荒烟落日居庸道,几见毡车白马驮。huāng yān luò rì jū yōng dào,jǐ jiàn zhān chē bái mǎ tuó。

都城暮春

王冕

绣房香幄紫驼车,队马连云拥醉娥。xiù fáng xiāng wò zǐ tuó chē,duì mǎ lián yún yōng zuì é。
天上柳花随处衮,人间春色已无多。tiān shàng liǔ huā suí chù gǔn,rén jiān chūn sè yǐ wú duō。
风流谩听《黄金缕》,慷慨谁知《白石歌》?fēng liú mán tīng huáng jīn lǚ,kāng kǎi shuí zhī bái shí gē?
江北江南叹愁绝,落红如雨打渔蓑。jiāng běi jiāng nán tàn chóu jué,luò hóng rú yǔ dǎ yú suō。

送僧游五台

王冕

南国看云故有愁,燕山那忍送君游。nán guó kàn yún gù yǒu chóu,yàn shān nà rěn sòng jūn yóu。
天风五月能生雪,野气四时浑似秋。tiān fēng wǔ yuè néng shēng xuě,yě qì sì shí hún shì qiū。
适兴何须穷险绝,忘机不必论公侯。shì xīng hé xū qióng xiǎn jué,wàng jī bù bì lùn gōng hóu。
归来著我门前过,莫把羁杯对白鸥。guī lái zhù wǒ mén qián guò,mò bǎ jī bēi duì bái ōu。

莫处士悼诗

王冕

乐闲处士老西河,花竹亭台野趣多。lè xián chù shì lǎo xī hé,huā zhú tíng tái yě qù duō。
不为功名移志节,每因兴感费吟哦。bù wèi gōng míng yí zhì jié,měi yīn xīng gǎn fèi yín ó。
义风孝行知谁拟,山色湖光奈尔何。yì fēng xiào xíng zhī shuí nǐ,shān sè hú guāng nài ěr hé。
转首栖霞清梦远,令人怀感动悲歌。zhuǎn shǒu qī xiá qīng mèng yuǎn,lìng rén huái gǎn dòng bēi gē。

送王克敏之安丰录事

王冕

丹墀对策三千字,金榜题名五色春。dān chí duì cè sān qiān zì,jīn bǎng tí míng wǔ sè chūn。
圣上喜迎新进士,民间应得好官人。shèng shàng xǐ yíng xīn jìn shì,mín jiān yīng dé hǎo guān rén。
江花绕屋厅事近,烟树连城野趣真。jiāng huā rào wū tīng shì jìn,yān shù lián chéng yě qù zhēn。
所愿堂堂尽忠孝,毋劳滚滚役风尘。suǒ yuàn táng táng jǐn zhōng xiào,wú láo gǔn gǔn yì fēng chén。

扬州成元章居竹轩

王冕

老夫住近山阴曲,万竹中间一草堂。lǎo fū zhù jìn shān yīn qū,wàn zhú zhōng jiān yī cǎo táng。
开径不曾防俗客,读书恰是得清凉。kāi jìng bù céng fáng sú kè,dú shū qià shì dé qīng liáng。
好风时时动环佩,明月翩翩来凤凰。hǎo fēng shí shí dòng huán pèi,míng yuè piān piān lái fèng huáng。
正与诸君轩子近,可能携酒共徜徉?zhèng yǔ zhū jūn xuān zi jìn,kě néng xié jiǔ gòng cháng yáng?

山水图

王冕

云气笼阴隔荔萝,吾家曾住石南坡。yún qì lóng yīn gé lì luó,wú jiā céng zhù shí nán pō。
秋风绕屋树声杂,夜雨落山溪水多。qiū fēng rào wū shù shēng zá,yè yǔ luò shān xī shuǐ duō。
每有渔樵共谈笑,且无车马得经过。měi yǒu yú qiáo gòng tán xiào,qiě wú chē mǎ dé jīng guò。
京师沙土眯人目,为尔传图情奈何。jīng shī shā tǔ mī rén mù,wèi ěr chuán tú qíng nài hé。

水竹亭

王冕

韩家亭子能潇洒,流水溅溅竹四围。hán jiā tíng zi néng xiāo sǎ,liú shuǐ jiàn jiàn zhú sì wéi。
清净岂惟尘不到?qīng jìng qǐ wéi chén bù dào?
深幽真与世相违。shēn yōu zhēn yǔ shì xiāng wéi。
凉飙激韵青云动,白月流光翠羽飞。liáng biāo jī yùn qīng yún dòng,bái yuè liú guāng cuì yǔ fēi。
安得时时携美酒?ān dé shí shí xié měi jiǔ?
与君谈笑看云归。yǔ jūn tán xiào kàn yún guī。

重午次韵敬常叶公

王冕

故园一望海天长,京国相看叹老苍。gù yuán yī wàng hǎi tiān zhǎng,jīng guó xiāng kàn tàn lǎo cāng。
太学故知韩子重,高阳应笑郦生狂。tài xué gù zhī hán zi zhòng,gāo yáng yīng xiào lì shēng kuáng。
四更风雨客怀壮,五月幽燕地气凉。sì gèng fēng yǔ kè huái zhuàng,wǔ yuè yōu yàn dì qì liáng。
况是天家赐衣节,不妨谈笑引壶觞。kuàng shì tiān jiā cì yī jié,bù fáng tán xiào yǐn hú shāng。

楼观

王冕

楼观重重锦绣扶,东湖风景即蓬壶。lóu guān zhòng zhòng jǐn xiù fú,dōng hú fēng jǐng jí péng hú。
海云入树青山小,野水滔天白鸟孤。hǎi yún rù shù qīng shān xiǎo,yě shuǐ tāo tiān bái niǎo gū。
学士借来船似屋,书生归去画成图。xué shì jiè lái chuán shì wū,shū shēng guī qù huà chéng tú。
老夫一见何潇洒,凉雨满堤生绿蒲。lǎo fū yī jiàn hé xiāo sǎ,liáng yǔ mǎn dī shēng lǜ pú。

刘商观弈图石刻本

王冕

棋畔樵人斧柯烂,正与刘商旧画同。qí pàn qiáo rén fǔ kē làn,zhèng yǔ liú shāng jiù huà tóng。
粉默消磨雕刻在,神仙飘忽有无中。fěn mò xiāo mó diāo kè zài,shén xiān piāo hū yǒu wú zhōng。
青霞惟见两童子,白发吾邻四老翁。qīng xiá wéi jiàn liǎng tóng zi,bái fā wú lín sì lǎo wēng。
休把闲心动机事,只宜高卧听松风。xiū bǎ xián xīn dòng jī shì,zhǐ yí gāo wò tīng sōng fēng。

金水河

王冕

金水河从金口来,龙光清澈净无埃。jīn shuǐ hé cóng jīn kǒu lái,lóng guāng qīng chè jìng wú āi。
流归天上不多路,肯许人间用一杯?liú guī tiān shàng bù duō lù,kěn xǔ rén jiān yòng yī bēi?
杨柳春融青雾拥,芙蓉秋霁锦帆开。yáng liǔ chūn róng qīng wù yōng,fú róng qiū jì jǐn fān kāi。
老夫白发少年志,适兴时来看一回。lǎo fū bái fā shǎo nián zhì,shì xīng shí lái kàn yī huí。

金水河春兴二首

王冕

神州何处见繁华,尽好当时富贵家。shén zhōu hé chù jiàn fán huá,jǐn hǎo dāng shí fù guì jiā。
慷慨唤来黄字酒,丁宁将出紫帘车。kāng kǎi huàn lái huáng zì jiǔ,dīng níng jiāng chū zǐ lián chē。
春风袅袅穿杨柳,小雨冥冥度杏花。chūn fēng niǎo niǎo chuān yáng liǔ,xiǎo yǔ míng míng dù xìng huā。
沉醉归来不知夜,又传清响按琵琶。chén zuì guī lái bù zhī yè,yòu chuán qīng xiǎng àn pí pá。

金水河春兴二首

王冕

金水河边柳色新,玉山馆外少沙尘。jīn shuǐ hé biān liǔ sè xīn,yù shān guǎn wài shǎo shā chén。
琵琶未必能愁客,鹦鹉如何错唤人。pí pá wèi bì néng chóu kè,yīng wǔ rú hé cuò huàn rén。
翠袖锦襜驮白马,落花飞絮哄朱轮。cuì xiù jǐn chān tuó bái mǎ,luò huā fēi xù hǒng zhū lún。
人间天上无多路,只隔红门别是春。rén jiān tiān shàng wú duō lù,zhǐ gé hóng mén bié shì chūn。