古诗词

结交行送武之文

王冕

江南野人毛发古,骑牛读书无一侣。jiāng nán yě rén máo fā gǔ,qí niú dú shū wú yī lǚ。
白眼遥看泰华云,赤脚冷濯沧浪雨。bái yǎn yáo kàn tài huá yún,chì jiǎo lěng zhuó cāng làng yǔ。
长安小儿不足数,论文忽有东平武。zhǎng ān xiǎo ér bù zú shù,lùn wén hū yǒu dōng píng wǔ。
武君胸中气峥嵘,呼吸云梦吞沧溟。wǔ jūn xiōng zhōng qì zhēng róng,hū xī yún mèng tūn cāng míng。
笔底春秋决王伯,坐探今古无馀情。bǐ dǐ chūn qiū jué wáng bó,zuò tàn jīn gǔ wú yú qíng。
青青扬舟渡淮海,江山秀色遥相待。qīng qīng yáng zhōu dù huái hǎi,jiāng shān xiù sè yáo xiāng dài。
雄文卷尽九江碧,新诗写出庐山翠。xióng wén juǎn jǐn jiǔ jiāng bì,xīn shī xiě chū lú shān cuì。
西南五老青未了,倏忽骑云过蓬岛。xī nán wǔ lǎo qīng wèi le,shū hū qí yún guò péng dǎo。
脱略不作公子行,随我骑行踏芳草。tuō lüè bù zuò gōng zi xíng,suí wǒ qí xíng tà fāng cǎo。
人怪我颜何丑老,自觉无人可同调。rén guài wǒ yán hé chǒu lǎo,zì jué wú rén kě tóng diào。
梅花明月柳花云,独对青山发长啸。méi huā míng yuè liǔ huā yún,dú duì qīng shān fā zhǎng xiào。
武君过我笑我痴,话言时复投其机。wǔ jūn guò wǒ xiào wǒ chī,huà yán shí fù tóu qí jī。
柴床卧听夜雨落,草窗坐看秋萤飞。chái chuáng wò tīng yè yǔ luò,cǎo chuāng zuò kàn qiū yíng fēi。
凄凉饮尽客中味,君知我知谁复知。qī liáng yǐn jǐn kè zhōng wèi,jūn zhī wǒ zhī shuí fù zhī。
今年丙子旱太苦,江南万里皆焦土。jīn nián bǐng zi hàn tài kǔ,jiāng nán wàn lǐ jiē jiāo tǔ。
老羸饿死壮者逃,硕鼠欺人暴如虎。lǎo léi è sǐ zhuàng zhě táo,shuò shǔ qī rén bào rú hǔ。
武君平生多抱负,对此如何可轻举?武君武君善调护,慎勿轻身学巢许。wǔ jūn píng shēng duō bào fù,duì cǐ rú hé kě qīng jǔ?wǔ jūn wǔ jūn shàn diào hù,shèn wù qīng shēn xué cháo xǔ。
秋风昨日吹大荒,草木黄落雁南翔。qiū fēng zuó rì chuī dà huāng,cǎo mù huáng luò yàn nán xiáng。
浩然归兴不可降,严君五马一马黄。hào rán guī xīng bù kě jiàng,yán jūn wǔ mǎ yī mǎ huáng。
大兄亦受七品郎,况是迁官归故乡。dà xiōng yì shòu qī pǐn láng,kuàng shì qiān guān guī gù xiāng。
可知闾里生辉光,我穷衣袖露两肘。kě zhī lǘ lǐ shēng huī guāng,wǒ qióng yī xiù lù liǎng zhǒu。
回视囊蓖无一有,送君不劝阳关酒。huí shì náng bì wú yī yǒu,sòng jūn bù quàn yáng guān jiǔ。
长歌但折江上柳,丈夫有志当自持。zhǎng gē dàn zhé jiāng shàng liǔ,zhàng fū yǒu zhì dāng zì chí。
不须重此生别离,泪不为此生别滋。bù xū zhòng cǐ shēng bié lí,lèi bù wèi cǐ shēng bié zī。
天南天北同襟期,明年平原芳草绿。tiān nán tiān běi tóng jīn qī,míng nián píng yuán fāng cǎo lǜ。
试弓好射衔花鹿,有怀若问山阴竹,中天亦有南飞鹄。shì gōng hǎo shè xián huā lù,yǒu huái ruò wèn shān yīn zhú,zhōng tiān yì yǒu nán fēi gǔ。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

墨梅四首

王冕

面皮如铁惯风霜,焉肯托根桃李场?miàn pí rú tiě guàn fēng shuāng,yān kěn tuō gēn táo lǐ chǎng?
转首江南春似海,一声箫管月苍苍。zhuǎn shǒu jiāng nán chūn shì hǎi,yī shēng xiāo guǎn yuè cāng cāng。

墨梅四首

王冕

我家洗研池边树,朵朵花开澹墨痕。wǒ jiā xǐ yán chí biān shù,duǒ duǒ huā kāi dàn mò hén。
不要人夸好颜色,只留清气满乾坤。bù yào rén kuā hǎo yán sè,zhǐ liú qīng qì mǎn qián kūn。

墨梅四首

王冕

莫厌缁尘染素衣,山间林下自相宜。mò yàn zī chén rǎn sù yī,shān jiān lín xià zì xiāng yí。
玉堂多少闲风月,老子熟眠殊不知。yù táng duō shǎo xián fēng yuè,lǎo zi shú mián shū bù zhī。

赠云峰上人墨梅图

王冕

粲粲疏花照水开,不知春意几时回。càn càn shū huā zhào shuǐ kāi,bù zhī chūn yì jǐ shí huí。
嫩云清晓孤山路,记得短筇寻句来。nèn yún qīng xiǎo gū shān lù,jì dé duǎn qióng xún jù lái。

红梅十九首

王冕

梦回诗思不可遏,赤脚溪头夜踏冰。mèng huí shī sī bù kě è,chì jiǎo xī tóu yè tà bīng。
忽地风来明月动,彩鸾飞出碧云层。hū dì fēng lái míng yuè dòng,cǎi luán fēi chū bì yún céng。

红梅十九首

王冕

颜色虽殊心不异,漫随时俗混繁华。yán sè suī shū xīn bù yì,màn suí shí sú hùn fán huá。
清香吹散乾坤外,不是寻常桃杏花。qīng xiāng chuī sàn qián kūn wài,bù shì xún cháng táo xìng huā。

红梅十九首

王冕

老梅标致何潇洒,不与寻常草木同。lǎo méi biāo zhì hé xiāo sǎ,bù yǔ xún cháng cǎo mù tóng。
可笑燕山人事别,春风只看杏花红。kě xiào yàn shān rén shì bié,chūn fēng zhǐ kàn xìng huā hóng。

红梅十九首

王冕

翠华影转宜春苑,苑里红梅一夜开。cuì huá yǐng zhuǎn yí chūn yuàn,yuàn lǐ hóng méi yī yè kāi。
学士赋诗承赐宴,内官传道首绯来。xué shì fù shī chéng cì yàn,nèi guān chuán dào shǒu fēi lái。

红梅十九首

王冕

和羹风致谁能解,个个花开耐岁寒。hé gēng fēng zhì shuí néng jiě,gè gè huā kāi nài suì hán。
五月燕山木黄落,相逢只作画图看。wǔ yuè yàn shān mù huáng luò,xiāng féng zhǐ zuò huà tú kàn。

红梅十九首

王冕

白日迟迟照窗户,深院不知春几许?bái rì chí chí zhào chuāng hù,shēn yuàn bù zhī chūn jǐ xǔ?
紫箫声转香风回,隔帘踏动燕脂雨。zǐ xiāo shēng zhuǎn xiāng fēng huí,gé lián tà dòng yàn zhī yǔ。

红梅十九首

王冕

十二阑干一院花,春风犹忆旧京华。shí èr lán gàn yī yuàn huā,chūn fēng yóu yì jiù jīng huá。
翠云不隔西湖路,梦入咸平处士家。cuì yún bù gé xī hú lù,mèng rù xián píng chù shì jiā。

红梅十九首

王冕

洞天窅窅无人到,白日丹光出树林。dòng tiān yǎo yǎo wú rén dào,bái rì dān guāng chū shù lín。
仙子竟忘食玉法,笑迎春色绿云阴。xiān zi jìng wàng shí yù fǎ,xiào yíng chūn sè lǜ yún yīn。

红梅十九首

王冕

彩凤穿花啄石苔,玉窗琼户紫烟开。cǎi fèng chuān huā zhuó shí tái,yù chuāng qióng hù zǐ yān kāi。
山人不说罗浮梦,却忆玄都观里栽。shān rén bù shuō luó fú mèng,què yì xuán dōu guān lǐ zāi。

红梅十九首

王冕

桃杏漫山总粗俗,旧家池馆尚春风。táo xìng màn shān zǒng cū sú,jiù jiā chí guǎn shàng chūn fēng。
道人不作罗浮梦,坐看珊瑚海日红。dào rén bù zuò luó fú mèng,zuò kàn shān hú hǎi rì hóng。

红梅十九首

王冕

山林养得寸心丹,岂是清香不耐寒?shān lín yǎng dé cùn xīn dān,qǐ shì qīng xiāng bù nài hán?
今日春风好颜色,任他自作杏花看。jīn rì chūn fēng hǎo yán sè,rèn tā zì zuò xìng huā kàn。