古诗词

剑歌行次韵

王冕

先辈匣中三尺水,斩蛟曾入吴潭里。xiān bèi xiá zhōng sān chǐ shuǐ,zhǎn jiāo céng rù wú tán lǐ。
提归未肯策奇勋,轩冕泥涂真戏耳。tí guī wèi kěn cè qí xūn,xuān miǎn ní tú zhēn xì ěr。
鸡林削铁不足比,昆吾百鍊安能齿。jī lín xuē tiě bù zú bǐ,kūn wú bǎi liàn ān néng chǐ。
淬花不滢鸊鹈膏,掉箾却敲鸾凤髓。cuì huā bù yíng pì tí gāo,diào shuò què qiāo luán fèng suǐ。
忆昔破敌如破竹,带霜飞渡桑干曲。yì xī pò dí rú pò zhú,dài shuāng fēi dù sāng gàn qū。
于今锈涩浑铅刀,不遇何异荆山玉。yú jīn xiù sè hún qiān dāo,bù yù hé yì jīng shān yù。
惊雷夜作青龙哭,血痕冷剥苔花绿。jīng léi yè zuò qīng lóng kū,xuè hén lěng bō tái huā lǜ。
野人一见骇心目,到手抚摩看不足。yě rén yī jiàn hài xīn mù,dào shǒu fǔ mó kàn bù zú。
雪花皎皎明阑干,毛发凛凛肝胆寒。xuě huā jiǎo jiǎo míng lán gàn,máo fā lǐn lǐn gān dǎn hán。
老军敝将长慨叹,愿欲置诸武库间。lǎo jūn bì jiāng zhǎng kǎi tàn,yuàn yù zhì zhū wǔ kù jiān。
书生无用且挂壁,引杯时接殷勤欢。shū shēng wú yòng qiě guà bì,yǐn bēi shí jiē yīn qín huān。
天眼太高俗眼顽,锐锷宜许儿曹看。tiān yǎn tài gāo sú yǎn wán,ruì è yí xǔ ér cáo kàn。
先生有志不在此,出处每谈徐孺子。xiān shēng yǒu zhì bù zài cǐ,chū chù měi tán xú rú zi。
清高厌觅万户侯,笑引江山归画史。qīng gāo yàn mì wàn hù hóu,xiào yǐn jiāng shān guī huà shǐ。
我来四十鬓已斑,学剑学书俱废弛。wǒ lái sì shí bìn yǐ bān,xué jiàn xué shū jù fèi chí。
五更闻鸡狂欲起,何事英雄心未已。wǔ gèng wén jī kuáng yù qǐ,hé shì yīng xióng xīn wèi yǐ。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

素梅五十八首

王冕

三月东风吹雪消,湖南山色翠如浇。sān yuè dōng fēng chuī xuě xiāo,hú nán shān sè cuì rú jiāo。
一声羌管无人见,无数梅花落野桥。yī shēng qiāng guǎn wú rén jiàn,wú shù méi huā luò yě qiáo。

素梅五十八首

王冕

闲花野草斗青红,一著冰霜扫地空。xián huā yě cǎo dòu qīng hóng,yī zhù bīng shuāng sǎo dì kōng。
惟有老梅标致别,岁寒时节自春风。wéi yǒu lǎo méi biāo zhì bié,suì hán shí jié zì chūn fēng。

素梅五十八首

王冕

地老天荒尽可花,不同桃李竞繁华。dì lǎo tiān huāng jǐn kě huā,bù tóng táo lǐ jìng fán huá。
要知鼎鼐调羹味,须问旧时丞相家。yào zhī dǐng nài diào gēng wèi,xū wèn jiù shí chéng xiāng jiā。

素梅五十八首

王冕

和靖门前雪作堆,多年积得满身苔。hé jìng mén qián xuě zuò duī,duō nián jī dé mǎn shēn tái。
疏花个个团冰雪,羌笛吹他不下来。shū huā gè gè tuán bīng xuě,qiāng dí chuī tā bù xià lái。

素梅五十八首

王冕

月明海底夜无烟,恰似西湖雪后天。yuè míng hǎi dǐ yè wú yān,qià shì xī hú xuě hòu tiān。
清气逼人禁不得,玉箫吹上大楼船。qīng qì bī rén jìn bù dé,yù xiāo chuī shàng dà lóu chuán。

素梅五十八首

王冕

西湖湖上水如天,狂客长吟夜不眠。xī hú hú shàng shuǐ rú tiān,kuáng kè zhǎng yín yè bù mián。
骑鹤归来清兴好,梅花无影月娟娟。qí hè guī lái qīng xīng hǎo,méi huā wú yǐng yuè juān juān。

素梅五十八首

王冕

六月一日天大热,清风忽地过江来。liù yuè yī rì tiān dà rè,qīng fēng hū dì guò jiāng lái。
湿云挟得梅梁起,半夜飞空作怒雷。shī yún xié dé méi liáng qǐ,bàn yè fēi kōng zuò nù léi。

素梅五十八首

王冕

江北江南寒气重,雪花如席蔽天来。jiāng běi jiāng nán hán qì zhòng,xuě huā rú xí bì tiān lái。
五更野叟敲门报,屋外老梅连夜开。wǔ gèng yě sǒu qiāo mén bào,wū wài lǎo méi lián yè kāi。

素梅五十八首

王冕

独鹤高飞雪气浓,梅烟清浅月朦胧。dú hè gāo fēi xuě qì nóng,méi yān qīng qiǎn yuè méng lóng。
一声箫管归何处?yī shēng xiāo guǎn guī hé chù?
人在琼楼玉宇中。rén zài qióng lóu yù yǔ zhōng。

素梅五十八首

王冕

马迹山前万树梅,千花万花如雪开。mǎ jì shān qián wàn shù méi,qiān huā wàn huā rú xuě kāi。
满载扬州秋露白,玉箫吹过太湖来。mǎn zài yáng zhōu qiū lù bái,yù xiāo chuī guò tài hú lái。

白梅

王冕

冰雪林中著此身,不同桃李混芳尘。bīng xuě lín zhōng zhù cǐ shēn,bù tóng táo lǐ hùn fāng chén。
忽然一夜清香发,散作乾坤万里春。hū rán yī yè qīng xiāng fā,sàn zuò qián kūn wàn lǐ chūn。

素梅五十八首

王冕

黄河十月冰如地,骑马何人说好官?huáng hé shí yuè bīng rú dì,qí mǎ hé rén shuō hǎo guān?
老子门前三丈雪,梅花开尽不知寒。lǎo zi mén qián sān zhàng xuě,méi huā kāi jǐn bù zhī hán。

素梅五十八首

王冕

春风无声海日起,梅花满树烟茫茫。chūn fēng wú shēng hǎi rì qǐ,méi huā mǎn shù yān máng máng。
西湖昨夜笙歌静,相见逋仙是林中。xī hú zuó yè shēng gē jìng,xiāng jiàn bū xiān shì lín zhōng。

应教题梅

王冕

剌剌北风吹倒人,乾坤无处不沙尘。lá lá běi fēng chuī dào rén,qián kūn wú chù bù shā chén。
胡儿冻死长城下,谁信江南别有春。hú ér dòng sǐ zhǎng chéng xià,shuí xìn jiāng nán bié yǒu chūn。

墨梅四首

王冕

老仙醉吸墨数斗,吐出梅花个个真。lǎo xiān zuì xī mò shù dòu,tǔ chū méi huā gè gè zhēn。
相见草嫌颜色异,山林别是一般春。xiāng jiàn cǎo xián yán sè yì,shān lín bié shì yī bān chūn。