古诗词

船上歌

王冕

草衣老子双鬓皤,拍手夜唱沧浪歌。cǎo yī lǎo zi shuāng bìn pó,pāi shǒu yè chàng cāng làng gē。
浮生不信巢穴好,卖屋买船船作家。fú shēng bù xìn cháo xué hǎo,mài wū mǎi chuán chuán zuò jiā。
明月满天天在水,别调新歌水中起。míng yuè mǎn tiān tiān zài shuǐ,bié diào xīn gē shuǐ zhōng qǐ。
萧散可同甫里翁,逃名不比鸱夷子。xiāo sàn kě tóng fǔ lǐ wēng,táo míng bù bǐ chī yí zi。
大儿船头学读书,小儿船尾学钓鱼。dà ér chuán tóu xué dú shū,xiǎo ér chuán wěi xué diào yú。
病妻未脱乡井梦,梦中犹虑输官租。bìng qī wèi tuō xiāng jǐng mèng,mèng zhōng yóu lǜ shū guān zū。
前年扬帆箕子国,矫首扶桑看日浴。qián nián yáng fān jī zi guó,jiǎo shǒu fú sāng kàn rì yù。
蓬莱可望不可到,海浪翻空倒银屋。péng lái kě wàng bù kě dào,hǎi làng fān kōng dào yín wū。
去年鼓枻游潇湘,湘南云尽山苍苍。qù nián gǔ yì yóu xiāo xiāng,xiāng nán yún jǐn shān cāng cāng。
灵均死处今尚在,使我吊问空凄怆。líng jūn sǐ chù jīn shàng zài,shǐ wǒ diào wèn kōng qī chuàng。
今年来往太湖曲,三万顷波供濯足。jīn nián lái wǎng tài hú qū,sān wàn qǐng bō gōng zhuó zú。
玉箫吹散鱼龙腥,七十二峰青入目。yù xiāo chuī sàn yú lóng xīng,qī shí èr fēng qīng rù mù。
脱巾袒裸呼巨觥,旁人睥睨笑我狂。tuō jīn tǎn luǒ hū jù gōng,páng rén pì nì xiào wǒ kuáng。
我狂忘势亦忘利,坐视宇宙卑诸郎。wǒ kuáng wàng shì yì wàng lì,zuò shì yǔ zhòu bēi zhū láng。
君不见江西年少习商贾,能道国朝蒙古语。jūn bù jiàn jiāng xī nián shǎo xí shāng jiǎ,néng dào guó cháo méng gǔ yǔ。
黄金散尽博大官,骑马归来傲乡故,今日消磨等尘雾。huáng jīn sàn jǐn bó dà guān,qí mǎ guī lái ào xiāng gù,jīn rì xiāo mó děng chén wù。
又不见江南富翁多田园,堆积米谷如丘山。yòu bù jiàn jiāng nán fù wēng duō tián yuán,duī jī mǐ gǔ rú qiū shān。
粉白黛绿列间屋,竞习奢侈俱凋残,今日子女悲饥寒。fěn bái dài lǜ liè jiān wū,jìng xí shē chǐ jù diāo cán,jīn rì zi nǚ bēi jī hán。
呜呼噫嘻,何如尚志富,曷足求贵曷足恃。wū hū yī xī,hé rú shàng zhì fù,hé zú qiú guì hé zú shì。
秦时李斯丞相位,汉家韩信封侯贵。qín shí lǐ sī chéng xiāng wèi,hàn jiā hán xìn fēng hóu guì。
堂堂勋业亘乾坤,赤族须臾无噍类。táng táng xūn yè gèn qián kūn,chì zú xū yú wú jiào lèi。
何如老子船上闲,朝看白水暮青山。hé rú lǎo zi chuán shàng xián,cháo kàn bái shuǐ mù qīng shān。
艰险机忘随处乐,顾盼老小皆团圆。jiān xiǎn jī wàng suí chù lè,gù pàn lǎo xiǎo jiē tuán yuán。
且愿残年饱吃饭,眼底是非都不管。qiě yuàn cán nián bǎo chī fàn,yǎn dǐ shì fēi dōu bù guǎn。
兴来移棹过前汀,满船白雪芦花暖。xīng lái yí zhào guò qián tīng,mǎn chuán bái xuě lú huā nuǎn。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

墨梅四首

王冕

面皮如铁惯风霜,焉肯托根桃李场?miàn pí rú tiě guàn fēng shuāng,yān kěn tuō gēn táo lǐ chǎng?
转首江南春似海,一声箫管月苍苍。zhuǎn shǒu jiāng nán chūn shì hǎi,yī shēng xiāo guǎn yuè cāng cāng。

墨梅四首

王冕

我家洗研池边树,朵朵花开澹墨痕。wǒ jiā xǐ yán chí biān shù,duǒ duǒ huā kāi dàn mò hén。
不要人夸好颜色,只留清气满乾坤。bù yào rén kuā hǎo yán sè,zhǐ liú qīng qì mǎn qián kūn。

墨梅四首

王冕

莫厌缁尘染素衣,山间林下自相宜。mò yàn zī chén rǎn sù yī,shān jiān lín xià zì xiāng yí。
玉堂多少闲风月,老子熟眠殊不知。yù táng duō shǎo xián fēng yuè,lǎo zi shú mián shū bù zhī。

赠云峰上人墨梅图

王冕

粲粲疏花照水开,不知春意几时回。càn càn shū huā zhào shuǐ kāi,bù zhī chūn yì jǐ shí huí。
嫩云清晓孤山路,记得短筇寻句来。nèn yún qīng xiǎo gū shān lù,jì dé duǎn qióng xún jù lái。

红梅十九首

王冕

梦回诗思不可遏,赤脚溪头夜踏冰。mèng huí shī sī bù kě è,chì jiǎo xī tóu yè tà bīng。
忽地风来明月动,彩鸾飞出碧云层。hū dì fēng lái míng yuè dòng,cǎi luán fēi chū bì yún céng。

红梅十九首

王冕

颜色虽殊心不异,漫随时俗混繁华。yán sè suī shū xīn bù yì,màn suí shí sú hùn fán huá。
清香吹散乾坤外,不是寻常桃杏花。qīng xiāng chuī sàn qián kūn wài,bù shì xún cháng táo xìng huā。

红梅十九首

王冕

老梅标致何潇洒,不与寻常草木同。lǎo méi biāo zhì hé xiāo sǎ,bù yǔ xún cháng cǎo mù tóng。
可笑燕山人事别,春风只看杏花红。kě xiào yàn shān rén shì bié,chūn fēng zhǐ kàn xìng huā hóng。

红梅十九首

王冕

翠华影转宜春苑,苑里红梅一夜开。cuì huá yǐng zhuǎn yí chūn yuàn,yuàn lǐ hóng méi yī yè kāi。
学士赋诗承赐宴,内官传道首绯来。xué shì fù shī chéng cì yàn,nèi guān chuán dào shǒu fēi lái。

红梅十九首

王冕

和羹风致谁能解,个个花开耐岁寒。hé gēng fēng zhì shuí néng jiě,gè gè huā kāi nài suì hán。
五月燕山木黄落,相逢只作画图看。wǔ yuè yàn shān mù huáng luò,xiāng féng zhǐ zuò huà tú kàn。

红梅十九首

王冕

白日迟迟照窗户,深院不知春几许?bái rì chí chí zhào chuāng hù,shēn yuàn bù zhī chūn jǐ xǔ?
紫箫声转香风回,隔帘踏动燕脂雨。zǐ xiāo shēng zhuǎn xiāng fēng huí,gé lián tà dòng yàn zhī yǔ。

红梅十九首

王冕

十二阑干一院花,春风犹忆旧京华。shí èr lán gàn yī yuàn huā,chūn fēng yóu yì jiù jīng huá。
翠云不隔西湖路,梦入咸平处士家。cuì yún bù gé xī hú lù,mèng rù xián píng chù shì jiā。

红梅十九首

王冕

洞天窅窅无人到,白日丹光出树林。dòng tiān yǎo yǎo wú rén dào,bái rì dān guāng chū shù lín。
仙子竟忘食玉法,笑迎春色绿云阴。xiān zi jìng wàng shí yù fǎ,xiào yíng chūn sè lǜ yún yīn。

红梅十九首

王冕

彩凤穿花啄石苔,玉窗琼户紫烟开。cǎi fèng chuān huā zhuó shí tái,yù chuāng qióng hù zǐ yān kāi。
山人不说罗浮梦,却忆玄都观里栽。shān rén bù shuō luó fú mèng,què yì xuán dōu guān lǐ zāi。

红梅十九首

王冕

桃杏漫山总粗俗,旧家池馆尚春风。táo xìng màn shān zǒng cū sú,jiù jiā chí guǎn shàng chūn fēng。
道人不作罗浮梦,坐看珊瑚海日红。dào rén bù zuò luó fú mèng,zuò kàn shān hú hǎi rì hóng。

红梅十九首

王冕

山林养得寸心丹,岂是清香不耐寒?shān lín yǎng dé cùn xīn dān,qǐ shì qīng xiāng bù nài hán?
今日春风好颜色,任他自作杏花看。jīn rì chūn fēng hǎo yán sè,rèn tā zì zuò xìng huā kàn。