古诗词

梅花四首

王冕

朔风撼破处士庐,冻云隔月天模糊。shuò fēng hàn pò chù shì lú,dòng yún gé yuè tiān mó hú。
无名草木混色界,广平心事今何如。wú míng cǎo mù hùn sè jiè,guǎng píng xīn shì jīn hé rú。
梅花荒凉似无主,好春不到江南土。méi huā huāng liáng shì wú zhǔ,hǎo chūn bù dào jiāng nán tǔ。
罗浮山下蘼芜烟,玛瑙坡前荆棘雨。luó fú shān xià mí wú yān,mǎ nǎo pō qián jīng jí yǔ。
相逢可惜年少多,竞赏桃杏夸豪奢。xiāng féng kě xī nián shǎo duō,jìng shǎng táo xìng kuā háo shē。
老夫欲语不忍语,对梅独坐长咨嗟。lǎo fū yù yǔ bù rěn yǔ,duì méi dú zuò zhǎng zī jiē。
昨夜天寒孤月黑,芦叶卷风吹不得。zuó yè tiān hán gū yuè hēi,lú yè juǎn fēng chuī bù dé。
髑髅梦老皮蒙茸,黄沙万里无颜色。dú lóu mèng lǎo pí méng rōng,huáng shā wàn lǐ wú yán sè。
老夫潇洒归岩阿,自锄白雪栽梅花。lǎo fū xiāo sǎ guī yán ā,zì chú bái xuě zāi méi huā。
兴酣拍手长啸歌,不问世上官如麻。xīng hān pāi shǒu zhǎng xiào gē,bù wèn shì shàng guān rú má。
疏枝错落花灿烂,正似推篷溪上看。shū zhī cuò luò huā càn làn,zhèng shì tuī péng xī shàng kàn。
冻痕不剥五更霜,藓色犹存百年干。dòng hén bù bō wǔ gèng shuāng,xiǎn sè yóu cún bǎi nián gàn。
孤山处士诗梦寒,罗浮仙人酒兴阑。gū shān chù shì shī mèng hán,luó fú xiān rén jiǔ xīng lán。
天荒地老行路难,谁传春色来人间?tiān huāng dì lǎo xíng lù nán,shuí chuán chūn sè lái rén jiān?
君不见江南物色今匪昔,大谷长林尽荆棘。jūn bù jiàn jiāng nán wù sè jīn fěi xī,dà gǔ zhǎng lín jǐn jīng jí。
岁寒何处论襟期,坐对云山空叹息。suì hán hé chù lùn jīn qī,zuò duì yún shān kōng tàn xī。
东楼女儿《白苎》歌,西楼美酒唤杏花。dōng lóu nǚ ér bái zhù gē,xī lóu měi jiǔ huàn xìng huā。
纵有高人爱高洁,踏雪谁肯来山家?zòng yǒu gāo rén ài gāo jié,tà xuě shuí kěn lái shān jiā?
老我无能惯清苦,写梅种梅千万树。lǎo wǒ wú néng guàn qīng kǔ,xiě méi zhǒng méi qiān wàn shù。
霜清月白夜更长,每是狂歌不归去。shuāng qīng yuè bái yè gèng zhǎng,měi shì kuáng gē bù guī qù。
只今潦倒霜鬓垂,世情杂杂俱忘机。zhǐ jīn lǎo dào shuāng bìn chuí,shì qíng zá zá jù wàng jī。
读书写字两眼眵,断白搔堕随花飞。dú shū xiě zì liǎng yǎn chī,duàn bái sāo duò suí huā fēi。
转首江南隔尘土,白月流光双鹤舞。zhuǎn shǒu jiāng nán gé chén tǔ,bái yuè liú guāng shuāng hè wǔ。
一声羌管过南楼,铁石心肠亦凄楚。yī shēng qiāng guǎn guò nán lóu,tiě shí xīn cháng yì qī chǔ。
安得唤起陈元龙,长船满载玻瓈红。ān dé huàn qǐ chén yuán lóng,zhǎng chuán mǎn zài bō lí hóng。
浩歌拍拍随春风,大醉惊倒江南翁。hào gē pāi pāi suí chūn fēng,dà zuì jīng dào jiāng nán wēng。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

感怀十首

王冕

芳草拥幽翠,嘉树郁层阴。fāng cǎo yōng yōu cuì,jiā shù yù céng yīn。
山光到窗户,禽鸟和好音。shān guāng dào chuāng hù,qín niǎo hé hǎo yīn。
阅兹清景逾,古怀独沉吟。yuè zī qīng jǐng yú,gǔ huái dú chén yín。
沉吟奚以为?摅情委鸣琴。chén yín xī yǐ wèi?shū qíng wěi míng qín。

孤梅咏

王冕

孤梅在空谷,潇洒如幽人。gū méi zài kōng gǔ,xiāo sǎ rú yōu rén。
不同桃李花,那知艳阳春。bù tóng táo lǐ huā,nà zhī yàn yáng chūn。
冰霜岁年晚,苔藓青满身。bīng shuāng suì nián wǎn,tái xiǎn qīng mǎn shēn。
鼎鼐既不辱,风味良自珍。dǐng nài jì bù rǔ,fēng wèi liáng zì zhēn。
孰信姚黄枝?来作灶下薪。shú xìn yáo huáng zhī?lái zuò zào xià xīn。

秋怀十二首

王冕

悲风度古木,吹我屋上茅。bēi fēng dù gǔ mù,chuī wǒ wū shàng máo。
茅去屋见底,风声尚萧萧。máo qù wū jiàn dǐ,fēng shēng shàng xiāo xiāo。
人心一何苦,人情一何骄。rén xīn yī hé kǔ,rén qíng yī hé jiāo。
却将眼下泪,散作炎上膏。què jiāng yǎn xià lèi,sàn zuò yán shàng gāo。

秋怀十二首

王冕

明月下西窗,窥我席东枕。míng yuè xià xī chuāng,kuī wǒ xí dōng zhěn。
枕中梦忽破,俄然转凄凛。zhěn zhōng mèng hū pò,é rán zhuǎn qī lǐn。
美人天一方,相见犹拾沈。měi rén tiān yī fāng,xiāng jiàn yóu shí shěn。
何时引金罍?开怀笑歌饮。hé shí yǐn jīn léi?kāi huái xiào gē yǐn。

秋怀十二首

王冕

众星晨离离,孤月夜皓皓。zhòng xīng chén lí lí,gū yuè yè hào hào。
白露成野霜,凋我窗下草。bái lù chéng yě shuāng,diāo wǒ chuāng xià cǎo。
人无千岁期,焉得不速老?rén wú qiān suì qī,yān dé bù sù lǎo?
终当随物化,荣名亦何好?zhōng dāng suí wù huà,róng míng yì hé hǎo?

秋怀十二首

王冕

滚滚柏间露,湿我征裳衣。gǔn gǔn bǎi jiān lù,shī wǒ zhēng shang yī。
裳衣湿何苦?故人中道违。shang yī shī hé kǔ?gù rén zhōng dào wéi。
逝水东北流,杳杳无回期。shì shuǐ dōng běi liú,yǎo yǎo wú huí qī。
惟有天上月,悠悠照相思。wéi yǒu tiān shàng yuè,yōu yōu zhào xiāng sī。

秋怀十二首

王冕

淅淅凉风起,唧唧寒蛩鸣。xī xī liáng fēng qǐ,jī jī hán qióng míng。
草木郁氛侵,两曜衔晖明。cǎo mù yù fēn qīn,liǎng yào xián huī míng。
河源失故道,岱宗眇余青。hé yuán shī gù dào,dài zōng miǎo yú qīng。
凭虚发浩叹,游子万里情。píng xū fā hào tàn,yóu zi wàn lǐ qíng。

秋怀十二首

王冕

驱驱上南国,依约金张里。qū qū shàng nán guó,yī yuē jīn zhāng lǐ。
旧日三重阶,风雨埋荆杞。jiù rì sān zhòng jiē,fēng yǔ mái jīng qǐ。
王山故无恙,流水犹未已。wáng shān gù wú yàng,liú shuǐ yóu wèi yǐ。
幽幽树底禽,哀歌为谁起?yōu yōu shù dǐ qín,āi gē wèi shuí qǐ?

秋怀十二首

王冕

朝行太行路,夕渡巫峡水。cháo xíng tài xíng lù,xī dù wū xiá shuǐ。
所至或相触,舟车竟摧毁。suǒ zhì huò xiāng chù,zhōu chē jìng cuī huǐ。
人生各异面,方寸千万里。rén shēng gè yì miàn,fāng cùn qiān wàn lǐ。
片语苟不符,其险过于此。piàn yǔ gǒu bù fú,qí xiǎn guò yú cǐ。

秋怀十二首

王冕

野蔓网丛棘,下有幽兰花。yě màn wǎng cóng jí,xià yǒu yōu lán huā。
缄春敛华滋,古意良独多。jiān chūn liǎn huá zī,gǔ yì liáng dú duō。
霜寒九十月,萧飒如枯莎。shuāng hán jiǔ shí yuè,xiāo sà rú kū shā。
但使本根在,菅茅将奈何?dàn shǐ běn gēn zài,jiān máo jiāng nài hé?

秋怀十二首

王冕

青松生崇冈,土浅松低徊。qīng sōng shēng chóng gāng,tǔ qiǎn sōng dī huái。
顾兹岁寒质,岂匪梁栋材?gù zī suì hán zhì,qǐ fěi liáng dòng cái?
无奈牛羊牧,鄙贱蒿与莱。wú nài niú yáng mù,bǐ jiàn hāo yǔ lái。
惟有溪上风,清声寄余哀。wéi yǒu xī shàng fēng,qīng shēng jì yú āi。

秋怀十二首

王冕

东篱有佳菊,不比春兰芳。dōng lí yǒu jiā jú,bù bǐ chūn lán fāng。
繁霜毒万卉,敷荣自弥章。fán shuāng dú wàn huì,fū róng zì mí zhāng。
云胡靖节后,古意俱茫茫。yún hú jìng jié hòu,gǔ yì jù máng máng。
但见三径草,寂寞凄余香。dàn jiàn sān jìng cǎo,jì mò qī yú xiāng。

秋怀十二首

王冕

庭前碧梧树,上有幽栖禽。tíng qián bì wú shù,shàng yǒu yōu qī qín。
养成五彩雏,鸣动黄钟音。yǎng chéng wǔ cǎi chú,míng dòng huáng zhōng yīn。
拟之箫韶间,叶彼圣贤心。nǐ zhī xiāo sháo jiān,yè bǐ shèng xián xīn。
夫何失其所,委置荆杞林?fū hé shī qí suǒ,wěi zhì jīng qǐ lín?

秋怀十二首

王冕

酌彼涧下水,弹此石上琴。zhuó bǐ jiàn xià shuǐ,dàn cǐ shí shàng qín。
希声应弦起,幽幽孤凤吟。xī shēng yīng xián qǐ,yōu yōu gū fèng yín。
曲中万里意,三叹无知音。qū zhōng wàn lǐ yì,sān tàn wú zhī yīn。
岂但无知音?终恐无知心。qǐ dàn wú zhī yīn?zhōng kǒng wú zhī xīn。

初夏闲兴

王冕

支颐坐鸿蒙,隐隐窥太古。zhī yí zuò hóng méng,yǐn yǐn kuī tài gǔ。
我生尚无怀,于焉事巢许?wǒ shēng shàng wú huái,yú yān shì cháo xǔ?
两曜如过客,万汇皆逆旅。liǎng yào rú guò kè,wàn huì jiē nì lǚ。
寒去暑复来,谁宾复谁主?hán qù shǔ fù lái,shuí bīn fù shuí zhǔ?
齐物不足论,有酒且容与。qí wù bù zú lùn,yǒu jiǔ qiě róng yǔ。
推窗看游云,山花坠红雨。tuī chuāng kàn yóu yún,shān huā zhuì hóng yǔ。