古诗词

望玉笥山弗克登览留诗万年宫

聂古柏

西南山水窟,玉笥号奇绝。xī nán shān shuǐ kū,yù sì hào qí jué。
群岫来坡陀,孤峰立撑嵲。qún xiù lái pō tuó,gū fēng lì chēng niè。
邃洞烟萝青,危涧幽泉咽。suì dòng yān luó qīng,wēi jiàn yōu quán yàn。
正是南昌尉,于兹悟仙诀。zhèng shì nán chāng wèi,yú zī wù xiān jué。
一览快心目,洗涤中肠热。yī lǎn kuài xīn mù,xǐ dí zhōng cháng rè。
嗟余敢告劳,驰驱待环辙。jiē yú gǎn gào láo,chí qū dài huán zhé。
五月登武夷,清流清且冽。wǔ yuè dēng wǔ yí,qīng liú qīng qiě liè。
扁舟九曲中,两崖千尺铁。biǎn zhōu jiǔ qū zhōng,liǎng yá qiān chǐ tiě。
岁暮复何之,清江夜飞雪。suì mù fù hé zhī,qīng jiāng yè fēi xuě。
山灵似笑我,身世若羁绁。shān líng shì xiào wǒ,shēn shì ruò jī xiè。
愿言解尘缨,林泉养吾拙。yuàn yán jiě chén yīng,lín quán yǎng wú zhuō。

聂古柏

元人。官吏部侍郎。武宗至大四年尝与礼部尚书乃马歹等奉使安南。工诗。有《侍郎集》。 聂古柏的作品>>

猜您喜欢

过采石

聂古柏

采石江头秋月白,蛾眉亭下滩声咽。cǎi shí jiāng tóu qiū yuè bái,é méi tíng xià tān shēng yàn。
绣衣玉斧晓霜寒,同是天涯苦行客。xiù yī yù fǔ xiǎo shuāng hán,tóng shì tiān yá kǔ xíng kè。
酒仙一去海生尘,青山三尺埋衣巾。jiǔ xiān yī qù hǎi shēng chén,qīng shān sān chǐ mái yī jīn。
清江白鸟自今古,岸草汀花空复春。qīng jiāng bái niǎo zì jīn gǔ,àn cǎo tīng huā kōng fù chūn。
我欲御风游八表,醉里豪情觅三岛。wǒ yù yù fēng yóu bā biǎo,zuì lǐ háo qíng mì sān dǎo。
闾阎云深不可攀,回首江南数峰小。lǘ yán yún shēn bù kě pān,huí shǒu jiāng nán shù fēng xiǎo。

题参政高公荒政碑

聂古柏

庐山插天千仞青,明公高节逾棱层。lú shān chā tiān qiān rèn qīng,míng gōng gāo jié yú léng céng。
西江月冷秋无际,明公此心清彻底。xī jiāng yuè lěng qiū wú jì,míng gōng cǐ xīn qīng chè dǐ。
厌梁道上豺虎多,手搏不待弓与戈。yàn liáng dào shàng chái hǔ duō,shǒu bó bù dài gōng yǔ gē。
前年魃虐遍南国,饥者以充僵者立。qián nián bá nüè biàn nán guó,jī zhě yǐ chōng jiāng zhě lì。
洪州父老遮道傍,上书乞留涕泗滂。hóng zhōu fù lǎo zhē dào bàng,shàng shū qǐ liú tì sì pāng。
丰碑大字记荒政,要使遗爱如甘棠。fēng bēi dà zì jì huāng zhèng,yào shǐ yí ài rú gān táng。
我来观风闻此语,未见仪容心已许。wǒ lái guān fēng wén cǐ yǔ,wèi jiàn yí róng xīn yǐ xǔ。
愿公从此召赴中书堂,早为四海苍生作霖雨。yuàn gōng cóng cǐ zhào fù zhōng shū táng,zǎo wèi sì hǎi cāng shēng zuò lín yǔ。
1712