古诗词

论诗次张行中韵

凌云翰

开门方觅句,折简复论诗。kāi mén fāng mì jù,zhé jiǎn fù lùn shī。
每到真成趣,由来不费辞。měi dào zhēn chéng qù,yóu lái bù fèi cí。
艰深文浅近,臭腐化神奇。jiān shēn wén qiǎn jìn,chòu fǔ huà shén qí。
得失真悬绝,须劳一转移。dé shī zhēn xuán jué,xū láo yī zhuǎn yí。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

元夕次陈尹子善韵

凌云翰

严城五夜启重关,灯火交光似大山。yán chéng wǔ yè qǐ zhòng guān,dēng huǒ jiāo guāng shì dà shān。
秾李谩夸游妓辈,传柑遥忆侍臣班。nóng lǐ mán kuā yóu jì bèi,chuán gān yáo yì shì chén bān。
西楼凉月归来晚,南陌和风笑语间。xī lóu liáng yuè guī lái wǎn,nán mò hé fēng xiào yǔ jiān。
可是吴儿贪乐事,踏歌到晓不知还。kě shì wú ér tān lè shì,tà gē dào xiǎo bù zhī hái。

元夕次陈尹子善韵

凌云翰

月色分明胜昨宵,游人街上踏琼瑶。yuè sè fēn míng shèng zuó xiāo,yóu rén jiē shàng tà qióng yáo。
马头尘土从飞仆,鳌背星辰欲动摇。mǎ tóu chén tǔ cóng fēi pū,áo bèi xīng chén yù dòng yáo。
梅弄粉香风不定,柳添黄色雪才消。méi nòng fěn xiāng fēng bù dìng,liǔ tiān huáng sè xuě cái xiāo。
太平有象黎民乐,一曲笙歌倚洞箫。tài píng yǒu xiàng lí mín lè,yī qū shēng gē yǐ dòng xiāo。

元夕次陈尹子善韵

凌云翰

神仙宫府画图开,端使诗人咏有莱。shén xiān gōng fǔ huà tú kāi,duān shǐ shī rén yǒng yǒu lái。
灯火直从天半落,绮罗都向月中来。dēng huǒ zhí cóng tiān bàn luò,qǐ luó dōu xiàng yuè zhōng lái。
已闻献策瞻龙衮,又见吹笙下凤台。yǐ wén xiàn cè zhān lóng gǔn,yòu jiàn chuī shēng xià fèng tái。
莫遁草茅无补报,也曾终夕望三台。mò dùn cǎo máo wú bǔ bào,yě céng zhōng xī wàng sān tái。

分题得钟山送沈明德

凌云翰

钟山正对石头城,进士元非隐士名。zhōng shān zhèng duì shí tóu chéng,jìn shì yuán fēi yǐn shì míng。
好看龙蟠并虎踞,争教鹤怨与猿惊。hǎo kàn lóng pán bìng hǔ jù,zhēng jiào hè yuàn yǔ yuán jīng。
三春游兴云同远,千里归心月共明。sān chūn yóu xīng yún tóng yuǎn,qiān lǐ guī xīn yuè gòng míng。
去去会登群玉府,致身何必羡蓬瀛。qù qù huì dēng qún yù fǔ,zhì shēn hé bì xiàn péng yíng。

分题得秦淮送杜士能

凌云翰

春波城下自涟漪,一舸夷犹任所之。chūn bō chéng xià zì lián yī,yī gě yí yóu rèn suǒ zhī。
月过女墙潮落后,烟笼寒水夜分时。yuè guò nǚ qiáng cháo luò hòu,yān lóng hán shuǐ yè fēn shí。
双双堂燕衔沉见,白白淮鱼入馔知。shuāng shuāng táng yàn xián chén jiàn,bái bái huái yú rù zhuàn zhī。
期子有才如杜牧,此行莫惜重题诗。qī zi yǒu cái rú dù mù,cǐ xíng mò xī zhòng tí shī。

送钱塘邑丞宋章甫

凌云翰

治世人才气自豪,起身应不愧萧曹。zhì shì rén cái qì zì háo,qǐ shēn yīng bù kuì xiāo cáo。
春秋有学经曾试,铁石为心赋最高。chūn qiū yǒu xué jīng céng shì,tiě shí wèi xīn fù zuì gāo。
百里岂能栖凤棘,三年聊复试牛刀。bǎi lǐ qǐ néng qī fèng jí,sān nián liáo fù shì niú dāo。
送君又到销魂处,南浦新波映去袍。sòng jūn yòu dào xiāo hún chù,nán pǔ xīn bō yìng qù páo。

大方圆上人有亭扁客航在越上远林先生索赋

凌云翰

老禅杯渡恐鸥惊,聊结虚亭喻物情。lǎo chán bēi dù kǒng ōu jīng,liáo jié xū tíng yù wù qíng。
春水只疑天上坐,晚风还想月中行。chūn shuǐ zhǐ yí tiān shàng zuò,wǎn fēng hái xiǎng yuè zhōng xíng。
此身江海长为客,彼岸舟航浪得名。cǐ shēn jiāng hǎi zhǎng wèi kè,bǐ àn zhōu háng làng dé míng。
夜半壑中谁负去,欲将此语问庄生。yè bàn hè zhōng shuí fù qù,yù jiāng cǐ yǔ wèn zhuāng shēng。

题郝德新又新字说卷后

凌云翰

一篇虺诰炳丹青,九字汤铭灿日星。yī piān huī gào bǐng dān qīng,jiǔ zì tāng míng càn rì xīng。
不是菜朱曾有语,安能子墨重书铭。bù shì cài zhū céng yǒu yǔ,ān néng zi mò zhòng shū míng。
乾坤纳纳应无外,江汉滔滔岂暂停。qián kūn nà nà yīng wú wài,jiāng hàn tāo tāo qǐ zàn tíng。
绝爱郝隆书满腹,命名称字必尊经。jué ài hǎo lóng shū mǎn fù,mìng míng chēng zì bì zūn jīng。

瑞竹杖诗

凌云翰

朝晖轩与竹为邻,煮笋时时得奉亲。cháo huī xuān yǔ zhú wèi lín,zhǔ sǔn shí shí dé fèng qīn。
因见同根分二干,欲将寸草报三春。yīn jiàn tóng gēn fēn èr gàn,yù jiāng cùn cǎo bào sān chūn。
夷齐比节无馀子,权绰连枝有后人。yí qí bǐ jié wú yú zi,quán chuò lián zhī yǒu hòu rén。
扶老凭兹足流憩,莫疑五柳是前身。fú lǎo píng zī zú liú qì,mò yí wǔ liǔ shì qián shēn。

东圆分题七叶坡为王景周赋

凌云翰

森森佳木映阳坡,不比槐阴十讼多。sēn sēn jiā mù yìng yáng pō,bù bǐ huái yīn shí sòng duō。
谁见一花如菡萏,人传七叶是娑罗。shuí jiàn yī huā rú hàn dàn,rén chuán qī yè shì suō luó。
漠貂谩藉金张业,月兔空涵海水波。mò diāo mán jí jīn zhāng yè,yuè tù kōng hán hǎi shuǐ bō。
昨夜虚堂闻子落,定知仙客费吟哦。zuó yè xū táng wén zi luò,dìng zhī xiān kè fèi yín ó。

柳氏双婺卷

凌云翰

姑妇孀居守寂寥,闭门风雨任飘摇。gū fù shuāng jū shǒu jì liáo,bì mén fēng yǔ rèn piāo yáo。
柳因秋早惊先落,松到岁寒知后凋。liǔ yīn qiū zǎo jīng xiān luò,sōng dào suì hán zhī hòu diāo。
一寸丹心同耿耿,百年华发共萧萧。yī cùn dān xīn tóng gěng gěng,bǎi nián huá fā gòng xiāo xiāo。
由来节义关名教,看取曹娥庙下潮。yóu lái jié yì guān míng jiào,kàn qǔ cáo é miào xià cháo。

种菊庵为无锡钱子义赋

凌云翰

绕庵种菊待秋先,不道春苗已厌尝。rào ān zhǒng jú dài qiū xiān,bù dào chūn miáo yǐ yàn cháng。
酒效少陵拈重碧,花怜惟演进姚黄。jiǔ xiào shǎo líng niān zhòng bì,huā lián wéi yǎn jìn yáo huáng。
满城风雨重阳意,三径荒芜几处香。mǎn chéng fēng yǔ zhòng yáng yì,sān jìng huāng wú jǐ chù xiāng。
况有惠山泉可试,拟同桑苎对幽芳。kuàng yǒu huì shān quán kě shì,nǐ tóng sāng zhù duì yōu fāng。

九月六日病起偶成

凌云翰

卧病经时莫叹嗟,起来犹可岸乌纱。wò bìng jīng shí mò tàn jiē,qǐ lái yóu kě àn wū shā。
药囊屡检看题遍,书帖重临作字斜。yào náng lǚ jiǎn kàn tí biàn,shū tiē zhòng lín zuò zì xié。
只觉风光吹白发,不知秋意满黄花。zhǐ jué fēng guāng chuī bái fā,bù zhī qiū yì mǎn huáng huā。
自怜江海垂纶手,却倚衡门数暮鸦。zì lián jiāng hǎi chuí lún shǒu,què yǐ héng mén shù mù yā。

送诏使还京

凌云翰

南闽西浙路犹赊,顷刻思光遍海涯。nán mǐn xī zhè lù yóu shē,qǐng kè sī guāng biàn hǎi yá。
五夜星辰呈贯索,九天雨露逐皇华。wǔ yè xīng chén chéng guàn suǒ,jiǔ tiān yǔ lù zhú huáng huá。
归期已过清明节,行色将迎紫禁花。guī qī yǐ guò qīng míng jié,xíng sè jiāng yíng zǐ jìn huā。
风虎云龙当此日,颂成须献帝王家。fēng hǔ yún lóng dāng cǐ rì,sòng chéng xū xiàn dì wáng jiā。

送杨宗元分教海宁

凌云翰

闭户读书谁与邻,翻然分席海之滨。bì hù dú shū shuí yǔ lín,fān rán fēn xí hǎi zhī bīn。
太玄准易知先世,清白传家见后人。tài xuán zhǔn yì zhī xiān shì,qīng bái chuán jiā jiàn hòu rén。
蝌蚪文漫思复古,蝤蛑市近喜尝新。kē dǒu wén màn sī fù gǔ,qiú móu shì jìn xǐ cháng xīn。
独怜载酒河桥别,拯得梅花是小春。dú lián zài jiǔ hé qiáo bié,zhěng dé méi huā shì xiǎo chūn。