古诗词

赠医僧朗碧天为高子威指挥赋

凌云翰

师号胡为朗,碧天无点埃。shī hào hú wèi lǎng,bì tiān wú diǎn āi。
宁知药草品,能济栋梁材。níng zhī yào cǎo pǐn,néng jì dòng liáng cái。
大道传龙树,芳名达凤台。dà dào chuán lóng shù,fāng míng dá fèng tái。
从兹开寿域,雨露日边来。cóng zī kāi shòu yù,yǔ lù rì biān lái。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

高士谦竹石

凌云翰

秋色分毫待客挥,云根烟筱巧相依。qiū sè fēn háo dài kè huī,yún gēn yān xiǎo qiǎo xiāng yī。
梦回记得吹笙处,倒跨青鸾月下归。mèng huí jì dé chuī shēng chù,dào kuà qīng luán yuè xià guī。

画梅纸扇

凌云翰

剡藤湘竹付良工,扑蝶轻罗巧与同。shàn téng xiāng zhú fù liáng gōng,pū dié qīng luó qiǎo yǔ tóng。
谁向炎天写梅蕊,仁风都在动摇中。shuí xiàng yán tiān xiě méi ruǐ,rén fēng dōu zài dòng yáo zhōng。

为潘晋之题忠孝图

凌云翰

石畔葵萱总看花,黄金杯侧注丹砂。shí pàn kuí xuān zǒng kàn huā,huáng jīn bēi cè zhù dān shā。
艾宣笔意谁传得,孝子忠臣在一家。ài xuān bǐ yì shuí chuán dé,xiào zi zhōng chén zài yī jiā。

画梅

凌云翰

花纵繁时影亦疏,瑶台和月夜模糊。huā zòng fán shí yǐng yì shū,yáo tái hé yuè yè mó hú。
何人识得春风面,收拾馀香入画图。hé rén shí dé chūn fēng miàn,shōu shí yú xiāng rù huà tú。

为夏节题子昂画白马

凌云翰

十二天闲烂锦云,世人专美五花文。shí èr tiān xián làn jǐn yún,shì rén zhuān měi wǔ huā wén。
吴门匹练吴兴笔,一出能空冀北群。wú mén pǐ liàn wú xīng bǐ,yī chū néng kōng jì běi qún。

倦绣图

凌云翰

纂组犹能害汝功,倦容谁为写东风。zuǎn zǔ yóu néng hài rǔ gōng,juàn róng shuí wèi xiě dōng fēng。
空知想像唐宫事,绣出杨家一捻红。kōng zhī xiǎng xiàng táng gōng shì,xiù chū yáng jiā yī niǎn hóng。

墨菊

凌云翰

鹅毛剪得墨淋漓,香满秋风洗砚池。é máo jiǎn dé mò lín lí,xiāng mǎn qiū fēng xǐ yàn chí。
画法若从书法入,赵昌应也学羲之。huà fǎ ruò cóng shū fǎ rù,zhào chāng yīng yě xué xī zhī。

王叔明画次张一笑韵

凌云翰

高人自是爱林泉,每向山中枕石眠。gāo rén zì shì ài lín quán,měi xiàng shān zhōng zhěn shí mián。
今日偶然溪上去,松风吹转橛头船。jīn rì ǒu rán xī shàng qù,sōng fēng chuī zhuǎn jué tóu chuán。

竹石扇面

凌云翰

雨细珊瑚晚未干,秋声一叶满西阑。yǔ xì shān hú wǎn wèi gàn,qiū shēng yī yè mǎn xī lán。
何人手把青鸾尾,扫退浮云看广寒。hé rén shǒu bǎ qīng luán wěi,sǎo tuì fú yún kàn guǎng hán。

画棘丛白头翁

凌云翰

鸟中亦有白头翁,底事卑栖向棘丛。niǎo zhōng yì yǒu bái tóu wēng,dǐ shì bēi qī xiàng jí cóng。
不道朝阳孤凤好,飞鸣元只在梧桐。bù dào cháo yáng gū fèng hǎo,fēi míng yuán zhǐ zài wú tóng。

柯敬仲竹为陈常仲赋

凌云翰

奎章阁下日谈经,曾写幽姿上御屏。kuí zhāng gé xià rì tán jīng,céng xiě yōu zī shàng yù píng。
云暗苍梧清泪尽,空教瑶瑟怨湘灵。yún àn cāng wú qīng lèi jǐn,kōng jiào yáo sè yuàn xiāng líng。

徐子方竹

凌云翰

蝌蚪曾闻写汗青,先生人复理图经。kē dǒu céng wén xiě hàn qīng,xiān shēng rén fù lǐ tú jīng。
故人赠竹缘何事,要使清风满笏庭。gù rén zèng zhú yuán hé shì,yào shǐ qīng fēng mǎn hù tíng。

凌云翰

枯树婆娑近竹丛,欲将心事托春风。kū shù pó suō jìn zhú cóng,yù jiāng xīn shì tuō chūn fēng。
江南庾信今头白,不为愁多赋未工。jiāng nán yǔ xìn jīn tóu bái,bù wèi chóu duō fù wèi gōng。

凌云翰

抱画求题莫厌频,好诗比竹更清新。bào huà qiú tí mò yàn pín,hǎo shī bǐ zhú gèng qīng xīn。
坐来不待风敲户,满眼相看是故人。zuò lái bù dài fēng qiāo hù,mǎn yǎn xiāng kàn shì gù rén。

松云王为周元亮作露华清晓图同张一笑方竹居俞紫芝题其上

凌云翰

爱菊渊明后鲜闻,濂溪孙子况能文。ài jú yuān míng hòu xiān wén,lián xī sūn zi kuàng néng wén。
露华清晓凉如许,湿却松间一段云。lù huá qīng xiǎo liáng rú xǔ,shī què sōng jiān yī duàn yún。