古诗词

送李克进经历护二亲丧归葬维杨克进蓟州李息斋之孙工画竹寓居维杨先为平阳府经历二亲俱殁于闽至洪武壬子冬始得归葬徐大参命作诗以赠其行

凌云翰

清时人物自风流,写竹真如老蓟丘。qīng shí rén wù zì fēng liú,xiě zhú zhēn rú lǎo jì qiū。
绿水芙蓉思晋地,琼花芍药记杨州。lǜ shuǐ fú róng sī jìn dì,qióng huā sháo yào jì yáng zhōu。
两昏云暗双亲恨,岁晚江空独客愁。liǎng hūn yún àn shuāng qīn hèn,suì wǎn jiāng kōng dú kè chóu。
赖有故人知己者,会须能赠麦盈舟。lài yǒu gù rén zhī jǐ zhě,huì xū néng zèng mài yíng zhōu。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

白云为英上人赋

凌云翰

白云之白何英英,孝子洁白同其情。bái yún zhī bái hé yīng yīng,xiào zi jié bái tóng qí qíng。
种私每慕卢六祖,起石不羡黄初平。zhǒng sī měi mù lú liù zǔ,qǐ shí bù xiàn huáng chū píng。
老龙听法雨随至,苍狗变熊天同行。lǎo lóng tīng fǎ yǔ suí zhì,cāng gǒu biàn xióng tiān tóng xíng。
平公弟子似公少,不枉违叟知能名。píng gōng dì zi shì gōng shǎo,bù wǎng wéi sǒu zhī néng míng。

陈叔起松石图为峨嵋山人张原题

凌云翰

谁将青李来禽帖,写作苍松怪石图。shuí jiāng qīng lǐ lái qín tiē,xiě zuò cāng sōng guài shí tú。
大厦他年要梁栋,长竿此日拂珊瑚。dà shà tā nián yào liáng dòng,zhǎng gān cǐ rì fú shān hú。
辞存飞白看来好,直计兼金买得无。cí cún fēi bái kàn lái hǎo,zhí jì jiān jīn mǎi dé wú。
何处曾经照颜色,峨嵋山馆月轮孤。hé chù céng jīng zhào yán sè,é méi shān guǎn yuè lún gū。

白云堆为朗元白上人赋

凌云翰

要使闲身到处闲,白云堆里著禅关。yào shǐ xián shēn dào chù xián,bái yún duī lǐ zhù chán guān。
龙归不觉袈裟湿,犬吠方知杖锡还。lóng guī bù jué jiā shā shī,quǎn fèi fāng zhī zhàng xī hái。
有用一时苏大旱,无心终日在空山。yǒu yòng yī shí sū dà hàn,wú xīn zhōng rì zài kōng shān。
万松岭上何人屋,只许平分住半间。wàn sōng lǐng shàng hé rén wū,zhǐ xǔ píng fēn zhù bàn jiān。

云门草堂为徐彦钟赋

凌云翰

云门寺近若耶溪,溪上人家云半迷。yún mén sì jìn ruò yé xī,xī shàng rén jiā yún bàn mí。
秋雨正愁茅屋破,春星还傍草堂低。qiū yǔ zhèng chóu máo wū pò,chūn xīng hái bàng cǎo táng dī。
白鸦谷远松筠老,碧藻坊深海柳齐。bái yā gǔ yuǎn sōng yún lǎo,bì zǎo fāng shēn hǎi liǔ qí。
何似南州徐孺子,故居新璧待重题。hé shì nán zhōu xú rú zi,gù jū xīn bì dài zhòng tí。

素华内景为毛启宗赋

凌云翰

内景元从太素分,空花无际住缤纷。nèi jǐng yuán cóng tài sù fēn,kōng huā wú jì zhù bīn fēn。
室生虚白光疑月,肤达中黄气若云。shì shēng xū bái guāng yí yuè,fū dá zhōng huáng qì ruò yún。
玉局降神从地见,宝珠遗响自天闻。yù jú jiàng shén cóng dì jiàn,bǎo zhū yí xiǎng zì tiān wén。
碧桃木老春常在,方外谁能识隐君。bì táo mù lǎo chūn cháng zài,fāng wài shuí néng shí yǐn jūn。

镜湖渔隐

凌云翰

家住镜湖流水东,门前日日藕花风。jiā zhù jìng hú liú shuǐ dōng,mén qián rì rì ǒu huā fēng。
酒船不用寻狂客,渔钓犹能学放翁。jiǔ chuán bù yòng xún kuáng kè,yú diào yóu néng xué fàng wēng。
九鼎一丝轩冕外,千岩万壑画图中。jiǔ dǐng yī sī xuān miǎn wài,qiān yán wàn hè huà tú zhōng。
沧浪歌罢无人听,惆怅归来月满空。cāng làng gē bà wú rén tīng,chóu chàng guī lái yuè mǎn kōng。

江山图为傅德让赋

凌云翰

江上愁心曾有赋,烟江叠嶂偶成图。jiāng shàng chóu xīn céng yǒu fù,yān jiāng dié zhàng ǒu chéng tú。
丹青自可追小李,翰墨谁能继大苸。dān qīng zì kě zhuī xiǎo lǐ,hàn mò shuí néng jì dà hū。
野店山桥吟杖短,桃花流水钓舟孤。yě diàn shān qiáo yín zhàng duǎn,táo huā liú shuǐ diào zhōu gū。
人生适志真名语,命驾归来不为鲈。rén shēng shì zhì zhēn míng yǔ,mìng jià guī lái bù wèi lú。

挽沙子中进士

凌云翰

吴山台榭锁烟霞,知是前朝进士家。wú shān tái xiè suǒ yān xiá,zhī shì qián cháo jìn shì jiā。
翠竹碧梧今代见,灵椿丹桂昔人夸。cuì zhú bì wú jīn dài jiàn,líng chūn dān guì xī rén kuā。
功名梦断邯郸枕,乡国心随博望槎。gōng míng mèng duàn hán dān zhěn,xiāng guó xīn suí bó wàng chá。
欲觅衣冠迷处所,寒云满日重兴嗟。yù mì yī guān mí chù suǒ,hán yún mǎn rì zhòng xīng jiē。

挽沈子龄

凌云翰

胸襟洒落世称贤,握手论心二十年。xiōng jīn sǎ luò shì chēng xián,wò shǒu lùn xīn èr shí nián。
忍向青山葬黄土,愁看丹旐破苍烟。rěn xiàng qīng shān zàng huáng tǔ,chóu kàn dān zhào pò cāng yān。
眼中无复金钱会,身后空遗宝剑篇。yǎn zhōng wú fù jīn qián huì,shēn hòu kōng yí bǎo jiàn piān。
一束生刍一杯酒,临风三酹重悽然。yī shù shēng chú yī bēi jiǔ,lín fēng sān lèi zhòng qī rán。

题克俊主事蓟丘山传

凌云翰

生号蓟丘今有传,为因先世重怀思。shēng hào jì qiū jīn yǒu chuán,wèi yīn xiān shì zhòng huái sī。
白云瞻怅空千里,铜狄摩挲又一时。bái yún zhān chàng kōng qiān lǐ,tóng dí mó sā yòu yī shí。
盘谷隐居知李愿,辋川图画见王维。pán gǔ yǐn jū zhī lǐ yuàn,wǎng chuān tú huà jiàn wáng wéi。
他年昼锦归来日,准拟登堂诵此诗。tā nián zhòu jǐn guī lái rì,zhǔn nǐ dēng táng sòng cǐ shī。

商与渊水竹居

凌云翰

不待高秋爽气新,幽居水竹自相亲。bù dài gāo qiū shuǎng qì xīn,yōu jū shuǐ zhú zì xiāng qīn。
已从淇澳思君子,更向湘江望美人。yǐ cóng qí ào sī jūn zi,gèng xiàng xiāng jiāng wàng měi rén。
小艇依林缘载鹤,大竿当槛为牵鳞。xiǎo tǐng yī lín yuán zài hè,dà gān dāng kǎn wèi qiān lín。
商家霖雨须贤佐,汗简书名是隐沦。shāng jiā lín yǔ xū xián zuǒ,hàn jiǎn shū míng shì yǐn lún。

拟赋老子灯

凌云翰

孤竹形容立彩裳,赤乌流处便鹰扬。gū zhú xíng róng lì cǎi shang,chì wū liú chù biàn yīng yáng。
东皇藜火传天禄,南极芒寒应寿昌。dōng huáng lí huǒ chuán tiān lù,nán jí máng hán yīng shòu chāng。
空洞已知心事白,虚名犹觉鬓毛苍。kōng dòng yǐ zhī xīn shì bái,xū míng yóu jué bìn máo cāng。
谁怜两目眵昏客,射策曾观上国光。shuí lián liǎng mù chī hūn kè,shè cè céng guān shàng guó guāng。

抚松图

凌云翰

三径归来乐此生,涉园成趣似渊明。sān jìng guī lái lè cǐ shēng,shè yuán chéng qù shì yuān míng。
门前五柳初摇落,庭外孤松渐长成。mén qián wǔ liǔ chū yáo luò,tíng wài gū sōng jiàn zhǎng chéng。
正好盘桓当美景,何妨赋咏到闲情。zhèng hǎo pán huán dāng měi jǐng,hé fáng fù yǒng dào xián qíng。
华轩又见开华扁,为有邻翁识姓名。huá xuān yòu jiàn kāi huá biǎn,wèi yǒu lín wēng shí xìng míng。

望云图

凌云翰

长空望极转销沉,独立苍茫辨远岑。zhǎng kōng wàng jí zhuǎn xiāo chén,dú lì cāng máng biàn yuǎn cén。
爱日每关为子意,看云长动忆亲心。ài rì měi guān wèi zi yì,kàn yún zhǎng dòng yì qīn xīn。
自怜五色衣将弊,谁记三山路更深。zì lián wǔ sè yī jiāng bì,shuí jì sān shān lù gèng shēn。
莫遁大行成往事,诗传陟岵有遗音。mò dùn dà xíng chéng wǎng shì,shī chuán zhì hù yǒu yí yīn。

方叔几午峰书舍诗卷

凌云翰

白云孙子笔砚灵,明德与汝称惟馨。bái yún sūn zi bǐ yàn líng,míng dé yǔ rǔ chēng wéi xīn。
午峰门对结精舍,三传阁束穷遗经。wǔ fēng mén duì jié jīng shě,sān chuán gé shù qióng yí jīng。
时来华裾识葱翠,夜半梨杖吹烟青。shí lái huá jū shí cōng cuì,yè bàn lí zhàng chuī yān qīng。
慈亲和胆助勤苦,伫听唱名当大廷。cí qīn hé dǎn zhù qín kǔ,zhù tīng chàng míng dāng dà tíng。