古诗词

商与渊水竹居

凌云翰

不待高秋爽气新,幽居水竹自相亲。bù dài gāo qiū shuǎng qì xīn,yōu jū shuǐ zhú zì xiāng qīn。
已从淇澳思君子,更向湘江望美人。yǐ cóng qí ào sī jūn zi,gèng xiàng xiāng jiāng wàng měi rén。
小艇依林缘载鹤,大竿当槛为牵鳞。xiǎo tǐng yī lín yuán zài hè,dà gān dāng kǎn wèi qiān lín。
商家霖雨须贤佐,汗简书名是隐沦。shāng jiā lín yǔ xū xián zuǒ,hàn jiǎn shū míng shì yǐn lún。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

香奁八咏黛眉颦色

凌云翰

春山低压不成妆,卷起珠帘认渺茫。chūn shān dī yā bù chéng zhuāng,juǎn qǐ zhū lián rèn miǎo máng。
鸳翠巧于愁里故,螺青难比画时长。yuān cuì qiǎo yú chóu lǐ gù,luó qīng nán bǐ huà shí zhǎng。
从教西子倾吴国,肯使文君老蜀乡。cóng jiào xī zi qīng wú guó,kěn shǐ wén jūn lǎo shǔ xiāng。
莫指图中小颦处,恐惊胡马动渔阳。mò zhǐ tú zhōng xiǎo pín chù,kǒng jīng hú mǎ dòng yú yáng。

香奁八咏黛眉颦色

凌云翰

伤心何事损铅华,玉露无声玉箸斜。shāng xīn hé shì sǔn qiān huá,yù lù wú shēng yù zhù xié。
獭髓凝膏痛如意,胡沙吹面泣琵琶。tǎ suǐ níng gāo tòng rú yì,hú shā chuī miàn qì pí pá。
愁淹锦字和衣揾,怕界妚妆倩酒遮。chóu yān jǐn zì hé yī wèn,pà jiè fǒu zhuāng qiàn jiǔ zhē。
翻忆昨宵残烛暗,一帘春雨湿梨花。fān yì zuó xiāo cán zhú àn,yī lián chūn yǔ shī lí huā。

香奁八咏黛眉颦色

凌云翰

金盆潋滟匆浮脂,鬓发如云试沐时。jīn pén liàn yàn cōng fú zhī,bìn fā rú yún shì mù shí。
雪坏石苔梳翠线,波明池柳蘸青丝。xuě huài shí tái shū cuì xiàn,bō míng chí liǔ zhàn qīng sī。
频添沉水心思懒,未尽兰膏手握迟。pín tiān chén shuǐ xīn sī lǎn,wèi jǐn lán gāo shǒu wò chí。
却把罗巾拭馀润,爱他红日上花枝。què bǎ luó jīn shì yú rùn,ài tā hóng rì shàng huā zhī。

香奁八咏黛眉颦色

凌云翰

初开玉匣遣眉颦,再御铅华情指匀。chū kāi yù xiá qiǎn méi pín,zài yù qiān huá qíng zhǐ yún。
白兔宫深颙望久,影娥池冷艳妆新。bái tù gōng shēn yóng wàng jiǔ,yǐng é chí lěng yàn zhuāng xīn。
英蓉绿水偏宜晓,芍药金盘可待春。yīng róng lǜ shuǐ piān yí xiǎo,sháo yào jīn pán kě dài chūn。
不似前时中酒后,厌厌怀抱易生嗔。bù shì qián shí zhōng jiǔ hòu,yàn yàn huái bào yì shēng chēn。

香奁八咏黛眉颦色

凌云翰

底事春来减玉肌,稿砧一去杳无期。dǐ shì chūn lái jiǎn yù jī,gǎo zhēn yī qù yǎo wú qī。
定知玉箸偷垂处,正在金钱暗掷时。dìng zhī yù zhù tōu chuí chù,zhèng zài jīn qián àn zhì shí。
握粟几朝空出卜,采蘋何地重相随。wò sù jǐ cháo kōng chū bo,cǎi píng hé dì zhòng xiāng suí。
下阶羞见宜男草,背立东风听子规。xià jiē xiū jiàn yí nán cǎo,bèi lì dōng fēng tīng zi guī。

香奁八咏黛眉颦色

凌云翰

午窗风暖唾茸香,无语停斜倚绣床。wǔ chuāng fēng nuǎn tuò rōng xiāng,wú yǔ tíng xié yǐ xiù chuáng。
意懒不缘闻喙木,情伤端为剌鸳鸯。yì lǎn bù yuán wén huì mù,qíng shāng duān wèi lá yuān yāng。
絮毬滚处从圆碎,彩缕抛时任短良。xù qiú gǔn chù cóng yuán suì,cǎi lǚ pāo shí rèn duǎn liáng。
唤起一春心上事,数声莺语隔垂杨。huàn qǐ yī chūn xīn shàng shì,shù shēng yīng yǔ gé chuí yáng。

香奁八咏黛眉颦色

凌云翰

双鸳微步不须扶,谁蹑行踪认有无。shuāng yuān wēi bù bù xū fú,shuí niè xíng zōng rèn yǒu wú。
春径尘香初仿佛,晚风花落又模糊。chūn jìng chén xiāng chū fǎng fú,wǎn fēng huā luò yòu mó hú。
凌波罗袜骛神女,衬地金莲陋玉奴。líng bō luó wà wù shén nǚ,chèn dì jīn lián lòu yù nú。
几度含毫空想像,却怜新月印平湖。jǐ dù hán háo kōng xiǎng xiàng,què lián xīn yuè yìn píng hú。

香奁八咏黛眉颦色

凌云翰

碧天云散月三更,人在纱窗梦欲成。bì tiān yún sàn yuè sān gèng,rén zài shā chuāng mèng yù chéng。
灯焰有花随蝶化,簟纹如水怕蛩鸣。dēng yàn yǒu huā suí dié huà,diàn wén rú shuǐ pà qióng míng。
钱唐谩听当年曲,巫峡空含此夜情。qián táng mán tīng dāng nián qū,wū xiá kōng hán cǐ yè qíng。
檐马无端又惊起,满怀幽恨不分明。yán mǎ wú duān yòu jīng qǐ,mǎn huái yōu hèn bù fēn míng。

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

斗白争青共岁寒,比同颜色不多般。dòu bái zhēng qīng gòng suì hán,bǐ tóng yán sè bù duō bān。
散来龙脑都成片,剪碎鲛绡却作团。sàn lái lóng nǎo dōu chéng piàn,jiǎn suì jiāo xiāo què zuò tuán。
风细易教钗舞燕,月明难许镜窥鸾。fēng xì yì jiào chāi wǔ yàn,yuè míng nán xǔ jìng kuī luán。
瘦筇就地闲书字,只恐明朝迹又漫。shòu qióng jiù dì xián shū zì,zhǐ kǒng míng cháo jì yòu màn。

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

三径难同蒋诩游,窥檐犹自问稀稠。sān jìng nán tóng jiǎng xǔ yóu,kuī yán yóu zì wèn xī chóu。
直于晚岁方知节,更待清风始点头。zhí yú wǎn suì fāng zhī jié,gèng dài qīng fēng shǐ diǎn tóu。
阻食凤凰端有感,迷巢翡翠谩生愁。zǔ shí fèng huáng duān yǒu gǎn,mí cháo fěi cuì mán shēng chóu。
季卿若有王猷兴,安得仙人叶作舟。jì qīng ruò yǒu wáng yóu xīng,ān dé xiān rén yè zuò zhōu。

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

柔枝曾记插军持,佛日光明每借晖。róu zhī céng jì chā jūn chí,fú rì guāng míng měi jiè huī。
纵使粉妆春态度,何如珠压旧腰围。zòng shǐ fěn zhuāng chūn tài dù,hé rú zhū yā jiù yāo wéi。
粘条缕缕俱成带,溜汁涓涓可染衣。zhān tiáo lǚ lǚ jù chéng dài,liū zhī juān juān kě rǎn yī。
一夜东风浑不见,看灯人匀月中归。yī yè dōng fēng hún bù jiàn,kàn dēng rén yún yuè zhōng guī。

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

白翎仿佛似裙拖,为问乌桓事若何。bái líng fǎng fú shì qún tuō,wèi wèn wū huán shì ruò hé。
无角畏寒穿古屋,有雏怜馁恋前窠。wú jiǎo wèi hán chuān gǔ wū,yǒu chú lián něi liàn qián kē。
野田泥湿难寻粟,门径人稀易设罗。yě tián ní shī nán xún sù,mén jìng rén xī yì shè luó。
闻道上林无限树,春风还尔旧枝柯。wén dào shàng lín wú xiàn shù,chūn fēng hái ěr jiù zhī kē。

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

一般整整与斜斜,疑是春归趁柳花。yī bān zhěng zhěng yǔ xié xié,yí shì chūn guī chèn liǔ huā。
瑞比凤凰逄盛旦,清同蝴蝶梦南华。ruì bǐ fèng huáng páng shèng dàn,qīng tóng hú dié mèng nán huá。
远遵震泽迷银渚,暗度衡阳聚玉沙。yuǎn zūn zhèn zé mí yín zhǔ,àn dù héng yáng jù yù shā。
半折风蒲坡老句,并和图画落谁家。bàn zhé fēng pú pō lǎo jù,bìng hé tú huà luò shuí jiā。

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

搏雪依稀类若麟,却将毛毳变珠珍。bó xuě yī xī lèi ruò lín,què jiāng máo cuì biàn zhū zhēn。
金铃彩索聊为饰,玉爪银牙宛似真。jīn líng cǎi suǒ liáo wèi shì,yù zhǎo yín yá wǎn shì zhēn。
方讶吼风能吐舌,只愁见睍莫存身。fāng yà hǒu fēng néng tǔ shé,zhǐ chóu jiàn xiàn mò cún shēn。
兽炉兽炭回春处,想像题诗笔有神。shòu lú shòu tàn huí chūn chù,xiǎng xiàng tí shī bǐ yǒu shén。

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

只将兴灭论荣枯,众有安能胜一无。zhǐ jiāng xīng miè lùn róng kū,zhòng yǒu ān néng shèng yī wú。
阳火炼来还作永,阴崖滴下不成珠。yáng huǒ liàn lái hái zuò yǒng,yīn yá dī xià bù chéng zhū。
寒消帘幕冰如箸,润及瓶罂夜有炉。hán xiāo lián mù bīng rú zhù,rùn jí píng yīng yè yǒu lú。
白浪绿波随处看,明朝春色满江湖。bái làng lǜ bō suí chù kàn,míng cháo chūn sè mǎn jiāng hú。