古诗词

葛孝子诗五十韵

凌云翰

古云孝悌至,可与神明通。gǔ yún xiào tì zhì,kě yǔ shén míng tōng。
其深入厚地,其高亘苍穹。qí shēn rù hòu dì,qí gāo gèn cāng qióng。
上广圣之治,下变时之雍。shàng guǎng shèng zhī zhì,xià biàn shí zhī yōng。
流观孝子传,乃见古人风。liú guān xiào zi chuán,nǎi jiàn gǔ rén fēng。
保定地清远,形胜当要冲。bǎo dìng dì qīng yuǎn,xíng shèng dāng yào chōng。
天民有苗裔,良知自孩童。tiān mín yǒu miáo yì,liáng zhī zì hái tóng。
氏续并明彊,道继勾漏洪。shì xù bìng míng jiàng,dào jì gōu lòu hóng。
温其玉出璞,烂兮金在镕。wēn qí yù chū pú,làn xī jīn zài róng。
岂惟竭其力,亦复殚其恭。qǐ wéi jié qí lì,yì fù dān qí gōng。
堂前荆树紫,阶下萱花红。táng qián jīng shù zǐ,jiē xià xuān huā hóng。
身无千钟禄,心有一寸彤。shēn wú qiān zhōng lù,xīn yǒu yī cùn tóng。
板舆快秋爽,菜服明春浓。bǎn yú kuài qiū shuǎng,cài fú míng chūn nóng。
常存怀橘念,每感断机功。cháng cún huái jú niàn,měi gǎn duàn jī gōng。
覆杯戒前日,温席当严冬。fù bēi jiè qián rì,wēn xí dāng yán dōng。
但知子力尽,孰计时运终。dàn zhī zi lì jǐn,shú jì shí yùn zhōng。
王纲一解纽,四海皆兴戎。wáng gāng yī jiě niǔ,sì hǎi jiē xīng róng。
无城不兵甲,无地不燧烽。wú chéng bù bīng jiǎ,wú dì bù suì fēng。
南方乱豺虎,中泽飞雁鸿。nán fāng luàn chái hǔ,zhōng zé fēi yàn hóng。
堪舆岂不大,仓卒难为容。kān yú qǐ bù dà,cāng zú nán wèi róng。
他山号明府,拔地多奇峰。tā shān hào míng fǔ,bá dì duō qí fēng。
避难屡跻险,充饥晅致供。bì nán lǚ jī xiǎn,chōng jī xuǎn zhì gōng。
俄然大风作,出自空谷中。é rán dà fēng zuò,chū zì kōng gǔ zhōng。
其行若有隧,其孽为召凶。qí xíng ruò yǒu suì,qí niè wèi zhào xiōng。
亟思逃匿地,庶保圣善躬。jí sī táo nì dì,shù bǎo shèng shàn gōng。
朅来众黔首,过半摧霜锋。qiè lái zhòng qián shǒu,guò bàn cuī shuāng fēng。
生还访故里,旧业无遗踪。shēng hái fǎng gù lǐ,jiù yè wú yí zōng。
所恃靡毫发,惟孝持心胸。suǒ shì mí háo fā,wéi xiào chí xīn xiōng。
神忽凭妪体,言犹在人聪。shén hū píng yù tǐ,yán yóu zài rén cōng。
汝能笃以孝,吾斯启其衷。rǔ néng dǔ yǐ xiào,wú sī qǐ qí zhōng。
匪为一时幸,永俾后裔隆。fěi wèi yī shí xìng,yǒng bǐ hòu yì lóng。
易水流汤汤,金台屹崇崇。yì shuǐ liú tāng tāng,jīn tái yì chóng chóng。
岂无慷慨士,亦有文章公。qǐ wú kāng kǎi shì,yì yǒu wén zhāng gōng。
皆言葛孝子,不愧江次翁。jiē yán gé xiào zi,bù kuì jiāng cì wēng。
官将立华表,人岂弃黄钟。guān jiāng lì huá biǎo,rén qǐ qì huáng zhōng。
绣衣行荐鹗,彩笔竞雕虫。xiù yī xíng jiàn è,cǎi bǐ jìng diāo chóng。
为亲捧儒檄,讲道居黉宫。wèi qīn pěng rú xí,jiǎng dào jū hóng gōng。
遂令燕赵俗,直与邹鲁同。suì lìng yàn zhào sú,zhí yǔ zōu lǔ tóng。
忽罹陟屺戚,已从若堂封。hū lí zhì qǐ qī,yǐ cóng ruò táng fēng。
哀伤动桑梓,悲惨连楸松。āi shāng dòng sāng zǐ,bēi cǎn lián qiū sōng。
诵诗后蓼莪,读礼先檀弓。sòng shī hòu liǎo é,dú lǐ xiān tán gōng。
深戚养之薄,殊胜祭者丰。shēn qī yǎng zhī báo,shū shèng jì zhě fēng。
端因事迹美,益见传语工。duān yīn shì jì měi,yì jiàn chuán yǔ gōng。
圣世惇孝悌,淳风迈义农。shèng shì dūn xiào tì,chún fēng mài yì nóng。
车书涀文轨,声教渐西东。chē shū xiàn wén guǐ,shēng jiào jiàn xī dōng。
孝子复有子,承宗亦兴宗。xiào zi fù yǒu zi,chéng zōng yì xīng zōng。
梧冈孤凤鸣,柏府一马骢。wú gāng gū fèng míng,bǎi fǔ yī mǎ cōng。
移悌为长顺,移孝为君忠。yí tì wèi zhǎng shùn,yí xiào wèi jūn zhōng。
垂名照青史,应瑞逾黄琮。chuí míng zhào qīng shǐ,yīng ruì yú huáng cóng。
我歌孝子诗,锡类期无穷。wǒ gē xiào zi shī,xī lèi qī wú qióng。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

月轩为海日张侯赋

凌云翰

轩前月来人不知,月来岂与人相期。xuān qián yuè lái rén bù zhī,yuè lái qǐ yǔ rén xiāng qī。
张侯心中有明月,一举目间恒在兹。zhāng hóu xīn zhōng yǒu míng yuè,yī jǔ mù jiān héng zài zī。
昔年见月亲具在,今年见月亲何之。xī nián jiàn yuè qīn jù zài,jīn nián jiàn yuè qīn hé zhī。
玄霜徒劳至兔捣,桂树摇落秋风枝。xuán shuāng tú láo zhì tù dǎo,guì shù yáo luò qiū fēng zhī。
海昌之地亘百里,斯民父母非侯谁。hǎi chāng zhī dì gèn bǎi lǐ,sī mín fù mǔ fēi hóu shuí。
民之望侯如望月,高悬一鉴分妍媸。mín zhī wàng hóu rú wàng yuè,gāo xuán yī jiàn fēn yán chī。
公馀燕坐此轩下,中夜矫首空驰思。gōng yú yàn zuò cǐ xuān xià,zhōng yè jiǎo shǒu kōng chí sī。
琼楼玉宇在天上,安得酹入黄金卮。qióng lóu yù yǔ zài tiān shàng,ān dé lèi rù huáng jīn zhī。
霓裳不及彩衣舞,凭轩谩忆趋庭时。ní shang bù jí cǎi yī wǔ,píng xuān mán yì qū tíng shí。
天王天下民父母,光华旦旦无盈亏。tiān wáng tiān xià mín fù mǔ,guāng huá dàn dàn wú yíng kuī。
海隅苍生因不被,依光已为贤侯期。hǎi yú cāng shēng yīn bù bèi,yī guāng yǐ wèi xián hóu qī。
一轩虽小关孝治,此理亦自良心推。yī xuān suī xiǎo guān xiào zhì,cǐ lǐ yì zì liáng xīn tuī。
永锡尔类思不匮,谓子不信徵诸诗。yǒng xī ěr lèi sī bù kuì,wèi zi bù xìn zhēng zhū shī。

鬼猎图

凌云翰

终南进士乃好武,野魅山精皆部伍。zhōng nán jìn shì nǎi hǎo wǔ,yě mèi shān jīng jiē bù wǔ。
蒐田也欲从四时,作气恍如聆一鼓。sōu tián yě yù cóng sì shí,zuò qì huǎng rú líng yī gǔ。
铜钲先鸣地欲裂,皂盖后张风为举。tóng zhēng xiān míng dì yù liè,zào gài hòu zhāng fēng wèi jǔ。
蹇驴足跛不受鞭,良犬尾摇何用组。jiǎn lǘ zú bǒ bù shòu biān,liáng quǎn wěi yáo hé yòng zǔ。
锦绦未许纵苍鹰,铁絙犹能缚玄虎。jǐn tāo wèi xǔ zòng cāng yīng,tiě huán yóu néng fù xuán hǔ。
跳踉众鬼为卒徒,矍铄一翁作谋主。tiào liáng zhòng guǐ wèi zú tú,jué shuò yī wēng zuò móu zhǔ。
或为狼顾背拔鎗,或作猱升前试斧。huò wèi láng gù bèi bá qiāng,huò zuò náo shēng qián shì fǔ。
鸱鸣口应已张弓,蛇偃肩担来彀弩。chī míng kǒu yīng yǐ zhāng gōng,shé yǎn jiān dān lái gòu nǔ。
身凭大盾宛转遮,手弄飞槌高下舞。shēn píng dà dùn wǎn zhuǎn zhē,shǒu nòng fēi chuí gāo xià wǔ。
坐作击剌众莫当,进退超骧孰敢侮。zuò zuò jī lá zhòng mò dāng,jìn tuì chāo xiāng shú gǎn wǔ。
狰狞以觉口吐牙,轻捷浑疑臂生羽。zhēng níng yǐ jué kǒu tǔ yá,qīng jié hún yí bì shēng yǔ。
逐禽不假御车舆,获兽何劳施网罟。zhú qín bù jiǎ yù chē yú,huò shòu hé láo shī wǎng gǔ。
亦知尘世有司存,颇类神仙足官府。yì zhī chén shì yǒu sī cún,pǒ lèi shén xiān zú guān fǔ。
画工后辈效前人,戏笔何年追旧谱。huà gōng hòu bèi xiào qián rén,xì bǐ hé nián zhuī jiù pǔ。
已无吴生名坛场,复有颜辉好奇古。yǐ wú wú shēng míng tán chǎng,fù yǒu yán huī hǎo qí gǔ。
周易取象车载一,韩子送穷名数五。zhōu yì qǔ xiàng chē zài yī,hán zi sòng qióng míng shù wǔ。
如斯情状不易知,更欲形容亦良苦。rú sī qíng zhuàng bù yì zhī,gèng yù xíng róng yì liáng kǔ。
谩于唐殿啖虚耗,何似渔阳制胡虏。mán yú táng diàn dàn xū hào,hé shì yú yáng zhì hú lǔ。
且须留取作岁除,爆竹一声春满宇。qiě xū liú qǔ zuò suì chú,bào zhú yī shēng chūn mǎn yǔ。

钟馗画

凌云翰

北风吹沙目欲眯,官柳摇黄拂溪水。běi fēng chuī shā mù yù mī,guān liǔ yáo huáng fú xī shuǐ。
终南进士倔然起,猬磔于思含缺齿。zhōng nán jìn shì jué rán qǐ,wèi zhé yú sī hán quē chǐ。
袍蓝带角形甚傀,乌帽裹头靴露指。páo lán dài jiǎo xíng shén guī,wū mào guǒ tóu xuē lù zhǐ。
白泽在傍口且哆,驯扰不异麟之趾。bái zé zài bàng kǒu qiě duō,xùn rǎo bù yì lín zhī zhǐ。
手持上帝书满纸,若曰新岁锡尔祉。shǒu chí shàng dì shū mǎn zhǐ,ruò yuē xīn suì xī ěr zhǐ。
一声竹爆物尽靡,明日春光万馀里。yī shēng zhú bào wù jǐn mí,míng rì chūn guāng wàn yú lǐ。

望云图

凌云翰

上山看云云在天,下山看云云在山。shàng shān kàn yún yún zài tiān,xià shān kàn yún yún zài shān。
朝行巳与云俱出,暮归复与云俱还。cháo xíng sì yǔ yún jù chū,mù guī fù yǔ yún jù hái。
在山之云不可执,在天之云不可攀。zài shān zhī yún bù kě zhí,zài tiān zhī yún bù kě pān。
白衣苍狗须臾变化岂有定,乃在孝子方寸之中间。bái yī cāng gǒu xū yú biàn huà qǐ yǒu dìng,nǎi zài xiào zi fāng cùn zhī zhōng jiān。
刘郎有亲舍杉关,关上白云长自闲。liú láng yǒu qīn shě shān guān,guān shàng bái yún zhǎng zì xián。
驱驰王事归养不可得,岂畏七闽尚去行路之多艰。qū chí wáng shì guī yǎng bù kě dé,qǐ wèi qī mǐn shàng qù xíng lù zhī duō jiān。
朅来西湖弄潺湲,春风好鸟鸣??。qiè lái xī hú nòng chán yuán,chūn fēng hǎo niǎo míng guān guān。
思亲不见出涕潸,衣裳在笥空斑斓。sī qīn bù jiàn chū tì shān,yī shang zài sì kōng bān lán。
他年彩诰或可须,累累印绾青丝纶,君恩一日如赐环。tā nián cǎi gào huò kě xū,lèi lèi yìn wǎn qīng sī lún,jūn ēn yī rì rú cì huán。
刻木肖像双亲颜,并州参军若是班。kè mù xiào xiàng shuāng qīn yán,bìng zhōu cān jūn ruò shì bān。
此图此意百千万载留人寰,吾诗夸矣人其删。cǐ tú cǐ yì bǎi qiān wàn zài liú rén huán,wú shī kuā yǐ rén qí shān。

扇面画竹

凌云翰

故人清风,美人明月。gù rén qīng fēng,měi rén míng yuè。
胡为来哉,君子之节。hú wèi lái zāi,jūn zi zhī jié。

郭景谅画

凌云翰

月来中天,琴声以和。yuè lái zhōng tiān,qín shēng yǐ hé。
爰有君子,于焉咏歌。yuán yǒu jūn zi,yú yān yǒng gē。
松风递清,石泉流响。sōng fēng dì qīng,shí quán liú xiǎng。
顾瞻白云,入我遐想。gù zhān bái yún,rù wǒ xiá xiǎng。
有道之裔,媲美林宗。yǒu dào zhī yì,pì měi lín zōng。
假此图画,像此从容。jiǎ cǐ tú huà,xiàng cǐ cóng róng。
云月无穷,松泉有待。yún yuè wú qióng,sōng quán yǒu dài。
善琴弗鼓,万境斯在。shàn qín fú gǔ,wàn jìng sī zài。

旭斋诗

凌云翰

九日为旭,羿不能射。jiǔ rì wèi xù,yì bù néng shè。
荒唐之言,孰有知者。huāng táng zhī yán,shú yǒu zhī zhě。
旭日始旦,出日东方。xù rì shǐ dàn,chū rì dōng fāng。
君子昭德,如彼朝阳。jūn zi zhāo dé,rú bǐ cháo yáng。
以诚而倾,类葵与藿。yǐ chéng ér qīng,lèi kuí yǔ huò。
日入日出,我息我作。rì rù rì chū,wǒ xī wǒ zuò。
惟刘氏子,志于高明。wéi liú shì zi,zhì yú gāo míng。
爰有斋居,以旭自名。yuán yǒu zhāi jū,yǐ xù zì míng。
日新又新,用之曷匮。rì xīn yòu xīn,yòng zhī hé kuì。
其休以德,其拙以伪。qí xiū yǐ dé,qí zhuō yǐ wěi。
我作此诗,惟明自资。wǒ zuò cǐ shī,wéi míng zì zī。
孰传草圣,为汝书之。shú chuán cǎo shèng,wèi rǔ shū zhī。

画梅

凌云翰

乱插繁花晴昊,不禁冷蕊疏枝。luàn chā fán huā qíng hào,bù jìn lěng ruǐ shū zhī。
江树垂垂又发,无声总是新诗。jiāng shù chuí chuí yòu fā,wú shēng zǒng shì xīn shī。

凌云翰

寻源幽涧长往,倚杖斜阳未还。xún yuán yōu jiàn zhǎng wǎng,yǐ zhàng xié yáng wèi hái。
桥下潺潺春水,和云流出空山。qiáo xià chán chán chūn shuǐ,hé yún liú chū kōng shān。

凌云翰

春日村村花柳,人家处处桑麻。chūn rì cūn cūn huā liǔ,rén jiā chù chù sāng má。
小艇却寻溪转,好山不用云遮。xiǎo tǐng què xún xī zhuǎn,hǎo shān bù yòng yún zhē。

凌云翰

小艇东去西去,长江朝流暮流。xiǎo tǐng dōng qù xī qù,zhǎng jiāng cháo liú mù liú。
笑入芦花深处,清风明月悠悠。xiào rù lú huā shēn chù,qīng fēng míng yuè yōu yōu。

凌云翰

问讯南屏隐者,草堂竹树谁栽。wèn xùn nán píng yǐn zhě,cǎo táng zhú shù shuí zāi。
昨夜何时雨过,山禽几个飞来。zuó yè hé shí yǔ guò,shān qín jǐ gè fēi lái。

凌云翰

长松落落千丈,大厦渠渠万间。zhǎng sōng luò luò qiān zhàng,dà shà qú qú wàn jiān。
应笑樗材拥肿,等闲空老深山。yīng xiào chū cái yōng zhǒng,děng xián kōng lǎo shēn shān。

凌云翰

童子携瓶沽酒,仆夫汲水煎茶。tóng zi xié píng gū jiǔ,pū fū jí shuǐ jiān chá。
坐对青山扪虱,不妨终老烟霞。zuò duì qīng shān mén shī,bù fáng zhōng lǎo yān xiá。

凌云翰

石上悠然独酌,空山谁与相亲。shí shàng yōu rán dú zhuó,kōng shān shuí yǔ xiāng qīn。
满目长松流水,安知不是佳宾。mǎn mù zhǎng sōng liú shuǐ,ān zhī bù shì jiā bīn。