古诗词

鄱阳王节妇诗

凌云翰

朝华夕已披,春叶秋先零。cháo huá xī yǐ pī,chūn yè qiū xiān líng。
贞心类松柏,岁晏弥青青。zhēn xīn lèi sōng bǎi,suì yàn mí qīng qīng。
文川李氏女,防身动如经。wén chuān lǐ shì nǚ,fáng shēn dòng rú jīng。
自归太原家,目不窥外庭。zì guī tài yuán jiā,mù bù kuī wài tíng。
上堂问舅姑,下堂觞醁醽。shàng táng wèn jiù gū,xià táng shāng lù líng。
遭时有战伐,渭流浊其泾。zāo shí yǒu zhàn fá,wèi liú zhuó qí jīng。
草窃起旁郡,鼪鼯杂膻腥。cǎo qiè qǐ páng jùn,shēng wú zá shān xīng。
舅也保乡里,击贼无留停。jiù yě bǎo xiāng lǐ,jī zéi wú liú tíng。
夫也慎居守,率众环郊坰。fū yě shèn jū shǒu,lǜ zhòng huán jiāo jiōng。
节妇当此时,事姑肃仪刑。jié fù dāng cǐ shí,shì gū sù yí xíng。
舅荣夫已亡,痛哭羸其形。jiù róng fū yǐ wáng,tòng kū léi qí xíng。
先有两儿女,玉雪怜娉婷。xiān yǒu liǎng ér nǚ,yù xuě lián pīng tíng。
与姑共抚之,闭门昼长扃。yǔ gū gòng fǔ zhī,bì mén zhòu zhǎng jiōng。
柰何姑继殁,只影空伶俜。nài hé gū jì mò,zhǐ yǐng kōng líng pīng。
尚职祭祀礼,蘋蘩荐芳馨。shàng zhí jì sì lǐ,píng fán jiàn fāng xīn。
教女夜绩麻,教儿夜囊萤。jiào nǚ yè jì má,jiào ér yè náng yíng。
父母虽孔迩,胡能自归宁。fù mǔ suī kǒng ěr,hú néng zì guī níng。
今年五十馀,鬓发微星星。jīn nián wǔ shí yú,bìn fā wēi xīng xīng。
儿成女有归,往事犹梦醒。ér chéng nǚ yǒu guī,wǎng shì yóu mèng xǐng。
有司重节义,飞章上朝廷。yǒu sī zhòng jié yì,fēi zhāng shàng cháo tíng。
花诰来翩翩,华表高亭亭。huā gào lái piān piān,huá biǎo gāo tíng tíng。
行者为叹息,居者增晶荧。xíng zhě wèi tàn xī,jū zhě zēng jīng yíng。
至今太原家,芳名蔼观听。zhì jīn tài yuán jiā,fāng míng ǎi guān tīng。
人生谅有涯,聚散如云萍。rén shēng liàng yǒu yá,jù sàn rú yún píng。
纲常苟沦丧,不愧天地灵。gāng cháng gǒu lún sàng,bù kuì tiān dì líng。
女史固有箴,列女亦有屏。nǚ shǐ gù yǒu zhēn,liè nǚ yì yǒu píng。
我歌节妇篇,君子当刻铭。wǒ gē jié fù piān,jūn zi dāng kè míng。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

青山白云图

凌云翰

柴门无径小桥低,绿树阴阴雨后齐。chái mén wú jìng xiǎo qiáo dī,lǜ shù yīn yīn yǔ hòu qí。
却笑白云闲不得,也随流水过溪西。què xiào bái yún xián bù dé,yě suí liú shuǐ guò xī xī。

江山高远图为马宪章赋

凌云翰

万里江山万里舟,烟云竹树远相缪。wàn lǐ jiāng shān wàn lǐ zhōu,yān yún zhú shù yuǎn xiāng móu。
何人写出无穷意,似记当年太史游。hé rén xiě chū wú qióng yì,shì jì dāng nián tài shǐ yóu。

为杨子东题竹石扇面

凌云翰

歌罢南风解愠诗,含毫长想凤来仪。gē bà nán fēng jiě yùn shī,hán háo zhǎng xiǎng fèng lái yí。
明时又见箫韶作,留取苍崖碧玉枝。míng shí yòu jiàn xiāo sháo zuò,liú qǔ cāng yá bì yù zhī。

陈居中女猎图

凌云翰

猎事应难属女工,院人名尽说居中。liè shì yīng nán shǔ nǚ gōng,yuàn rén míng jǐn shuō jū zhōng。
蛾眉狐媚唐家妇,逐鹿何曾用角弓。é méi hú mèi táng jiā fù,zhú lù hé céng yòng jiǎo gōng。

李思训并骑图

凌云翰

美人如玉马如云,误却开元万乘君。měi rén rú yù mǎ rú yún,wù què kāi yuán wàn chéng jūn。
不写班姬辞辇意,画师空说李将军。bù xiě bān jī cí niǎn yì,huà shī kōng shuō lǐ jiāng jūn。

刘文质松溪小像

凌云翰

为听松风直过溪,长琴分与小童携。wèi tīng sōng fēng zhí guò xī,zhǎng qín fēn yǔ xiǎo tóng xié。
白云不隔天台路,千树桃花一鸟啼。bái yún bù gé tiān tái lù,qiān shù táo huā yī niǎo tí。

宋授之钟馗小妹图

凌云翰

戏担双鬼当双鱼,小妹停肩雪霁初。xì dān shuāng guǐ dāng shuāng yú,xiǎo mèi tíng jiān xuě jì chū。
莫道丹青资一笑,人间物物是苞苴。mò dào dān qīng zī yī xiào,rén jiān wù wù shì bāo jū。

洗马图

凌云翰

层冰蹙裂度交河,天马谁能更作歌。céng bīng cù liè dù jiāo hé,tiān mǎ shuí néng gèng zuò gē。
却忆少陵诗思好,乱蝉鸣处晚凉多。què yì shǎo líng shī sī hǎo,luàn chán míng chù wǎn liáng duō。

墨梅

凌云翰

两蕊三花便可人,分明笔底有阳春。liǎng ruǐ sān huā biàn kě rén,fēn míng bǐ dǐ yǒu yáng chūn。
平生一点和羹意,不到中书未是真。píng shēng yī diǎn hé gēng yì,bù dào zhōng shū wèi shì zhēn。

画红梅

凌云翰

漫传丹桂冠西风,文彩重教下笔同。màn chuán dān guì guān xī fēng,wén cǎi zhòng jiào xià bǐ tóng。
谁信岁寒冰雪后,花中还有状元红。shuí xìn suì hán bīng xuě hòu,huā zhōng hái yǒu zhuàng yuán hóng。

画扇面

凌云翰

青天飞鹭柳鸣莺,万里桥头杜甫情。qīng tiān fēi lù liǔ míng yīng,wàn lǐ qiáo tóu dù fǔ qíng。
何似合欢纨扇里,一联诗句却无声。hé shì hé huān wán shàn lǐ,yī lián shī jù què wú shēng。

龚翠岩所画煎茶索句图

凌云翰

玉川和靖总清标,煮茗吟梅共寂寥。yù chuān hé jìng zǒng qīng biāo,zhǔ míng yín méi gòng jì liáo。
时世不同人物似,正如雪里见芭蕉。shí shì bù tóng rén wù shì,zhèng rú xuě lǐ jiàn bā jiāo。

凌云翰

溪山花柳斗清妍,几度春来放酒船。xī shān huā liǔ dòu qīng yán,jǐ dù chūn lái fàng jiǔ chuán。
画里生绡无一尺,为谁展尽白鸥天。huà lǐ shēng xiāo wú yī chǐ,wèi shuí zhǎn jǐn bái ōu tiān。

凌云翰

扁舟与客共游遨,风月无边入彩毫。biǎn zhōu yǔ kè gòng yóu áo,fēng yuè wú biān rù cǎi háo。
长为江山增感慨,后前两赋类庄骚。zhǎng wèi jiāng shān zēng gǎn kǎi,hòu qián liǎng fù lèi zhuāng sāo。

凌云翰

柳阴楼阁又清和,拂晓薰风入扇罗。liǔ yīn lóu gé yòu qīng hé,fú xiǎo xūn fēng rù shàn luó。
女伴相呼知有约,水边亭子看新荷。nǚ bàn xiāng hū zhī yǒu yuē,shuǐ biān tíng zi kàn xīn hé。