古诗词

包山玩月次睢宗吉韵

凌云翰

昔我曲江观恐涛,越山不及吴山高。xī wǒ qū jiāng guān kǒng tāo,yuè shān bù jí wú shān gāo。
如何古有任公子,一钓乃能连共鳌。rú hé gǔ yǒu rèn gōng zi,yī diào nǎi néng lián gòng áo。
我今杖藜寻翠麓,地有白云人不俗。wǒ jīn zhàng lí xún cuì lù,dì yǒu bái yún rén bù sú。
丹房火冷碧窗虚,夜半秋声撼林竹。dān fáng huǒ lěng bì chuāng xū,yè bàn qiū shēng hàn lín zhú。
踏歌连臂下仙坛,目断西山吴彩鸾。tà gē lián bì xià xiān tán,mù duàn xī shān wú cǎi luán。
桂花飞帘作香雪,转首便觉秋阑珊。guì huā fēi lián zuò xiāng xuě,zhuǎn shǒu biàn jué qiū lán shān。
人生欢乐难再得,始信光阴如遇客。rén shēng huān lè nán zài dé,shǐ xìn guāng yīn rú yù kè。
陶令空披漉酒巾,谢公谩著登山屐。táo lìng kōng pī lù jiǔ jīn,xiè gōng mán zhù dēng shān jī。
庵前堵墙如白虹,洞门不掩来江风。ān qián dǔ qiáng rú bái hóng,dòng mén bù yǎn lái jiāng fēng。
分师半席师已许,经筵蜡烛摇秋红。fēn shī bàn xí shī yǐ xǔ,jīng yán là zhú yáo qiū hóng。
郊何为寒岛何瘦,新雨能来宁论旧。jiāo hé wèi hán dǎo hé shòu,xīn yǔ néng lái níng lùn jiù。
今宵烂熳得好晴,知是何人补天漏。jīn xiāo làn màn dé hǎo qíng,zhī shì hé rén bǔ tiān lòu。
少壮而老理则常,胡能不死凋三光。shǎo zhuàng ér lǎo lǐ zé cháng,hú néng bù sǐ diāo sān guāng。
放麑西巴诚不忍,歌凤接舆无乃狂。fàng ní xī bā chéng bù rěn,gē fèng jiē yú wú nǎi kuáng。
兹游可继五君咏,祀事同陪匪乘兴。zī yóu kě jì wǔ jūn yǒng,sì shì tóng péi fěi chéng xīng。
中庭坐待明月来,树影团团一时并。zhōng tíng zuò dài míng yuè lái,shù yǐng tuán tuán yī shí bìng。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

凌云翰

山寺风烟一半遮,水香知是落松花。shān sì fēng yān yī bàn zhē,shuǐ xiāng zhī shì luò sōng huā。
青鞋布袜曾来往,不记云门与若耶。qīng xié bù wà céng lái wǎng,bù jì yún mén yǔ ruò yé。

道原为慧公赋

凌云翰

着意穷原莫外求,随波逐混是凡流。zhe yì qióng yuán mò wài qiú,suí bō zhú hùn shì fán liú。
泠泠一勺谁能识,又在曹溪最上头。líng líng yī sháo shuí néng shí,yòu zài cáo xī zuì shàng tóu。

雪中骑驴图

凌云翰

山耸寒肩乱岣劳,蹇驴冲雪尚游遨。shān sǒng hán jiān luàn gǒu láo,jiǎn lǘ chōng xuě shàng yóu áo。
野桥谩道关清思,不及袁安卧最高。yě qiáo mán dào guān qīng sī,bù jí yuán ān wò zuì gāo。

凌云翰

云白山青万古春,桃花屋底读书人。yún bái shān qīng wàn gǔ chūn,táo huā wū dǐ dú shū rén。
扁舟忽有东来客,笈指飞流得句新。biǎn zhōu hū yǒu dōng lái kè,jí zhǐ fēi liú dé jù xīn。

凌云翰

闲里琴书白日长,岸花相妾水花香。xián lǐ qín shū bái rì zhǎng,àn huā xiāng qiè shuǐ huā xiāng。
桥东信马吟诗客,不是若耶游冶郎。qiáo dōng xìn mǎ yín shī kè,bù shì ruò yé yóu yě láng。

沈炜扇上竹

凌云翰

昔人种竹绕东村,雨后曾看长子孙。xī rén zhǒng zhú rào dōng cūn,yǔ hòu céng kàn zhǎng zi sūn。
春梦觉来纨扇在,晓风凉月重销魂。chūn mèng jué lái wán shàn zài,xiǎo fēng liáng yuè zhòng xiāo hún。

九日前二日陈子善送酒并诗一绝因用其韵以谢

凌云翰

秋丛绕舍樽无绿,九日风光不称贫。qiū cóng rào shě zūn wú lǜ,jiǔ rì fēng guāng bù chēng pín。
谁信柴桑千载后,东篱重见白衣人。shuí xìn chái sāng qiān zài hòu,dōng lí zhòng jiàn bái yī rén。

九日前二日陈子善送酒并诗一绝因用其韵以谢

凌云翰

青州从事声名重,过我篷门不厌贫。qīng zhōu cóng shì shēng míng zhòng,guò wǒ péng mén bù yàn pín。
白菊花前上弦月,会须对饮作三人。bái jú huā qián shàng xián yuè,huì xū duì yǐn zuò sān rén。

宋复古画

凌云翰

老知书画益人多,奈此无情岁月何。lǎo zhī shū huà yì rén duō,nài cǐ wú qíng suì yuè hé。
欢识营丘平淡意,高堂秉烛看岷峨。huān shí yíng qiū píng dàn yì,gāo táng bǐng zhú kàn mín é。

孔子送周元亮先生因以诗索之

凌云翰

秋风篱落漫徘徊,那得黄花大似杯。qiū fēng lí luò màn pái huái,nà dé huáng huā dà shì bēi。
谁送草庭三四朵,可能分寄一枝来。shuí sòng cǎo tíng sān sì duǒ,kě néng fēn jì yī zhī lái。

高士谦所画烟竹

凌云翰

江上秋阴生暮寒,平林浑似老年看。jiāng shàng qiū yīn shēng mù hán,píng lín hún shì lǎo nián kàn。
九疑霭霭云深处,更得诗人眼界宽。jiǔ yí ǎi ǎi yún shēn chù,gèng dé shī rén yǎn jiè kuān。

裴日英水墨莲塘四禽图

凌云翰

香销太液锦云空,长使诗人忆汉宫。xiāng xiāo tài yè jǐn yún kōng,zhǎng shǐ shī rén yì hàn gōng。
青鸟不来仙仗远,露盘无力倚秋风。qīng niǎo bù lái xiān zhàng yuǎn,lù pán wú lì yǐ qiū fēng。

鼠衔芦菔图

凌云翰

学圃经年不惮劳,野人生意满东皋。xué pǔ jīng nián bù dàn láo,yě rén shēng yì mǎn dōng gāo。
种来芦菔从蔜吃,懒用随身却鼠刀。zhǒng lái lú fú cóng áo chī,lǎn yòng suí shēn què shǔ dāo。

墨梅

凌云翰

姑射仙人冰雪肌,夜乘明月访瑶池。gū shè xiān rén bīng xuě jī,yè chéng míng yuè fǎng yáo chí。
自怜绰约谁能见,却被龙香道士知。zì lián chuò yuē shuí néng jiàn,què bèi lóng xiāng dào shì zhī。

元夕联句

凌云翰

过雨天街月色新,楼台灯火照阳春。guò yǔ tiān jiē yuè sè xīn,lóu tái dēng huǒ zhào yáng chūn。
盍簪赖有诸公子,总是东风得意人。hé zān lài yǒu zhū gōng zi,zǒng shì dōng fēng dé yì rén。