古诗词

吴山对雪诗

凌云翰

腊前有雪宜三白,笑倒田翁手齐拍。là qián yǒu xuě yí sān bái,xiào dào tián wēng shǒu qí pāi。
去年天气不多寒,盈寸犹难况盈尺。qù nián tiān qì bù duō hán,yíng cùn yóu nán kuàng yíng chǐ。
嗟予亦是田舍翁,敢以玉山高两峰。jiē yǔ yì shì tián shě wēng,gǎn yǐ yù shān gāo liǎng fēng。
二贤珠玉在我侧,绿发青瞳颧颊红。èr xián zhū yù zài wǒ cè,lǜ fā qīng tóng quán jiá hóng。
久交共喜情怀尽,意行不觉吴山近。jiǔ jiāo gòng xǐ qíng huái jǐn,yì xíng bù jué wú shān jìn。
松间小径纵萦迂,竹杖芒鞋须一进。sōng jiān xiǎo jìng zòng yíng yū,zhú zhàng máng xié xū yī jìn。
山前相府何潭潭,山中道院邻禅庵。shān qián xiāng fǔ hé tán tán,shān zhōng dào yuàn lín chán ān。
兴来偶到故人宅,出果行酒方交谈。xīng lái ǒu dào gù rén zhái,chū guǒ xíng jiǔ fāng jiāo tán。
岁如何兮岁云暮,白首重来乩前度。suì rú hé xī suì yún mù,bái shǒu zhòng lái jī qián dù。
湖山倒浸水晶奁,玉树琼林归措顾。hú shān dào jìn shuǐ jīng lián,yù shù qióng lín guī cuò gù。
山阳先生坐高堂,挺然特立逾修篁。shān yáng xiān shēng zuò gāo táng,tǐng rán tè lì yú xiū huáng。
谁怜衰翁方避俗,寒窗痴坐如绳僵。shuí lián shuāi wēng fāng bì sú,hán chuāng chī zuò rú shéng jiāng。
失喜一时观二妙,剡曲回舟岂同调。shī xǐ yī shí guān èr miào,shàn qū huí zhōu qǐ tóng diào。
明朝呵笔和新诗,檐有梅花须索笑。míng cháo hē bǐ hé xīn shī,yán yǒu méi huā xū suǒ xiào。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

凌云翰

山寺风烟一半遮,水香知是落松花。shān sì fēng yān yī bàn zhē,shuǐ xiāng zhī shì luò sōng huā。
青鞋布袜曾来往,不记云门与若耶。qīng xié bù wà céng lái wǎng,bù jì yún mén yǔ ruò yé。

道原为慧公赋

凌云翰

着意穷原莫外求,随波逐混是凡流。zhe yì qióng yuán mò wài qiú,suí bō zhú hùn shì fán liú。
泠泠一勺谁能识,又在曹溪最上头。líng líng yī sháo shuí néng shí,yòu zài cáo xī zuì shàng tóu。

雪中骑驴图

凌云翰

山耸寒肩乱岣劳,蹇驴冲雪尚游遨。shān sǒng hán jiān luàn gǒu láo,jiǎn lǘ chōng xuě shàng yóu áo。
野桥谩道关清思,不及袁安卧最高。yě qiáo mán dào guān qīng sī,bù jí yuán ān wò zuì gāo。

凌云翰

云白山青万古春,桃花屋底读书人。yún bái shān qīng wàn gǔ chūn,táo huā wū dǐ dú shū rén。
扁舟忽有东来客,笈指飞流得句新。biǎn zhōu hū yǒu dōng lái kè,jí zhǐ fēi liú dé jù xīn。

凌云翰

闲里琴书白日长,岸花相妾水花香。xián lǐ qín shū bái rì zhǎng,àn huā xiāng qiè shuǐ huā xiāng。
桥东信马吟诗客,不是若耶游冶郎。qiáo dōng xìn mǎ yín shī kè,bù shì ruò yé yóu yě láng。

沈炜扇上竹

凌云翰

昔人种竹绕东村,雨后曾看长子孙。xī rén zhǒng zhú rào dōng cūn,yǔ hòu céng kàn zhǎng zi sūn。
春梦觉来纨扇在,晓风凉月重销魂。chūn mèng jué lái wán shàn zài,xiǎo fēng liáng yuè zhòng xiāo hún。

九日前二日陈子善送酒并诗一绝因用其韵以谢

凌云翰

秋丛绕舍樽无绿,九日风光不称贫。qiū cóng rào shě zūn wú lǜ,jiǔ rì fēng guāng bù chēng pín。
谁信柴桑千载后,东篱重见白衣人。shuí xìn chái sāng qiān zài hòu,dōng lí zhòng jiàn bái yī rén。

九日前二日陈子善送酒并诗一绝因用其韵以谢

凌云翰

青州从事声名重,过我篷门不厌贫。qīng zhōu cóng shì shēng míng zhòng,guò wǒ péng mén bù yàn pín。
白菊花前上弦月,会须对饮作三人。bái jú huā qián shàng xián yuè,huì xū duì yǐn zuò sān rén。

宋复古画

凌云翰

老知书画益人多,奈此无情岁月何。lǎo zhī shū huà yì rén duō,nài cǐ wú qíng suì yuè hé。
欢识营丘平淡意,高堂秉烛看岷峨。huān shí yíng qiū píng dàn yì,gāo táng bǐng zhú kàn mín é。

孔子送周元亮先生因以诗索之

凌云翰

秋风篱落漫徘徊,那得黄花大似杯。qiū fēng lí luò màn pái huái,nà dé huáng huā dà shì bēi。
谁送草庭三四朵,可能分寄一枝来。shuí sòng cǎo tíng sān sì duǒ,kě néng fēn jì yī zhī lái。

高士谦所画烟竹

凌云翰

江上秋阴生暮寒,平林浑似老年看。jiāng shàng qiū yīn shēng mù hán,píng lín hún shì lǎo nián kàn。
九疑霭霭云深处,更得诗人眼界宽。jiǔ yí ǎi ǎi yún shēn chù,gèng dé shī rén yǎn jiè kuān。

裴日英水墨莲塘四禽图

凌云翰

香销太液锦云空,长使诗人忆汉宫。xiāng xiāo tài yè jǐn yún kōng,zhǎng shǐ shī rén yì hàn gōng。
青鸟不来仙仗远,露盘无力倚秋风。qīng niǎo bù lái xiān zhàng yuǎn,lù pán wú lì yǐ qiū fēng。

鼠衔芦菔图

凌云翰

学圃经年不惮劳,野人生意满东皋。xué pǔ jīng nián bù dàn láo,yě rén shēng yì mǎn dōng gāo。
种来芦菔从蔜吃,懒用随身却鼠刀。zhǒng lái lú fú cóng áo chī,lǎn yòng suí shēn què shǔ dāo。

墨梅

凌云翰

姑射仙人冰雪肌,夜乘明月访瑶池。gū shè xiān rén bīng xuě jī,yè chéng míng yuè fǎng yáo chí。
自怜绰约谁能见,却被龙香道士知。zì lián chuò yuē shuí néng jiàn,què bèi lóng xiāng dào shì zhī。

元夕联句

凌云翰

过雨天街月色新,楼台灯火照阳春。guò yǔ tiān jiē yuè sè xīn,lóu tái dēng huǒ zhào yáng chūn。
盍簪赖有诸公子,总是东风得意人。hé zān lài yǒu zhū gōng zi,zǒng shì dōng fēng dé yì rén。