古诗词

偕汪侯宴舟中

杨载

中流画鹢独翱翔,暂勒鸣驺驻岸旁。zhōng liú huà yì dú áo xiáng,zàn lēi míng zōu zhù àn páng。
风引锦帆冲野色,波随兰棹泛晴光。fēng yǐn jǐn fān chōng yě sè,bō suí lán zhào fàn qíng guāng。
草涵宿润珠玑滑,麦涨春云饼饵香。cǎo hán sù rùn zhū jī huá,mài zhǎng chūn yún bǐng ěr xiāng。
何事乘槎之海上,问津从此达天潢。hé shì chéng chá zhī hǎi shàng,wèn jīn cóng cǐ dá tiān huáng。
杨载

杨载

杨载(1271—1323)元代中期著名诗人,与虞集、范梈、揭傒斯齐名,并称为“元诗四大家”。字仲弘,浦城(今福建浦城县)人。延祐二年进士,授承务郎,官至宁国路总管府推官。杨载文名颇大,文章以气为主,诗作含蓄,颇有新的意境。 杨载的作品>>

猜您喜欢

次韵景远学士立春日二首

杨载

人事重名实,趋向尽百端。rén shì zhòng míng shí,qū xiàng jǐn bǎi duān。
丈夫负雄气,动欲追古贤。zhàng fū fù xióng qì,dòng yù zhuī gǔ xián。
于意少不惬,自放江海边。yú yì shǎo bù qiè,zì fàng jiāng hǎi biān。
登高望八极,云气生我前。dēng gāo wàng bā jí,yún qì shēng wǒ qián。
万事何足问,所须惟酒钱。wàn shì hé zú wèn,suǒ xū wéi jiǔ qián。

偕虞伯生魏雄卿魏池燕集分韵得阁字

杨载

侯家有贵客,置酒燕池阁。hóu jiā yǒu guì kè,zhì jiǔ yàn chí gé。
溽暑方盛极,风雨俄大作。rù shǔ fāng shèng jí,fēng yǔ é dà zuò。
栘杨相簸荡,蒲荷纷偃薄。yí yáng xiāng bǒ dàng,pú hé fēn yǎn báo。
乱叫失蛙黾,回翔迷鹳鹤。luàn jiào shī wā mǐn,huí xiáng mí guàn hè。
街流污秽尽,窦涌波涛恶。jiē liú wū huì jǐn,dòu yǒng bō tāo è。
喧声剧降杀,神气欣洗濯。xuān shēng jù jiàng shā,shén qì xīn xǐ zhuó。
趣欢争酬酢,献笑杂歌咢。qù huān zhēng chóu cù,xiàn xiào zá gē è。
益弛剑佩严,未厌觥筹错。yì chí jiàn pèi yán,wèi yàn gōng chóu cuò。
调燮维理得,渗漉宜施博。diào xiè wéi lǐ dé,shèn lù yí shī bó。
和泽布原野,湿烟散城郭。hé zé bù yuán yě,shī yān sàn chéng guō。
嘉蔬已茜茜,良苗常濯濯。jiā shū yǐ qiàn qiàn,liáng miáo cháng zhuó zhuó。
吾徒家食馀,豫有丰稔乐。wú tú jiā shí yú,yù yǒu fēng rěn lè。

题金坛宋氏自怡轩

杨载

白云生何许?萌芽自山石。bái yún shēng hé xǔ?méng yá zì shān shí。
厥初仅毫末,须臾大充斥。jué chū jǐn háo mò,xū yú dà chōng chì。
蔓延塞虚空,日月为昏匿。màn yán sāi xū kōng,rì yuè wèi hūn nì。
或时为霖雨,庶类蒙润泽。huò shí wèi lín yǔ,shù lèi méng rùn zé。
或随飘风散,起灭竟无迹。huò suí piāo fēng sàn,qǐ miè jìng wú jì。
相缘千万变,发色黑青赤。xiāng yuán qiān wàn biàn,fā sè hēi qīng chì。
畸人饬栋宇,远俗喜幽阒。jī rén chì dòng yǔ,yuǎn sú xǐ yōu qù。
开轩纳高旷,抚玩自怡怿。kāi xuān nà gāo kuàng,fǔ wán zì yí yì。
人情慕富贵,驱逐不暂息。rén qíng mù fù guì,qū zhú bù zàn xī。
转盼失故常,在己何所得。zhuǎn pàn shī gù cháng,zài jǐ hé suǒ dé。
上下数千载,往事犹历历。shàng xià shù qiān zài,wǎng shì yóu lì lì。
于焉服圣训,无用苦沈溺。yú yān fú shèng xùn,wú yòng kǔ shěn nì。
昔年陶隐居,常作帝王客。xī nián táo yǐn jū,cháng zuò dì wáng kè。
挂冠神武门,作诗写胸臆。guà guān shén wǔ mén,zuò shī xiě xiōng yì。
超然处物外,可谓且贞白。chāo rán chù wù wài,kě wèi qiě zhēn bái。
何以企若人,鞠躬修道德。hé yǐ qǐ ruò rén,jū gōng xiū dào dé。

涧松为丁师善作

杨载

涧松高百尺,磊落多大节。jiàn sōng gāo bǎi chǐ,lěi luò duō dà jié。
连根抱危石,古色黑如铁。lián gēn bào wēi shí,gǔ sè hēi rú tiě。
隆冬方冱寒,山中积霜雪。lóng dōng fāng hù hán,shān zhōng jī shuāng xuě。
萝茑悉枯死,苍崖犹冻裂。luó niǎo xī kū sǐ,cāng yá yóu dòng liè。
此时唯老干,峭直不摧折。cǐ shí wéi lǎo gàn,qiào zhí bù cuī zhé。
国匠求美材,瞻望叹奇绝。guó jiàng qiú měi cái,zhān wàng tàn qí jué。
险阻不可致,既作复中辍。xiǎn zǔ bù kě zhì,jì zuò fù zhōng chuò。
我愿驱六丁,操斧隳嵑?。wǒ yuàn qū liù dīng,cāo fǔ huī kě。
得此栋梁材,持以献天阙。dé cǐ dòng liáng cái,chí yǐ xiàn tiān quē。

刘将军诗

杨载

交趾小蛮夷,去国将万里。jiāo zhǐ xiǎo mán yí,qù guó jiāng wàn lǐ。
土产无异物,其人状如鬼。tǔ chǎn wú yì wù,qí rén zhuàng rú guǐ。
湿热生瘴气,疾者无不死。shī rè shēng zhàng qì,jí zhě wú bù sǐ。
天兵虽南征,弃之良有以。tiān bīng suī nán zhēng,qì zhī liáng yǒu yǐ。
往年鄂州省,绥靖失其理。wǎng nián è zhōu shěng,suí jìng shī qí lǐ。
交驰赤白囊,来告犯边鄙。jiāo chí chì bái náng,lái gào fàn biān bǐ。
遣人觇虚实,在廷孰可使。qiǎn rén chān xū shí,zài tíng shú kě shǐ。
矫矫刘将军,一旦备行李。jiǎo jiǎo liú jiāng jūn,yī dàn bèi xíng lǐ。
有才兼文武,不但善弧矢。yǒu cái jiān wén wǔ,bù dàn shàn hú shǐ。
深入险恶地,限敌才一水。shēn rù xiǎn è dì,xiàn dí cái yī shuǐ。
介者数百人,视之若蝼蚁。jiè zhě shù bǎi rén,shì zhī ruò lóu yǐ。
移文至其国,诘问事终始。yí wén zhì qí guó,jí wèn shì zhōng shǐ。
指摘中利害,文辞更深美。zhǐ zhāi zhōng lì hài,wén cí gèng shēn měi。
报书礼甚恭,敝邑何敢尔。bào shū lǐ shén gōng,bì yì hé gǎn ěr。
疆吏争怨隙,搆煽乃为此。jiāng lì zhēng yuàn xì,gòu shān nǎi wèi cǐ。
贿赂却勿受,足以振纲纪。huì lù què wù shòu,zú yǐ zhèn gāng jì。
威声闻远方,一边祸为弭。wēi shēng wén yuǎn fāng,yī biān huò wèi mǐ。
国家方全盛,武备不可弛。guó jiā fāng quán shèng,wǔ bèi bù kě chí。
如此将帅才,宜歌宿卫士。rú cǐ jiāng shuài cái,yí gē sù wèi shì。

古木诗

杨载

大木生何许,乃在泰山隈。dà mù shēng hé xǔ,nǎi zài tài shān wēi。
泰山崖石裂,怒水响如雷。tài shān yá shí liè,nù shuǐ xiǎng rú léi。
浸润长膏液,根株日以培。jìn rùn zhǎng gāo yè,gēn zhū rì yǐ péi。
纵历千百载,霜雪不能摧。zòng lì qiān bǎi zài,shuāng xuě bù néng cuī。
长安天子诏,欲筑九层台。zhǎng ān tiān zi zhào,yù zhù jiǔ céng tái。
台上搆宫殿,青云共徘徊。tái shàng gòu gōng diàn,qīng yún gòng pái huái。
匠氏走海内,博求栋梁材。jiàng shì zǒu hǎi nèi,bó qiú dòng liáng cái。
万夫治道路,挥斧重林开。wàn fū zhì dào lù,huī fǔ zhòng lín kāi。
大器当大用,小器易剪裁。dà qì dāng dà yòng,xiǎo qì yì jiǎn cái。
有如豪侈士,踪迹困尘埃。yǒu rú háo chǐ shì,zōng jì kùn chén āi。
适可厚自养,毋为兴叹哀。shì kě hòu zì yǎng,wú wèi xīng tàn āi。

题文丞相书梅堂

杨载

大厦就倾覆,难以一木支。dà shà jiù qīng fù,nán yǐ yī mù zhī。
惟公抱忠义,挺然出天资。wéi gōng bào zhōng yì,tǐng rán chū tiān zī。
死既得所处,自顾乃不疑。sǐ jì dé suǒ chù,zì gù nǎi bù yí。
恻怆大江南,名与日月垂。cè chuàng dà jiāng nán,míng yǔ rì yuè chuí。
我行见遗墨,再拜堕涕洟。wǒ xíng jiàn yí mò,zài bài duò tì tì。
名堂有深意,亦唯岁寒枝。míng táng yǒu shēn yì,yì wéi suì hán zhī。
可知平昔心,慷慨非一时。kě zhī píng xī xīn,kāng kǎi fēi yī shí。
峨峨著栋宇,昭昭示民知。é é zhù dòng yǔ,zhāo zhāo shì mín zhī。
勿使风雨败,永慰千古思。wù shǐ fēng yǔ bài,yǒng wèi qiān gǔ sī。

塞上曲

杨载

沙塞何窅窅,树短百草长。shā sāi hé yǎo yǎo,shù duǎn bǎi cǎo zhǎng。
大河屈曲流,不复辨四方。dà hé qū qū liú,bù fù biàn sì fāng。
驱车日将夕,黑云隐长冈。qū chē rì jiāng xī,hēi yún yǐn zhǎng gāng。
人马俱饥疲,解鞍饮寒塘。rén mǎ jù jī pí,jiě ān yǐn hán táng。
张坐逐平地,击火烧乌羊。zhāng zuò zhú píng dì,jī huǒ shāo wū yáng。
挏酪过醇酎,摇艳盈杯觞。dòng lào guò chún zhòu,yáo yàn yíng bēi shāng。
既醉歌呜呜,顿蹋如惊狂。jì zuì gē wū wū,dùn tà rú jīng kuáng。
月从天外来,耿耿流素光。yuè cóng tiān wài lái,gěng gěng liú sù guāng。
悲风动寥廓,拂面吹胡霜。bēi fēng dòng liáo kuò,fú miàn chuī hú shuāng。
白雁中夜飞,参差自成行。bái yàn zhōng yè fēi,cān chà zì chéng xíng。
一箭落霜羽,挟弓负豪强。yī jiàn luò shuāng yǔ,xié gōng fù háo qiáng。
中情无留滞,千载能鹰扬。zhōng qíng wú liú zhì,qiān zài néng yīng yáng。

偶题

杨载

丛生园中草,蔚蔚媚幽姿。cóng shēng yuán zhōng cǎo,wèi wèi mèi yōu zī。
乘时各敷荣,皓色被绿枝。chéng shí gè fū róng,hào sè bèi lǜ zhī。
似有微香发,秋风辄吹之。shì yǒu wēi xiāng fā,qiū fēng zhé chuī zhī。
入人襟袖中,亦复可怜兹。rù rén jīn xiù zhōng,yì fù kě lián zī。
诘朝步荒畦,茎叶稍离披。jí cháo bù huāng qí,jīng yè shāo lí pī。
飘零即已矣,霜露不尔私。piāo líng jí yǐ yǐ,shuāng lù bù ěr sī。
荣悴既有时,小大何异而。róng cuì jì yǒu shí,xiǎo dà hé yì ér。
幸爱七尺躯,天道不可诬。xìng ài qī chǐ qū,tiān dào bù kě wū。

梦读退之诗颇奇诡已觉记其大旨作此篇

杨载

自闻蓬莱山,大林夹长峦。zì wén péng lái shān,dà lín jiā zhǎng luán。
上生瘿藤萝,下生荆榛菅。shàng shēng yǐng téng luó,xià shēng jīng zhēn jiān。
仰不见天日,藏蓄雾雨寒。yǎng bù jiàn tiān rì,cáng xù wù yǔ hán。
仙圣常所处,沮洳亦少乾。xiān shèng cháng suǒ chù,jǔ rù yì shǎo qián。
虽云夸凤凰,出入伤羽翰。suī yún kuā fèng huáng,chū rù shāng yǔ hàn。
哀音起空洞,令人鼻准酸。āi yīn qǐ kōng dòng,lìng rén bí zhǔn suān。
我欲诉上帝,为施铁凿钻。wǒ yù sù shàng dì,wèi shī tiě záo zuān。
琢落石侧裂,化为千丈磐。zuó luò shí cè liè,huà wèi qiān zhàng pán。
琼楼与玉殿,玲珑相通宽。qióng lóu yǔ yù diàn,líng lóng xiāng tōng kuān。
日月交户牖,光射青琅玕。rì yuè jiāo hù yǒu,guāng shè qīng láng gān。
而我从吾师,来游乐且般。ér wǒ cóng wú shī,lái yóu lè qiě bān。
呼吸养元气,华腴生肺肝。hū xī yǎng yuán qì,huá yú shēng fèi gān。
万劫永不死,如循环无端。wàn jié yǒng bù sǐ,rú xún huán wú duān。
窃为仙圣虑,炳然心若丹。qiè wèi xiān shèng lǜ,bǐng rán xīn ruò dān。
上帝如许我,致此亦何难。shàng dì rú xǔ wǒ,zhì cǐ yì hé nán。

雪后次韵郑集之

杨载

雪后登高望,江山信奇哉。xuě hòu dēng gāo wàng,jiāng shān xìn qí zāi。
重冈起且伏,相连白皑皑。zhòng gāng qǐ qiě fú,xiāng lián bái ái ái。
水官方谢事,云气霅然开。shuǐ guān fāng xiè shì,yún qì zhà rán kāi。
六龙翻沧海,赤日从中来。liù lóng fān cāng hǎi,chì rì cóng zhōng lái。
万物将蠢动,忽如登春台。wàn wù jiāng chǔn dòng,hū rú dēng chūn tái。
木行味正酸,含荾先属梅。mù xíng wèi zhèng suān,hán suī xiān shǔ méi。
天时亦相应,初昏占斗魁。tiān shí yì xiāng yīng,chū hūn zhàn dòu kuí。
遨游自兹始,入林践苍苔。áo yóu zì zī shǐ,rù lín jiàn cāng tái。
西湖青濎濙,西山高崔嵬。xī hú qīng dǐng yíng,xī shān gāo cuī wéi。
长松更千载,老枝多折摧。zhǎng sōng gèng qiān zài,lǎo zhī duō zhé cuī。
名僧创精舍,静谧依岩隈。míng sēng chuàng jīng shě,jìng mì yī yán wēi。
伊予实放士,正可诛蒿莱。yī yǔ shí fàng shì,zhèng kě zhū hāo lái。
情深惟痛饮,毋吝发新醅。qíng shēn wéi tòng yǐn,wú lìn fā xīn pēi。
家人欲求我,但见白云堆。jiā rén yù qiú wǒ,dàn jiàn bái yún duī。
机心无自作,可使绝嫌猜。jī xīn wú zì zuò,kě shǐ jué xián cāi。
君辞如泉涌,我醉如山颓。jūn cí rú quán yǒng,wǒ zuì rú shān tuí。
卜居同里巷,时时得追陪。bo jū tóng lǐ xiàng,shí shí dé zhuī péi。
为瓶或先罄,此耻当及罍。wèi píng huò xiān qìng,cǐ chǐ dāng jí léi。
大雅歌治世,其音不宜哀。dà yǎ gē zhì shì,qí yīn bù yí āi。
有倡必有和,愧我非长才。yǒu chàng bì yǒu hé,kuì wǒ fēi zhǎng cái。
美哉春雪篇,云汉共昭回。měi zāi chūn xuě piān,yún hàn gòng zhāo huí。

次刘师鲁韵

杨载

三年客塞上,日夜怀旧丘。sān nián kè sāi shàng,rì yè huái jiù qiū。
饥来迫我去,何暇为远谋。jī lái pò wǒ qù,hé xiá wèi yuǎn móu。
四顾无一亲,此身如羁囚。sì gù wú yī qīn,cǐ shēn rú jī qiú。
悲风动沙漠,回首令人愁。bēi fēng dòng shā mò,huí shǒu lìng rén chóu。
道路已漫漫,岁月复悠悠。dào lù yǐ màn màn,suì yuè fù yōu yōu。
丈夫四方志,至此何所求。zhàng fū sì fāng zhì,zhì cǐ hé suǒ qiú。
买船发河上,河水亦南流。mǎi chuán fā hé shàng,hé shuǐ yì nán liú。
携锄理荒圃,吾疾日已瘳。xié chú lǐ huāng pǔ,wú jí rì yǐ chōu。
飞雁至江浒,北风天始凉。fēi yàn zhì jiāng hǔ,běi fēng tiān shǐ liáng。
是时禾黍登,斯人亦少康。shì shí hé shǔ dēng,sī rén yì shǎo kāng。
皇天降厚德,胡为私一方。huáng tiān jiàng hòu dé,hú wèi sī yī fāng。
燕赵及齐鲁,人饥或相戕。yàn zhào jí qí lǔ,rén jī huò xiāng qiāng。
奈何有积廪,如陵复如冈。nài hé yǒu jī lǐn,rú líng fù rú gāng。
生非肉食者,此忧心甚长。shēng fēi ròu shí zhě,cǐ yōu xīn shén zhǎng。
亟谋树皋壤,剪茅覆小堂。jí móu shù gāo rǎng,jiǎn máo fù xiǎo táng。
我志亦易丰,岁祀有特羊。wǒ zhì yì yì fēng,suì sì yǒu tè yáng。

橘中篇

杨载

并海无山林,莽莽皆平畴。bìng hǎi wú shān lín,mǎng mǎng jiē píng chóu。
君家择地利,即此营菟裘。jūn jiā zé dì lì,jí cǐ yíng tú qiú。
杂树作藩屏,青红间绸缪。zá shù zuò fān píng,qīng hóng jiān chóu móu。
其中植橘柚,拥蔽枝叶稠。qí zhōng zhí jú yòu,yōng bì zhī yè chóu。
盛夏开白花,朱实悬高秋。shèng xià kāi bái huā,zhū shí xuán gāo qiū。
飞霜虐万物,寒风助飕飗。fēi shuāng nüè wàn wù,hán fēng zhù sōu liú。
凌晨察变候,策杖巡维陬。líng chén chá biàn hòu,cè zhàng xún wéi zōu。
是何黄金多,暴露宜藏收。shì hé huáng jīn duō,bào lù yí cáng shōu。
采摘资众力,转输及他州。cǎi zhāi zī zhòng lì,zhuǎn shū jí tā zhōu。
子长传货殖,谓此同列侯。zi zhǎng chuán huò zhí,wèi cǐ tóng liè hóu。
上充国家赋,下贻篚筥谋。shàng chōng guó jiā fù,xià yí fěi jǔ móu。
千缣可坐致,何必龙阳洲。qiān jiān kě zuò zhì,hé bì lóng yáng zhōu。

次韵袁伯长

杨载

盘盘海底石,并树青琅玕。pán pán hǎi dǐ shí,bìng shù qīng láng gān。
至阳生至阴,龙宫常苦寒。zhì yáng shēng zhì yīn,lóng gōng cháng kǔ hán。
扬光炫朝彩,吐气蒸微澜。yáng guāng xuàn cháo cǎi,tǔ qì zhēng wēi lán。
根株历千载,莫测劳悴端。gēn zhū lì qiān zài,mò cè láo cuì duān。
端如巢居子,草木皮衣冠。duān rú cháo jū zi,cǎo mù pí yī guān。
超然去人群,取友蹄与翰。chāo rán qù rén qún,qǔ yǒu tí yǔ hàn。
日诵黄帝言,浩叹泪阑干。rì sòng huáng dì yán,hào tàn lèi lán gàn。
奈何天下治,必以云为官。nài hé tiān xià zhì,bì yǐ yún wèi guān。
佩剑黄金环,咀丹白玉盘。pèi jiàn huáng jīn huán,jǔ dān bái yù pán。
自闻至人德,积热生肺肝。zì wén zhì rén dé,jī rè shēng fèi gān。
黄尘日暮起,对面不相看。huáng chén rì mù qǐ,duì miàn bù xiāng kàn。
三山在何处?使我师王韩。sān shān zài hé chù?shǐ wǒ shī wáng hán。
聊歌紫芝曲,倚君清夜弹。liáo gē zǐ zhī qū,yǐ jūn qīng yè dàn。

题屏风画商山四老人

杨载

飞雪洒遥野,冲波荡无垠。fēi xuě sǎ yáo yě,chōng bō dàng wú yín。
蟠蟠山谷间,居此四老人。pán pán shān gǔ jiān,jū cǐ sì lǎo rén。
下为民庶师,上作王家宾。xià wèi mín shù shī,shàng zuò wáng jiā bīn。
清风眇何许,驰想寂寞滨。qīng fēng miǎo hé xǔ,chí xiǎng jì mò bīn。
137«45678910