古诗词

送丘子正之海盐

杨载

珠生沧海底,玉韫碧山中。zhū shēng cāng hǎi dǐ,yù yùn bì shān zhōng。
夜气交明月,阳精现白虹。yè qì jiāo míng yuè,yáng jīng xiàn bái hóng。
有贤兼重价,当代振英风。yǒu xián jiān zhòng jià,dāng dài zhèn yīng fēng。
好学由天性,能书至国工。hǎo xué yóu tiān xìng,néng shū zhì guó gōng。
知名传冀北,作赋拟河东。zhī míng chuán jì běi,zuò fù nǐ hé dōng。
始欲徵扬子,旋闻荐褚公。shǐ yù zhēng yáng zi,xuán wén jiàn chǔ gōng。
阴符难独美,遗教实争雄。yīn fú nán dú měi,yí jiào shí zhēng xióng。
绝艺虽宜进,奇才自不同。jué yì suī yí jìn,qí cái zì bù tóng。
交游倾上国,抡选属南宫。jiāo yóu qīng shàng guó,lūn xuǎn shǔ nán gōng。
邓禹官初试,匡衡对漫通。dèng yǔ guān chū shì,kuāng héng duì màn tōng。
海邦终寂寞,学馆尚穹崇。hǎi bāng zhōng jì mò,xué guǎn shàng qióng chóng。
已注千人录,当成五典功。yǐ zhù qiān rén lù,dāng chéng wǔ diǎn gōng。
星辰皆在水,渤澥信浮空。xīng chén jiē zài shuǐ,bó xiè xìn fú kōng。
把酒欢何限,乘槎兴不穷。bǎ jiǔ huān hé xiàn,chéng chá xīng bù qióng。
文章趋浩瀚,物态入牢笼。wén zhāng qū hào hàn,wù tài rù láo lóng。
子必登芸阁,吾方守桂丛。zi bì dēng yún gé,wú fāng shǒu guì cóng。
索居弥寡陋,荒业孰磨砻。suǒ jū mí guǎ lòu,huāng yè shú mó lóng。
弗获披云雾,惟思对华嵩。fú huò pī yún wù,wéi sī duì huá sōng。
知音期郭泰,流俗易王充。zhī yīn qī guō tài,liú sú yì wáng chōng。
江海从兹逝,飘飘任短篷。jiāng hǎi cóng zī shì,piāo piāo rèn duǎn péng。
杨载

杨载

杨载(1271—1323)元代中期著名诗人,与虞集、范梈、揭傒斯齐名,并称为“元诗四大家”。字仲弘,浦城(今福建浦城县)人。延祐二年进士,授承务郎,官至宁国路总管府推官。杨载文名颇大,文章以气为主,诗作含蓄,颇有新的意境。 杨载的作品>>

猜您喜欢

奉题伯父双峰樵隐四首

杨载

石树盘根瘦,沙溪激浪清。shí shù pán gēn shòu,shā xī jī làng qīng。
竹间看犊卧,木末见人行。zhú jiān kàn dú wò,mù mò jiàn rén xíng。
穑事常分力,樵歌辄和声。sè shì cháng fēn lì,qiáo gē zhé hé shēng。
从来携杖处,不碍白云生。cóng lái xié zhàng chù,bù ài bái yún shēng。

奉题伯父双峰樵隐四首

杨载

山曲两三家,相过路不赊。shān qū liǎng sān jiā,xiāng guò lù bù shē。
对门开竹径,临水种梅花。duì mén kāi zhú jìng,lín shuǐ zhǒng méi huā。
酒熟留人醉,诗成任客夸。jiǔ shú liú rén zuì,shī chéng rèn kè kuā。
时时谈旧事,相看鬓垂华。shí shí tán jiù shì,xiāng kàn bìn chuí huá。

奉题伯父双峰樵隐四首

杨载

草满三春绿,山留万古青。cǎo mǎn sān chūn lǜ,shān liú wàn gǔ qīng。
呼儿欣解意,应俗惮劳形。hū ér xīn jiě yì,yīng sú dàn láo xíng。
采菌敲寒木,收鱼照夜汀。cǎi jūn qiāo hán mù,shōu yú zhào yè tīng。
只应老崖谷,束带尚论经。zhǐ yīng lǎo yá gǔ,shù dài shàng lùn jīng。

寄题罗氏别业

杨载

门前临白径,长日少人行。mén qián lín bái jìng,zhǎng rì shǎo rén xíng。
野树重重暗,溪流脉脉清。yě shù zhòng zhòng àn,xī liú mài mài qīng。
山形元不断,云气自相萦。shān xíng yuán bù duàn,yún qì zì xiāng yíng。
已似庞公隐,何时重入城。yǐ shì páng gōng yǐn,hé shí zhòng rù chéng。

次韵江行四首

杨载

潮头终岁白,沙腹有时皤。cháo tóu zhōng suì bái,shā fù yǒu shí pó。
利涉他州柁,终更古戍戈。lì shè tā zhōu duò,zhōng gèng gǔ shù gē。
天依临海树,风作满江波。tiān yī lín hǎi shù,fēng zuò mǎn jiāng bō。
亦有投竿意,还听《孺子歌》。yì yǒu tóu gān yì,hái tīng rú zi gē。

次韵江行四首

杨载

藜羹真我食,薜荔亦吾衣。lí gēng zhēn wǒ shí,bì lì yì wú yī。
养性随时足,全生徇物非。yǎng xìng suí shí zú,quán shēng xùn wù fēi。
秋蓬犹未定,风树莫相违。qiū péng yóu wèi dìng,fēng shù mò xiāng wéi。
谩作烟霞想,曾无羽翼飞。mán zuò yān xiá xiǎng,céng wú yǔ yì fēi。

次韵江行四首

杨载

路僻行来好,天清望极遐。lù pì xíng lái hǎo,tiān qīng wàng jí xiá。
白鱼翻急浪,黄犊卧晴沙。bái yú fān jí làng,huáng dú wò qíng shā。
柳吐千条叶,梅残几树花。liǔ tǔ qiān tiáo yè,méi cán jǐ shù huā。
佳辰从此数,历历看韶华。jiā chén cóng cǐ shù,lì lì kàn sháo huá。

次韵江行四首

杨载

子胥因谏戮,兹事几经秋。zi xū yīn jiàn lù,zī shì jǐ jīng qiū。
顾尔忠难掩,于今愤不休。gù ěr zhōng nán yǎn,yú jīn fèn bù xiū。
天风吹地转,海水入江流。tiān fēng chuī dì zhuǎn,hǎi shuǐ rù jiāng liú。
欲问鸱夷处,茫然使我愁。yù wèn chī yí chù,máng rán shǐ wǒ chóu。

次韵引浚仪公题兰竹卷子

杨载

树蕙连丛竹,只应族类同。shù huì lián cóng zhú,zhǐ yīng zú lèi tóng。
相依岩石畔,并入画图中。xiāng yī yán shí pàn,bìng rù huà tú zhōng。
劲叶凝清露,危梢倚碧空。jìn yè níng qīng lù,wēi shāo yǐ bì kōng。
谅非高世士,此意固难通。liàng fēi gāo shì shì,cǐ yì gù nán tōng。

送孙大方归朝元宫二首

杨载

高卧林泉表,超然谢世纷。gāo wò lín quán biǎo,chāo rán xiè shì fēn。
空山鸣白雨,古石系苍云。kōng shān míng bái yǔ,gǔ shí xì cāng yún。
不作夔龙伍,甘从鹿豕群。bù zuò kuí lóng wǔ,gān cóng lù shǐ qún。
都门游宦客,回首总惭君。dōu mén yóu huàn kè,huí shǒu zǒng cán jūn。

送孙大方归朝元宫二首

杨载

为楼因地势,四面尽青山。wèi lóu yīn dì shì,sì miàn jǐn qīng shān。
路落秋城外,河流晓树间。lù luò qiū chéng wài,hé liú xiǎo shù jiān。
雁飞云莫莫,龙现雨珊珊。yàn fēi yún mò mò,lóng xiàn yǔ shān shān。
建木光华盛,何时共折攀。jiàn mù guāng huá shèng,hé shí gòng zhé pān。

惠崇古木寒鸦

杨载

江上秋云薄,寒鸦散乱飞。jiāng shàng qiū yún báo,hán yā sàn luàn fēi。
未明常竞噪,向晚复争归。wèi míng cháng jìng zào,xiàng wǎn fù zhēng guī。
似怯霜威重,仍嫌树影稀。shì qiè shuāng wēi zhòng,réng xián shù yǐng xī。
老僧修止观,写物固精微。lǎo sēng xiū zhǐ guān,xiě wù gù jīng wēi。

题信州先天观图二首

杨载

高林褰翠气,虚谷散虹光。gāo lín qiān cuì qì,xū gǔ sàn hóng guāng。
道士多骑虎,仙人自牧羊。dào shì duō qí hǔ,xiān rén zì mù yáng。
涧泉通地远,山岭际天长。jiàn quán tōng dì yuǎn,shān lǐng jì tiān zhǎng。
戴子文为记,流传示不忘。dài zi wén wèi jì,liú chuán shì bù wàng。

题信州先天观图二首

杨载

四围山不断,状若碧芙蓉。sì wéi shān bù duàn,zhuàng ruò bì fú róng。
谷远含风细,崖深下露浓。gǔ yuǎn hán fēng xì,yá shēn xià lù nóng。
茂林藏虎豹,阴洞伏蛟龙。mào lín cáng hǔ bào,yīn dòng fú jiāo lóng。
恍惚神人降,浮空羽盖重。huǎng hū shén rén jiàng,fú kōng yǔ gài zhòng。

送林季羽入京宿卫

杨载

青云自致身,磊落见斯人。qīng yún zì zhì shēn,lěi luò jiàn sī rén。
卷衮辞苍麓,垂缨侍紫宸。juǎn gǔn cí cāng lù,chuí yīng shì zǐ chén。
漏残珠閤晓,香暖玉炉春。lòu cán zhū gé xiǎo,xiāng nuǎn yù lú chūn。
傥厌承明事,归来衣锦新。tǎng yàn chéng míng shì,guī lái yī jǐn xīn。
1371234567»