古诗词

仪真馆中暑一百韵

郝经

五载淹江馆,三年错雨旸。wǔ zài yān jiāng guǎn,sān nián cuò yǔ yáng。
热中蒸滞气,涸辙断枯肠。rè zhōng zhēng zhì qì,hé zhé duàn kū cháng。
黑井盐煎火,红炉铁鍊钢。hēi jǐng yán jiān huǒ,hóng lú tiě liàn gāng。
帡幪加诞罔,坎窞触机张。píng méng jiā dàn wǎng,kǎn dàn chù jī zhāng。
直壮无身慊,穷坚著命当。zhí zhuàng wú shēn qiàn,qióng jiān zhù mìng dāng。
鼻烟从燎炬,沟汗尽翻浆。bí yān cóng liáo jù,gōu hàn jǐn fān jiāng。
噎塞难通七,摧颓懒揭裳。yē sāi nán tōng qī,cuī tuí lǎn jiē shang。
沾濡粘敝屣,毒螫上空床。zhān rú zhān bì xǐ,dú shì shàng kōng chuáng。
甑拥轮囷肉,瓶熬觱沸汤。zèng yōng lún qūn ròu,píng áo bì fèi tāng。
噞喁气尤偃,叫吼怒如狂。yǎn yóng qì yóu yǎn,jiào hǒu nù rú kuáng。
晓瘴煤生柱,晴霾土抹墙。xiǎo zhàng méi shēng zhù,qíng mái tǔ mǒ qiáng。
片云遮日薄,疏雨洒晴忙。piàn yún zhē rì báo,shū yǔ sǎ qíng máng。
荧惑凝青血,长庚迸赤芒。yíng huò níng qīng xuè,zhǎng gēng bèng chì máng。
槁天高破碎,乾月死昏黄。gǎo tiān gāo pò suì,qián yuè sǐ hūn huáng。
翕熇浑无露,萎焦似有霜。xī hè hún wú lù,wēi jiāo shì yǒu shuāng。
燕呀栖不垒,鸢跕堕难翔。yàn ya qī bù lěi,yuān diǎn duò nán xiáng。
雷殷轰蚊塔,沙生闇?枪。léi yīn hōng wén tǎ,shā shēng àn qiāng。
飞萤空自爝,战蚁竟深藏。fēi yíng kōng zì jué,zhàn yǐ jìng shēn cáng。
盘礴摧腰脊,低垂塌目眶。pán bó cuī yāo jí,dī chuí tā mù kuàng。
本来观化日,谁使遇愆阳。běn lái guān huà rì,shuí shǐ yù qiān yáng。
风土闻南国,江山异朔方。fēng tǔ wén nán guó,jiāng shān yì shuò fāng。
岂期惟酷烈,无处别炎凉。qǐ qī wéi kù liè,wú chù bié yán liáng。
故国包全晋,吾家压太行。gù guó bāo quán jìn,wú jiā yā tài xíng。
高寒雄地势,潇洒静云庄。gāo hán xióng dì shì,xiāo sǎ jìng yún zhuāng。
六月衣冠冷,千年草木香。liù yuè yī guān lěng,qiān nián cǎo mù xiāng。
长松撼潮海,绝壁隐虚堂。zhǎng sōng hàn cháo hǎi,jué bì yǐn xū táng。
却到燕山北,行歌易水傍。què dào yàn shān běi,xíng gē yì shuǐ bàng。
雁霜雕夏木,鸠雨润春桑。yàn shuāng diāo xià mù,jiū yǔ rùn chūn sāng。
聘币辉光重,徵车道路长。pìn bì huī guāng zhòng,zhēng chē dào lù zhǎng。
沙陀瞻帝里,雪谷拜天王。shā tuó zhān dì lǐ,xuě gǔ bài tiān wáng。
的皪星衔冻,严凝日隐光。de lì xīng xián dòng,yán níng rì yǐn guāng。
群雄奋冰窟,六合入毡囊。qún xióng fèn bīng kū,liù hé rù zhān náng。
半世无蒸湿,于今重祸殃。bàn shì wú zhēng shī,yú jīn zhòng huò yāng。
襟裾堆蚤虱,肘腋沸蜩螗。jīn jū duī zǎo shī,zhǒu yè fèi tiáo táng。
岂免泥涂辱,还令羽翮戕。qǐ miǎn ní tú rǔ,hái lìng yǔ hé qiāng。
甘言虽未已,毒手益难量。gān yán suī wèi yǐ,dú shǒu yì nán liàng。
夹栅仍规觇,重围更限防。jiā zhà réng guī chān,zhòng wéi gèng xiàn fáng。
堑门深虎圈,击柝闹鱼榔。qiàn mén shēn hǔ quān,jī tuò nào yú láng。
钳逼炉锤密,枝梧觜吻荒。qián bī lú chuí mì,zhī wú zī wěn huāng。
釜鬵烹则易,刀俎食非强。fǔ qín pēng zé yì,dāo zǔ shí fēi qiáng。
气数俱臻极,天人尽反常。qì shù jù zhēn jí,tiān rén jǐn fǎn cháng。
旱灾绵岁月,祸本入膏肓。hàn zāi mián suì yuè,huò běn rù gāo huāng。
重怒非长策,佳兵甚不祥。zhòng nù fēi zhǎng cè,jiā bīng shén bù xiáng。
捓揄肆岩阻,鄙外极戎羌。yé yú sì yán zǔ,bǐ wài jí róng qiāng。
信誓犹然在,明徵固未妨。xìn shì yóu rán zài,míng zhēng gù wèi fáng。
但令心匪石,尽自口如簧。dàn lìng xīn fěi shí,jǐn zì kǒu rú huáng。
喟叹愁仍积,吁嗟气不扬。kuì tàn chóu réng jī,xū jiē qì bù yáng。
行人竟何罪,国体岂无伤。xíng rén jìng hé zuì,guó tǐ qǐ wú shāng。
反己私尤责,知微实愧惶。fǎn jǐ sī yóu zé,zhī wēi shí kuì huáng。
逢时当际会,援溺止怀襄。féng shí dāng jì huì,yuán nì zhǐ huái xiāng。
自缚悬难解,输人律否臧。zì fù xuán nán jiě,shū rén lǜ fǒu zāng。
恧心煨肺腹,畏景急炮煻。nǜ xīn wēi fèi fù,wèi jǐng jí pào táng。
欲掘阴山鼠,翻思雪窖羊。yù jué yīn shān shǔ,fān sī xuě jiào yáng。
履危从蹇剥,挺节不低昂。lǚ wēi cóng jiǎn bō,tǐng jié bù dī áng。
伊昔当崇庆,金源复靖康。yī xī dāng chóng qìng,jīn yuán fù jìng kāng。
白虹缠帝座,紫电激天狼。bái hóng chán dì zuò,zǐ diàn jī tiān láng。
傅说骑箕尾,王良策驷房。fù shuō qí jī wěi,wáng liáng cè sì fáng。
一龙轰霹雳,万马快腾骧。yī lóng hōng pī lì,wàn mǎ kuài téng xiāng。
历块无完国,蜚锋举断吭。lì kuài wú wán guó,fēi fēng jǔ duàn kēng。
才闻过燕赵,又已出河湟。cái wén guò yàn zhào,yòu yǐ chū hé huáng。
此际通和好,惟时正扰攘。cǐ jì tōng hé hǎo,wéi shí zhèng rǎo rǎng。
浑如沃薪火,大似堰流糠。hún rú wò xīn huǒ,dà shì yàn liú kāng。
狼藉三峰败,颠连五国亡。láng jí sān fēng bài,diān lián wǔ guó wáng。
济师攻汴蔡,徼节到馀杭。jì shī gōng biàn cài,jiǎo jié dào yú háng。
海上盟空阔,城南事渺茫。hǎi shàng méng kōng kuò,chéng nán shì miǎo máng。
剑关开要害,淮海失城隍。jiàn guān kāi yào hài,huái hǎi shī chéng huáng。
宇县馀骸骨,乾坤一痏疮。yǔ xiàn yú hái gǔ,qián kūn yī wěi chuāng。
百年血肉运,万里战争场。bǎi nián xuè ròu yùn,wàn lǐ zhàn zhēng chǎng。
边将徼功赏,兵人藉糗粮。biān jiāng jiǎo gōng shǎng,bīng rén jí qiǔ liáng。
居然忘厄会,但请复侵疆。jū rán wàng è huì,dàn qǐng fù qīn jiāng。
虎怒宁须激,鲸吞更请尝。hǔ nù níng xū jī,jīng tūn gèng qǐng cháng。
肌膏坐销铄,节钺漫荧煌。jī gāo zuò xiāo shuò,jié yuè màn yíng huáng。
破屋浑生薍,方畦孰插秧。pò wū hún shēng wàn,fāng qí shú chā yāng。
蘼芜没洲渚,潢潦漫陂塘。mí wú méi zhōu zhǔ,huáng lǎo màn bēi táng。
莽苍人何在?mǎng cāng rén hé zài?
阴森鬼正伥。yīn sēn guǐ zhèng chāng。
雁兵秋滚滚,鱼窟夜遑遑。yàn bīng qiū gǔn gǔn,yú kū yè huáng huáng。
岂忍仍挤石,无为更药疡。qǐ rěn réng jǐ shí,wú wèi gèng yào yáng。
欃枪闹三纪,丝枲紊千箱。chán qiāng nào sān jì,sī xǐ wěn qiān xiāng。
已乱仁明出,中兴祚胤昌。yǐ luàn rén míng chū,zhōng xīng zuò yìn chāng。
胜残须必世,奕叶始呈芳。shèng cán xū bì shì,yì yè shǐ chéng fāng。
秦府凤鳞质,周家金玉相。qín fǔ fèng lín zhì,zhōu jiā jīn yù xiāng。
河山收杀气,云汉焕文章。hé shān shōu shā qì,yún hàn huàn wén zhāng。
潜邸人皆仰,春宫德益彰。qián dǐ rén jiē yǎng,chūn gōng dé yì zhāng。
厌兵符太母,归马劝先皇。yàn bīng fú tài mǔ,guī mǎ quàn xiān huáng。
礼乐尊周孔,声名慕汉唐。lǐ lè zūn zhōu kǒng,shēng míng mù hàn táng。
恢弘张治具,突兀振乾纲。huī hóng zhāng zhì jù,tū wù zhèn qián gāng。
骏发渝平急,铺敦大命将。jùn fā yú píng jí,pù dūn dà mìng jiāng。
奉书祇局蹐,驰驿敢彷徨。fèng shū qí jú jí,chí yì gǎn páng huáng。
加额人皆贺,摩肩众所望。jiā é rén jiē hè,mó jiān zhòng suǒ wàng。
只今全父子,无复痛孤孀。zhǐ jīn quán fù zi,wú fù tòng gū shuāng。
延入拘营垒,周罗匝庑廊。yán rù jū yíng lěi,zhōu luó zā wǔ láng。
只将人桎梏,不用铁锒铛。zhǐ jiāng rén zhì gù,bù yòng tiě láng dāng。
龙节埋泥阱,狐涎汩土?。lóng jié mái ní jǐng,hú xián gǔ tǔ gāng。
焚身无取齿,避灶岂争炀。fén shēn wú qǔ chǐ,bì zào qǐ zhēng yáng。
炎赫惟加炽,风飙不许凉。yán hè wéi jiā chì,fēng biāo bù xǔ liáng。
只愁化灰烬,何处荐圭璋?zhǐ chóu huà huī jìn,hé chù jiàn guī zhāng?
天问终无语,冥搜未易详。tiān wèn zhōng wú yǔ,míng sōu wèi yì xiáng。
艰屯果谁敢?jiān tún guǒ shuí gǎn?
坏乱实难匡。huài luàn shí nán kuāng。
有赋夸鹦鹉,无媒献骕骦。yǒu fù kuā yīng wǔ,wú méi xiàn sù shuāng。
何当快风雨,吹去卧沧浪。hé dāng kuài fēng yǔ,chuī qù wò cāng làng。

郝经

元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。 郝经的作品>>

猜您喜欢

阳春怨二首

郝经

江头怕见杨柳春,杨花飞来愁杀人。jiāng tóu pà jiàn yáng liǔ chūn,yáng huā fēi lái chóu shā rén。
红颜落尽花片新,黄昏无人泪沾巾。hóng yán luò jǐn huā piàn xīn,huáng hūn wú rén lèi zhān jīn。
旧花被叠凝春尘,梦中忽见浑未真。jiù huā bèi dié níng chūn chén,mèng zhōng hū jiàn hún wèi zhēn。
隔花半面春山颦,恨郎不归多怨嗔。gé huā bàn miàn chūn shān pín,hèn láng bù guī duō yuàn chēn。
不知两处同苦辛,同是天涯愁恨人。bù zhī liǎng chù tóng kǔ xīn,tóng shì tiān yá chóu hèn rén。
几年心事向谁说?花落莺啼昼掩门。jǐ nián xīn shì xiàng shuí shuō?huā luò yīng tí zhòu yǎn mén。

阳春怨二首

郝经

芳草萋萋春又青,阶前院后唤愁生。fāng cǎo qī qī chūn yòu qīng,jiē qián yuàn hòu huàn chóu shēng。
隔墙飞花带莺声,都因无情却有情。gé qiáng fēi huā dài yīng shēng,dōu yīn wú qíng què yǒu qíng。
强饮不醉愁难醒,欲睡不著梦难成。qiáng yǐn bù zuì chóu nán xǐng,yù shuì bù zhù mèng nán chéng。
一帘斜日堆绿英,春风澹沲江无声。yī lián xié rì duī lǜ yīng,chūn fēng dàn tuó jiāng wú shēng。
杨花茫茫扬子城,总是天涯流落情。yáng huā máng máng yáng zi chéng,zǒng shì tiān yá liú luò qíng。
夜来说杀梁间燕,一世春愁在此行。yè lái shuō shā liáng jiān yàn,yī shì chūn chóu zài cǐ xíng。

太平顶读秦碑

郝经

岱宗太平顶,磨崖与天齐。dài zōng tài píng dǐng,mó yá yǔ tiān qí。
左列则天颂,右刻张说辞。zuǒ liè zé tiān sòng,yòu kè zhāng shuō cí。
文采与书法,不离近代规。wén cǎi yǔ shū fǎ,bù lí jìn dài guī。
汉封宛在周观东,秦坛夐出绝顶西。hàn fēng wǎn zài zhōu guān dōng,qín tán xiòng chū jué dǐng xī。
坛前圆平值中峰,突兀上有始皇碑。tán qián yuán píng zhí zhōng fēng,tū wù shàng yǒu shǐ huáng bēi。
年深雨渍百裂馀,析作两峰蹲半规。nián shēn yǔ zì bǎi liè yú,xī zuò liǎng fēng dūn bàn guī。
面阳数字仍可辨,隙缝重衔苔藓皮。miàn yáng shù zì réng kě biàn,xì fèng zhòng xián tái xiǎn pí。
中间隐约见制可,完好可辨惟臣斯。zhōng jiān yǐn yuē jiàn zhì kě,wán hǎo kě biàn wéi chén sī。
拳如钗股直如筋,屈铁碾玉秀且奇。quán rú chāi gǔ zhí rú jīn,qū tiě niǎn yù xiù qiě qí。
千年瘦劲益飞动,回视诸家肥更痴。qiān nián shòu jìn yì fēi dòng,huí shì zhū jiā féi gèng chī。
当时风雨有馀怒,岂容夸石独在兹。dāng shí fēng yǔ yǒu yú nù,qǐ róng kuā shí dú zài zī。
只应神明爱九物,不肯轰击常护持。zhǐ yīng shén míng ài jiǔ wù,bù kěn hōng jī cháng hù chí。
昔年韩文公,曾赋峋嵝诗。xī nián hán wén gōng,céng fù xún lǒu shī。
字青石赤皆传闻,漫为咨嗟涕连洏。zì qīng shí chì jiē chuán wén,màn wèi zī jiē tì lián ér。
何如亲登泰山日观峰,光怪特见绛气缠金虹。hé rú qīn dēng tài shān rì guān fēng,guāng guài tè jiàn jiàng qì chán jīn hóng。
摩挲细读秦相碑,天门高咏来清风。mó sā xì dú qín xiāng bēi,tiān mén gāo yǒng lái qīng fēng。
乃知山灵不相负,夜宿天边不忍去,醉倚云窗重回顾。nǎi zhī shān líng bù xiāng fù,yè sù tiān biān bù rěn qù,zuì yǐ yún chuāng zhòng huí gù。

和陶咏荆轲

郝经

燕国八百里,最为远秦嬴。yàn guó bā bǎi lǐ,zuì wèi yuǎn qín yíng。
可作殷周基,何乃事荆卿。kě zuò yīn zhōu jī,hé nǎi shì jīng qīng。
痴儿强复雠,匕首揕咸京。chī ér qiáng fù chóu,bǐ shǒu zhèn xián jīng。
径刎于期首,更图督亢行。jìng wěn yú qī shǒu,gèng tú dū kàng xíng。
仓皇事不就,狼藉断冠缨。cāng huáng shì bù jiù,láng jí duàn guān yīng。
寒风死别歌,睥睨一世英。hán fēng sǐ bié gē,pì nì yī shì yīng。
不若专设诸,饮恨复吞声。bù ruò zhuān shè zhū,yǐn hèn fù tūn shēng。
纵使杀一秦,宁无一秦生。zòng shǐ shā yī qín,níng wú yī qín shēng。
吕政方忘燕,忽作绕柱惊。lǚ zhèng fāng wàng yàn,hū zuò rào zhù jīng。
并吞势不已,举兵复有名。bìng tūn shì bù yǐ,jǔ bīng fù yǒu míng。
扫平黄金台,故鼎入秦庭。sǎo píng huáng jīn tái,gù dǐng rù qín tíng。
昔我渡易水,晚登燕子城。xī wǒ dù yì shuǐ,wǎn dēng yàn zi chéng。
投文吊田畴,思贤重屏营。tóu wén diào tián chóu,sī xián zhòng píng yíng。
举事本道义,不系败与成。jǔ shì běn dào yì,bù xì bài yǔ chéng。
为国恃刺客,夫岂豪英情。wèi guó shì cì kè,fū qǐ háo yīng qíng。
109«2345678