古诗词

橄榄

郝经

南果足韵胜,北人䍐为奇。nán guǒ zú yùn shèng,běi rén hǎn wèi qí。
银盘献青子,爱玩惊见之。yín pán xiàn qīng zi,ài wán jīng jiàn zhī。
莲房饱出踊,枣滑生下枝。lián fáng bǎo chū yǒng,zǎo huá shēng xià zhī。
翠粉苔?新,清烈凝松脂。cuì fěn tái bó xīn,qīng liè níng sōng zhī。
齿牙喷艰涩,苦硬不可持。chǐ yá pēn jiān sè,kǔ yìng bù kě chí。
气韵久始来,灵根瀹天池。qì yùn jiǔ shǐ lái,líng gēn yuè tiān chí。
洒然凌清飙,甘露濡仙芝。sǎ rán líng qīng biāo,gān lù rú xiān zhī。
有如宿瘤妻,苦节真可期。yǒu rú sù liú qī,kǔ jié zhēn kě qī。
亦如相韩休,朕瘠天下肥。yì rú xiāng hán xiū,zhèn jí tiān xià féi。
危辞遽逆耳,终自为良规。wēi cí jù nì ěr,zhōng zì wèi liáng guī。
先难阻欲速,后得卒莫违。xiān nán zǔ yù sù,hòu dé zú mò wéi。
默默心语口,此乐夫谁知?mò mò xīn yǔ kǒu,cǐ lè fū shuí zhī?
始觉众果俗,橘奴复梨儿。shǐ jué zhòng guǒ sú,jú nú fù lí ér。
海岭瘴天黑,异味翻荼饴。hǎi lǐng zhàng tiān hēi,yì wèi fān tú yí。
雨露存天真,飓雾不可滋。yǔ lù cún tiān zhēn,jù wù bù kě zī。
岛屿出乳泉,造化亦若兹。dǎo yǔ chū rǔ quán,zào huà yì ruò zī。
元气舌本甜,酸苦归涕洟。yuán qì shé běn tián,suān kǔ guī tì tì。
本来甘受和,众味相假移。běn lái gān shòu hé,zhòng wèi xiāng jiǎ yí。
居然复其源,伪妄焉能欺。jū rán fù qí yuán,wěi wàng yān néng qī。
何当谢世网,兀坐忘奔追。hé dāng xiè shì wǎng,wù zuò wàng bēn zhuī。
深山石室空,煮石疗调饥。shēn shān shí shì kōng,zhǔ shí liáo diào jī。
破鼎煎春芽,嚼此吟湘累。pò dǐng jiān chūn yá,jué cǐ yín xiāng lèi。
翛然沃肺肝,看山坐支颐。xiāo rán wò fèi gān,kàn shān zuò zhī yí。
物表有真味,载歌采薇诗。wù biǎo yǒu zhēn wèi,zài gē cǎi wēi shī。

郝经

元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。 郝经的作品>>

猜您喜欢

武昌词三首

郝经

汉阳宣教是妾夫,妾身未死缘事姑。hàn yáng xuān jiào shì qiè fū,qiè shēn wèi sǐ yuán shì gū。
骑士朝来强拥去,抱石半夜投沙湖。qí shì cháo lái qiáng yōng qù,bào shí bàn yè tóu shā hú。

满城道中

郝经

十二西郎缥缈中,颜行壁立插晴空。shí èr xī láng piāo miǎo zhōng,yán xíng bì lì chā qíng kōng。
欲携天地诸山去,不逐秦鞭过海东。yù xié tiān dì zhū shān qù,bù zhú qín biān guò hǎi dōng。

抱阳寺

郝经

孱颜苍玉抱幽村,突兀双龙窟宅尊。càn yán cāng yù bào yōu cūn,tū wù shuāng lóng kū zhái zūn。
回首万山东尽处,冷烟平远半乾坤。huí shǒu wàn shān dōng jǐn chù,lěng yān píng yuǎn bàn qián kūn。

郝经

作茧才成便弃捐,可怜辛苦为谁寒?zuò jiǎn cái chéng biàn qì juān,kě lián xīn kǔ wèi shuí hán?
不如蛛腹长丝满,连结朱檐与画阑。bù rú zhū fù zhǎng sī mǎn,lián jié zhū yán yǔ huà lán。

帅正堂

郝经

秋渚芙蓉澹澹香,新亭爽气酿新凉。qiū zhǔ fú róng dàn dàn xiāng,xīn tíng shuǎng qì niàng xīn liáng。
晚风吹断溪南雨,一片金烟挂夕阳。wǎn fēng chuī duàn xī nán yǔ,yī piàn jīn yān guà xī yáng。

九日郭外二首

郝经

溪上苍烟一道开,谁家日夕采菱回?xī shàng cāng yān yī dào kāi,shuí jiā rì xī cǎi líng huí?
片帆不举波间过,无限好山波底来。piàn fān bù jǔ bō jiān guò,wú xiàn hǎo shān bō dǐ lái。

九日郭外二首

郝经

萋萋宿草暗荒丘,落日徘徊上上头。qī qī sù cǎo àn huāng qiū,luò rì pái huái shàng shàng tóu。
一曲悲歌天地窄,怪人独鸟入长楸。yī qū bēi gē tiān dì zhǎi,guài rén dú niǎo rù zhǎng qiū。

赠渔者

郝经

一尺新鲂绿柳穿,渔人馈我不论钱。yī chǐ xīn fáng lǜ liǔ chuān,yú rén kuì wǒ bù lùn qián。
斫开细雪银膏莹,旋折黄芦爇晚烟。zhuó kāi xì xuě yín gāo yíng,xuán zhé huáng lú ruò wǎn yān。

龙德故宫怀古八首

郝经

国是当时总是非,强将商鞅作皋夔。guó shì dāng shí zǒng shì fēi,qiáng jiāng shāng yāng zuò gāo kuí。
莫言天变浑无畏,不见雷轰党籍碑。mò yán tiān biàn hún wú wèi,bù jiàn léi hōng dǎng jí bēi。

龙德故宫怀古八首

郝经

蔡京奸计假荆公,绍述虽同事岂同。cài jīng jiān jì jiǎ jīng gōng,shào shù suī tóng shì qǐ tóng。
不向岭南消祸本,更从海上立奇功。bù xiàng lǐng nán xiāo huò běn,gèng cóng hǎi shàng lì qí gōng。

龙德故宫怀古八首

郝经

人间未省有金国,地底唯知幸铁楼。rén jiān wèi shěng yǒu jīn guó,dì dǐ wéi zhī xìng tiě lóu。
忽见城头鹧鸪舞,卖花声断不胜愁。hū jiàn chéng tóu zhè gū wǔ,mài huā shēng duàn bù shèng chóu。

龙德故宫怀古八首

郝经

复国诛雠事岂难,背城借一据河山。fù guó zhū chóu shì qǐ nán,bèi chéng jiè yī jù hé shān。
汴梁更不回头望,直送汪黄到浙间。biàn liáng gèng bù huí tóu wàng,zhí sòng wāng huáng dào zhè jiān。

龙德故宫怀古八首

郝经

少康一旅便南奔,畀付英雄国可存。shǎo kāng yī lǚ biàn nán bēn,bì fù yīng xióng guó kě cún。
宗泽云亡李纲罢,衣冠不复到中原。zōng zé yún wáng lǐ gāng bà,yī guān bù fù dào zhōng yuán。

龙德故宫怀古八首

郝经

却许邦昌为纪信,浑将秦桧作程婴。què xǔ bāng chāng wèi jì xìn,hún jiāng qín guì zuò chéng yīng。
甘心江左成东晋,长使英雄气不平。gān xīn jiāng zuǒ chéng dōng jìn,zhǎng shǐ yīng xióng qì bù píng。

龙德故宫怀古八首

郝经

金人不敢驻幽燕,刘豫犹令帝八年。jīn rén bù gǎn zhù yōu yàn,liú yù yóu lìng dì bā nián。
若守汴梁和且战,关河一半尚能全。ruò shǒu biàn liáng hé qiě zhàn,guān hé yī bàn shàng néng quán。
1091234567»