古诗词

杨柳枝·词五首

姚合

江亭杨柳折还垂,月照深黄几树丝。jiāng tíng yáng liǔ zhé hái chuí,yuè zhào shēn huáng jǐ shù sī。
见说隋堤枯已尽,年年行客怪春迟。jiàn shuō suí dī kū yǐ jǐn,nián nián xíng kè guài chūn chí。
姚合

姚合

姚合,陕州硖石人。生卒年均不详,约唐文宗太和中前后在世。以诗名。登元和十一年(公元八一六年)进士第。初授武功主簿,人因称为姚武功。调富平、万年尉。宝历中,(公元八二六年左右)历监察御史,户部员外郎。出任荆、杭二州刺史。后为给事中,陕、虢观察使。与马戴、费冠卿、殷尧藩、张籍游,李频师事之。诗与贾岛齐名,号称“姚、贾”。仕终秘书监。合著有诗集十卷,《新唐书艺文志》及选王维、祖咏等十八人诗,为极玄集一卷,又摭古人诗联,叙其措意,各有体要,撰诗例一卷,(均《唐才子传》)并传于世。 姚合的作品>>

猜您喜欢

奉和四松

姚合

四松相对植,苍翠映中台。sì sōng xiāng duì zhí,cāng cuì yìng zhōng tái。
擢干凌空去,移根斸石开。zhuó gàn líng kōng qù,yí gēn zhǔ shí kāi。
阴阳气潜煦,造化手亲栽。yīn yáng qì qián xù,zào huà shǒu qīn zāi。
日月滋佳色,烟霄长异材。rì yuè zī jiā sè,yān xiāo zhǎng yì cái。
清音胜在涧,寒影遍生苔。qīng yīn shèng zài jiàn,hán yǐng biàn shēng tái。
静绕霜沾履,闲看酒满杯。jìng rào shuāng zhān lǚ,xián kàn jiǔ mǎn bēi。
同荣朱户际,永日白云隈。tóng róng zhū hù jì,yǒng rì bái yún wēi。
密叶闻风度,高枝见鹤来。mì yè wén fēng dù,gāo zhī jiàn hè lái。
赏心难可尽,丽什妙难裁。shǎng xīn nán kě jǐn,lì shén miào nán cái。
此地无因到,循环几百回。cǐ dì wú yīn dào,xún huán jǐ bǎi huí。

和李补阙曲江看莲花

姚合

露荷迎曙发,灼灼复田田。lù hé yíng shǔ fā,zhuó zhuó fù tián tián。
乍见神应骇,频来眼尚颠。zhà jiàn shén yīng hài,pín lái yǎn shàng diān。
光凝珠有蒂,焰起火无烟。guāng níng zhū yǒu dì,yàn qǐ huǒ wú yān。
粉腻黄丝蕊,心重碧玉钱。fěn nì huáng sī ruǐ,xīn zhòng bì yù qián。
日浮秋转丽,雨洒晚弥鲜。rì fú qiū zhuǎn lì,yǔ sǎ wǎn mí xiān。
醉艳酣千朵,愁红思一川。zuì yàn hān qiān duǒ,chóu hóng sī yī chuān。
绿茎扶萼正,翠菂满房圆。lǜ jīng fú è zhèng,cuì dì mǎn fáng yuán。
淡晕还殊众,繁英得自然。dàn yūn hái shū zhòng,fán yīng dé zì rán。
高名犹不厌,上客去争先。gāo míng yóu bù yàn,shàng kè qù zhēng xiān。
景逸倾芳酒,怀浓习彩笺。jǐng yì qīng fāng jiǔ,huái nóng xí cǎi jiān。
海霞宁有态,蜀锦不成妍。hǎi xiá níng yǒu tài,shǔ jǐn bù chéng yán。
客至应消病,僧来欲破禅。kè zhì yīng xiāo bìng,sēng lái yù pò chán。
晓多临水立,夜只傍堤眠。xiǎo duō lín shuǐ lì,yè zhǐ bàng dī mián。
金似明沙渚,灯疑宿浦船。jīn shì míng shā zhǔ,dēng yí sù pǔ chuán。
风惊丛乍密,鱼戏影微偏。fēng jīng cóng zhà mì,yú xì yǐng wēi piān。
秾彩烧晴雾,殷姿缬碧泉。nóng cǎi shāo qíng wù,yīn zī xié bì quán。
画工投粉笔,宫女弃花钿。huà gōng tóu fěn bǐ,gōng nǚ qì huā diàn。
鸟恋惊难起,蜂偷困不前。niǎo liàn jīng nán qǐ,fēng tōu kùn bù qián。
绕行香烂熳,折赠意缠绵。rào xíng xiāng làn màn,zhé zèng yì chán mián。
谁计江南曲,风流合管弦。shuí jì jiāng nán qū,fēng liú hé guǎn xián。

和王郎中召看牡丹

姚合

葩叠萼相重,烧栏复照空。pā dié è xiāng zhòng,shāo lán fù zhào kōng。
妍姿朝景里,醉艳晚烟中。yán zī cháo jǐng lǐ,zuì yàn wǎn yān zhōng。
乍怪霞临砌,还疑烛出笼。zhà guài xiá lín qì,hái yí zhú chū lóng。
绕行惊地赤,移坐觉衣红。rào xíng jīng dì chì,yí zuò jué yī hóng。
殷丽开繁朵,香浓发几丛。yīn lì kāi fán duǒ,xiāng nóng fā jǐ cóng。
裁绡样岂似,染茜色宁同。cái xiāo yàng qǐ shì,rǎn qiàn sè níng tóng。
嫩畏人看损,鲜愁日炙融。nèn wèi rén kàn sǔn,xiān chóu rì zhì róng。
婵娟涵宿露,烂熳抵春风。chán juān hán sù lù,làn màn dǐ chūn fēng。
纵赏襟情合,闲吟景思通。zòng shǎng jīn qíng hé,xián yín jǐng sī tōng。
客来归尽懒,莺恋语无穷。kè lái guī jǐn lǎn,yīng liàn yǔ wú qióng。
万物珍那比,千金买不充。wàn wù zhēn nà bǐ,qiān jīn mǎi bù chōng。
如今难更有,纵有在仙宫。rú jīn nán gèng yǒu,zòng yǒu zài xiān gōng。

心怀霜

姚合

欲识为诗苦,秋霜若在心。yù shí wèi shī kǔ,qiū shuāng ruò zài xīn。
神清方耿耿,气肃觉沈沈。shén qīng fāng gěng gěng,qì sù jué shěn shěn。
皓素中方委,严凝得更深。hào sù zhōng fāng wěi,yán níng dé gèng shēn。
依稀轻夕渚,仿佛在寒林。yī xī qīng xī zhǔ,fǎng fú zài hán lín。
思劲凄孤韵,声酸激冷吟。sī jìn qī gū yùn,shēng suān jī lěng yín。
还如饮冰士,励节望知音。hái rú yǐn bīng shì,lì jié wàng zhī yīn。

中秋夜洞庭圆月

姚合

素月闲秋景,骚人泛洞庭。sù yuè xián qiū jǐng,sāo rén fàn dòng tíng。
沧波正澄霁,凉叶未飘零。cāng bō zhèng chéng jì,liáng yè wèi piāo líng。
练彩凝葭菼,霜容静杳冥。liàn cǎi níng jiā tǎn,shuāng róng jìng yǎo míng。
晓栖河畔鹤,宵映渚边萤。xiǎo qī hé pàn hè,xiāo yìng zhǔ biān yíng。
圆彩含珠魄,微飙发桂馨。yuán cǎi hán zhū pò,wēi biāo fā guì xīn。
谁怜采蘋客,此夜宿孤汀。shuí lián cǎi píng kè,cǐ yè sù gū tīng。

和李十二舍人裴四二舍人两阁老酬白少傅见寄

姚合

罢草王言星岁久,嵩高山色日相亲。bà cǎo wáng yán xīng suì jiǔ,sōng gāo shān sè rì xiāng qīn。
萧条雨夜吟连晓,撩乱花时看尽春。xiāo tiáo yǔ yè yín lián xiǎo,liāo luàn huā shí kàn jǐn chūn。
此世逍遥应独得,古来闲散有谁邻。cǐ shì xiāo yáo yīng dú dé,gǔ lái xián sàn yǒu shuí lín。
林中长老呼居士,天下书生仰达人。lín zhōng zhǎng lǎo hū jū shì,tiān xià shū shēng yǎng dá rén。
酒挈数瓶杯亦阔,诗成千首语皆新。jiǔ qiè shù píng bēi yì kuò,shī chéng qiān shǒu yǔ jiē xīn。
纶闱并命诚宜贺,不念衰年寄上频。lún wéi bìng mìng chéng yí hè,bù niàn shuāi nián jì shàng pín。

送邢郎中赴太原

姚合

上将得良策,恩威作长城。shàng jiāng dé liáng cè,ēn wēi zuò zhǎng chéng。
如今并州北,不见有胡兵。rú jīn bìng zhōu běi,bù jiàn yǒu hú bīng。
晋野雨初足,汾河波亦清。jìn yě yǔ chū zú,fén hé bō yì qīng。
所从古无比,意气送君行。suǒ cóng gǔ wú bǐ,yì qì sòng jūn xíng。

送任畹评事赴沂海

姚合

掷笔不作尉,戎衣从嫖姚。zhì bǐ bù zuò wèi,róng yī cóng piáo yáo。
严冬入都门,仆马气益豪。yán dōng rù dōu mén,pū mǎ qì yì háo。
沂州右镇雄,士勇旌旗高。yí zhōu yòu zhèn xióng,shì yǒng jīng qí gāo。
洛东无忧虞,半夜开虎牢。luò dōng wú yōu yú,bàn yè kāi hǔ láo。
丈夫贵功勋,不贵爵禄饶。zhàng fū guì gōng xūn,bù guì jué lù ráo。
仰眠作书生,衣食何由销。yǎng mián zuò shū shēng,yī shí hé yóu xiāo。
任生非常才,临事胆不摇。rèn shēng fēi cháng cái,lín shì dǎn bù yáo。
必当展长画,逆波斩鲸鳌。bì dāng zhǎn zhǎng huà,nì bō zhǎn jīng áo。
九陌尘土黑,话别立远郊。jiǔ mò chén tǔ hēi,huà bié lì yuǎn jiāo。
孟坚勒燕然,岂独在汉朝。mèng jiān lēi yàn rán,qǐ dú zài hàn cháo。

送李馀及第归蜀

姚合

蜀山高岧峣,蜀客无平才。shǔ shān gāo tiáo yáo,shǔ kè wú píng cái。
日饮锦江水,文章盈其怀。rì yǐn jǐn jiāng shuǐ,wén zhāng yíng qí huái。
十年作贡宾,九年多邅回。shí nián zuò gòng bīn,jiǔ nián duō zhān huí。
春来登高科,升天得梯阶。chūn lái dēng gāo kē,shēng tiān dé tī jiē。
手持冬集书,还家献庭闱。shǒu chí dōng jí shū,hái jiā xiàn tíng wéi。
人生此为荣,得如君者稀。rén shēng cǐ wèi róng,dé rú jūn zhě xī。
李白蜀道难,羞为无成归。lǐ bái shǔ dào nán,xiū wèi wú chéng guī。
子今称意行,所历安觉危。zi jīn chēng yì xíng,suǒ lì ān jué wēi。
与子久相从,今朝忽乖离。yǔ zi jiǔ xiāng cóng,jīn cháo hū guāi lí。
风飘海中船,会合难自期。fēng piāo hǎi zhōng chuán,huì hé nán zì qī。
长安米价高,伊我常渴饥。zhǎng ān mǐ jià gāo,yī wǒ cháng kě jī。
临岐歌送子,无声但陈词。lín qí gē sòng zi,wú shēng dàn chén cí。
义交外不亲,利交内相违。yì jiāo wài bù qīn,lì jiāo nèi xiāng wéi。
勉子慎其道,急若食与衣。miǎn zi shèn qí dào,jí ruò shí yǔ yī。
苦爇道路赤,行人念前驰。kǔ ruò dào lù chì,xíng rén niàn qián chí。
一杯不可轻,远别方自兹。yī bēi bù kě qīng,yuǎn bié fāng zì zī。

送张宗原

姚合

东门送客道,春色如死灰。dōng mén sòng kè dào,chūn sè rú sǐ huī。
一客失意行,十客颜色低。yī kè shī yì xíng,shí kè yán sè dī。
住者既无家,去者又非归。zhù zhě jì wú jiā,qù zhě yòu fēi guī。
穷愁一成疾,百药不可治。qióng chóu yī chéng jí,bǎi yào bù kě zhì。
子贤我且愚,命分不合齐。zi xián wǒ qiě yú,mìng fēn bù hé qí。
谁开蹇踬门,日日同游栖。shuí kāi jiǎn zhì mén,rì rì tóng yóu qī。
子行何所之,切切食与衣。zi xíng hé suǒ zhī,qiè qiè shí yǔ yī。
谁能买仁义,令子无寒饥。shuí néng mǎi rén yì,lìng zi wú hán jī。
野田不生草,四向生路岐。yě tián bù shēng cǎo,sì xiàng shēng lù qí。
士人甚商贾,终日须东西。shì rén shén shāng jiǎ,zhōng rì xū dōng xī。
鸿雁春北去,秋风复南飞。hóng yàn chūn běi qù,qiū fēng fù nán fēi。
勉君向前路,无失相见期。miǎn jūn xiàng qián lù,wú shī xiāng jiàn qī。

送王求

姚合

士有经世筹,自无活身策。shì yǒu jīng shì chóu,zì wú huó shēn cè。
求食道路间,劳困甚徒役。qiú shí dào lù jiān,láo kùn shén tú yì。
我身与子同,日被饥寒迫。wǒ shēn yǔ zi tóng,rì bèi jī hán pò。
侧望卿相门,难入坚如石。cè wàng qīng xiāng mén,nán rù jiān rú shí。
为农昧耕耘,作商迷贸易。wèi nóng mèi gēng yún,zuò shāng mí mào yì。
空把书卷行,投人买罪责。kōng bǎ shū juǎn xíng,tóu rén mǎi zuì zé。
六月南风多,苦旱土色赤。liù yuè nán fēng duō,kǔ hàn tǔ sè chì。
坐家心尚焦,况乃远作客。zuò jiā xīn shàng jiāo,kuàng nǎi yuǎn zuò kè。
羸马出郭门,饯饮晓连夕。léi mǎ chū guō mén,jiàn yǐn xiǎo lián xī。
愿君似醉肠,莫谩生忧戚。yuàn jūn shì zuì cháng,mò mán shēng yōu qī。

寄杨茂卿校书

姚合

去年别君时,同宿黎阳城。qù nián bié jūn shí,tóng sù lí yáng chéng。
黄河冻欲合,船入冰罅行。huáng hé dòng yù hé,chuán rù bīng xià xíng。
君为使滑州,我来西入京。jūn wèi shǐ huá zhōu,wǒ lái xī rù jīng。
丈夫不泣别,旁人叹无情。zhàng fū bù qì bié,páng rén tàn wú qíng。
到京就省试,落籍先有名。dào jīng jiù shěng shì,luò jí xiān yǒu míng。
惭辱乡荐书,忽欲自受刑。cán rǔ xiāng jiàn shū,hū yù zì shòu xíng。
还家岂无路,羞为路人轻。hái jiā qǐ wú lù,xiū wèi lù rén qīng。
决心住城中,百败望一成。jué xīn zhù chéng zhōng,bǎi bài wàng yī chéng。
腐草众所弃,犹能化为萤。fǔ cǎo zhòng suǒ qì,yóu néng huà wèi yíng。
岂我愚暗身,终久不发明。qǐ wǒ yú àn shēn,zhōng jiǔ bù fā míng。
所悲道路长,亲爱难合并。suǒ bēi dào lù zhǎng,qīn ài nán hé bìng。
还如舟与车,奔走各异程。hái rú zhōu yǔ chē,bēn zǒu gè yì chéng。
耳目甚短狭,背面若聋盲。ěr mù shén duǎn xiá,bèi miàn ruò lóng máng。
安得学白日,远见君仪形。ān dé xué bái rì,yuǎn jiàn jūn yí xíng。

寄主客张郎中

姚合

年长方慕道,金丹事参差。nián zhǎng fāng mù dào,jīn dān shì cān chà。
故园归未得,秋风思难持。gù yuán guī wèi dé,qiū fēng sī nán chí。
蹇拙公府弃,朴静高人知。jiǎn zhuō gōng fǔ qì,pǔ jìng gāo rén zhī。
以我齐杖屦,昏旭讵相离。yǐ wǒ qí zhàng jù,hūn xù jù xiāng lí。
吟诗红叶寺,对酒黄菊篱。yín shī hóng yè sì,duì jiǔ huáng jú lí。
所赏未及毕,后游良有期。suǒ shǎng wèi jí bì,hòu yóu liáng yǒu qī。
粲粲华省步,屑屑旅客姿。càn càn huá shěng bù,xiè xiè lǚ kè zī。
未同山中去,固当殊路岐。wèi tóng shān zhōng qù,gù dāng shū lù qí。

寄狄

姚合

少在兵马间,长还系戎职。shǎo zài bīng mǎ jiān,zhǎng hái xì róng zhí。
鸡飞不得远,岂要生羽翼。jī fēi bù dé yuǎn,qǐ yào shēng yǔ yì。
三年城中游,与君最相识。sān nián chéng zhōng yóu,yǔ jūn zuì xiāng shí。
应知我中肠,不苟念衣食。yīng zhī wǒ zhōng cháng,bù gǒu niàn yī shí。
主人树勋名,欲灭天下贼。zhǔ rén shù xūn míng,yù miè tiān xià zéi。
愚虽乏智谋,愿陈一夫力。yú suī fá zhì móu,yuàn chén yī fū lì。
人生须气健,饥冻缚不得。rén shēng xū qì jiàn,jī dòng fù bù dé。
睡当一席宽,觉乃千里窄。shuì dāng yī xí kuān,jué nǎi qiān lǐ zhǎi。
古人不惧死,所惧死无益。gǔ rén bù jù sǐ,suǒ jù sǐ wú yì。
至交不可合,一合难离坼。zhì jiāo bù kě hé,yī hé nán lí chè。
君尝相劝勉,苦语毒胸臆。jūn cháng xiāng quàn miǎn,kǔ yǔ dú xiōng yì。
百年心知同,谁限河南北。bǎi nián xīn zhī tóng,shuí xiàn hé nán běi。

秋中寄崔道士

姚合

贫居雀喧噪,况乃静巷陌。pín jū què xuān zào,kuàng nǎi jìng xiàng mò。
夜眠睡不成,空庭闻露滴。yè mián shuì bù chéng,kōng tíng wén lù dī。
旁有一杯酒,欢然如对客。páng yǒu yī bēi jiǔ,huān rán rú duì kè。
月光久逾明,照得笔墨白。yuè guāng jiǔ yú míng,zhào dé bǐ mò bái。
平生志舒豁,难可似兹夕。píng shēng zhì shū huō,nán kě shì zī xī。
四肢得自便,虽劳不为役。sì zhī dé zì biàn,suī láo bù wèi yì。
故人山中住,善治活身策。gù rén shān zhōng zhù,shàn zhì huó shēn cè。
五谷口不尝,比僧更闲寂。wǔ gǔ kǒu bù cháng,bǐ sēng gèng xián jì。
我今暂得安,自谓脱幽戚。wǒ jīn zàn dé ān,zì wèi tuō yōu qī。
君身长逍遥,日月争老得。jūn shēn zhǎng xiāo yáo,rì yuè zhēng lǎo dé。