古诗词

梦江南

温庭筠

千万恨,恨极在天涯。qiān wàn hèn,hèn jí zài tiān yá。
山月不知心里事,水风空落眼前花,摇曳碧云斜。shān yuè bù zhī xīn lǐ shì,shuǐ fēng kōng luò yǎn qián huā,yáo yè bì yún xié。
温庭筠

温庭筠

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。 温庭筠的作品>>

猜您喜欢

余昔自西滨得兰数本移艺于庭亦既逾岁而芃然蕃殖自余游者未始以芳草为遇矣因悲夫物有厌常而反

温庭筠

寓赏本殊致,意幽非我情。yù shǎng běn shū zhì,yì yōu fēi wǒ qíng。
吾常有流浅,外物无重轻。wú cháng yǒu liú qiǎn,wài wù wú zhòng qīng。
各言艺幽深,彼美香素茎。gè yán yì yōu shēn,bǐ měi xiāng sù jīng。
岂为赏者设,自保孤根生。qǐ wèi shǎng zhě shè,zì bǎo gū gēn shēng。
易地无赤株,丽土亦同荣。yì dì wú chì zhū,lì tǔ yì tóng róng。
赏际林壑近,泛馀烟露清。shǎng jì lín hè jìn,fàn yú yān lù qīng。
余怀既郁陶,尔类徒纵横。yú huái jì yù táo,ěr lèi tú zòng héng。
妍蚩苟不信,宠辱何为惊。yán chī gǒu bù xìn,chǒng rǔ hé wèi jīng。
贞隐谅无迹,激时犹拣名。zhēn yǐn liàng wú jì,jī shí yóu jiǎn míng。
幽丛霭绿畹,岂必怀归耕。yōu cóng ǎi lǜ wǎn,qǐ bì huái guī gēng。

秋日

温庭筠

爽气变昏旦,神皋遍原隰。shuǎng qì biàn hūn dàn,shén gāo biàn yuán xí。
烟华久荡摇,石涧仍清急。yān huá jiǔ dàng yáo,shí jiàn réng qīng jí。
柳闇山犬吠,蒲荒水禽立。liǔ àn shān quǎn fèi,pú huāng shuǐ qín lì。
菊花明欲迷,枣叶光如湿。jú huā míng yù mí,zǎo yè guāng rú shī。
天籁思林岭,车尘倦都邑。tiān lài sī lín lǐng,chē chén juàn dōu yì。
诪张夙所违,悔吝何由入。zhōu zhāng sù suǒ wéi,huǐ lìn hé yóu rù。
芳草秋可藉,幽泉晓堪汲。fāng cǎo qiū kě jí,yōu quán xiǎo kān jí。
牧羊烧外鸣,林果雨中拾。mù yáng shāo wài míng,lín guǒ yǔ zhōng shí。
复此遂闲旷,翛然脱羁絷。fù cǐ suì xián kuàng,xiāo rán tuō jī zhí。
田收鸟雀喧,气肃龙蛇蛰。tián shōu niǎo què xuān,qì sù lóng shé zhé。
佳节足丰穰,良朋阻游集。jiā jié zú fēng ráng,liáng péng zǔ yóu jí。
沈机日寂寥,葆素常呼吸。shěn jī rì jì liáo,bǎo sù cháng hū xī。
投迹倦攸往,放怀志所执。tóu jì juàn yōu wǎng,fàng huái zhì suǒ zhí。
良时有东菑,吾将事蓑笠。liáng shí yǒu dōng zāi,wú jiāng shì suō lì。

七夕

温庭筠

鸣机札札停金梭,芙蓉澹荡生池波。míng jī zhá zhá tíng jīn suō,fú róng dàn dàng shēng chí bō。
神轩红粉陈香罗,凤低蝉薄愁双蛾。shén xuān hóng fěn chén xiāng luó,fèng dī chán báo chóu shuāng é。
微光奕奕凌天河,鸾咽鹤唳飘飖歌。wēi guāng yì yì líng tiān hé,luán yàn hè lì piāo yáo gē。
弯桥销尽愁奈何,天气骀荡云陂陁。wān qiáo xiāo jǐn chóu nài hé,tiān qì dài dàng yún bēi tuó。
平明花木有秋意,露湿彩盘蛛网多。píng míng huā mù yǒu qiū yì,lù shī cǎi pán zhū wǎng duō。

边笳曲

温庭筠

朔管迎秋动,雕阴雁来早。shuò guǎn yíng qiū dòng,diāo yīn yàn lái zǎo。
上郡隐黄云,天山吹白草。shàng jùn yǐn huáng yún,tiān shān chuī bái cǎo。
嘶马悲寒碛,朝阳照霜堡。sī mǎ bēi hán qì,cháo yáng zhào shuāng bǎo。
江南戍客心,门外芙蓉老。jiāng nán shù kè xīn,mén wài fú róng lǎo。

古意

温庭筠

莫莫复莫莫,丝萝缘涧壑。mò mò fù mò mò,sī luó yuán jiàn hè。
散木无斧斤,纤茎得依托。sàn mù wú fǔ jīn,xiān jīng dé yī tuō。
枝低浴鸟歇,根静悬泉落。zhī dī yù niǎo xiē,gēn jìng xuán quán luò。
不虑见春迟,空伤致身错。bù lǜ jiàn chūn chí,kōng shāng zhì shēn cuò。

秘书刘尚书挽歌词二首

温庭筠

王笔活鸾凤,谢诗生芙蓉。wáng bǐ huó luán fèng,xiè shī shēng fú róng。
学筵开绛帐,谈柄发洪钟。xué yán kāi jiàng zhàng,tán bǐng fā hóng zhōng。
粉署见飞鵩,玉山猜卧龙。fěn shǔ jiàn fēi fú,yù shān cāi wò lóng。
遗风丽清韵,萧散九原松。yí fēng lì qīng yùn,xiāo sàn jiǔ yuán sōng。

秘书刘尚书挽歌词二首

温庭筠

麈尾近良玉,鹤裘吹素丝。zhǔ wěi jìn liáng yù,hè qiú chuī sù sī。
坏陵殷浩谪,春墅谢安棋。huài líng yīn hào zhé,chūn shù xiè ān qí。
京口贵公子,襄阳诸女儿。jīng kǒu guì gōng zi,xiāng yáng zhū nǚ ér。
折花兼踏月,多唱柳郎词。zhé huā jiān tà yuè,duō chàng liǔ láng cí。

西陵道士茶歌

温庭筠

乳窦溅溅通石脉,绿尘愁草春江色。rǔ dòu jiàn jiàn tōng shí mài,lǜ chén chóu cǎo chūn jiāng sè。
涧花入井水味香,山月当人松影直。jiàn huā rù jǐng shuǐ wèi xiāng,shān yuè dāng rén sōng yǐng zhí。
仙翁白扇霜鸟翎,拂坛夜读黄庭经。xiān wēng bái shàn shuāng niǎo líng,fú tán yè dú huáng tíng jīng。
疏香皓齿有馀味,更觉鹤心通杳冥。shū xiāng hào chǐ yǒu yú wèi,gèng jué hè xīn tōng yǎo míng。

春日野行

温庭筠

雨涨西塘金堤斜,碧草芊芊晴吐芽。yǔ zhǎng xī táng jīn dī xié,bì cǎo qiān qiān qíng tǔ yá。
野岸明媚山芍药,水田叫噪官虾蟆。yě àn míng mèi shān sháo yào,shuǐ tián jiào zào guān xiā má。
镜中有浪动菱蔓,陌上无风飘柳花。jìng zhōng yǒu làng dòng líng màn,mò shàng wú fēng piāo liǔ huā。
何事轻桡句溪客,绿萍方好不归家。hé shì qīng ráo jù xī kè,lǜ píng fāng hǎo bù guī jiā。

溪上行

温庭筠

绿塘漾漾烟蒙蒙,张翰此来情不穷。lǜ táng yàng yàng yān méng méng,zhāng hàn cǐ lái qíng bù qióng。
雪羽䙰褷立倒影,金鳞拨剌跳晴空。xuě yǔ lí shī lì dào yǐng,jīn lín bō lá tiào qíng kōng。
风翻荷叶一向白,雨湿蓼花千穗红。fēng fān hé yè yī xiàng bái,yǔ shī liǎo huā qiān suì hóng。
心羡夕阳波上客,片时归梦钓船中。xīn xiàn xī yáng bō shàng kè,piàn shí guī mèng diào chuán zhōng。

车驾西游因而有作

温庭筠

宣曲长杨瑞气凝,上林狐兔待秋鹰。xuān qū zhǎng yáng ruì qì níng,shàng lín hú tù dài qiū yīng。
谁将词赋陪雕辇,寂寞相如卧茂林。shuí jiāng cí fù péi diāo niǎn,jì mò xiāng rú wò mào lín。

寄山中人

温庭筠

月中一双鹤,石上千尺松。yuè zhōng yī shuāng hè,shí shàng qiān chǐ sōng。
素琴入爽籁,山酒和春容。sù qín rù shuǎng lài,shān jiǔ hé chūn róng。
幽瀑有时断,片云无所从。yōu pù yǒu shí duàn,piàn yún wú suǒ cóng。
何事苏门生,携手东南峰。hé shì sū mén shēng,xié shǒu dōng nán fēng。

鄠郊别墅寄所知

温庭筠

持颐望平绿,万景集所思。chí yí wàng píng lǜ,wàn jǐng jí suǒ sī。
南塘遇新雨,百草生容姿。nán táng yù xīn yǔ,bǎi cǎo shēng róng zī。
幽鸟不相识,美人如何期。yōu niǎo bù xiāng shí,měi rén rú hé qī。
徒然委摇荡,惆怅春风时。tú rán wěi yáo dàng,chóu chàng chūn fēng shí。

春尽与友人入裴氏林探

温庭筠

一径互纡直,茅棘亦已繁。yī jìng hù yū zhí,máo jí yì yǐ fán。
晴阳入荒竹,暧暧如春园。qíng yáng rù huāng zhú,ài ài rú chūn yuán。
倚杖息惭倦,徘徊恋微暄。yǐ zhàng xī cán juàn,pái huái liàn wēi xuān。
历寻婵娟节,剪破苍筤根。lì xún chán juān jié,jiǎn pò cāng láng gēn。
地闭修茎孤,林振馀箨翻。dì bì xiū jīng gū,lín zhèn yú tuò fān。
适心在所好,非必寻湘沅。shì xīn zài suǒ hǎo,fēi bì xún xiāng yuán。

题贺知章故居叠韵作

温庭筠

废砌翳薜荔,枯湖无菰蒲。fèi qì yì bì lì,kū hú wú gū pú。
老媪饱稿草,愚儒输逋租。lǎo ǎo bǎo gǎo cǎo,yú rú shū bū zū。