古诗词

杨柳枝

温庭筠

宜春苑外最长条,闲袅春风伴舞腰。yí chūn yuàn wài zuì zhǎng tiáo,xián niǎo chūn fēng bàn wǔ yāo。
正是玉人肠断处,一渠春水赤阑桥。zhèng shì yù rén cháng duàn chù,yī qú chūn shuǐ chì lán qiáo。
温庭筠

温庭筠

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。 温庭筠的作品>>

猜您喜欢

莲浦谣

温庭筠

鸣桡轧轧溪溶溶,废绿平烟吴苑东。míng ráo yà yà xī róng róng,fèi lǜ píng yān wú yuàn dōng。
水清莲媚两相向,镜里见愁愁更红。shuǐ qīng lián mèi liǎng xiāng xiàng,jìng lǐ jiàn chóu chóu gèng hóng。
白马金鞭大堤上,西江日夕多风浪。bái mǎ jīn biān dà dī shàng,xī jiāng rì xī duō fēng làng。
荷心有露似骊珠,不是真圆亦摇荡。hé xīn yǒu lù shì lí zhū,bù shì zhēn yuán yì yáo dàng。

郭处士击瓯歌

温庭筠

佶栗金虬石潭古,勺陂潋滟幽修语。jí lì jīn qiú shí tán gǔ,sháo bēi liàn yàn yōu xiū yǔ。
湘君宝马上神云,碎佩丛铃满烟雨。xiāng jūn bǎo mǎ shàng shén yún,suì pèi cóng líng mǎn yān yǔ。
吾闻三十六宫花离离,软风吹春星斗稀。wú wén sān shí liù gōng huā lí lí,ruǎn fēng chuī chūn xīng dòu xī。
玉晨冷磬破昏梦,天露未干香着衣。yù chén lěng qìng pò hūn mèng,tiān lù wèi gàn xiāng zhe yī。
兰钗委坠垂云发,小响丁当逐回雪。lán chāi wěi zhuì chuí yún fā,xiǎo xiǎng dīng dāng zhú huí xuě。
晴碧烟滋重叠山,罗屏半掩桃花月。qíng bì yān zī zhòng dié shān,luó píng bàn yǎn táo huā yuè。
太平天子驻云车,龙炉勃郁双蟠拿。tài píng tiān zi zhù yún chē,lóng lú bó yù shuāng pán ná。
宫中近臣抱扇立,侍女低鬟落翠花。gōng zhōng jìn chén bào shàn lì,shì nǚ dī huán luò cuì huā。
乱珠触续正跳荡,倾头不觉金乌斜。luàn zhū chù xù zhèng tiào dàng,qīng tóu bù jué jīn wū xié。
我亦为君长叹息,缄情远寄愁无色。wǒ yì wèi jūn zhǎng tàn xī,jiān qíng yuǎn jì chóu wú sè。
莫沾香梦绿杨丝,千里春风正无力。mò zhān xiāng mèng lǜ yáng sī,qiān lǐ chūn fēng zhèng wú lì。

遐水谣

温庭筠

天兵九月渡遐水,马踏沙鸣惊雁起。tiān bīng jiǔ yuè dù xiá shuǐ,mǎ tà shā míng jīng yàn qǐ。
杀气空高万里情,塞寒如箭伤眸子。shā qì kōng gāo wàn lǐ qíng,sāi hán rú jiàn shāng móu zi。
狼烟堡上霜漫漫,枯叶号风天地乾。láng yān bǎo shàng shuāng màn màn,kū yè hào fēng tiān dì qián。
犀带鼠裘无暖色,清光炯冷黄金鞍。xī dài shǔ qiú wú nuǎn sè,qīng guāng jiǒng lěng huáng jīn ān。
虏尘如雾昏亭障,陇首年年汉飞将。lǔ chén rú wù hūn tíng zhàng,lǒng shǒu nián nián hàn fēi jiāng。
麟阁无名期未归,楼中思妇徒相望。lín gé wú míng qī wèi guī,lóu zhōng sī fù tú xiāng wàng。

晓仙谣

温庭筠

玉妃唤月归海宫,月色澹白涵春空。yù fēi huàn yuè guī hǎi gōng,yuè sè dàn bái hán chūn kōng。
银河欲转星靥靥,碧浪叠山埋早红。yín hé yù zhuǎn xīng yè yè,bì làng dié shān mái zǎo hóng。
宫花有露如新泪,小苑丛丛入寒翠。gōng huā yǒu lù rú xīn lèi,xiǎo yuàn cóng cóng rù hán cuì。
绮阁空传唱漏声,网轩未辨凌云字。qǐ gé kōng chuán chàng lòu shēng,wǎng xuān wèi biàn líng yún zì。
遥遥珠帐连湘烟,鹤扇如霜金骨仙。yáo yáo zhū zhàng lián xiāng yān,hè shàn rú shuāng jīn gǔ xiān。
碧箫曲尽彩霞动,下视九州皆悄然。bì xiāo qū jǐn cǎi xiá dòng,xià shì jiǔ zhōu jiē qiāo rán。
秦王女骑红尾凤,半空回首晨鸡弄。qín wáng nǚ qí hóng wěi fèng,bàn kōng huí shǒu chén jī nòng。
雾盖狂尘亿兆家,世人犹作牵情梦。wù gài kuáng chén yì zhào jiā,shì rén yóu zuò qiān qíng mèng。

锦城曲

温庭筠

蜀山攒黛留晴雪,簝笋蕨芽萦九折。shǔ shān zǎn dài liú qíng xuě,liáo sǔn jué yá yíng jiǔ zhé。
江风吹巧剪霞绡,花上千枝杜鹃血。jiāng fēng chuī qiǎo jiǎn xiá xiāo,huā shàng qiān zhī dù juān xuè。
杜鹃飞入岩下丛,夜叫思归山月中。dù juān fēi rù yán xià cóng,yè jiào sī guī shān yuè zhōng。
巴水漾情情不尽,文君织得春机红。bā shuǐ yàng qíng qíng bù jǐn,wén jūn zhī dé chūn jī hóng。
怨魄未归芳草死,江头学种相思子。yuàn pò wèi guī fāng cǎo sǐ,jiāng tóu xué zhǒng xiāng sī zi。
树成寄与望乡人,白帝荒城五千里。shù chéng jì yǔ wàng xiāng rén,bái dì huāng chéng wǔ qiān lǐ。

生禖屏风歌

温庭筠

玉墀暗接昆仑井,井上无人金索冷。yù chí àn jiē kūn lún jǐng,jǐng shàng wú rén jīn suǒ lěng。
画壁阴森九子堂,阶前细月铺花影。huà bì yīn sēn jiǔ zi táng,jiē qián xì yuè pù huā yǐng。
绣屏银鸭香蓊蒙,天上梦归花绕丛。xiù píng yín yā xiāng wěng méng,tiān shàng mèng guī huā rào cóng。
宜男漫作后庭草,不似樱桃千子红。yí nán màn zuò hòu tíng cǎo,bù shì yīng táo qiān zi hóng。

嘲春风

温庭筠

春风何处好,别殿饶芳草。chūn fēng hé chù hǎo,bié diàn ráo fāng cǎo。
苒袅转鸾旗,萎蕤吹雉葆。rǎn niǎo zhuǎn luán qí,wēi ruí chuī zhì bǎo。
扬芳历九门,澹荡入兰荪。yáng fāng lì jiǔ mén,dàn dàng rù lán sūn。
争奈白团扇,时时偷主恩。zhēng nài bái tuán shàn,shí shí tōu zhǔ ēn。

舞衣曲

温庭筠

藕肠纤缕抽轻春,烟机漠漠娇娥颦。ǒu cháng xiān lǚ chōu qīng chūn,yān jī mò mò jiāo é pín。
金梭淅沥透空薄,剪落交刀吹断云。jīn suō xī lì tòu kōng báo,jiǎn luò jiāo dāo chuī duàn yún。
张家公子夜闻雨,夜向兰堂思楚舞。zhāng jiā gōng zi yè wén yǔ,yè xiàng lán táng sī chǔ wǔ。
蝉衫麟带压愁香,偷得莺簧锁金缕。chán shān lín dài yā chóu xiāng,tōu dé yīng huáng suǒ jīn lǚ。
管含兰气娇语悲,胡槽雪腕鸳鸯丝。guǎn hán lán qì jiāo yǔ bēi,hú cáo xuě wàn yuān yāng sī。
芙蓉力弱应难定,杨柳风多不自持。fú róng lì ruò yīng nán dìng,yáng liǔ fēng duō bù zì chí。
回颦笑语西窗客,星斗寥寥波脉脉。huí pín xiào yǔ xī chuāng kè,xīng dòu liáo liáo bō mài mài。
不逐秦王卷象床,满楼明月梨花白。bù zhú qín wáng juǎn xiàng chuáng,mǎn lóu míng yuè lí huā bái。

张静婉采莲歌

温庭筠

兰膏坠发红玉春,燕钗拖颈抛盘云。lán gāo zhuì fā hóng yù chūn,yàn chāi tuō jǐng pāo pán yún。
城边杨柳向娇晚,门前沟水波粼粼。chéng biān yáng liǔ xiàng jiāo wǎn,mén qián gōu shuǐ bō lín lín。
麒麟公子朝天客,珂马珰珰度春陌。qí lín gōng zi cháo tiān kè,kē mǎ dāng dāng dù chūn mò。
掌中无力舞衣轻,剪断鲛绡破春碧。zhǎng zhōng wú lì wǔ yī qīng,jiǎn duàn jiāo xiāo pò chūn bì。
抱月飘烟一尺腰,麝脐龙髓怜娇娆。bào yuè piāo yān yī chǐ yāo,shè qí lóng suǐ lián jiāo ráo。
秋罗拂水碎光动,露重花多香不销。qiū luó fú shuǐ suì guāng dòng,lù zhòng huā duō xiāng bù xiāo。
鸂鶒交交塘水满,绿芒如粟莲茎短。xī chì jiāo jiāo táng shuǐ mǎn,lǜ máng rú sù lián jīng duǎn。
一夜西风送雨来,粉痕零落愁红浅。yī yè xī fēng sòng yǔ lái,fěn hén líng luò chóu hóng qiǎn。
船头折藕丝暗牵,藕根莲子相留连。chuán tóu zhé ǒu sī àn qiān,ǒu gēn lián zi xiāng liú lián。
郎心似月月未缺,十五十六清光圆。láng xīn shì yuè yuè wèi quē,shí wǔ shí liù qīng guāng yuán。

湘宫人歌

温庭筠

池塘芳草湿,夜半东风起。chí táng fāng cǎo shī,yè bàn dōng fēng qǐ。
生绿画罗屏,金壶贮春水。shēng lǜ huà luó píng,jīn hú zhù chūn shuǐ。
黄粉楚宫人,芳花玉刻鳞。huáng fěn chǔ gōng rén,fāng huā yù kè lín。
娟娟照棋烛,不语两含颦。juān juān zhào qí zhú,bù yǔ liǎng hán pín。

觱篥歌

温庭筠

蜡烟如纛新蟾满,门外平沙草芽短。là yān rú dào xīn chán mǎn,mén wài píng shā cǎo yá duǎn。
黑头丞相九天归,夜听飞琼吹朔管。hēi tóu chéng xiāng jiǔ tiān guī,yè tīng fēi qióng chuī shuò guǎn。
情远气调兰蕙薰,天香瑞彩含絪缊。qíng yuǎn qì diào lán huì xūn,tiān xiāng ruì cǎi hán yīn yūn。
皓然纤指都揭血,日暖碧霄无片云。hào rán xiān zhǐ dōu jiē xuè,rì nuǎn bì xiāo wú piàn yún。
含商咀徵双幽咽,软縠疏罗共萧屑。hán shāng jǔ zhēng shuāng yōu yàn,ruǎn hú shū luó gòng xiāo xiè。
不尽长圆叠翠愁,柳风吹破澄潭月。bù jǐn zhǎng yuán dié cuì chóu,liǔ fēng chuī pò chéng tán yuè。
鸣梭淅沥金丝蕊,恨语殷勤陇头水。míng suō xī lì jīn sī ruǐ,hèn yǔ yīn qín lǒng tóu shuǐ。
汉将营前万里沙,更深一一霜鸿起。hàn jiāng yíng qián wàn lǐ shā,gèng shēn yī yī shuāng hóng qǐ。
十二楼前花正繁,交枝簇蒂连壁门。shí èr lóu qián huā zhèng fán,jiāo zhī cù dì lián bì mén。
景阳宫女正愁绝,莫使此声催断魂。jǐng yáng gōng nǚ zhèng chóu jué,mò shǐ cǐ shēng cuī duàn hún。

照影曲

温庭筠

景阳妆罢琼窗暖,欲照澄明香步懒。jǐng yáng zhuāng bà qióng chuāng nuǎn,yù zhào chéng míng xiāng bù lǎn。
桥上衣多抱彩云,金鳞不动春塘满。qiáo shàng yī duō bào cǎi yún,jīn lín bù dòng chūn táng mǎn。
黄印额山轻为尘,翠鳞红稚俱含颦。huáng yìn é shān qīng wèi chén,cuì lín hóng zhì jù hán pín。
桃花百媚如欲语,曾为无双今两身。táo huā bǎi mèi rú yù yǔ,céng wèi wú shuāng jīn liǎng shēn。

拂舞词

温庭筠

黄河怒浪连天来,大响谹谹如殷雷。huáng hé nù làng lián tiān lái,dà xiǎng hóng hóng rú yīn léi。
龙伯驱风不敢上,百川喷雪高崔嵬。lóng bó qū fēng bù gǎn shàng,bǎi chuān pēn xuě gāo cuī wéi。
二十三弦何太哀,请公勿渡立徘徊。èr shí sān xián hé tài āi,qǐng gōng wù dù lì pái huái。
下有狂蛟锯为尾,裂帆截棹磨霜齿。xià yǒu kuáng jiāo jù wèi wěi,liè fān jié zhào mó shuāng chǐ。
神椎凿石塞神潭,白马䟃?赤尘起。shén chuí záo shí sāi shén tán,bái mǎ cān tán chì chén qǐ。
公乎跃马扬玉鞭,灭没高蹄日千里。gōng hū yuè mǎ yáng yù biān,miè méi gāo tí rì qiān lǐ。

太液池歌

温庭筠

腥鲜龙气连清防,花风漾漾吹细光。xīng xiān lóng qì lián qīng fáng,huā fēng yàng yàng chuī xì guāng。
叠澜不定照天井,倒影荡摇晴翠长。dié lán bù dìng zhào tiān jǐng,dào yǐng dàng yáo qíng cuì zhǎng。
平碧浅春生绿塘,云容雨态连青苍。píng bì qiǎn chūn shēng lǜ táng,yún róng yǔ tài lián qīng cāng。
夜深银汉通柏梁,二十八宿朝玉堂。yè shēn yín hàn tōng bǎi liáng,èr shí bā sù cháo yù táng。

雉场歌

温庭筠

茭叶萋萋接烟曙,鸡鸣埭上梨花露。jiāo yè qī qī jiē yān shǔ,jī míng dài shàng lí huā lù。
彩杖锵锵已合围,绣翎白颈遥相妒。cǎi zhàng qiāng qiāng yǐ hé wéi,xiù líng bái jǐng yáo xiāng dù。
雕尾扇张金缕高,碎铃素拂骊驹豪。diāo wěi shàn zhāng jīn lǚ gāo,suì líng sù fú lí jū háo。
绿场红迹未相接,箭发铜牙伤彩毛。lǜ chǎng hóng jì wèi xiāng jiē,jiàn fā tóng yá shāng cǎi máo。
麦陇桑阴小山晚,六虬归去凝笳远。mài lǒng sāng yīn xiǎo shān wǎn,liù qiú guī qù níng jiā yuǎn。
城头却望几含情,青亩春芜连石苑。chéng tóu què wàng jǐ hán qíng,qīng mǔ chūn wú lián shí yuàn。