古诗词

叠字醉太平中秋遇雨

黄淮

乱纷纷,痴云骤拥。luàn fēn fēn,chī yún zhòu yōng。
淡蒙蒙,薄雾轻笼。dàn méng méng,báo wù qīng lóng。
浙泠泠,蟾宫深锁雨声中。zhè líng líng,chán gōng shēn suǒ yǔ shēng zhōng。
闷恹恹,嫦娥玉容。mèn yān yān,cháng é yù róng。
急煎煎,登楼庾亮情难纵。jí jiān jiān,dēng lóu yǔ liàng qíng nán zòng。
意悬悬,开樽李白诗难咏。yì xuán xuán,kāi zūn lǐ bái shī nán yǒng。
路漫漫,吹箫弄玉去难从。lù màn màn,chuī xiāo nòng yù qù nán cóng。
恨悠悠,更长漏永。hèn yōu yōu,gèng zhǎng lòu yǒng。

黄淮

明浙江永嘉人,字宗豫,洪武三十年进士。永乐时,曾与解缙等并直文渊阁,进右春坊大学士。后为汉王高煦所谮,系诏狱十年。洪熙初复官,寻兼武英殿大学士,与杨荣等同掌内制。官终户部尚书。性明果,达于治体,善谳疑狱。有《省愆集》、《黄介庵集》。 黄淮的作品>>

猜您喜欢

咏雪

黄淮

雕刻非因巧,飞扬若有凭。diāo kè fēi yīn qiǎo,fēi yáng ruò yǒu píng。
交辉偏得月,镕液易为冰。jiāo huī piān dé yuè,róng yè yì wèi bīng。
狂絮那能拟,轻尘莫见陵。kuáng xù nà néng nǐ,qīng chén mò jiàn líng。
何须夸六出,一白已堪徵。hé xū kuā liù chū,yī bái yǐ kān zhēng。

送别

黄淮

愧我罹忧患,那堪子谪居。kuì wǒ lí yōu huàn,nà kān zi zhé jū。
相期情未已,为别意何如。xiāng qī qíng wèi yǐ,wèi bié yì hé rú。
寒雁秋风外,山城暮雨馀。hán yàn qiū fēng wài,shān chéng mù yǔ yú。
圣恩天广大,指日望还车。shèng ēn tiān guǎng dà,zhǐ rì wàng hái chē。

陶情

黄淮

虑淡心无竞,神怡物自忘。lǜ dàn xīn wú jìng,shén yí wù zì wàng。
鸢鱼关俯仰,宇宙信行藏。yuān yú guān fǔ yǎng,yǔ zhòu xìn xíng cáng。
草色年年绿,川流脉脉长。cǎo sè nián nián lǜ,chuān liú mài mài zhǎng。
陶然有馀乐,击壤颂羲皇。táo rán yǒu yú lè,jī rǎng sòng xī huáng。

丙申初度日承诸知已设酒肴相慰诗以谢之

黄淮

忽忽逢初度,南冠惨别魂。hū hū féng chū dù,nán guān cǎn bié hún。
亲庭劳远望,客计向谁论。qīn tíng láo yuǎn wàng,kè jì xiàng shuí lùn。
力疾裁诗句,攒眉对酒樽。lì jí cái shī jù,zǎn méi duì jiǔ zūn。
何时恩诏下,春意满乾坤。hé shí ēn zhào xià,chūn yì mǎn qián kūn。

对镜

黄淮

常时不对镜,对镜即伤情。cháng shí bù duì jìng,duì jìng jí shāng qíng。
自觉衰容恶,谁知白发生。zì jué shuāi róng è,shuí zhī bái fā shēng。
松筠存晚节,蒲柳谢春荣。sōng yún cún wǎn jié,pú liǔ xiè chūn róng。
喜有丹心在,常怀报圣明。xǐ yǒu dān xīn zài,cháng huái bào shèng míng。

闻鹊声偶成

黄淮

乾鹊朝群集,喧呼亦动情。qián què cháo qún jí,xuān hū yì dòng qíng。
每于愁里听,偏向客边鸣。měi yú chóu lǐ tīng,piān xiàng kè biān míng。
报喜应难准,填河岂有成。bào xǐ yīng nán zhǔn,tián hé qǐ yǒu chéng。
何如丹穴凤,仪舞际文明。hé rú dān xué fèng,yí wǔ jì wén míng。

七月中旬霖雨大作夜分卧处墙颓连榻者先觉不以闻恍惚中伤鼻出血感何杨诸友慰安情甚厚诗以谢之

黄淮

嗟余遭罪衅,历涉故多屯。jiē yú zāo zuì xìn,lì shè gù duō tún。
不戒岩墙险,宁为知命人。bù jiè yán qiáng xiǎn,níng wèi zhī mìng rén。
仓皇鱼在辙,狼狈越依秦。cāng huáng yú zài zhé,láng bèi yuè yī qín。
赖有知心友,相看意甚真。lài yǒu zhī xīn yǒu,xiāng kàn yì shén zhēn。

丙申七月离家满二期

黄淮

离家逾二载,白发尚南冠。lí jiā yú èr zài,bái fā shàng nán guān。
吉兆常多梦,穷愁岂有端。jí zhào cháng duō mèng,qióng chóu qǐ yǒu duān。
炎蒸三伏尽,风雨五更残。yán zhēng sān fú jǐn,fēng yǔ wǔ gèng cán。
点点思亲泪,何时枕上乾。diǎn diǎn sī qīn lèi,hé shí zhěn shàng qián。

六月久无雨狱中病者甚多忽霖雨大作诗以志喜

黄淮

久晴思得雨,一雨惬群情。jiǔ qíng sī dé yǔ,yī yǔ qiè qún qíng。
病逐炎蒸退,凉随喜气生。bìng zhú yán zhēng tuì,liáng suí xǐ qì shēng。
九重舒圣虑,四野望秋成。jiǔ zhòng shū shèng lǜ,sì yě wàng qiū chéng。
趍贺惭无地,裁诗继颂声。chí hè cán wú dì,cái shī jì sòng shēng。

九日偶沽得一壶坐间诸友索余赋此

黄淮

九日今朝是,流光逐转蓬。jiǔ rì jīn cháo shì,liú guāng zhú zhuǎn péng。
萧条乡邑梦,憔悴菊花丛。xiāo tiáo xiāng yì mèng,qiáo cuì jú huā cóng。
老觉诗狂减,颜凭酒力红。lǎo jué shī kuáng jiǎn,yán píng jiǔ lì hóng。
登高思向日,落帽任西风。dēng gāo sī xiàng rì,luò mào rèn xī fēng。

初冬

黄淮

流光随水逝,衰病与愁兼。liú guāng suí shuǐ shì,shuāi bìng yǔ chóu jiān。
烱烱丹心在,萧萧白发添。jiǒng jiǒng dān xīn zài,xiāo xiāo bái fā tiān。
圜扉阴气肃,裋褐朔风尖。huán fēi yīn qì sù,shù hè shuò fēng jiān。
愿假阳和力,无令久滞淹。yuàn jiǎ yáng hé lì,wú lìng jiǔ zhì yān。

梦同僚诸阁老

黄淮

倏忽三年别,今宵梦里逢。shū hū sān nián bié,jīn xiāo mèng lǐ féng。
相看情缱绻,慰问语从容。xiāng kàn qíng qiǎn quǎn,wèi wèn yǔ cóng róng。
岂谓云泥隔,犹怜道义同。qǐ wèi yún ní gé,yóu lián dào yì tóng。
觉来挥泪眼,灯烬落残红。jué lái huī lèi yǎn,dēng jìn luò cán hóng。

回南京经古城

黄淮

祠庙临江渚,人家离枣林。cí miào lín jiāng zhǔ,rén jiā lí zǎo lín。
霜轻冬尚暖,水阔昼多阴。shuāng qīng dōng shàng nuǎn,shuǐ kuò zhòu duō yīn。
客路惊衰鬓,归舟惬素心。kè lù jīng shuāi bìn,guī zhōu qiè sù xīn。
从今各努力,莫使别愁侵。cóng jīn gè nǔ lì,mò shǐ bié chóu qīn。

年老

黄淮

年老身犹绊,心烦趣自偏。nián lǎo shēn yóu bàn,xīn fán qù zì piān。
醉馀常凛若,喜后但茫然。zuì yú cháng lǐn ruò,xǐ hòu dàn máng rán。
修竹三冬劲,精金百炼坚。xiū zhú sān dōng jìn,jīng jīn bǎi liàn jiān。
敢云忘自勉,且复顺吾天。gǎn yún wàng zì miǎn,qiě fù shùn wú tiān。

老态

黄淮

穷途多坎?,老态渐龙钟。qióng tú duō kǎn lǎn,lǎo tài jiàn lóng zhōng。
酒量休过醉,交情只怕浓。jiǔ liàng xiū guò zuì,jiāo qíng zhǐ pà nóng。
太羹无亵味,寒色澹苍松。tài gēng wú xiè wèi,hán sè dàn cāng sōng。
谁识希夷子,?然偃华峰。shuí shí xī yí zi,hōu rán yǎn huá fēng。
2631234567»