古诗词

定西番

温庭筠

汉使昔年离别,攀弱柳,折寒梅,上高台。hàn shǐ xī nián lí bié,pān ruò liǔ,zhé hán méi,shàng gāo tái。
千里玉关春雪,雁来人不来。qiān lǐ yù guān chūn xuě,yàn lái rén bù lái。
羌笛一声愁绝,月裴回。qiāng dí yī shēng chóu jué,yuè péi huí。
温庭筠

温庭筠

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。 温庭筠的作品>>

猜您喜欢

雍台歌

温庭筠

太子池南楼百尺,入窗新树疏帘隔。tài zi chí nán lóu bǎi chǐ,rù chuāng xīn shù shū lián gé。
黄金铺首画钩陈,羽葆停幢拂交戟。huáng jīn pù shǒu huà gōu chén,yǔ bǎo tíng chuáng fú jiāo jǐ。
盘纡阑楯临高台,帐殿临流鸾扇开。pán yū lán dùn lín gāo tái,zhàng diàn lín liú luán shàn kāi。
早雁惊鸣细波起,映花卤簿龙飞回。zǎo yàn jīng míng xì bō qǐ,yìng huā lǔ bù lóng fēi huí。

吴苑行

温庭筠

锦雉双飞梅结子,平春远绿窗中起。jǐn zhì shuāng fēi méi jié zi,píng chūn yuǎn lǜ chuāng zhōng qǐ。
吴江澹画水连空,三尺屏风隔千里。wú jiāng dàn huà shuǐ lián kōng,sān chǐ píng fēng gé qiān lǐ。
小苑有门红扇开,天丝舞蝶共徘徊。xiǎo yuàn yǒu mén hóng shàn kāi,tiān sī wǔ dié gòng pái huái。
绮户雕楹长若此,韶光岁岁如归来。qǐ hù diāo yíng zhǎng ruò cǐ,sháo guāng suì suì rú guī lái。

春野行

温庭筠

草浅浅,春如剪。cǎo qiǎn qiǎn,chūn rú jiǎn。
花压李娘愁,饥蚕欲成茧。huā yā lǐ niáng chóu,jī cán yù chéng jiǎn。
东城年少气堂堂,金丸惊起双鸳鸯。dōng chéng nián shǎo qì táng táng,jīn wán jīng qǐ shuāng yuān yāng。
含羞更问卫公子,月到枕前春梦长。hán xiū gèng wèn wèi gōng zi,yuè dào zhěn qián chūn mèng zhǎng。

醉歌

温庭筠

檐柳初黄燕新乳,晓碧芊绵过微雨。yán liǔ chū huáng yàn xīn rǔ,xiǎo bì qiān mián guò wēi yǔ。
树色深含台榭情,莺声巧作烟花主。shù sè shēn hán tái xiè qíng,yīng shēng qiǎo zuò yān huā zhǔ。
锦袍公子陈杯觞,拨醅百瓮春酒香。jǐn páo gōng zi chén bēi shāng,bō pēi bǎi wèng chūn jiǔ xiāng。
入门下马问谁在,降阶握手登华堂。rù mén xià mǎ wèn shuí zài,jiàng jiē wò shǒu dēng huá táng。
临邛美人连山眉,低抱琵琶含怨思。lín qióng měi rén lián shān méi,dī bào pí pá hán yuàn sī。
朔风绕指我先笑,明月入怀君自知。shuò fēng rào zhǐ wǒ xiān xiào,míng yuè rù huái jūn zì zhī。
劝君莫惜金樽酒,年少须臾如覆手。quàn jūn mò xī jīn zūn jiǔ,nián shǎo xū yú rú fù shǒu。
辛勤到老慕箪瓢,于我悠悠竟何有。xīn qín dào lǎo mù dān piáo,yú wǒ yōu yōu jìng hé yǒu。
洛阳卢仝称文房,妻子脚秃舂黄粮。luò yáng lú tóng chēng wén fáng,qī zi jiǎo tū chōng huáng liáng。
阿耋光颜不识字,指麾豪俊如驱羊。ā dié guāng yán bù shí zì,zhǐ huī háo jùn rú qū yáng。
天犀压断朱鼹鼠,瑞锦惊飞金凤皇。tiān xī yā duàn zhū yǎn shǔ,ruì jǐn jīng fēi jīn fèng huáng。
其馀岂足沾牙齿,欲用何能报天子。qí yú qǐ zú zhān yá chǐ,yù yòng hé néng bào tiān zi。
驽马垂头抢暝尘,骅骝一日行千里。nú mǎ chuí tóu qiǎng míng chén,huá liú yī rì xíng qiān lǐ。
但有沈冥醉客家,支颐瞪目持流霞。dàn yǒu shěn míng zuì kè jiā,zhī yí dèng mù chí liú xiá。
唯恐南国风雨落,碧芜狼籍棠梨花。wéi kǒng nán guó fēng yǔ luò,bì wú láng jí táng lí huā。

堂堂

温庭筠

钱唐岸上春如织,淼淼寒潮带晴色。qián táng àn shàng chūn rú zhī,miǎo miǎo hán cháo dài qíng sè。
淮南游客马连嘶,碧草迷人归不得。huái nán yóu kè mǎ lián sī,bì cǎo mí rén guī bù dé。
风飘客意如吹烟,纤指殷勤伤雁弦。fēng piāo kè yì rú chuī yān,xiān zhǐ yīn qín shāng yàn xián。
一曲堂堂红烛筵,长鲸泻酒如飞泉。yī qū táng táng hóng zhú yán,zhǎng jīng xiè jiǔ rú fēi quán。

惜春词

温庭筠

百舌问花花不语,低回似恨横塘雨。bǎi shé wèn huā huā bù yǔ,dī huí shì hèn héng táng yǔ。
蜂争粉蕊蝶分香,不似垂杨惜金缕。fēng zhēng fěn ruǐ dié fēn xiāng,bù shì chuí yáng xī jīn lǚ。
愿君留得长妖韶,莫逐东风还荡摇。yuàn jūn liú dé zhǎng yāo sháo,mò zhú dōng fēng hái dàng yáo。
秦女含颦向烟月,愁红带露空迢迢。qín nǚ hán pín xiàng yān yuè,chóu hóng dài lù kōng tiáo tiáo。

春愁曲

温庭筠

红丝穿露珠帘冷,百尺哑哑下纤绠。hóng sī chuān lù zhū lián lěng,bǎi chǐ yǎ yǎ xià xiān gěng。
远翠愁山入卧屏,两重云母空烘影。yuǎn cuì chóu shān rù wò píng,liǎng zhòng yún mǔ kōng hōng yǐng。
凉簪坠发春眠重,玉兔煴香柳如梦。liáng zān zhuì fā chūn mián zhòng,yù tù yūn xiāng liǔ rú mèng。
锦叠空床委堕红,飔飔扫尾双金凤。jǐn dié kōng chuáng wěi duò hóng,sī sī sǎo wěi shuāng jīn fèng。
蜂喧蝶驻俱悠扬,柳拂赤栏纤草长。fēng xuān dié zhù jù yōu yáng,liǔ fú chì lán xiān cǎo zhǎng。
觉后梨花委平绿,春风和雨吹池塘。jué hòu lí huā wěi píng lǜ,chūn fēng hé yǔ chuī chí táng。

春江花月夜词

温庭筠

玉树歌阑海云黑,花庭忽作青芜国。yù shù gē lán hǎi yún hēi,huā tíng hū zuò qīng wú guó。
秦淮有水水无情,还向金陵漾春色。qín huái yǒu shuǐ shuǐ wú qíng,hái xiàng jīn líng yàng chūn sè。
杨家二世安九重,不御华芝嫌六龙。yáng jiā èr shì ān jiǔ zhòng,bù yù huá zhī xián liù lóng。
百幅锦帆风力满,连天展尽金芙蓉。bǎi fú jǐn fān fēng lì mǎn,lián tiān zhǎn jǐn jīn fú róng。
珠翠丁星复明灭,龙头劈浪哀笳发。zhū cuì dīng xīng fù míng miè,lóng tóu pī làng āi jiā fā。
千里涵空澄水魂,万枝破鼻飘香雪。qiān lǐ hán kōng chéng shuǐ hún,wàn zhī pò bí piāo xiāng xuě。
漏转霞高沧海西,颇黎枕上闻天鸡。lòu zhuǎn xiá gāo cāng hǎi xī,pǒ lí zhěn shàng wén tiān jī。
蛮弦代写曲如语,一醉昏昏天下迷。mán xián dài xiě qū rú yǔ,yī zuì hūn hūn tiān xià mí。
四方倾动烟尘起,犹在浓香梦魂里。sì fāng qīng dòng yān chén qǐ,yóu zài nóng xiāng mèng hún lǐ。
后主荒宫有晓莺,飞来只隔西江水。hòu zhǔ huāng gōng yǒu xiǎo yīng,fēi lái zhǐ gé xī jiāng shuǐ。

懊恼曲

温庭筠

藕丝作线难胜针,蕊粉染黄那得深。ǒu sī zuò xiàn nán shèng zhēn,ruǐ fěn rǎn huáng nà dé shēn。
玉白兰芳不相顾,青楼一笑轻千金。yù bái lán fāng bù xiāng gù,qīng lóu yī xiào qīng qiān jīn。
莫言自古皆如此,健剑刜钟铅绕指。mò yán zì gǔ jiē rú cǐ,jiàn jiàn fú zhōng qiān rào zhǐ。
三秋庭绿尽迎霜,惟有荷花守红死。sān qiū tíng lǜ jǐn yíng shuāng,wéi yǒu hé huā shǒu hóng sǐ。
庐江小吏朱斑轮,柳缕吐芽香玉春。lú jiāng xiǎo lì zhū bān lún,liǔ lǚ tǔ yá xiāng yù chūn。
两股金钗已相许,不令独作空成尘。liǎng gǔ jīn chāi yǐ xiāng xǔ,bù lìng dú zuò kōng chéng chén。
悠悠楚水流如马,恨紫愁红满平野。yōu yōu chǔ shuǐ liú rú mǎ,hèn zǐ chóu hóng mǎn píng yě。
野土千年怨不平,至今烧作鸳鸯瓦。yě tǔ qiān nián yuàn bù píng,zhì jīn shāo zuò yuān yāng wǎ。

三洲词

温庭筠

团圆莫作波中月,洁白莫为枝上雪。tuán yuán mò zuò bō zhōng yuè,jié bái mò wèi zhī shàng xuě。
月随波动碎潾潾,雪似梅花不堪折。yuè suí bō dòng suì lín lín,xuě shì méi huā bù kān zhé。
李娘十六青丝发,画带双花为君结。lǐ niáng shí liù qīng sī fā,huà dài shuāng huā wèi jūn jié。
门前有路轻别离,唯恐归来旧香灭。mén qián yǒu lù qīng bié lí,wéi kǒng guī lái jiù xiāng miè。

春晓曲

温庭筠

家临长信往来道,乳燕双双拂烟草。jiā lín zhǎng xìn wǎng lái dào,rǔ yàn shuāng shuāng fú yān cǎo。
油壁车轻金犊肥,流苏帐晓春鸡早。yóu bì chē qīng jīn dú féi,liú sū zhàng xiǎo chūn jī zǎo。
笼中娇鸟暖犹睡,帘外落花闲不扫。lóng zhōng jiāo niǎo nuǎn yóu shuì,lián wài luò huā xián bù sǎo。
衰桃一树近前池,似惜红颜镜中老。shuāi táo yī shù jìn qián chí,shì xī hóng yán jìng zhōng lǎo。

猎骑辞

温庭筠

早辞平扆殿,夕奉湘南宴。zǎo cí píng yǐ diàn,xī fèng xiāng nán yàn。
香兔抱微烟,重鳞叠轻扇。xiāng tù bào wēi yān,zhòng lín dié qīng shàn。
蚕饥使君马,雁避将军箭。cán jī shǐ jūn mǎ,yàn bì jiāng jūn jiàn。
宝柱惜离弦,流黄悲赤县。bǎo zhù xī lí xián,liú huáng bēi chì xiàn。
理钗低舞鬓,换袖回歌面。lǐ chāi dī wǔ bìn,huàn xiù huí gē miàn。
晚柳未如丝,春花已如霰。wǎn liǔ wèi rú sī,chūn huā yǐ rú xiàn。
所嗟故里曲,不及青楼宴。suǒ jiē gù lǐ qū,bù jí qīng lóu yàn。

烧歌

温庭筠

起来望南山,山火烧山田。qǐ lái wàng nán shān,shān huǒ shāo shān tián。
微红夕如灭,短燄复相连。wēi hóng xī rú miè,duǎn yàn fù xiāng lián。
差差向岩石,冉冉凌青壁。chà chà xiàng yán shí,rǎn rǎn líng qīng bì。
低随回风尽,远照檐茅赤。dī suí huí fēng jǐn,yuǎn zhào yán máo chì。
邻翁能楚言,倚插欲潸然。lín wēng néng chǔ yán,yǐ chā yù shān rán。
自言楚越俗,烧畬为早田。zì yán chǔ yuè sú,shāo shē wèi zǎo tián。
豆苗虫促促,篱上花当屋。dòu miáo chóng cù cù,lí shàng huā dāng wū。
废栈豕归栏,广场鸡啄粟。fèi zhàn shǐ guī lán,guǎng chǎng jī zhuó sù。
新年春雨晴,处处赛神声。xīn nián chūn yǔ qíng,chù chù sài shén shēng。
持钱就人卜,敲瓦隔林鸣。chí qián jiù rén bo,qiāo wǎ gé lín míng。
卜得山上卦,归来桑枣下。bo dé shān shàng guà,guī lái sāng zǎo xià。
吹火向白茅,腰镰映赪蔗。chuī huǒ xiàng bái máo,yāo lián yìng chēng zhè。
风驱槲叶烟,槲树连平山。fēng qū hú yè yān,hú shù lián píng shān。
迸星拂霞外,飞烬落阶前。bèng xīng fú xiá wài,fēi jìn luò jiē qián。
仰面呻复嚏,鸦娘咒丰岁。yǎng miàn shēn fù tì,yā niáng zhòu fēng suì。
谁知苍翠容,尽作官家税。shuí zhī cāng cuì róng,jǐn zuò guān jiā shuì。

和沈参军招友生观芙蓉池

温庭筠

桂栋坐清晓,瑶琴商凤丝。guì dòng zuò qīng xiǎo,yáo qín shāng fèng sī。
况闻楚泽香,适与秋风期。kuàng wén chǔ zé xiāng,shì yǔ qiū fēng qī。
遂从棹萍客,静啸烟草湄。suì cóng zhào píng kè,jìng xiào yān cǎo méi。
倒影回澹荡,愁红媚涟漪。dào yǐng huí dàn dàng,chóu hóng mèi lián yī。
湘茎久鲜涩,宿雨增离披。xiāng jīng jiǔ xiān sè,sù yǔ zēng lí pī。
而我江海意,楚游动梦思。ér wǒ jiāng hǎi yì,chǔ yóu dòng mèng sī。
北渚水云叶,南塘烟雾枝。běi zhǔ shuǐ yún yè,nán táng yān wù zhī。
岂亡台榭芳,独与鸥鸟知。qǐ wáng tái xiè fāng,dú yǔ ōu niǎo zhī。
珠坠鱼迸浅,影多凫泛迟。zhū zhuì yú bèng qiǎn,yǐng duō fú fàn chí。
落英不可攀,返照昏澄陂。luò yīng bù kě pān,fǎn zhào hūn chéng bēi。

寓怀

温庭筠

诚足不顾得,妄矜徒有言。chéng zú bù gù dé,wàng jīn tú yǒu yán。
语斯谅未尽,隐显何悠然。yǔ sī liàng wèi jǐn,yǐn xiǎn hé yōu rán。
洵彼都邑盛,眷惟车马喧。xún bǐ dōu yì shèng,juàn wéi chē mǎ xuān。
自期尊客卿,非意干王孙。zì qī zūn kè qīng,fēi yì gàn wáng sūn。
衔知有贞爵,处实非厚颜。xián zhī yǒu zhēn jué,chù shí fēi hòu yán。
苟无海岱气,奚取壶浆恩。gǒu wú hǎi dài qì,xī qǔ hú jiāng ēn。
唯丝南山杨,适我松菊香。wéi sī nán shān yáng,shì wǒ sōng jú xiāng。
鹏鹍诚未忆,谁谓凌风翔。péng kūn chéng wèi yì,shuí wèi líng fēng xiáng。