古诗词

扶桑行送铦仲刚东归

丁复

日出扶桑根,日上扶桑顶。rì chū fú sāng gēn,rì shàng fú sāng dǐng。
海色秋茫茫,天光何万顷。hǎi sè qiū máng máng,tiān guāng hé wàn qǐng。
扶桑日东出,若木日西落。fú sāng rì dōng chū,ruò mù rì xī luò。
日出天始明,扶桑人不恶。rì chū tiān shǐ míng,fú sāng rén bù è。
扶桑有国自鸿荒,有国有人天性良。fú sāng yǒu guó zì hóng huāng,yǒu guó yǒu rén tiān xìng liáng。
亦复有君臣,栋宇垂衣裳。yì fù yǒu jūn chén,dòng yǔ chuí yī shang。
自古国有主,不知何姓氏,闻自周中王,世嗣相传宗揖让。zì gǔ guó yǒu zhǔ,bù zhī hé xìng shì,wén zì zhōu zhōng wáng,shì sì xiāng chuán zōng yī ràng。
至今惟一姓,不识有兴亡。zhì jīn wéi yī xìng,bù shí yǒu xīng wáng。
君君臣臣,父父子子,至道之纲,何弛何张。jūn jūn chén chén,fù fù zi zi,zhì dào zhī gāng,hé chí hé zhāng。
且吾闻之扶桑之国人,宁杀不受辱,岂不谓死亦何短,生亦何长。qiě wú wén zhī fú sāng zhī guó rén,níng shā bù shòu rǔ,qǐ bù wèi sǐ yì hé duǎn,shēng yì hé zhǎng。
身在义所耻,身死义不忘。shēn zài yì suǒ chǐ,shēn sǐ yì bù wàng。
皇元发仁被六合,海服远来贡,大泊凌广洋。huáng yuán fā rén bèi liù hé,hǎi fú yuǎn lái gòng,dà pō líng guǎng yáng。
陈辞极恳款,器物尽精致,黄金铸甲白日光。chén cí jí kěn kuǎn,qì wù jǐn jīng zhì,huáng jīn zhù jiǎ bái rì guāng。
大珠径寸夜发芒,利刀截铁断两旁。dà zhū jìng cùn yè fā máng,lì dāo jié tiě duàn liǎng páng。
水玉拾海底,湛澈团天浆。shuǐ yù shí hǎi dǐ,zhàn chè tuán tiān jiāng。
奇才妙识不及数,一一具献无诡藏。qí cái miào shí bù jí shù,yī yī jù xiàn wú guǐ cáng。
上者国有使,下者通贩商。shàng zhě guó yǒu shǐ,xià zhě tōng fàn shāng。
年年以为常,奈何汉中叶,独用桑弘羊。nián nián yǐ wèi cháng,nài hé hàn zhōng yè,dú yòng sāng hóng yáng。
内府无钱愧张武,大官小吏贪如狼。nèi fǔ wú qián kuì zhāng wǔ,dà guān xiǎo lì tān rú láng。
怀金辱明主,秽德腥外邦。huái jīn rǔ míng zhǔ,huì dé xīng wài bāng。
彼岂侮大国,顾敢为猖狂。bǐ qǐ wǔ dà guó,gù gǎn wèi chāng kuáng。
夜半海水赤,南风无回樯。yè bàn hǎi shuǐ chì,nán fēng wú huí qiáng。
十年不遣使东天,遂裂长鲸奋怒火炽扬。shí nián bù qiǎn shǐ dōng tiān,suì liè zhǎng jīng fèn nù huǒ chì yáng。
波涛汹生,海中不宁,上人何年来,瞳人正碧发未苍。bō tāo xiōng shēng,hǎi zhōng bù níng,shàng rén hé nián lái,tóng rén zhèng bì fā wèi cāng。
词句所发,如众妙香,自言读书在扶桑。cí jù suǒ fā,rú zhòng miào xiāng,zì yán dú shū zài fú sāng。
慕法五天竺,十七来钱唐。mù fǎ wǔ tiān zhú,shí qī lái qián táng。
十八姑苏住,浩歌濯沧浪。shí bā gū sū zhù,hào gē zhuó cāng làng。
问剑虎丘石,挂席枫桥霜。wèn jiàn hǔ qiū shí,guà xí fēng qiáo shuāng。
古台吟凤去,新寺访龙翔。gǔ tái yín fèng qù,xīn sì fǎng lóng xiáng。
振衣香炉颠,洗钵三石梁。zhèn yī xiāng lú diān,xǐ bō sān shí liáng。
天上归来虞阁老,留之廿日扫室置禅床。tiān shàng guī lái yú gé lǎo,liú zhī niàn rì sǎo shì zhì chán chuáng。
笑谓门生及儿子,海国有此圭与璋。xiào wèi mén shēng jí ér zi,hǎi guó yǒu cǐ guī yǔ zhāng。
一一作歌送,仿佛扶桑之故乡。yī yī zuò gē sòng,fǎng fú fú sāng zhī gù xiāng。
珊瑚树底龙所宫,照之五色云锦章。shān hú shù dǐ lóng suǒ gōng,zhào zhī wǔ sè yún jǐn zhāng。
龙儿护惜不得睡,中天夜掉紫玉幢,意用慰此遥相望。lóng ér hù xī bù dé shuì,zhōng tiān yè diào zǐ yù chuáng,yì yòng wèi cǐ yáo xiāng wàng。
往年上人去,我在霅上不得见,前年上人归,我方僦宅园中央。wǎng nián shàng rén qù,wǒ zài zhà shàng bù dé jiàn,qián nián shàng rén guī,wǒ fāng jiù zhái yuán zhōng yāng。
日夕还往双桧下,列榻坐受南薰凉。rì xī hái wǎng shuāng guì xià,liè tà zuò shòu nán xūn liáng。
写诗不记首,把酒无数觞。xiě shī bù jì shǒu,bǎ jiǔ wú shù shāng。
苎袍浮霜踏月色,夜未及鼓犹携将。zhù páo fú shuāng tà yuè sè,yè wèi jí gǔ yóu xié jiāng。
双桧先生不及仕,抱瓮灌园而已矣。shuāng guì xiān shēng bù jí shì,bào wèng guàn yuán ér yǐ yǐ。
有家何曾隔海水,有路未即还乡里。yǒu jiā hé céng gé hǎi shuǐ,yǒu lù wèi jí hái xiāng lǐ。
园芎二亩差可拟,菜本作羹播其子。yuán qiōng èr mǔ chà kě nǐ,cài běn zuò gēng bō qí zi。
日日月月逝莫止,朝朝暮暮聊尔耳。rì rì yuè yuè shì mò zhǐ,cháo cháo mù mù liáo ěr ěr。
此非天运固知此,扶桑之国邈东溟。cǐ fēi tiān yùn gù zhī cǐ,fú sāng zhī guó miǎo dōng míng。
子其怀归子所应,天之所在子无能。zi qí huái guī zi suǒ yīng,tiān zhī suǒ zài zi wú néng。
方今天子圣且明,子能有道玉帛徵。fāng jīn tiān zi shèng qiě míng,zi néng yǒu dào yù bó zhēng。
林泉之家从所营,子子孙孙无尽灯。lín quán zhī jiā cóng suǒ yíng,zi zi sūn sūn wú jǐn dēng。
子国君臣家父兄,一日闻之千载名。zi guó jūn chén jiā fù xiōng,yī rì wén zhī qiān zài míng。
子毋扶桑归,听我歌此扶桑行。zi wú fú sāng guī,tīng wǒ gē cǐ fú sāng xíng。

丁复

元台州天台人,字仲容。仁宗延祐初游京师。被荐,不仕,放情诗酒。晚年侨居金陵。其诗自然俊逸,不事雕琢。有《桧亭集》。 丁复的作品>>

猜您喜欢

逢僧话旧

丁复

朱雀桥头白下门,旧游回首几人存。zhū què qiáo tóu bái xià mén,jiù yóu huí shǒu jǐ rén cún。
令威不返辽东鹤,圆泽难招石上魂。lìng wēi bù fǎn liáo dōng hè,yuán zé nán zhāo shí shàng hún。
金刹火馀灰未冷,锦囊诗在墨犹温。jīn shā huǒ yú huī wèi lěng,jǐn náng shī zài mò yóu wēn。
东来邂逅逢僧话,老泪临风堕酒尊。dōng lái xiè hòu féng sēng huà,lǎo lèi lín fēng duò jiǔ zūn。

题牧牛图

丁复

邈尔三尺童,御此两觳觫。miǎo ěr sān chǐ tóng,yù cǐ liǎng hú sù。
春风笠底回,前村烧痕绿。chūn fēng lì dǐ huí,qián cūn shāo hén lǜ。

与韩成之饮

丁复

壮发飒衰素,故山郁嵯峨。zhuàng fā sà shuāi sù,gù shān yù cuó é。
乡书千里发,客泪一时多。xiāng shū qiān lǐ fā,kè lèi yī shí duō。

送单道明常州迎妇

丁复

单郎晋陵去,绝似向秦台。dān láng jìn líng qù,jué shì xiàng qín tái。
后夜箫声发,双骑彩凤来。hòu yè xiāo shēng fā,shuāng qí cǎi fèng lái。

题宣和画卷

丁复

澹意芙蓉外,闲情翡翠边。dàn yì fú róng wài,xián qíng fěi cuì biān。
波翻太液水,分送向南船。bō fān tài yè shuǐ,fēn sòng xiàng nán chuán。

送僧还洪

丁复

帆开建业水,人上豫章台。fān kāi jiàn yè shuǐ,rén shàng yù zhāng tái。
许令蛟腥起,滕王雨色来。xǔ lìng jiāo xīng qǐ,téng wáng yǔ sè lái。

饮酒

丁复

北阙诸公贵,东门几客还。běi quē zhū gōng guì,dōng mén jǐ kè hái。
撇来缸面酒,携坐屋头山。piē lái gāng miàn jiǔ,xié zuò wū tóu shān。

赠孟通

丁复

孟通朔方彦,领荐过升州。mèng tōng shuò fāng yàn,lǐng jiàn guò shēng zhōu。
花发琼林苑,题诗向上头。huā fā qióng lín yuàn,tí shī xiàng shàng tóu。

题画

丁复

青山多白云,佳树杂芳植。qīng shān duō bái yún,jiā shù zá fāng zhí。
伊人不可招,关路日已夕。yī rén bù kě zhāo,guān lù rì yǐ xī。

红白千叶梅

丁复

作白岁已晚,能红春未深。zuò bái suì yǐ wǎn,néng hóng chūn wèi shēn。
天地固□□,□□□□□。tiān dì gù,。

黄蜀葵

丁复

憔悴宫人额,离披道士身。qiáo cuì gōng rén é,lí pī dào shì shēn。
举头长见日,草莽老为臣。jǔ tóu zhǎng jiàn rì,cǎo mǎng lǎo wèi chén。

送吴景贤赴广东二首

丁复

秋浦同为客,金陵祇得君。qiū pǔ tóng wèi kè,jīn líng qí dé jūn。
天风复戏我,吹作岭南云。tiān fēng fù xì wǒ,chuī zuò lǐng nán yún。

送吴景贤赴广东二首

丁复

隐之千载后,共喜远孙来。yǐn zhī qiān zài hòu,gòng xǐ yuǎn sūn lái。
为酌廉泉水,殷勤寄凤台。wèi zhuó lián quán shuǐ,yīn qín jì fèng tái。

桃花

丁复

春色总可惜,最怜红未开。chūn sè zǒng kě xī,zuì lián hóng wèi kāi。
留花能解事,郎去待归来。liú huā néng jiě shì,láng qù dài guī lái。

赋山上松送常上人

丁复

松生在山上,垂柯荫其下。sōng shēng zài shān shàng,chuí kē yīn qí xià。
人生苦别离,念此岁寒者。rén shēng kǔ bié lí,niàn cǐ suì hán zhě。