古诗词

题长江万里图

丁复

天不限南北,人方乐耕渔。tiān bù xiàn nán běi,rén fāng lè gēng yú。
承平百年日,慷慨万里图。chéng píng bǎi nián rì,kāng kǎi wàn lǐ tú。
恍然旧游地,浩荡清兴发。huǎng rán jiù yóu dì,hào dàng qīng xīng fā。
放船白帝城下秋,载酒黄牛峡中月。fàng chuán bái dì chéng xià qiū,zài jiǔ huáng niú xiá zhōng yuè。
明发古夷陵,为访姜诗井。míng fā gǔ yí líng,wèi fǎng jiāng shī jǐng。
披蓁罥修筒,寒花汲空冷。pī zhēn juàn xiū tǒng,hán huā jí kōng lěng。
湍流激柔橹,崚下荆门滩。tuān liú jī róu lǔ,léng xià jīng mén tān。
荒藤汉景庙,落日还登攀。huāng téng hàn jǐng miào,luò rì hái dēng pān。
霞沈宜都驿,夜宿松滋渡。xiá shěn yí dōu yì,yè sù sōng zī dù。
水色玛瑙光,繁星粲无数。shuǐ sè mǎ nǎo guāng,fán xīng càn wú shù。
荆南亦坂郢,章华犹故台。jīng nán yì bǎn yǐng,zhāng huá yóu gù tái。
坏堤明断镞,团沙如粟堆。huài dī míng duàn zú,tuán shā rú sù duī。
雨休云梦泽,天空洞庭水。yǔ xiū yún mèng zé,tiān kōng dòng tíng shuǐ。
曹瞒败军处,残灰馀故垒。cáo mán bài jūn chù,cán huī yú gù lěi。
仙人白云表,招手为我留。xiān rén bái yún biǎo,zhāo shǒu wèi wǒ liú。
待网嘉鱼穴,衔华黄鹤楼。dài wǎng jiā yú xué,xián huá huáng hè lóu。
醉来思祢衡,愤起叱黄祖。zuì lái sī mí héng,fèn qǐ chì huáng zǔ。
不见人间来凤凰,何用筵前赋鹦鹉。bù jiàn rén jiān lái fèng huáng,hé yòng yán qián fù yīng wǔ。
矶头若蹲虎,江流多怒声。jī tóu ruò dūn hǔ,jiāng liú duō nù shēng。
客枕不成寐,已在浔阳城。kè zhěn bù chéng mèi,yǐ zài xún yáng chéng。
飞瀑泻银河,匡庐倚天碧。fēi pù xiè yín hé,kuāng lú yǐ tiān bì。
遥忆义熙人,黄花空好色。yáo yì yì xī rén,huáng huā kōng hǎo sè。
黄陵二女庙,小姑江上头。huáng líng èr nǚ miào,xiǎo gū jiāng shàng tóu。
舟人问风水,几日到扬州。zhōu rén wèn fēng shuǐ,jǐ rì dào yáng zhōu。
月色过马当,长风沙在眼。yuè sè guò mǎ dāng,zhǎng fēng shā zài yǎn。
雁投秋浦云,鸦啼戍楼晚。yàn tóu qiū pǔ yún,yā tí shù lóu wǎn。
芜湖水东注,逆矶无回波。wú hú shuǐ dōng zhù,nì jī wú huí bō。
两山隔江浒,倒浸双青蛾。liǎng shān gé jiāng hǔ,dào jìn shuāng qīng é。
抵掌女娲石,浩然歌《白纻》。dǐ zhǎng nǚ wā shí,hào rán gē bái zhù。
太真然犀真自愚,谪仙骑鲸竟何去?tài zhēn rán xī zhēn zì yú,zhé xiān qí jīng jìng hé qù?
黄须天子七宝鞭,曾挂当涂道边树。huáng xū tiān zi qī bǎo biān,céng guà dāng tú dào biān shù。
一百二十里,树色连长干。yī bǎi èr shí lǐ,shù sè lián zhǎng gàn。
豪将多反覆,都邑无时安。háo jiāng duō fǎn fù,dōu yì wú shí ān。
金莲晓步灭,玉树朝歌阑。jīn lián xiǎo bù miè,yù shù cháo gē lán。
千载空旧迹,令人起长叹。qiān zài kōng jiù jì,lìng rén qǐ zhǎng tàn。
天运开昌期,地险亦何有。tiān yùn kāi chāng qī,dì xiǎn yì hé yǒu。
年年江上春,东风入杨柳。nián nián jiāng shàng chūn,dōng fēng rù yáng liǔ。
往来白下亭,日夕金陵酒。wǎng lái bái xià tíng,rì xī jīn líng jiǔ。
僰船出金焦,越贾行松维。bó chuán chū jīn jiāo,yuè jiǎ xíng sōng wéi。
况闻巴人妇,半是吴女儿。kuàng wén bā rén fù,bàn shì wú nǚ ér。
我生亦何幸,白首无乱离。wǒ shēng yì hé xìng,bái shǒu wú luàn lí。
所愿忆万年,永永长如斯。suǒ yuàn yì wàn nián,yǒng yǒng zhǎng rú sī。

丁复

元台州天台人,字仲容。仁宗延祐初游京师。被荐,不仕,放情诗酒。晚年侨居金陵。其诗自然俊逸,不事雕琢。有《桧亭集》。 丁复的作品>>

猜您喜欢

题周济川墨竹

丁复

东窗亦既白,疏竹淡摇影。dōng chuāng yì jì bái,shū zhú dàn yáo yǐng。
新梢未成实,夜高饥凤醒。xīn shāo wèi chéng shí,yè gāo jī fèng xǐng。

题花宿雁图二首

丁复

修程倦霄汉,清梦熟江湖。xiū chéng juàn xiāo hàn,qīng mèng shú jiāng hú。
夜久水烟寂,月明关塞孤。yè jiǔ shuǐ yān jì,yuè míng guān sāi gū。

题花宿雁图二首

丁复

江汉月中白,冰霜天上寒。jiāng hàn yuè zhōng bái,bīng shuāng tiān shàng hán。
扁舟夜深梦,犹自上长安。biǎn zhōu yè shēn mèng,yóu zì shàng zhǎng ān。

题黄晋卿寄用堂枯木竹图

丁复

太史悲萱树,幽人赠佩兰。tài shǐ bēi xuān shù,yōu rén zèng pèi lán。
故挥风木泪,持答翠琅玕。gù huī fēng mù lèi,chí dá cuì láng gān。

傅可用庐墓

丁复

黄□岭头曾置屋,白头江上不成家。huáng lǐng tóu céng zhì wū,bái tóu jiāng shàng bù chéng jiā。
明月东去携妻子,扫食松阴十亩花。míng yuè dōng qù xié qī zi,sǎo shí sōng yīn shí mǔ huā。

题茅山彭道士画梅花仙子

丁复

绿燕栖寒夜不飞,洞天霜净月流辉。lǜ yàn qī hán yè bù fēi,dòng tiān shuāng jìng yuè liú huī。
夜深仿佛梅边卧,起摋青霞染素衣。yè shēn fǎng fú méi biān wò,qǐ sà qīng xiá rǎn sù yī。

常熟道中

丁复

阿郎问人常熟路,北风打船寒日昏。ā láng wèn rén cháng shú lù,běi fēng dǎ chuán hán rì hūn。
水树含霜一个个,野妇抱子自村村。shuǐ shù hán shuāng yī gè gè,yě fù bào zi zì cūn cūn。

常熟道中

丁复

湖水如银月欲低,纳粮船发五更鸡。hú shuǐ rú yín yuè yù dī,nà liáng chuán fā wǔ gèng jī。
当河小妇怨相□,□璧乳儿寒自啼。dāng hé xiǎo fù yuàn xiāng,bì rǔ ér hán zì tí。

清溪与平起莘饮述旧有作

丁复

溪头杨柳女儿发,绿光细妥春油油。xī tóu yáng liǔ nǚ ér fā,lǜ guāng xì tuǒ chūn yóu yóu。
金陵当日一樽酒,何如相见在池州。jīn líng dāng rì yī zūn jiǔ,hé rú xiāng jiàn zài chí zhōu。

题美人卷

丁复

玉山横管泪痕光,绣褥双回彩凤凰。yù shān héng guǎn lèi hén guāng,xiù rù shuāng huí cǎi fèng huáng。
百巧心情题不得,九疑云冷隔三湘。bǎi qiǎo xīn qíng tí bù dé,jiǔ yí yún lěng gé sān xiāng。

题李遵道

丁复

仙客鲸鱼没海涛,绿梢清夜月还高。xiān kè jīng yú méi hǎi tāo,lǜ shāo qīng yè yuè hái gāo。
或传骑去招丹凤,想见归来掣六鳌。huò chuán qí qù zhāo dān fèng,xiǎng jiàn guī lái chè liù áo。

赠唐德辉

丁复

翠柏萧森乌已啼,白门凉月万村鸡。cuì bǎi xiāo sēn wū yǐ tí,bái mén liáng yuè wàn cūn jī。
山中独识河东凤,五彩翩翩舞影齐。shān zhōng dú shí hé dōng fèng,wǔ cǎi piān piān wǔ yǐng qí。

题息斋竹为袁弘甫赋

丁复

凤凰西去不可还,一竿清意自萧闲。fèng huáng xī qù bù kě hái,yī gān qīng yì zì xiāo xián。
袁郎门外三尺雪,却为晴光昼启关。yuán láng mén wài sān chǐ xuě,què wèi qíng guāng zhòu qǐ guān。

沙远晴波浅漾金鱼苗初上小如针将船载酒江头饮水柳千株满岸阴

丁复

自爱江头着雨蓑,山光倒染鸭头波。zì ài jiāng tóu zhe yǔ suō,shān guāng dào rǎn yā tóu bō。
蛮商即似天上下,打鼓向人帆侧过。mán shāng jí shì tiān shàng xià,dǎ gǔ xiàng rén fān cè guò。

沙远晴波浅漾金鱼苗初上小如针将船载酒江头饮水柳千株满岸阴

丁复

江蓠初长杜若新,紫蕙红兰洲渚春。jiāng lí chū zhǎng dù ruò xīn,zǐ huì hóng lán zhōu zhǔ chūn。
楚天正远欲有遗,江上独行逢故人。chǔ tiān zhèng yuǎn yù yǒu yí,jiāng shàng dú xíng féng gù rén。